Chỉ là…
Không biết Phong Ngự Niên có tham gia vào vụ này không, tham gia bao nhiêu?
Tang Vi thấy sắc mặt cô ngày càng lạnh, yếu ớt hỏi một câu: “Vậy giám đốc, ngài dự định làm thế nào?”
Sanh Ca trả điện thoại lại cho cô ấy, không hề để ý mà tiếp tục làm việc: “Tạm thời không có dự định gì. Cô ra ngoài đi. Thời gian nộp bản kế hoạch chương trình Tuyển chọn thành viên cho nhóm nhạc nữ ngày càng gần rồi. Tôi sẽ hoàn tất công việc trước rồi nói tiếp.”
“Hả?”
Tang Vi ngây người: “Giám đốc, ngài mặc kệ không quản, phía bên kia chỉ sẽ càng hống hách hơn, sự việc có thể sẽ ngày càng tệ hơn.”
Sanh Ca không trả lời, đã chú tâm vào công việc rồi.
Hết cách, khuyên không được.
Tang Vi không hiểu trong đầu cô đang nghĩ gì, chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ, rời khỏi phòng làm việc.
Chỉ mới qua mấy tiếng buổi sáng, trên mạng nhanh chóng bùng nổ, rất nhanh đã bay lên top ba hot search.
Bởi vì bên phía Sanh Ca trì trệ không có bất cứ lời đáp lại nào, trên mạng lại giống như là có người đã lén mua blogger, điên cuồng tăng độ hot, tung tin tức tiêu cực, dư luận nghiêng về một phía.
Ngay cả tin trước kia Sanh Ca là trẻ mồ côi, từng ở trong cô nhi viện cũng bị người ta tung ra một cách ác ý. Thậm chí việc nhận chức ở công ty đào tạo ngôi sao giải trí Angle cũng bị người ta tung ra.
Hàng loạt truyền thông xông đến dưới công ty Angle, đợi bắt lấy cơ hội phỏng vấn.
Cùng lúc đó trên thị trường chứng khoán, chỉ trong một tiếng ngắn ngủi, Angle đã giảm mạnh hai phần trăm, vả lại còn có xu hướng tiếp tục giảm.
Tin tức trên mạng toàn là nghiêng về phía Mộ Chỉ Ninh.
“Cô hai nhà họ Mộ cũng quá đáng thương. Rõ ràng là cùng ngài Phong yêu nhau đến vậy, nhưng lại bị con đĩ tâm cơ này chen ngang một chân!”
“Loại đàn bà này sao không đi chết đi? Dựa vào cái gì mà hất rượu vang vào người ta. Hẳn là phải bắt lại vì tội thương tổn ác ý chứ?”
“Đúng, loại trà xanh chết tiệt này thật đáng chết. Quả Nhiên là thứ mồ côi không xứng có cha mẹ.”
“Tôi là fan, kính mong công ty lập tức sa thải nhân viên xấu! Nhân viên xấu sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của anh trai nhà tôi!”
“Như trên.”
“+1, vô cùng ủng hộ tập thể lên tiếng phê phán!”
“…”
Mộ Chỉ Ninh nhìn điện thoại, im lặng ngồi trên chiếc ghế nằm trong phòng, cười đến không khép được miệng.
Con khốn này, xem cô ta còn có thể hống hách kiểu gì.
Với tình thế này, để không rước họa vào thân, đoán chừng công ty Angle sẽ quyết đoán sa thải loại nhân viên rác rưởi như Sanh Ca nhỉ?
Lộc Hoa thấy rõ khuôn mặt thật của cô, phỏng chừng cũng sẽ đá cô đi!
Nghĩ đến đây, Mộ Chỉ Ninh không thể kiềm được nữa mà cười to. Khuôn mặt vốn xinh đẹp nhưng bởi vì cười đến khoa trương, mà nhiễm vài phần dữ tợn.
Nụ cười này, tựa như là cô ta đã kiềm nén rất lâu rồi.
Lâu rồi chưa có sảng khoái như vậy!
