Mãng Hoang Kỷ

Chương 1758




- Tinh Quỳnh chiến trường?

Kỷ Ninh khẽ giật mình, bản năng trong đầu lại nghĩ Tinh Quỳnh chiến trường là chiến trường trung vị của hỗn độn vũ trụ, nó nằm cách mình tương đối gần.

- Ta cần thời gian hai ngày đi qua.

- Tốt, Bắc Minh. Giao cho ngươi, ta sẽ bảo bọn họ chống đỡ kéo dài tới khi ngươi tới.

Thạch Chí Tôn đáp lại nói.

Vèo!

Kỷ Ninh dùng tốc độ nhanh nhất bay thẳng tới Tinh Quỳnh chiến trường.

Thời gian hai ngày nếu mình chậm rãi điều tra có lẽ cũng có thể điều ra một chiếc chiến thuyền của Tây Tư tộc. So với chém giết Tây Tư tộc... Cứu người quan trọng hơn! Bởi vì người tu hành chết không thể phục sinh, cho dù hỗn độn vũ trụ đều có thương hại cũng khó có thể phục sinh.

- Chống đỡ ah, hi vọng phải chống đỡ.

Kỷ Ninh yên lặng chờ đợi.

Chiến trường hư không chủ động cầu cứu đều thực ý thức được gánh không nổi, đều là thời điểm địch nhân lộ ra ý định tổng tiến công cho nên biết rõ không thể kéo dài quá lâu.

Có chiến trường có thể kháng cự ba năm ngày, có chiến trường không gánh được một ngày.

...

Tinh Quỳnh chiến trường.

Lúc này dòng sông hư không xuyên qua tinh không, nó giống như dãy lụa không ngừng vòng qua vòng lại, ở trung ương của dòng sông đang có một thành lũy cường đại.

Trong thành lũy tụ tập mấy trăm đạo thân ảnh.

Có non nửa là chúa tể, còn lại đều là Đế Quân, bọn họ thi triển pháp lực mênh mông cuồn cuộn duy trì thành lũy này tồn tại, cả thành lũy là trận pháp hạch tâm cường đại nhất. Chung quanh dòng sông là đại lượng pháp thân của chúa tể Đế Quân, bản tôn của bọn họ phân biệt bảo vê các nơi, kiệt lực ngăn cản Tây Tư tộc.

- Đế Thạch Chí Tôn truyền tin tức.

Một chúa tể râu đỏ quát.

- Hai ngày, chỉ cần thời gian hai ngày sẽ có chí tôn chạy đến!

- Ah.

- Có thể được chữa.

Vốn có một ít chúa tể Đế Quân đã tuyệt vọng lại kích động không ngớt, bọn họ chỉ là chiến trường cấp hai! Thật không nghĩ đến lần này lại bị chiến thuyền tinh anh của Tây Tư tộc tập kích, bọn chúng đặc biệt cường đại, lúc đầu giao phong với Tây Tư tộc còn ẩn giấu thực lực chém giết với bọn họ trong vài tháng, về sau thăm dò ra chi tiết của bọn họ liền phát động tổng tấn công.

Vừa hiển lộ thực lực chân chánh, văn minh người tu hành liên tục bại lui, bất đắc dĩ nên lúc này lùi bước vào trong trận pháp phòng ngự, tận lực kéo dài thời gian.

- Hai ngày, chỉ cần hai ngày! Chúng ta chỉ cần kháng trụ hai ngày chính là ngày Tây Tư tộc bị chém giết!

Lão giả râu dài quát lớn.

- Tất cả các huynh đệ tỷ muội kháng trụ, chỉ cần kháng trụ hai ngày là chúng ta có thể sống sót.

Tiếng nói trong thành lũy truyền ra, cũng truyền vào tai của các chúa tể Đế Quân đang phòng ngự ở trên dòng sông.

- Kháng trụ, nhất định kháng trụ.

- Chỉ cần kháng trụ hai ngày.

Chiến tranh cứ tiếp tục.

Đám người Tây Tư tộc lúc này tấn công điên cuồng, người tu hành đóng quân các nơi điên cuồng chống cự nhưng từng người chiến bại. Ngăn trước nhất chính là pháp thân của bọn họ, sau khi pháp thân bị tiêu diệt là tới bản tôn của bọn họ ngăn cản.

- Nhớ kỹ, mặc dù chết cũng phải tránh xa ra một chút, tránh mảnh vỡ chân linh bị cắn nuốt là vĩnh viễn không thể phục sinh.

- Thật sự không có biện pháp thì xông ra xa trực tiếp tự bạo.

