Chương 57: Linh Hồn Chiến
Khải Lâm mở mắt trong cơn mê mang, nơi hắn ở vẫn là trong căn phòng đó tuy nhiên rất nhanh hắn phát hiện ra điều không đúng, Hai tay hắn lúc này không tự chủ mà chạm vào thân thể nhưng lập tức khuôn mặt hắn biến sắc.
Hắn không cảm nhận được thân thể của mình, lúc này ánh mắt hắn mới nhìn xuống thân hình của bản thân, chỉ thấy cả cơ thể hắn lúc này đều mơ hồ giống như là một hình chiếu được tạo ta, nhưng hắn biết không phải vì hắn nhìn thấy cơ thể của mình đang rất chật vật nằm ở một góc tường.
Đây là linh hồn xuất khiếu, bản thân hắn bây giờ chỉ là một linh hồn hư ảo, một linh hồn không có thân xác, nếu như bây giờ hắn tan biến thì hắn sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian.
"vù vù"
Tiếng gió rít khiến Khải Lâm tỉnh táo lại, mọi sự chú ý của hắn lúc này đều tập chung vào con ác quỷ kia. Chỉ thấy lúc này cây gậy sắt trên tay nó đã biến thành một cây quyền trượng, từ đó không ngừng lan tỏa ra hào quang bảy màu, nó gần như đối lập hoàn toàn với sự âm u c·hết chóc trên thân thể con ác quỷ.
Linh hồn Khải Lâm khi nhìn vào cây quyền trượng kia lập tức hắn cảm nhận được sự chấn động không thể nói rõ thành lời. Với tư cách là một linh hồn thể hắn có thể cảm nhận được sự đau thương, nỗi tuyệt vọng, oán khí và sự không cam lòng từ những tiếng thét của linh hồn trong quyền trượng đó.
Con ác quỷ kia dường như cũng phát hiện được sự biến hóa của linh hồn Khải Lâm, ngay lập tức những đạo khí xám trong đầu lâu con ác quỷ ngày càng nồng đậm, sau đó từng đạo u quang ẩn chứa trong đó là ánh sáng bảy màu không ngừng lan rộng ra khắp căn phòng.
Mặc dù là linh hồn thể Khải Lâm cũng cảm nhận được sự biến hóa xung quanh, bỗng chốc ánh sáng lóe lên khiến hai mắt hắn nhắm lại, trong tức khắc khi mở mắt lại hắn đã phát hiện không đúng, nơi hắn đang đứng lúc này lại là địa điểm khi hắn mới tiến vào tầng thứ hai.
"Khải đại ca, huynh không sao chứ?"
Âm thanh này đúng là của Vương Thi Thi, Khải Lâm ngay lập tức nhíu mày.
"Lại là ảo thuật hay sao?"
Là người đã từng trải qua hai lần ảo thuật của Dạ xoa vương, Khải Lâm rất nhanh thì phát hiện ra một điều không đúng, ngay lập tức hắn không do dự mà một quyền vung ra, dưới một quyền của hắn Vương Thi Thi với khuôn mặt sửng sốt, ánh mắt ẩn chứa chút khó hiểu và tuyệt vọng ngay lập tức thân thể tan vỡ, vĩnh viễn biến mất.
"Tiểu bối ngông cuồng"
Âm thanh Lạc Hải vang lên, tuy nhiên khuôn mặt Khải Lâm không chút thay đổi, giọng nói trong miệng lạnh lùng mà phát ra.
"Các ngươi đều không phải là thật, có tư cách gì để đánh giá ta"
Nghe vậy đám người kia biến sắc, tiếng nói của Lạc Nguyên lúc này vang lên:
"Khải huynh, ngươi mới trải qua ảo cảnh tâm tình lúc này không được ổn định, chúng ta có thể giúp ngươi thoát khỏi nó"
"Cút"
Âm thanh âm trầm của Khải Lâm lại vang lên, trong đó còn ẩn chứa sát khí của hắn.
Ngay khi nói xong, hắn không chần chừ mà vung tay lên, một quyền lại lập tức được thi triển tiếng ầm ầm lại vang lên.
Lạc Hải lúc này nhìn về phía Khải Lâm rồi lắc đầu, trên miệng còn nhếch lên nở ra một nụ cười quỷ dị
"Ta đúng là đánh giá thấp về ngươi"
Sau câu nói đó hắn lập tức biến mất. Khải Lâm lúc này hoàn hồn, linh hồn hắn mở mắt sau đó lại thấy được bản thân đang ở trong căn phòng, ngay lập tức đạo khí xám lại bùng lên trong này Khải Lâm thấy được những người mà hắn từng gặp qua, đó là nhóm người Vương gia rồi tới Tô lão, Tô Càn,.... Những người này ngay khi xuất hiện ánh mắt đều lập tức ẩn chứa sự quỷ dị không thể diễn tả thành lời.