Không có công ty, không có chỗ dựa vững chắc như Lộc Hoa.
Con khốn Sanh Ca này lấy gì để tiếp tục diễu võ giương oai với cô ta?!
Không thể không nói, kế sách của Phó Âm quả là tuyệt vời. Hợp tác với cô ta, thật sự là tiết kiệm thời gian, không tốn sức.
Tâm trạng của Mộ Chỉ Ninh vô cùng tốt đẹp, hài lòng thưởng thức ngụm trà một cách tao nhã.
Cũng đang ôm điện thoại xem độ hot còn có Tang Vi của công ty Angle, hình như sự việc ngày càng tồi tệ hơn rồi!
Cứ tiếp tục như vậy, giám đốc phải bị mất việc sao?
Vậy người vừa mới chuyển lên làm trợ lý giám đốc chính thức chưa được mấy ngày như cô ấy, có phải là cũng bị sa thải theo không?
Cô ấy đứng ngồi không yên, nhưng chỉ có thể ngồi tại chỗ làm sốt ruột.
Nhưng cô ấy sốt sắng thì có tác dụng gì?
Đây là điển hình của câu hoàng đế chưa vội mà thái giám đã vội.
Người là đương sự hình như hoàn toàn không để tâm đến.
Lúc này trong phòng làm việc, Sanh Ca còn đang ngồi trước máy tính, chăm chú suy xét đến các loại phương án dự tính cho chương trình tuyển chọn.
Còn về trên mạng đã ầm ĩ đến mức độ nào rồi, cô không hề nhìn đến.
Tiếng chuông điện thoại lại đột nhiên kêu lên một cách vô cùng không đúng lúc.
Cô quay đầu nhìn, là một số lạ.
Vốn không muốn nghe, nhưng số điện thoại này gọi liên tiếp ba cuộc, rất có vẻ không nghe là không bỏ qua.
Sanh Ca bị làm phiền.
Cô thật muốn xem thử là ai.
Cuộc điện thoại được kết nối, một giọng nói khàn khàn quen thuộc truyền đến.
Cẩn thận nghe, hình như giọng nói đó thoáng có chút sốt ruột, dường như còn… có chút cảm xúc phức tạp khác.
“Trên mạng đã ầm ĩ thành như vậy rồi, thế mà cô vẫn có tâm trạng làm việc? Nên nói cô rộng rãi, hay là ngốc đây?”
Phong Ngự Niên?
Sanh Ca đầu tiên là sửng sốt, không ngờ người gọi đến lại là anh.
Hơn nữa, rõ ràng là sau khi ly hôn, cô đã đổi số điện thoại, sao người đàn ông này tìm được phương thức liên lạc của cô?
Nghe giọng điệu của anh, hình như anh không hề biết về chuyện này. Nhưng cho dù anh không biết, thì cái người trong lòng kia của anh ta cũng không thoát khỏi liên can.
Sanh Ca im lặng vài giây, không nói gì.
Đầu bên kia điện thoại lại hỏi: “Nói chuyện, bị dọa ngốc rồi à?”
Sanh ca nghe mà bật cười.
Chuyện có bấy nhiêu, còn có thể dọa được cô sao?
“Anh Phong, anh đã thích tưởng tượng như vậy, tôi đề xuất anh nên đi viết tiểu thuyết, nói không chừng có thể kiếm nhiều hơn ngành bất động sản của anh.”
“Tôi nói chuyện đứng đắn với cô, cô lôi mấy điều này ra làm gì?”
Giọng nói của Phong Ngự Niên trầm xuống vài phần. Anh đột nhiên phát hiện không biết kể từ lúc nào, hai người họ dường như vừa gặp mặt là sẽ công kích nhau?
“Điều tôi nói chính là chuyện đứng đắn. Nếu anh có thời gian rỗi quản chuyện của tôi, chi bằng quản vợ chưa cưới của anh cho tốt. Chọc giận tôi, có thể cô ta sẽ chịu không nổi hậu quả đâu.”
