Sau khi lấy tín phù xong, Kỷ Ninh nhìn về phía khe núi trước mặt. Trong khe núi chỉ có một mình hắn.
"Ta đã tách ra khỏi Dư Vi sư tỷ và Lạp Tháp sư huynh rồi. Mà cũng đúng thôi, hoàng đế Đại Hạ đâu dễ gì để chúng ta ở cùng một chỗ. Hơn nữa theo quy định, có càng nhiều 'tín phù' thì càng có hi vọng vượt qua thử thách. Ta không giết người, người cũng tới giết ta. Trong lần thử thách này, nhất định phải giết." Trong lòng Kỷ Ninh vẽ ra kế hạch. Bỗng nhiên tai hắn hơi động đậy.
Oang...
Một luồng dao động nhè nhẹ truyền tới.
Kỷ Ninh lập tức lao vèo một tiếng, bay thẳng tới mép núi, lặng lẽ nhìn về chỗ nguồn dao động ở xa xa. Chỉ thấy trên vùng hoang dã ở xa xa có tám tên nam nữ đang chia ra, thi triển pháp thuật, pháp bảo...Trong lúc nhất thời, nước lửa va chạm, trời đất biến đổi. Bọn họ đều là thiên tài tuyệt đỉnh ở khắp nơi trên vương triều Đại Hạ. Mỗi người đều có ngạo khí của thiên tài, đâu dễ gì nhận thua?
Có điều, một cô gái trong bọn họ bắt đầu không giữ vững được nữa. Nhất thời bảy người còn lại lập tức chuyển sang tấn công cô gái kia. Thiếu nữ mặc áo tim liền dùng thần thức quét qua ba trăm dặm xung quanh, truyền âm nói: "Các vị, chúng ta đừng giết nhau nữa. Ở xung quanh có một trăm lẻ ba Vạn Tượng chân nhân đang ngầm ẩn náu. Chúng ta chiến đấu là sẽ bị kẻ khác lợi dụng ngay."
"Cái gì! Một trăm lẻ ba người?" Bảy người khác đều sợ tới nhảy dựng lên.
Bọn họ cũng chẳng biết nổi thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ này rộng bao nhiêu, vẫn còn tưởng rằng chiến đấu chốc lát sẽ chẳng thu hút mấy người tới. Nhưng không ai có thể tưởng tượng nổi lại có thể thu hút tới một trăm lẻ ba người tới. Tuy bọn họ có tự tin đấy. Nhưng mỗi người tham gia đại hội Tiên Duyên đều là những nhân vật lợi hại cả, nên không thể coi thường được.
"Oang!"
"Oang!"
Sau khi thiếu nữ áo tím dùng thần thức điều tra qua, lập tức liên tiếp các Vạn Tượng chân nhân khác đều phóng thần thức ra dò xét. Rất nhiều người trong bọn họ là tiên nhân chuyển thế và người ngừng ở cảnh giới Vạn Tượng rất lâu, thành ra cũng đạt tới cấp độ thần thức. Ngoài ra còn có rất nhiều người có phương pháp quan tưởng đỉnh cao. Tóm lại, vừa điều tra một cái là mỗi người đều phải kinh hãi.
"Thiếu niên mặc da thú? Là Kỷ Ninh! Tên ở trên núi kia chính là Kỷ Ninh đã giết Tán tiên."
"Kỷ Ninh ở trên núi."
"Kỷ Ninh là kẻ xếp hạng trong một trăm người trong đại hội Tiên Duyên lần này. Trước tiên chúng ta hợp tác giải quyết hắn." Sau khi thần thức chạm vào nhau. Cả đám bắt đầu dùng thần thức truyền âm.
Bọn họ đã đi tham gia đại hội Tiên Duyên thì dĩ nhiên là đều mua tình báo ở Thiên Bảo Sơn.
Sau khi Nguyên Thần thứ hai của Kỷ Ninh giết chết Tán tiên, danh tiếng của hắn lập tức tăng cao. Thiên Bảo Sơn cũng cho rằng Nguyên Thần thứ hai của hắn chỉ là Nguyên Thần viên mãn nhưng lại có thể giết chết Tán tiên hàng đầu là do 'Đạo' và 'bí pháp' của Kỷ Ninh cao hơn Tán tiên Phù Vân. Nên dĩ nhiên đưa Kỷ Ninh lên cấp cao.
"Chúng ta hợp tác giải quyết hắn đã."