Oanh!

Lúc này các khu vực phòng ngự liên tục sụp đổ, những chúa tể Đế Quân đóng ở nơi này lựa chọn tự bạo, uy năng lúc tự bạo mênh mông cuồn cuộn. Mảnh vỡ chân linh tán dật bốn phía... Bí thuật phệ linh không hạn chế khoảng cách, dưới tình huống tự bạo ngẫu nhiên cũng có mảnh vỡ chân linh trốn được và trở về hỗn độn vũ trụ.

- Nhanh ah, hai ngày, sắp tới rồi.

- Tại sao còn chưa tới?

Những chúa tể Đế Quân kia không ngừng giãy dụa, bọn họ đang khát vọng hi vọng...

Oanh!

Bỗng nhiên...

Lúc này trong dòng sông hư không có một đạo thân ảnh vượt qua hư không đi tới nơi này, uy năng bộc phát mênh mông cuồn cuộn. Mắt thường khó có thể nhìn thẳng.

- Chí tôn!!!

Những người còn sót lại của văn minh người tu hành lúc này kích động hoan hô.

- Là chí tôn người tu hành, chạy mau!

Lúc này đám cường giả Tây Tư tộc đang cầm bảo vật tấn công điên cuồng lại ngây ngốc, bọn họ đã rất nhanh, chỉ cần tiêu diệt nơi này là có thể rời đi, muốn tìm ra bọn họ quá khó khăn, đáng tiế chí tôn văn minh người tu hành đã đuổi tới!

Lúc này thân ảnh kia tỏa ra uy năng mênh mông cuồn cuộn như cả vũ trụ bao phủ bọn họ.

Ông! Lúc này chấn động vô hình bao phủ phạm vi mấy chục ức dặm, khí tức của Tây Tư tộc bị diệt sạch nhanh chóng. Chỉ có số rất ít đang ở trong chiến thuyền Tây Tư tộc thúc dục công kích mới may mắn sống sót. Qua một giây sau đó, trong chiến thuyền Tây Tư tộc cũng xong, chỉ có một chút hậu duệ của bọn chúng may mắn bị Kỷ Ninh mang đi.

- Ít nhất còn may mắn còn sống sót hơn phân nửa.

Kỷ Ninh đứng trong không trung, hắn quan sát thành lũy, nhìn thấy những chúa tể Đế Quân may mắn còn sống sót thì âm thầm gật đầu.

- Tạ chí tôn.

Những chúa tể Đế Quân kia cảm động, dù sao tuyệt đại đa số cứu viện là không thể tới kịp.

Kỷ Ninh gật đầu, hắn quay người rời đi, hắn lưu lại chiến thuyền và bảo vật cho bọn họ, từ đó có thể tăng cường thực lực chiến trường hư không bị trọng thương kia..

...

Sau khi cứu một chiến trường hư không, Kỷ Ninh tiếp tục dò xét các nơi.

Lúc này các chí tôn nhận được tin tức cầu cứu.

- Tiềm Vân chiến trường nguy cấp.

Một đạo tin tức truyền tới.

Kỷ Ninh sững sờ, Tiềm Vân chiến trường? Nơi đó không phải là khu vực của nhị đệ tử Thanh Trúc Dương Khuất Định đắc ý nhất của mình đang phòng ngự hay sao?

Hảo hữu của Kỷ Ninh tham chiến cũng không tính nhiều, chỉ có Nữ Hoa tại mười sáu vực giới liên minh, như Thanh Trúc Dương Khuất Định và một ít hảo hữu của hắn thủ ở Tiềm Vân chiến trường, Kỷ Ninh cũng ghi nhớ tên.

- Cách ta tới hai mươi sáu ngày.

Nội tâm Kỷ Ninh lạnh lẽo, không nhịn được truyền âm với các chí tôn khác.

- Các ngươi ai có thể kịp, đồ đệ Thanh Trúc của ta ở đó.

- Đồ đệ Bắc Minh ngươi?

Lúc này ngay cả Kỷ Ninh cũng có tư tâm, dù sao ai không có tư tâm?

- Không kịp.

- Cách quá xa.

- Ở gần nhất là ta và Bắc Minh ngươi.

Thiên Thực chí tôn đáp lại nói:

- Ta cần mười chín ngày, thời gian như vậy quá dài, bọn họ phải chống đỡ quá lâu, đến nay chiến trường nguy cấp nhất cũng chỉ có thể chống đỡ mười ngày.

Kỷ Ninh cũng trầm mặc.

Hắn không có bất kỳ biện pháp nào.&