Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính

Quyển 10 - Chương 20




Edit : Khả Tịch Nguyệt.

Beta: GBear

Hôm nay là hội gặp mặt người chơi cùng thành phố cùng máy chủ, khác với thường ngày Kỳ Ngôn nghiêm túc sửa sang lại chính mình.

Dùng keo xịt cố định tóc thành kiểu sạch sẽ và gọn gàng, mặc bộ quần áo mẹ Kỳ từng dẫn đi mua, trông cậu cực kỳ bảnh trai sau đó qua gõ cửa phòng của Tiêu Dật, nhưng phát hiện ai kia chỉ tùy tiện mặc một cái gì đó thôi cũng đẹp trai đến không có giới hạn……

Kỳ Ngôn im lặng dời mắt tránh sang chỗ khác, ho hai tiếng rồi nói: “Anh chuẩn bị xong chưa?”

Thấy được chút cảm xúc nho nhỏ ấy của cậu thì Tiêu Dật rất muốn cười, liền ôm lấy bả vai cậu: “Xong rồi, chúng ta đi thôi.”

Mấy ngày nay Tiêu Dật vốn rất bận, sự nghiệp chỉ vừa mới khởi đầu, hắn không có nhiều thời gian để vào trò chơi. Vì thế giao luôn tài khoản cho Kỳ Ngôn, mặc cho cậu tùy ý xâu xé.

Kỳ Ngôn cũng mừng rỡ tự tại, cầm tài khoản của Tiêu Dật giả thành đại thần. Khiến đám Cha Tam Tam vui vẻ quá mức, sau đó tạt một gáo nước lạnh cho bọn họ, đính chính lại mình là Điểm Tam Khẩu ! Ha ha ha ha ha ha……

Tốt lắm, kết cục là Kỳ Ngôn bị chị gái ‘Cắn Cậu Đó’ chửi cho một trận hung hăng.

Đối với những người khác dò hỏi về mối quan hệ của hai người, Kỳ Ngôn đều thống nhất trả lời là hàng xóm kiêm bạn bè, cái lý do này khiến nhiều người rất tin tưởng. Đương nhiên, cũng sẽ có vài người chơi là hủ nữ ở diễn đàn viết truyện người lớn về hai người họ, đủ mọi thể loại, cổ đại thì đế vương và tướng quân, còn hiện đại thì tổng tài với trợ lý, giới giải trí thì có ảnh đế cùng tiểu thịt tươi trong sáng……

Tuy rằng văn phong rất đông đảo, nhưng đều giống nhau ở một chỗ duy nhất đó là —— Kỳ Ngôn vĩnh viễn là thụ!

Do vậy, Kỳ Ngôn rất hay hờn dỗi vài ngày, không để ý tới Tiêu Dật. Khiến cho hắn không thể nào hiểu được.

Bởi vì quá bận nên Tiêu Dật vốn dĩ không muốn đến. Nhưng cũng không chịu nổi tiếng ồn ào, làm nũng đòi nhất định phải đi của Kỳ Ngôn, vì cậu đã hẹn với đám Cha Tam Tam phải gặp nhau rồi!

Tiêu Dật cười thầm, ban đầu với ý định là Kỳ Ngôn đi cùng hắn, giờ lại thành hắn đi với Kỳ Ngôn.

Địa điểm của cuộc gặp mặt trong thành phố được người làm chủ tổ chức cố định tại sảnh chính của một khách sạn lớn. Người chơi đến báo danh đều sẽ thấy được thẻ tên của mình ở sảnh, lúc đó cầm thẻ của mình cài trước ngực thì có thể biết ai là ai.

Cậu và hắn đến hơi trễ, vì kẹt xe nên bị chiếm không ít thời gian. Khi đến thì thấy chỗ thẻ tên đã bị lấy đi hết bảy phần rồi.

Kỳ Ngôn tìm ra thẻ tên của mình, phát hiện bên cạnh còn thẻ ‘Cha Tam Tam’ chưa bị lấy đi.

“Ôlala? Tam Cha thế mà vẫn chưa tới à?” Kỳ Ngôn lẩm bẩm.