"Lên."
Những Vạn Tượng chân nhân kia không hẹn mà cùng lao tới chỗ đỉnh núi Kỷ Ninh đang đứng. Trong lúc nhất thời, hơn một trăm bóng người lao đi như tia chớp, cuồng phong. Tóm lại, mỗi người đều lao tới nhanh kinh người.
Kỷ Ninh nhìn phát hãi.
"Dù gì thì những người này đều là tuấn kiệt ở các nơi, vậy mà lại chẳng có tí phong độ nào." Kỷ Ninh bất đắc dĩ. Qua lần xem tám người chiến đấu, tuy không dễ động đến nhưng hắn vẫn còn có thể chống lại được tám người. Nhưng nếu đánh với một trăm người thì đúng là chết dở.
"Đi." Kỷ Ninh vung tay lên, trước mặt hắn xuất hiện một con thuyền.
Kỷ Ninh nhảy vào trong thuyền.
Vèo!
Con thuyền lập tức để lại một vệt đen trên không trung, nhanh chóng biến mất ở xa xa.
"Tên Kỷ Ninh này chạy nhanh thật."
"Hắn giết Thiếu Viêm Nông, lại giết Tán tiên, nghe nói còn được cả Diên Vương coi trọng. Nên bảo vật rất rất nhiều, chuồn đúng là cực nhanh." Trên bầu trời, hơn một trăm nam nam nữ nữ cũng đành chịu. Trừ khi thật sự vây khốn được. Chứ không, thực lực mà hơn xa đối phương là đối phương sẽ chọn cách chạy ngay, mà bọn hắn thì cũng khó lòng đuổi giết được.
Cả đám bắt đầu lại quay lại nhìn đối phương, dần dần tạo khoảng cách.
Không ai muốn hỗn chiến một trăm người thế này cả. Tới bảy tám người hỗn chiến còn không chắc là có chạy được không nên một khi mà hơn trăm người hỗn chiến, e là nếu bị vây vào là sẽ không rút chân ra được.
"Đi."
"Lần này rắc rối to. Hơn mười vạn người, mỗi tên đều giảo hoạt cẩn thận. Muốn sống trở thành một trong chín mươi sáu người cuối cùng thật quá khó."
"Chỉ có thực lực không cũng không đủ dùng. Cho dù có mạnh tới mấy, bị một trăm tên kết trận tấn công thì cũng chỉ có con đường chết."
Những người kia nhanh chóng rời đi.
Con thuyền chạy xa được vài ngàn dặm, bay vào một ngọn núi lớn thì Kỷ Ninh mới chui ra.
"Trong thử thách Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, thực lực mạnh cũng chỉ là một phương diện, thử thách lớn hơn chính là tâm tính tư duy." Kỷ Ninh nhanh chóng hiểu ra. Dù sao đây cũng đều là Vạn Tượng chân nhân, mỗi người đều là thiên tài tuyệt đỉnh, đều đã phát triển chiến lực cấp độ 'Vạn Tượng chân nhân' tới gần như tận cùng. Muốn tăng lên một chút thôi cũng cực kỳ khó khăn.
Không thiếu người ở đây có thực lực so sánh được với Nguyên Thần viên mãn. Ví dụ như một trăm người kết trận thì đã có thể tương đương với Tán tiên hàng đầu rồi!
"Cần thận, chú ý, ngoài ra còn phải lòng cay tay độc, nắm bắt lấy cơ hội, nhanh chóng chém giết. Chú ý không được để mình bị bao vây." Kỷ Ninh thầm gật đầu.
Trên quảng trường, đội ngũ tới từ ba ngàn sáu trăm quận, biển bốn phương đều ngẩng đầu lên nhìn.
Lúc trước bọn họ đều cho rằng đệ tử mình đều tuyệt vời cả. Nhưng hiện tại xem ra...mỗi người đều là kẻ tinh khôn, không thiếu gì mánh khóe. Chỉ riêng người tu luyện tới tầng mười hai 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' cũng đã có hơn vạn! Địa Hỏa Hàn Sát tới cấp một còn nhiều hơn nữa. Người nào cũng đều không dễ sờ vào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Như thế nào mà đột nhiên ta lại cảm thấy Kỷ Ninh sư huynh, Dư Vi sư tỷ, và cả đại sư huynh đều rất nguy hiểm thế." Mộc Tử Sóc chớp chớp mắt.