Vừa mới xuất hiện họ ngay lập tức lao tới, t·ấn c·ông về phía Khải Lâm. Nhìn những người này Khải Lâm biết tất cả bọn họ đều không phải là thật vì vậy ánh mắt hắn lạnh lẽo, không chút do dự mà ra tay.
"Ầm"
"ầm"
....
Tiếng ầm ầm vang lên, dưới một quyền của hắn từng người từng người khi lao tới hắn lập tức bị bạo liệt thân thể từ đó mà biến mất.
Tuy nhiên đến sau cùng một hình ảnh khiến Khải Lâm lập tức sững lại, sự lạnh lẽo trong ánh mắt hắn lập tức bị giảm đi rất nhiều.
Một người trẻ tuổi khuôn mặt thanh tú, ánh mắt ẩn chứa sự nhiệt huyết của người trẻ tuổi, trên người mặc một bộ y phục màu xanh lục đang từ từ bước tới, thân ảnh đó không ai khác chính là Khải Lâm.
Nhìn vào một bộ dáng khác của bản thân Khải Lâm lập tức sững người, bộ dáng sững người này không chỉ xuất hiện trên người hắn mà còn xuất hiện trên người Khải Lâm mới xuất hiện ( ta sẽ gọi người này là Khải Lâm ảo cảnh cho dễ phân biệt nha).
"Ngươi là ai?"
Tiếng nói của Khải Lâm ảo cảnh vang lên, âm thanh phát ra cũng không khác gì Khải Lâm.
Khải Lâm hơi thở dồn dập nhưng rất nhanh bị hắn áp chế lại, ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn về phía Khải Lâm ảo cảnh kia.
"Dám giả dạng ta, muốn c·hết"
Tiếng nói của Khải Lâm vang lên, sau đó hắn không chút do dự mà lao tới, một quyền trên tay vung ra, một đạo kình lực từ phía nắm đấm hắn phát ra.
Tuy nhiên Khải Lâm ảo cảnh cũng không kém cạnh, ngay lúc mà Khải Lâm vung quyền Khải Lâm ảo cảnh cũng hành động tương tự, hai Khải Lâm lao vào nhau, hai quyền ẩn chứa kình lực cùng sức mạnh ngang nhau cũng ngay lúc này v·a c·hạm, tiếng ầm vang nổi lên, hai người lúc này cùng lúc lui lại hơn mười bước, bàn tay ôm ngực, hiển nhiên sự v·a c·hạm vừa rồi đều khiến hai người b·ị t·hương.
Khải Lâm lập tức nhíu mày, nhưng hành động của hắn thì không dừng lại trong vòng thời gian hơn một nén hương hai người không ngừng v·a c·hạm.
Dẫn băng thuật, Bán Nguyệt Dao, Nghiệp Hỏa cùng tất cả những chiêu thức mà Khải Lâm đã từng học được đều thi triển ra, nhưng điều khiến hắn đau đầu chính là những gì hắn biết thì Khải Lâm ảo cảnh cũng điều biết được, dường như đó không phải ảo cảnh mà là một con người khác của hắn.
Cả hai người chiến đấu trong một thời gian dài, lúc này cả hai đều đã rơi vào trạng thái suy yếu, thực lực Pháp sư trung cấp đỉnh không thể bổ sung đầy đủ ma pháp trong cơ thể trong lúc hai người chiến đấu, ngay cả thể lực cũng cạn kiệt.
Khải Lâm ảo cảnh trong lúc lui về phía sau thì trên môi bỗng nở một nụ cười quái dị.
"haha, ngươi không thể đáng bại được ta, vì ta chính là ngươi, thay vì cứ phải chiến đấu tại sao chúng ta không dung hợp từ đó có thể đạt tới sức mạnh cao hơn"
Nghe vậy Khải Lâm không chút do dự mà cắt ngang.
"Câm mồm, ngươi suy cho cùng cũng chỉ là một ảo cảnh tạo thành, dù ta không biết tại sao ngươi có thể sao chép tất cả giống như ta nhưng ngươi có tư cách gì để so sánh cùng ta"
Khải Lâm ngay khi dứt câu không một chút do dự lại lao lên, nhưng ngay khi lao lên hắn lấy ra hạt châu trước ngực, sau đó một đạo kim quang lóe lên, ngay lập tức cây Trường Thương xuất hiện, ngay khi cây trường thương xuất hiện Khải Lâm ảo cảnh kia lập tức biến sắc, quả nhiên không ngoài dự đoán của hăn.
Hạt châu và Trường Thương là hai vật rất quỷ dị, đến ngay cả Khải Lâm cũng không biết hết được nó đến từ đâu và có uy năng như nào, vì vậy hắn đoán rằng ảo cảnh này không thể tạo ra được hai vật này nên từ đầu hắn mới quyết định không sử dụng đến cây trường thương.
