Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần, Ngươi Đoạt Diễn

Chương 18: Đích Nữ Trùng Sinh (17)




Beta: LoBe



* * *



Mỗi lần Dư Duyệt tiến cung, đều sẽ bị thái hậu yêu cầu lưu tại trong cung một thời gian, cộng thêm việc yến hội thưởng mai sắp tới, thái hậu càng kiên quyết bắt Dư Duyệt ở trong cung tới khi yến hội kết thúc.



"Đồng Kính, Mạc Ly Cẩn và Bạch Du Nhi tiến triển như thế nào rồi?"



"Ám vệ do Vĩnh Bình trưởng công chúa phái đi đã rút rồi, Mạc Ly Cẩn cơ hồ mỗi đêm đều sẽ đến thăm khuê phòng Bạch Du Nhi, còn giúp Bạch Du Nhi đối phó di nương và thứ muội, khiến hai người bọn họ mất đi sự quan tâm của An Quốc Công. Hiện giờ trong kinh thành đã lưu truyền di nương và thứ tiểu thư phủ An Quốc Công tàn nhẫn độc ác, tâm địa ác độc, muốn dẫm lên đích tiểu thư để thượng vị."



Dư Duyệt nhướng mày, "Biết Mạc Ly Cẩn điều tra Bạch Du Nhi, mẫu thân ta liền không để ám vệ theo dõi nữa? Hào quang nữ chính thật cường đại a."



"Hào quang nữ chính là vô địch, có một số việc không thể dùng hợp lý hay không hợp lý để bình phán."



A, đích xác là như vậy thật, nếu không bằng sự cẩn thận của mẫu thân, sao có thể không có nửa điểm lo lắng hoài nghi?



Chỉ là, dừng lại cũng tốt, bằng không, làm sao có thể giúp nam nữ chính bồi dưỡng tình cảm?



"Quận chúa," Yến Ngữ cầm một ít đồ chơi làm bằng kẹo đường đi vào, "Đây là Tam điện hạ phái người mang đến, nói là mua được trong lúc du ngoạn bên ngoài, mang tới cho quận chúa nếm cái đầu tiên."





Dư Duyệt cầm lấy một cái ấn được nặn làm bằng kẹo đường, khóe miệng khẽ nhếch. Mạc Ly Cẩn cũng quá vội vàng rồi, ban ngày vội vàng chứng minh năng lực xử lý việc của triều đình với hoàng đế, lấy lòng với nàng, buổi tối còn phải làm đầu trộm đuôi cướp, đi tìm hoa dại. Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn.



"Mang một phần canh Tuyết liên tử ta vừa mới làm tới chỗ Hiền phi nương nương, cứ nói là quận chúa đáp lại một phần tâm ý."



"Vâng."




"Quận chúa, Yến vệ nhận được tin tức từ bên ngoài, tuy hiện tại trong kinh thành có vài người đối với Bạch Du Nhi còn mang thái độ hoài nghi, nhưng mà thanh danh của nàng ta hiện giờ đã dần dần được tẩy trắng." Yến Họa nhíu mày nói tiếp.



"Yến Họa, có câu nói không có đối lập không có chênh lệch. Thanh danh xấu, một khi làm chuyện tốt, sẽ vô cùng dễ dàng khiến người ta sinh ra một loại cảm giác trước mắt sáng ngời, thay đổi triệt để mọi thứ, cũng khiến cho người ta sinh hảo cảm. Tuy nhiên nếu nàng ta lại làm chuyện khác người, mọi người sẽ cảm thấy bản thân bị lừa, bị tổn thương, những hảo cảm vốn có nháy mắt hôi phi yên diệt (tan thành tro bụi), thậm chí còn sinh ra cảm giác chán ghét, khiến người ta cảm thấy giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Những chuyện xảy ra lúc trước chỉ là diễn trò, tất cả đều sụp đổ, lúc trước còn cho rằng nàng có thể trở thành người tốt, vậy mà.. Như thế, sau này đừng nói là tẩy trắng, ra đường cũng chỉ có thể lén lút như chuột mà thôi!" Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn.



Ánh mắt Yến Họa hơi lóe, khóe miệng xuất hiện ý cười:



"Là nô tỳ sốt ruột, quận chúa thật chu toàn."



Dư Duyệt cười khẽ, "Ranh giới giữa thiên đường và địa ngục vốn dĩ rất mong manh."



"Tam hoàng tử kia thì sao?"




"Việc tiền triều không cần chúng ta nhúng tay. Chuyện đó có quan hệ gì với chúng ta sao?" Dư Duyệt nhìn về phía nàng, nhẹ nhàng nói.



"Vâng."



Ánh mắt Dư Duyệt sắc lạnh, ý cười nhợt nhạt, ngày đó cùng tâm sự với a di, nàng đã ám chỉ bản thân không có bất cứ tâm tư gì với Tam hoàng tử, còn nhắc nhở a di rằng hoàng đế còn trẻ, hiện tại lạnh nhạt chính là chạm vào vảy ngược của hoàng đế.