"Đúng vậy." Thương Giang chân nhân lắc đầu. "Theo ta thấy, e là hơn nữa người tới tham gia đều là tiên nhân chuyển thế."
Bạch Thủy Trạch, tiểu Thanh gắt gao nhìn theo Kỷ Ninh. Kỷ Ninh chạy tới đâu là bọn họ dõi mắt theo tới đó.
Không khí ở Chủ điện Thiên Mang Điện lại thoải mái hơn.
Hoàng đế áo đen ngồi đó, giơ chén rượu lên uống một ngụm, mỉm cười. "Đại hội Tiên Duyên lần này sẽ diễn ra trong Minh Nguyệt Thủy Sơn đồ liên tục một năm. Hiện giờ mới bắt đầu, phần hay còn ở đằng sau."
Đám Thiên Tiên ở phía dưới vẫn đang bàn tán với nhau.
"Đứa nhỏ kia không tệ, vậy mà lại có thể giết một tên, làm cho tên còn lại sợ tới mức vứt cả tín phù đi. Đứa nhỏ đó là ai thế?"
"Không biết."
"Chưa thấy qua bao giờ."
Nhóm Thiên Tiên bàn tán, thi thoảng lại phát hiện ra những kẻ có danh tiếng như 'Hạ Mang Tử Sơn' 'Thương Ngô Thứu' 'Mộc Truyền chân nhân' chưa từng thể hiện. Ngược lại còn bị vây công rất chật vật. Mà một vài kẻ không có danh tiếng gì, chưa từng được nhắc đến thì lại đột nhiên hiện lên, hơn nữa đều có thực lực cực kỳ đáng sợ.
"Tam giới rung chuyển, quả nhiên là anh hùng hào kiệt hội tụ." Hoàng đế áo đen xem rất hài lòng. "Nhưng từ nãy tới giờ vẫn chưa từng có nhân vật lợi hại nào thể hiện ra thực lực kinh người."
Đúng lúc này...
Bỗng nhiên một giọng nói trong trẻo vang lên: "Hạ Mang đạo hữu. Hôm nay ta không mời mà tới, không biết đạo hữu có hoan nghênh không đây?"
Sắc mặt của hoàng đế áo đen hơi biến đổi. Hơn ngàn Thiên Tiên ở phía dưới cũng yên lặng. Ở đám mây mù bên gnoài xuất hiện tám người. Mỗi người có diện mạu khác nhau, có nam tử mặc áo đạo bào xanh vẻ tiêu sái, mà cũng có người Phật môn mặc áo cà sa, còn có cả người cưỡi con trâu, nam tử mặc long bào mắt vàng kim.
Tám người đều mang dáng vẻ huyền diệu không lường được.
Làm cho hơn ngàn Thiên Tiên ở đây đều phải thầm run. Hoàng đế Đại Hạ đứng dậy, đi xuống bảo tọa.
"Sao các vị đạo hữu lại tới Đại Hạ ta vậy?" Hoàng đế áo đen cười nói. "Mau ngồi xuống đi." Hắn vung tay lên, phía dưới bảo tọa của hắn lập tức xuất hiện tám cái bài dài. Thậm chí mặt trên đã có đầy đủ rượu tiên quả tiên, tốt hơn cả của những Thiên Tiên kia.
"Hạ Mang đạo hữu, chẳng lẽ ngươi không biết vì sao ta tới Đại Hạ sao?" Nam tử mặc áo dài vác trên vai thanh tiên kiếm dẫn đầu, cười tiêu sai: "Hiện giờ hoạt động ngầm ở tam giới đã trở nên mãnh liệt, e là sẽ có rung chuyển lớn. Đây cũng chính là lúc anh hùng hào kiệt xuất hiện. Thế giới vương triều Đại Hạ ngươi lại là thế giới có số mệnh hàng đầu trong ba ngàn thế giới lớn, không chừng có nhân vật tuyệt thế sau này được sinh ra ở đây. Cho nên Lã Động Tân ta mặt dày tới đây. Chắc là Hạ Mang đạo hữu cũng không tính toán chứ."
Mặc dù tiếng có bọn họ vang vọng quanh quẩn xung quanh.
Nhưng những Thiên Tiên cách đó không xa lại không hề nghe thấy.
"Hạ Mang sư huynh, lúc trước thế giới ta cũng đã tiến hành đại hội Tiên Duyên. Khi đó Đông Hoa cũng tới chỗ ta xong rồi dẫn ta tới đây." Nam tử khôi ngô mặc lòng bào mắt vàng bất đắc dĩ nói.