Cô càng nói về sau, giọng nói càng lạnh: “Đúng rồi, sau này vẫn mời cách xa tôi một chút. Tôi vẫn là câu nói đó, liên quan đéo gì đến anh.”
Phong Ngự Niên bị nói đến ngây người. Không chờ anh phản bác lại gì, đầu điện thoại bên kia đã kêu lên tiếng tút tút tút.
Người phụ nữ này… hôm nay đã ăn phải thuốc nổ à?
Tức giận đến thế.
Sanh Ca vừa cúp điện thoại, tiếng chuông lại kêu lên.
Lần này là Trác Tinh Hỏa.
“Chị Sanh, chị đã nghĩ cách đối phó chưa? Nếu như cần thiết, em có thể lên tiếng làm sáng tỏ giúp chị trước. Nghĩ đến thì năng lực của quan hệ công chúng của Angle vẫn rất giỏi, hẳn là sẽ có thể đè xuống nhanh thôi.”
Trác Tinh Hỏa thật sự rất lo lắng, sự sốt ruột thể hiện rõ qua giọng nói.
Tên nhóc này cũng xem như có tình có nghĩa.
Sanh Ca rất vui, nhưng cũng từ chối: “Không cần. Cậu là ngôi sao nam đang nổi. Nếu như cậu chủ động đứng ra nói giúp chị, các fan nữ não tàn của cậu sẽ cầm dao xông đến công ty chém chị mất.”
“Huống hồ, điều mà chị muốn, không chỉ đơn giản là đè chuyện này xuống.”
Trác Tinh Hỏa có chút trầm tư: “Xem ra chị Sanh đã có cách đối phó rồi? Nếu như có chỗ nào mà em có thể giúp được, thì cứ nói bất cứ lúc nào ha!”
Sanh Ca thuận miệng đồng ý rồi cúp máy, tiếp tục tập trung vào công việc.
Tang Vi đi giữa đường có đến xem qua hai lần, có mấy lần muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng cũng không nói gì, lắc đầu rời đi.
Sự việc bùng nổ đến trưa, độ hot trên mạng vẫn không có xu hướng giảm xuống.
Bức ảnh chụp chung ở phòng hóa trang trước bữa tiệc của Phong Thanh Thanh và Mộ Chỉ Ninh đăng trên weibo trước đó cũng bị mua lên hot search. Có không ít blogger bất đầu thổi phồng nhân vật lên, Mộ Chỉ Ninh được đắp nặn thành một người đẹp thuần khiết, lương thiện của xã hội.
Sau khi Mộ Chỉ Ninh biết được, cô ta cố ý đăng ký một tài khoản, chỉ theo dõi một mình Phong Ngự Niên.
Đăng một số chuyện chứng minh tình cảm của cô ta và Phong Ngự Niên, lập tức nhận được năm mươi, sáu mươi nghìn fan theo dõi.
Cô ta lại thuận tiện đăng bài cảm ơn các fan và bạn bè đã theo dõi, lại lần nữa nhận được ấn tượng rất tốt.
Mộ Chỉ Ninh nhìn điện thoại, vui vẻ không thôi.
Không ngờ lần này còn có hiệu quả kỳ diệu thế này. Giẫm đạp lên con khốn Sanh Ca kia để lôi kéo tiếng tăm cho mình, đúng là quá sướng!
Cô ta đang nghĩ ngợi, tiếng chuông báo bình luận bài lại kêu lên.
Cô ta vội vàng bấm mở ra xem, dường như rất hưởng thụ cảm giác được người ta tâng bốc.
Nhưng mà.
Bình luận đó lại nói là: “Thì ra cô mới là con đĩ trà xanh. Không ngờ tới đi? Con đĩ cái, chính chủ người ta đã đăng bài rồi kìa!”
Cái quái gì vậy?
Người này vì sao lại chửi cô ta? Còn ai đã đăng weibo?!
Cô ta đang ngờ vực, đột nhiên có bình luận thứ hai, thứ ba liên tiếp kéo đến, tất cả đều là chửi cô ta.
Sao lại thế này?!
Chẳng lẽ… là Sanh Ca?