Mật Sủng Ngọt Ngào: Trúc Mã Ảnh Đế, Hôn Một Cái

Chương 17




Sợ Bạch Thiên Thiên vì muốn gặp Phó Thanh Trạch lại vụng trộm chạy ra ngoài sẽ xảy ra chuyện, từ ngày đó về sau, mỗi sáng sớm khi Thẩm Giai nấu cơm đều sẽ đi qua nhà sát vách đem Bạch Thiên Thiên đưa đến nhà mình, sau khi nhìn cô lên lầu bà mới đi nấu cơm.

Nguyên bản Thẩm Giai còn tưởng rằng Phó Thanh Trạch sẽ kháng cự cùng Bạch Thiên Thiên chơi đùa, không có ý định nhúng tay đến việc giữa Bạch Thiên Thiên cùng Phó Thanh Trạch, thật không nghĩ đến, Phó Thanh Trạch thế mà nhớ tới tiểu cô nương người ta liền sẽ cười trộm, đã như vậy, Thẩm Giai cảm thấy cái bà mẹ già như bà nhất định phải vì con của mình mưu đồ một chút.

Phó Thanh Trạch tính tình không được tốt, bà mà không chủ động một chút, thì con dâu nhỏ đáng yêu như thế chẳng phải biến thành con dâu nhà khác đúng không?

Phó Thanh Trạch nếu biết ý nghĩ của mẹ mình, khẳng định hận không thể đem miệng của mình xé nát, cười cái gì cười? Có cái gì tốt mà cười!

Tự gây nghiệt, không thể sống.

Phó Thanh Trạch lần thứ n bị Bạch Thiên Thiên dùng một chuỗi xưng hô thân mật đánh thức, mặt mũi tràn đầy vẻ sống không còn gì luyến tiếc.

Hắn cảm thấy, hắn quá lương thiện.

Chỉ vì Bạch Thiên Thiên khóc hai tiếng, dáng vẻ đáng thương, đối xử tốt với hắn một chút, hắn liền không nỡ hạ tâm sắt đá để cự tuyệt cô đến nhà hắn.

Ai.

Phó Thanh Trạch mở to mắt, nhìn thấy Bạch Thiên Thiên lưu loát ấn xuống giường của hắn, sau đó vắt chân, xoay người, thuần thục trèo lên trên giường của hắn ngồi xuống, trên mặt mang theo một tia chết lặng.

Hắn giống như đã hình thành thói quen, mỗi ngày mở to mắt đều nhìn thấy gương mặt mập mạp kia của Bạch Thiên Thiên.

"Anh trai, buổi sáng tốt lành!" Bạch Thiên Thiên đôi mắt to tròn như quả nho cười thành hình trăng lưỡi liềm, ngây ngô chào hỏi với Phó Thanh Trạch, giống như là một tiểu thiên sứ thuần khiết.

"Chào buổi sáng." Phó Thanh Trạch bất đắc dĩ nói.

Bạch Thiên Thiên thật đúng là tinh quái.

Biết hắn thức dậy nếu nghe thấy cô lại gọi hắn Honey a, darling a, thì hắn sẽ tức giận, cho nên cô vừa nhìn thấy hắn thanh tỉnh liền sẽ tự động đổi xưng hô.

"Ăn cơm thôi!" Bạch Thiên Thiên nói.

"Ừ." Phó Thanh Trạch gật đầu.

Bạch Thiên Thiên thấy Phó Thanh Trạch ngồi dậy, lập tức liền từ trên giường của hắn nhảy xuống, nện bước nhỏ nhanh chóng chạy đến phòng vệ sinh.

Phó Thanh Trạch đi theo bước chân Bạch Thiên Thiên tiến vào, liền thấy cô đang cố gắng đưa tay muốn lấy bàn chải đánh răng của hắn.

"Em lấy bàn chải của anh làm cái gì?" Phó Thanh Trạch không hiểu hỏi Bạch Thiên Thiên.

"Thiên Thiên giúp anh nặn kem đánh răng." Bạch Thiên Thiên nói.

"... Để anh tự làm." Phó Thanh Trạch nói.

"Không được!" Bạch Thiên Thiên ngoan cường nói "Phải để em làm!"

"Vì cái gì a?" Phó Thanh Trạch nghi hoặc hỏi Bạch Thiên Thiên.

Cô lại muốn bày trò gì nữa đây.

Nháy mắt sau đó, Phó Thanh Trạch liền nghe Bạch Thiên Thiên cười ngọt ngào nói "Bởi vì em muốn làm hiền thê lương mẫu! Hiền thê lương mẫu liền, liền phải chiếu cố tốt lão công!"

Phó Thanh Trạch nháy mắt liền dở khóc dở cười.

Nói chuyện còn nói không lưu loát, còn nghĩ chiếu cố hắn?

Không đúng!

Ai là chồng cô a!

"Anh không phải lão công của em!" Phó Thanh Trạch đen mặt nhắc lại.

"Nha..." Bạch Thiên Thiên không thèm để ý chút nào, bị cự tuyệt liền bị cự tuyệt thôi, mẹ của cô bị ba ba của cô cự tuyệt nhiều lần như vậy, hiện tại còn không phải thành vợ chồng?

Phó Thanh Trạch: "..."

Cái gì gọi là đàn gảy tai trâu?

Chính là lúc này đây!

Phó Thanh Trạch trực tiếp cầm lấy kem đánh răng và bàn chải, vặn mở nắp kem đánh răng định nặn kem ra.

Đột nhiên.

Cổ tay áo bị người kéo.

Hắn cúi đầu xuống, liền thấy Bạch Thiên Thiên ngẩng khuôn mặt nhỏ ngây thơ lên vẻ mặt chờ đợi mà nhìn hắn.

Bán manh có phạm tôi không?

Phó Thanh Trạch cùng Bạch Thiên Thiên giằng co trong chốc lát, cuối cùng vẫn là đưa kem đánh răng cùng bàn chải đánh răng trong tay ra.

Hú hú!

Bạch Thiên Thiên lập tức kích động tiếp nhận bàn chải và kem đánh răng, nghiêm túc gạt ra một đoạn kem đánh răng trên bàn chải, đưa bàn chải bằng hai tay nói "Lão công đại nhân, mời đánh răng."

Phó Thanh Trạch: "..."

【Tác giả: A a a, ra ngoài tụ hội mới trở về, lại muốn bồ câu, ai, qua mấy ngày muốn ký kết, ký kết về sau liền không thể lại sóng tại sóng tự sát.】