"Đế Hạo, đã biết tên Lã Động Tân này mặt dày rồi mà ngươi còn lôi kéo hắn nữa." Hoàng đế Đại Hạ bất đắc dĩ nói.
"Lão già ta cũng chỉ tới xem náo nhiệt thôi. Yên tâm, yên tâm, ta sẽ không thưởng cho người thế giới Đại Hạ ngươi đâu." Lão già cưỡi con trâu cười híp mắt.
"Ta cũng tới xem náo nhiệt thôi."
"Cũng chỉ tới dạo chơi thôi mà."
Cả đám mở miệng.
Làm hoàng đế Đại Hạ thấy hơi khó xử. Những người trước mặt này đều là những nhân vật lừng lẫy tiếng tăm trong tam giới. Như kẻ đứng đầu bát tiên Lã Động Tân này. Lã Động Tân vốn là Đông Hoa đế quân chuyển thế. Khi còn là Đông Hoa đế quân, hắn bái làm môn hạ của một vị bản lĩnh ứướn. Sau khi chuyển sang kiếp sau, Lã Động Tân lại bái làm môn hạ của một vị bản lĩnh lớn khác.
Một mình sau lưng có hai vị bản lĩnh lớn, vả lại Lã Động Tân kia có thể kết hơp ưu thế của hai nhà lại, dung nhập vào trong 'Kiếm Đạo'. Hắn là một Kiếm Tiên tiếng tăm lẫy lừng, có thực lực cực kỳ khủng bố ở tam giới. Trong hàng ngũ Thuần Dương chân tiên, hắn cũng được xếp hạng cao nhất.
Có điều tên Lã Động Tân này lại có da mặt dày, tính tình quái dị, lúc vui thì cười lúc tức thì mắng, thích trêu đùa người khác...lại thường xuyên du lịch nhân gian, để lại truyền thừa ở rất nhiều thế giới.
"Đại Thế Chí, ngươi là người trong Phật môn mà cũng tới sao?" Ánh mắt của hoàng đế Đại Hạ dừng ở người nam tử mặc áo cà sa Phật môn. Người của Đạo môn và Phật môn luôn bị ngăn cách phần nào.
Nam tử Phật môn kia mỉm cười làm cho lòng người cảm thấy trầm lắng, hắn vỗ tay cười nói. "Chỉ đến xem mà thôi."
Hoàng đế Đại Hạ bất đắc dĩ.
Bồ tát Đại Thế Chí là người có địa vị cực cao trong Phật môn, là tồn tại đã theo Phật tổ từ rất lâu. Hắn cũng đứng khá cao trong hàng ngũ Thuần Dương chân tiên. Hơn nữa người này có tính tình cực kỳ tốt, luôn mang theo vẻ mặt tươi cười, thấy ai cũng cười híp mắt. Cho nên đối mặt với người tốt thế này, hoàng đế Đại Hạ cũng không cách nào đuổi đi nổi.
"Các vị đều ngồi xuống đi. Nếu cứ đứng thế này, người ngoài lại tưởng dòng dõi Hạ tộc ta không biết tiếp khách." Hoàng đế Đại Hạ khách khí nói. "Có điều các vị cũng phải hiểu cho. Chẳng những ta, mà tới cả sư tôn ta cũng rất chú ý tới lần Đại Hạ ta tổ chức đại hội Tiên Duyên này. Cho nên chọn đệ tử cũng phải để sư tôn ta chọn trước."
"Đạo Tổ đã muốn chọn thì chũng ta cũng sẽ không tranh. Hạ Mang, yên tâm, sau khi các ngươi chọn xong hết, còn ai mà chúng ta thấy vừa mắt, chúng ta sẽ tuyển sau. Chắc là không có vấn đề chứ?" Lã Động Tân đã sớm đặt mông ngồi xuống, cầm rượu tiên lên uống, nhất thời trợn mặt lên.
"Ồ, rượu ngọn, không tệ. Hạ Mang tộc các ngươi không hổ là dòng dõi con cháu của Hạ tộc hoàng tộc thời thượng cổ. Rượu này rất ngon đấy, thậm chí còn ngon hơn cả Thiên Đình. Rượu này tên là gì thế?"
Nói xong, đôi mắt của Lã Động Tân dời về phía thế giới trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ, cẩn thận quan sát đám nam nữ trẻ tuổi trong đó.