Mạt Thế Trùng Sinh Giả

Chương 10




_ Muốn gì cũng chiều ? Thế em gái định chiều anh kiểu gì đây ?

Gã trung niên cười một cách ghê tởm. Cánh tay càng mò mẫm sâu xuống phía dưới.

_ Cưng cứ thử là biết ngay thôi mà ~

Ngón tay thon dài của Phạm Hoan Hoan lướt trên mặt gã, hành động ấy khiến ánh mắt gã nhìn cô càng say mê.

Nhưng ngay sau đó, từ tay cô bùng lên một ngọn lửa đỏ rực. Ngọn lửa nuốt trọn lấy gã trung niên, mặc cho gã kêu gào đến thảm thiết

Chốc lát sau, chỗ gã đứng chỉ còn một nhúm tro tàn.

Tất cả diễn ra trong vỏn vẹn sáu phút.

Đúng là không phải tự nhiên mà người ta gọi những dị năng giả nguyên tố tự nhiên là dị năng giả cao cấp.

Vì họ bẩm sinh đã mạnh hơn những dị năng giả khác.

Lũ đàn em của gã trung niên bị loại tiết tấu này đập ngơ luôn. Không nghĩ tới lão đại giây trước còn muốn giở trò đồi bại với con gái người ta, giây sau đã bị người ta phóng một mồi lửa thiêu thành tro.

_ Con, con đ* ... Mày, mày dám giết... Giết chết lão đại bọn tao. Bọn tao sẽ không tha cho mày...

Một tên lớn gan nhất trong đám đàn em lấy hết can đảm chỉ vào Phạm Hoan Hoan mà đe dọa. Nhưng giọng nói càng lúc càng bé.

Vì Phạm Hoan Hoan đang nhìn họ cười. Rõ ràng là nụ cười vô cùng sinh đẹp, nhưng lúc này đây lại khiến cho người ta rùng mình.

Đám đàn em bây giờ mới nhận ra sự đáng sợ của người phụ nữ trước mặt này. Nhưng nhận ra thì đã sao ? Lão đại là dị năng giả hệ kim mà còn bị ả giết chết dễ như giết chết một con gián thì người bình thường như họ có thể làm gì được ả đây.

Không chạy mà còn ở đây để bị đốt thành tro à.

Cả đám người lúc đến thì hùng hổ mà lúc đi thì hèn mọn đến cùng cực.

_ Cảm ơn chị.

Mặc dù chuyện này Hàn An có thể tự mình giải quyết nhưng Phạm Hoan Hoan gia mặt giúp cậu. Về lí hay tình cũng nên có một lời cảm ơn trân thành.

_ Không có gì - Cô ta nhún vai - chỉ là nhìn đám khốn ấy không vừa mắt thôi mà.

_ Dù là vậy tôi vẫn phải cảm ơn chị.

_ Tùy cậu.

_ Người cũng đã đi, chúng ta tiếp tục bàn chuyện vừa nãy chứ.

Lưu Tịnh Ly bỏ qua chó biến dị mà tiếp tục đề cập đến việc mời cậu gia nhập [ Tịnh Sương ].

_ Xin lỗi, tôi không có định gia nhập bất cứ đội ngũ nào.



Hàn An từ nhỏ đã là người đạm mạc, không quá để tâm đến người khác. Cũng chẳng thích dính vào những chuyện phiền phức.

Kiếp trước là vì thế giới thay đổi, khiến cho Hàn An cũng phải ép mình thay đổi để sinh tồn. Nhưng kiếp này đã khác rồi. Vì cậu có vật tư, có sức lực để chống chọi với hoàn cảnh khắc nhiệt của thế giới.

Từ khi trọng sinh đến giờ làm nhiều đến vậy, cũng là vì chuẩn bị cho cuộc sống an ổn sau này mà thôi.

Mục tiêu của cậu luôn rất rõ ràng, chính là cùng với cậu nhỏ sống đến già ở thời đại mạt thế này mà thôi.

Nên nếu như gia nhập đội ngũ thì không phải sẽ vướng vào tranh đoạt. Từng giờ từng phút phải đối mặt với nguy hiểm sao.

Nhất là đội ngũ như [ Tịnh Sương ].

_ Bọn tôi thật sự rất mạnh đó, lão đại cũng tốt lắm. Cậu không gia nhập đội ngũ bọn tôi thật hả ? Thời đại này gia nhập vào đội ngũ sẽ an toàn hơn đó.

Hoàng Giám Vũ thấy Hàn An từ chối dứt khoát như thế thì có chút luống cuống tay chân.

_ Đúng.

_ Nhưng mà...

Cậu ta còn muốn nói thêm nhưng bị Phạm Hoan Hoan và Trần Lập Đông ngăn lại.

_ Cậu ấy đã không muốn gia nhập, em có nói khô miệng cũng không được gì đâu.

_ Hoan tỷ nói đúng đó.

Hoàng Giám Vũ vẫn nhìn Hàn An bằng khuôn mặt rối rắm. Nhưng thấy cậu đã quyết định nên đành thở dài rồi thôi.