A di có thể có địa vị như bây giờ, thứ nhất là hoàng đế thật sự có vài phần yêu thích nàng, thứ hai là nàng không có hoàng tự. Nhưng nếu một ngày những thứ này bị phá vỡ, nữ nhân làm sao có thể so với giang sơn gấm vóc? Đến lúc đó e rằng a di sẽ gặp phải kết cục như kiế trước.



Hiền phi muốn nắm tất cả trong lòng bàn tay, còn để a di đứng đằng trước che chắn cho nàng ta, a, ý tưởng rất hay!



Đáng tiếc, một đời này, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy a di đứng ngoài cuộc tranh đoạt hậu cung!




"Đúng rồi, quận chúa, Như Thấm quận chúa ngày mai tới kinh thành."



Đáymắt Dư Duyệt xẹt qua ý cười thật lòng, "Nhanh như thế sao, hai ngày trước mới thu được tin của nàng, nói là nửa đường mấy xa phu ăn nhầm đồ, làm trì hoãn thời gian, mấy ngày nữa mới có thể đến nơi."



"Quận chúa đã quên, năm ngoái, thần võ Đại tướng quân đánh Hung nô đại bại. Năm nay tuyết lớn, hơn nữa lo lắng Hung nô dư nghiệt đánh lén, cho nên Đại tướng quân lưu lại biên cương mấy tháng. Vài ngày trước Thượng thư đại nhân nói Đại tướng quân chuẩn bị khải hoàn hồi kinh, bệ hạ còn hạ lệnh ngày mai tất cả bá quan đều phải đứng ở cửa cung đón gió tẩy trần cho Đại tướng quân."




Dư Duyệt hơi kinh ngạc, mấy ngày nay vẫn luôn vội vã giúp a di chuẩn bị mai yến (yến hội thưởng mai) và điều chế dược liệu cho Thái hậu, ngẫu nhiên có thấy cung nhân nghị luận, nhưng cũng không để ý lắm, rốt cuộc hoàng cung này ngày nào mà không có náo nhiệt?



Chỉ là, thần võ Đại tướng quân? Dịch Bắc Chiến? Dư Duyệt cười khẽ, cốt truyện từ đầu tới đuôi, đôi tình lữ nàng duy nhất nàng tán thành đó chính là Như Thấm và vị thần võ tướng quân này. Ít nhất họ cũng cho Dư Duyệt chút an ủi, không phải cứ là người thân của mình thì sẽ chết không tử tế. Bạn đang đọc truyện được đăng trên dembuon chấm vn.



Như Thấm tuy sau khi nàng chết, bị Bạch Du Nhi để ý, nhưng lại có người nắm giữ quân đội Đại Sở là thần võ Đại tướng quân bảo hộ. Hơn nữa Ninh Thân vương phủ cũng không giống tông nhân hoàng thất, nhiều thế hệ Ninh Thân vương giúp hoàng đế quản lý thành Thần Vũ. Vì vậy Bạch Du Nhi cũng không dám hạ tử thủ với nàng, cho dù cuối cùng hai người bị buộc tới nơi biên quan chịu khổ ải, nhưng ít ra nơi đó không có quá nhiều chuyện ngươi lừa ta gạt, còn có thần võ Đại tướng quân ở đây, Như Thấm cũng không ăn quá nhiều khổ cực.



"Nói đến chuyện này, nô tỳ còn nghe Yến vệ nói một chuyện rất thú vị, nhân lúc đường xá trì hoãn, Như Thấm quận chúa rảnh rỗi không có việc gì, liền tự chính mình cưỡi ngựa đi chơi, không ngờ không cẩn thận, khụ khụ, lại tới thác nước vừa hay bắt gặp phải Đại tướng quân đang tắm.."



"Khụ khụ," Dư Duyệt sặc trà, trong cốt truyện Như Thấm và thần võ Đại tướng quân được miêu tả không nhiều, cho nên nàng cũng không biết hai người bọn họ quen biết như thế nào. Thế nào cũng không ngờ tới, lại có thể là tình huống khó mà miêu tả như vậy!



Còn nữa, kịch bản bình thường đều là nam chính không cẩn thận gặp phải nữ chính đang tắm, rồi mới mở ra một loạt dây dưa giữa phụ trách và không phụ trách, nhưng, này thì..



Dư Duyệt ngẫm lại tính cách của tiểu tỷ muội nhà mình, khóe miệng hơi mỉm cười, "A Thấm chắc chắn sẽ không những không đi, mà còn tiếp tục ở đó.." Rình trộm!



Tiếp tục làm cái gì? Dư Duyệt không nói hết, Yến Họa cũng biết, bểu tình lạnh nhạt trên gưng mặt xuất hiện vết nứt, vô cùng gian nan gật gật đầu. Đối với vị Như Thấm quận chúa siêu siêu thoát tục này, Yến vệ cũng phải đau đầu ngao ngán.



Dư Duyệt đỡ trán, quả nhiên là như thế!