“Hửm? Làm sao vậy?” Tiêu Dật chưa cài thẻ tên đi tới, dò hỏi.

“Tam Cha còn chưa tới. Không phải là bị trễ tàu điện ngầm đó chứ……” Trong đầu Kỳ Ngôn hiện lên xíu xiu hình ảnh đại hán Tam Cha với bộ dáng cường tráng chen chút trên tàu điện ngầm, nghĩ đến giây phút ấy thôi cậu liền phụt cười ra một tiếng.

“Chỉ có em mới cười người ta thôi.” Tiêu Dật sủng nịch chọt vào trán cậu: “Được rồi, mau vào thôi.”

Kỳ Ngôn theo sau Tiêu Dật, vừa bước vào hội trường đã bị biển người tấp nập bên trong gây kinh ngạc không thôi.

—— Không ngờ có nhiều người tới báo danh tham gia hội gặp mặt người chơi như vậy!

Đối với người vừa mới vào, mọi người đều theo phản xạ tự nhiên nhìn qua, phát hiện hai anh chàng này cực kỳ điển trai, trong chốc lát ai nấy cũng đều thử suy đoán xem đây là ai.

Kỳ Ngôn tinh mắt quét nhanh một vòng, phát hiện cách mình không xa là một thiếu niên có cài một thẻ tên đặc biệt lớn ở trước ngực.

—— Bông Cải Vẫn Là Bông Cải Xanh.

“Bông Cải Xanh!” Kỳ Ngôn vui vẻ vẫy tay, lôi kéo Tiêu Dật qua đó.

Bông Cải Xanh là một thanh thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, mang mắt kính, rất có cảm giác đây là một …… Nhóc mọt sách đầy văn nhã.

Đôi mắt sau tròng kính của Bông Cải Xanh hơi nheo lại, tiếc rằng độ cận thị tăng lên nên không thấy rõ thẻ tên trước ngực Kỳ Ngôn và Tiêu Dật.

“Không phải anh là Cha Tam Tam đó chứ……”

“Anh là Điểm Tam Khẩu!” Kỳ Ngôn trừng mắt, cái ánh mắt gì đây, sao nhìn thành Cha Tam Tam hay vậy!

Bông Cải Xanh thở phào nhẹ nhõm: “Làm em sợ muốn chết, em đang nghĩ nếu anh là Cha Tam Tam thì em nên sống sao đây.”

Câu nói của cậu em nhỏ chọc cười một nam một nữ đang đứng kế bên.

Kỳ Ngôn nhìn qua, quả nhiên là chị gái ‘Cắn Cậu Đó’ cùng ‘Lăng Pikachu’.

Lăng Pikachu là một sinh viên, còn là một tay bút tiểu thuyết nổi tiếng trên mạng—— Khâu Lăng.

Kỳ Ngôn bị sự thật này làm cho choáng váng luôn rồi! Lúc cậu trạch ở nhà, tiểu thuyết đọc nhiều nhất chính là của Khâu Lăng đó nha!

“Đại thần đừng nói gì nữa anh ký tên cho iêm điiiii!” Kỳ Ngôn thiếu chút nữa là muốn quỳ xuống đất, bay qua đó ôm đùi người ta luôn rồi!

“Ha ha ha ha được mà!” Lăng Pikachu cười một cách cực kỳ tự nhiên: “Tôi có mang sách theo, dù sao cũng ở cùng thành phố, chờ lúc nào đó tôi tặng cậu một quyển nha!”

“Ui là trời đại thần anh quả thực là tình iu của iêm!” Kỳ Ngôn kích động nói không lựa lời.

“Ha ha ha ha tình yêu này thì tôi không dám nhận à nha!” Tên ngốc Khâu Lăng đương nhiên hoàn toàn không cảm giác được có một cơn lửa giận đang bùng cháy ở kế bên.

Tiêu Dật nhướn đuôi lông mày, yên lặng thả luồng khí đen ghen tuông.

Một bên, chị gái xinh đẹp trước tấn công sau phòng thủ dùng khuỷu tay đụng hắn một cái: “Cậu là Tiêu Tự Dật?”