_ Hàn An - Lưu Tịnh Ly bỗng nhiên gọi cậu lại khi cậu đã đi xa họ một đoạn.

_ Gửi lời hỏi thăm của tôi đến nghiên cứu viên An Tinh Nghi nhé.

Cái tên quen thuộc làm sắc mặt Hàn An trầm xuống. Cậu liếc người đàn ông đang nở một nụ cười vô hại với ánh mắt cảnh cáo.

Người kia vẫn đang cười một cách ấm áp, nhưng ánh mắt thì lại lộ ra sự toan tính .

Thật khiến cho người ta muốn đấm hắn một cái.

Và Hàn An đã làm như vậy.

Chỉ khác ở chỗ cậu đấm người ta bằng dây leo thôi. Nhưng sợi dây leo chưa kịp tấn công đã bị Lưu Tịnh Ly nhanh chóng tránh đi, hắn vung trường đao, chém ngang một sợi dây leo khác.

M* dị năng giả loại hình đặc thù khó chơi thật.

_ Nếu cậu đổi ý, chúng tôi vẫn muốn cậu gia nhập [ Tịnh Sương ]

.

Hàn An ôm tiểu Q về nhà thì trời cũng chập tối, điện đã bị cắt từ lâu. Không có ánh sáng, cũng không có âm thanh. Chỉ có tiếng tang thi thét gào như ác ma trong màn đêm để tìm kiếm con mồi.



Đêm đến luôn là khoảng thời gian nguy hiểm nhất trong ngày, kể cả là dị năng giả đã một lần trùng sinh như Hàn An cũng không dám coi thường màn đêm.

Nương theo ánh sáng của đèn pin, cậu ở trong không gian lấy cá nhỏ cho tiểu Q như đã hứa. Con chó lâu ngày không được ăn no gục đầu vào bát thức ăn, ăn như chưa từng được ăn.

Nhưng có vẻ như nó cũng nhận ra sự nguy hiểm của màn đêm nên dù ăn ngấu nghiến cũng cố để không phát hiện ra quá nhiều tiếng động.

Nhìn chú chó ăn ngon lành làm cậu lại nhớ lần đầu gặp tiểu Q. Con chó con gầy nhẳng, yếu ớt đi theo sau mẹ nó và đám anh chị em. Những con chó con khác đều mũm mĩm đáng yêu, chỉ có nó là lông tơ xơ các gầy đến thấy cả xương.

Nên nó bị bỏ rơi.

Hồi ấy ba mẹ của Hàn An mới ly hôn, nhưng không ai muốn nuôi cậu vì vài lý do hết sức kì ba. Thậm chí họ còn bàn nhau ném cậu vào một cô nhi viên vô danh nào đó tự sinh tự diệt.

Nhưng cậu nhỏ biết chuyện lại không đồng ý, đem cậu về nuôi. Vì chuyện này mà mẹ của Hàn An đã giận cậu nhỏ thật lâu.

_ Bé An là con chị, cũng là cháu em. Chị không cần con chị nhưng em cần cháu em !!

Và thế là cậu nhỏ lúc đó tròn 16 bắt đầu nuôi dạy và chăm sóc đứa cháu 6 tuổi.

Có lẽ vì cùng cảnh ngộ nên Hàn An khá để ý và chăm sóc tiểu Q, cũng nhiều lần cậu muốn đem nó về nhà nuôi nhưng cậu nhỏ của Hàn An lại bị dị ứng với lông chó mèo. Mà cậu cũng chẳng quen ai để mà gửi gắm nó.

Thế là Hàn An đành cách ngày đến cho nó ăn, mua một ngôi nhà nhỏ ở công viên cho nó chú ngụ.

Thời gian qua đi, Hàn An đã lớn và nó cũng đã già. Nhưng tiểu Q vẫn cứ kiên cường sống tiếp dù mấy lần bệnh suýt chết. Kể cả khi mạt thế giáng lâm.

Kiếp trước cậu vật lộn cầu sinh, đến cậu nhỏ còn không tìm được chứ nói gì đến người bạn bốn chân này.

Nhưng hiện tại khác rồi.

Theo đà suy nghĩ, Hàn An lại không nhịn được nhớ cậu nhỏ. Không biết cậu nhỏ thế nào, gặp nguy hiểm gì không, ăn uống có đầy đủ không.

Còn nữa, đội trưởng của [ Tịnh Sương ] Lưu Tịnh Ly có vẻ biết cậu nhỏ. Vậy hắn là ai ? Bạn hay thù ?

Không có manh mối hay gợi ý, luận điểm trở nên rối loạn, nhưng rất nhanh bị cái bát bóng loáng dưới chân và ánh mắt mong chờ của tiểu Q làm cho dở khóc dở cười.

...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...

Hồ sơ nhân vật :

Lưu Tịnh Ly

Tuổi : 23

Thiết lập tính cách : bên ngoài hiền lành bên trong tâm cơ.

Tiếp cận Hàn An vì muốn gặp cậu nhỏ của cậu để lấy thông tin mật ( này là cốt truyện chính nên tui ko spoil nha) nhưng lại bị conditinhyeu quật sấp mặt.

Dị năng : Cắn nuốt ( dị năng đặc thù)