Khải Lâm ngay khi cầm trường thương trên tay hắn lập tức vận chuyển pháp quyết Xuyên Tâm Kích lập tức được thi triển, đây là lần đầu tiên hắn thi triển Xuyên Tâm kích sau khi đột phá vì vậy ngay cả hắn cũng không biết được bản thân liệu có thể ngưng tụ được đến thương ảnh thứ hai hay không.
Dưới sự vận chuyển ma pháp cùng pháp quyết điên cuồng trong người Khải Lâm ngay lập tức một thương ảnh được hình thành, ánh mắt Khải Lâm ngay khi nhìn thấy thương ảnh này ánh mắt nhíu lại khuôn mặt hắn biểu thị sự không hài lòng đối với kết quả này.
Ma pháp và pháp quyết sau khi đạo thương ảnh thứ nhất hình thành vẫn chưa ngừng vận chuyển mà nó vận chuyển ngày càng nhanh hơn, lúc này Khải Lâm bỗng nhiên cảm giác được thân thể dường như không ổn định một sự đau nhức mạnh mẽ khiến hắn thổ huyết vì là linh hồn thể nên những giọt máu sau khi xuát hiện liền lập tức tan biến, sau cùng hắn vẫn không ngưng tụ được đạo thân ảnh thứ hai.
Những chuyện này nói ra thì dài nhưng tất cả cũng chỉ diễn ra trong chốc lát.
Phía Khải Lâm ảo cảnh lúc này hiện rõ vẻ lúng túng, thậm chí ngay khi Khải Lâm thổ huyết thì bản thân hắn cũng không dám tiến lên dường như hắn rất e ngại cây trường thương trên tay của Khải Lâm.
Khải Lâm ngay khi không thể ngưng tụ được thương ảnh thứ hai, thì hắn cũng không có chút chần chừ điều khiển thương ảnh thứ nhất trực tiếp lao tới Khải Lâm ảo cảnh.
Đối đầu với c·ái c·hết Khải Lâm ảo cảnh không chút chần chừ mà vung quyền ra đón đỡ một kích. Nhưng hắn căn bản không có tư cách đón đỡ một kích kia, ngay khi v·a c·hạm hắn lập tức cả thân thể hắn bị trấn lui ra sau hơn chục bước, cả thân thể lúc này cũng trong suốt đi vài phần.
Ánh mắt của Khải Lâm ảo cảnh lúc này đột nhiên trở nên điên cuồng
"Ngươi không thể chiến thắng được ta"
Nói xong không để Khải Lâm kịp phản ứng Khải Lâm ảo cảnh bỗng nhiên thét lên, ngay lập tức bóng dáng của ảo cảnh kia dần mơ hồ, cùng lúc này rất nhiều khí xám đã biến mất từ lâu bỗng nhiên xuất hiện lại bao quanh cả căn phòng, một khí tức c·hết chóc lập tức khiến Khải Lâm phía đối diện không xa biến sắc.
"Không ổn, hắn muốn tự bạo"
Suy nghĩ lóe lên trong đầu Khải Lâm, không một chút chần chừ Khải Lâm vội lui ra sau, tuy nhiên tốc độ của hắn không thể nhanh bằng tốc độ tự bạo của tên kia.
Tiếng ầm ầm vang lên, kèm theo đó là một sóng xung kích cực mạnh cùng với rất nhiều linh hồn đã bị Khải Lâm ảo cảnh hấp thụ không ngừng tản mát ra.
"A"
Một tiếng thét của Khải Lâm vang lên, tiếng thét này mang theo sự đau đớn, trong đó còn ẩn chứa chút sợ hãi.
Lực bạo phát khi Khải Lâm ảo cảnh tự bạo khiến cho ngay cả linh hồn của hắn cũng bị trong suốt đi không ít, ý thức lúc này của hắn cũng dần dần mà mất đi, tuy nhiên hắn vẫn cố gắng mà giữ chút tỉnh táo cuối cùng bay ra tiến tới dung nhập vào trong cơ thể. Động tác hắn cực nhanh vì hắn biết chỉ không lâu sau nhất định con ác quỷ kia sẽ xuất hiện lại cùng với quyền trượng có khí tức khiến linh hồn run rẩy kia, nếu như không nhanh nhất định sẽ không còn cơ hội.
Ngay khi Khải Lâm mới dung nhập với thân thể, một tiếng gầm giận dữ vang lên, đám khói xám kia ngay lập tức có âm thanh quỷ dị của linh hồn vang lên, ngay lập tức con ác quỷ đã biến mất không lâu lúc này bỗng nhiên xuất hiện lại, lần này nó ngoài cầm một cây quyền trượng bên tay phải thì bên tay trái cũng xuất hiện một cái rìu được ngưng tụ đám khói xám.
Ngay khi thành hình con ác quỷ kia lập tức dơ lên sau đó bổ mạnh xuống, nơi nó bổ mạnh chính là nơi thân thể và linh hồn Khải Lâm đang dung hợp.