Tiêu Dật hoàn hồn, cười nhẹ một cách ôn hòa: “Đúng vậy.”

“Cậu với Tiểu Ngôn là mối quan hệ đó đúng không?” Chị gái ‘Cắn Cậu Đó’ nói ra, trong mắt hiện lên một tia hài hước.

Tiêu Dật không phủ nhận, ngược lại còn gật đầu: “Đúng vậy.”

“Tôi đã nói mà.” Chị gái xinh đẹp xua tay, làm bộ làm tịch che chóp mũi: “Vị dấm quanh đây nồng quá rồi, cái thằng bé ngốc Khâu Lăng này vậy mà vẫn chưa phát giác ra chút nào.”

Đôi mắt Tiêu Dật híp lại: “Vậy chị gái, chị qua nhắc nhở cậu ta chút đi?”

Chị gái xinh đẹp cười, cho hắn một ánh mắt đắc chí quyết thắng: “Cứ giao cho tôi đi.”

Chị gái ‘Cắn Cậu Đó’ thò người qua, khiến Kỳ Ngôn liền ngơ ngác nói không ra lời.

Chị đẹp 30 tuổi này, đúng là rất có sự quyến rũ của phụ nữ, chị ấy quá xinh đẹp, xinh như yêu tinh vậy, nhất cử nhất động đều tỏa ra hơi thở mê người.

“Tiểu Ngôn, lại đây, chị muốn nói chút chuyện với cậu.” Kỳ Ngôn bị lôi đi, cậu không cẩn thận thấy được đồi núi trập trùng mãnh liệt, chóp mũi bất chợt có cảm giác hơi nóng.

Tuy rằng mình là người đồng tính nhưng bất cứ ai mà nhìn thấy tình huống này đầu óc cũng sẽ nóng lên nha!

Tiêu Dật chú ý thu mọi hành động của cậu nên mặt hắn càng thêm đen.

Kỳ Ngôn bị kéo đến một góc không người, đôi mắt chị gái ấy nhíu lại: “Thành thật nói rõ đi nào, em với Tiêu Tự Dật rốt cuộc là quan hệ gì?”

“Úi, là quan hệ hàng xóm nha……” Ánh mắt Kỳ Ngôn mơ hồ.

“Bớt đánh trống lảng ở chỗ này cho chị đi.” Chị gái xinh đẹp hơi bẻ bộ móng tay mỹ miều của mình: “Vừa rồi Tiêu Tự Dật đã thẳng thắn với chị.”

“…… Anh ấy nói thật với chị rồi?”

“Đúng vậy.” Chị ấy gật đầu: “Em còn muốn gạt chị à?”

“…… Được rồi.” Kỳ Ngôn thở dài: “Em với anh ấy là người yêu…… Nhưng mà, tạm thời chưa công khai.”

“Cha mẹ cũng không biết?”

“Đây mới là bước đi khó nhất ……” Nghĩ đến bộ dáng nữ hoàng nhà mình phun lửa, cậu cười khổ.

Chị gái xinh đẹp cũng không phải người giữ quan niệm xưa cũ, cô chỉ thở dài, vỗ bả vai Kỳ Ngôn rồi an ủi nói: “Từ từ thôi.”

Tuy cha mẹ cô không phải người của thời đại này, nhưng ít ra cũng chịu tiếp cận xã hội hơn so với phụ huynh của Kỳ Ngôn. Muốn cho cha mẹ còn ôm quan niệm xưa cũ chấp nhận được sự thật con mình là đồng tính luyến ái, quả thực còn khó hơn lên trời.

“À đúng rồi.”

Đột nhiên cô nhớ tới chuyện gì đó, chỉ về hướng Tiêu Dật rồi nói: “Lúc hai người chưa tới, có một cô gái đi khắp nơi hỏi Tiêu Tự Dật có đến hay không, không phải chị chọc phá ly gián gì đâu nha, nhưng Tiêu Tự Dật nhà em nhìn trưởng thành và đẹp trai như vậy, rất có thể sẽ có cô gái nhỏ nào đó sáp lên đó.”

___hết chương 20 TG8____