Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 277




Ở đây chúng thuộc hạ cả ngày không có việc gì, liền nghĩ tới sẽ giúp người nơi đây làm chút chuyện, nên bên ngoài đã lan truyền những chuyện như vậy.”

Mặc Cửu Diệp không khỏi bật cười: “Các ngươi đúng thật là, ta còn nghe nói các ngươi đáng sợ tới mức doạ đám thương nhân nơi khác không dám tới làm ăn ở thành Tương Dương nữa, thế nên hôm nay những quán trọ kia không tiếp tục làm ăn được nữa rồi."

Nghe thấy vậy, đám người Lương Hạo cảm thấy có chút khó tin.

“Không thể nào? Chúng thuộc hạ cùng làm có vài lần thôi mà, bây giờ cũng đã mấy ngày trời không tiếp tục làm nữa rồi.

Hôm nay nếu không phải vì Tống Siêu kêu ngủ không được, chúng thuộc hạ cũng sẽ không ra ngoài, thật không ngờ lại trùng hợp có thể gặp được Cửu gia.”

Mặc Cửu Diệp ngẩng đầu nhìn sắc trời, bản thân đuổi theo tới đây cũng đã được nửa canh giờ, hắn biết Hách Tri Nhiễm nhất định sẽ lo lắng, nên cũng không tiếp tục ở lại thêm.

"Ta đang ở quán trọ mà các ngươi vừa đi qua, sáng mai quan sai sẽ ra ngoài mua ít đồ dùng cá nhân, sau đó sẽ lên đường."

Thấy Mặc Cửu Diệp đang định rời đi, Lý Minh Thuy vội vàng nhắc nhở Lương Hạo: "Chúng thuộc hạ còn có một chuyện quan trọng cần nói cho Cửu gia."

Mặc Cửu Diệp nghe vậy liền nhìn về phía Lương Hạo: "Có chuyện gì?"

"Cửu gia, chuyện này có liên quan đến Bát gia."

Mặc Cửu Diệp cau mày: "Người đang nói Bát ca của ta sao?"

Lương Hạo gật đầu: "Đúng vậy, lúc chúng thuộc hạ mới nghe tin Mặc gia xảy ra chuyện, liền nghĩ ngay đến mồ mả của lão quốc công và tám vị vương gia vẫn đang còn ở đó, sợ rằng triều đình sẽ phái người đến phá hư, nên chúng thuộc hạ liền định đến đó kiểm tra một chút. Lúc chúng thuộc hạ đến đó, mới thấy phần mộ của Bát gia đã bị người ta đào lên, nắp quan tài cũng đã bị mở ra, bên trong thì trống rỗng.

Chúng thuộc hạ đã đến đó mười ngày trước, khi đó mọi thứ vẫn ổn, vì vậy thuộc hạ đã đưa ra kết luận rằng phần mộ của Bát gia đã bị đào lên không quá mười ngày."

Mặc Cửu Diệp nghe xong tin này hoàn toàn bị sốc.

Cha và huynh của hắn vì nước mà không tiếc hy sinh thân mình là điều khó tiếp nhận nhất rồi, bây giờ phần mộ của Bát ca lại bị người ta đào lên, hắn không hiểu nổi mục đích của đám đào mộ này là gì.

"Sau này các ngươi có còn tiếp tục điều tra nữa không?"

Lương Hạo gật đầu: "Từ sau khi phát hiện phần mộ của Bát gia bị đào lên, huynh đệ chúng thuộc hạ hầu như ngày nào cũng tới kiểm tra một chút, nhưng không tìm ra bất kì manh mối nào. Cho đến khi chúng thuộc hạ rời đi, phần mộ của lão quốc công và bảy vị vương gia vẫn còn nguyên vẹn."

Mặc Cửu Diệp hít một ngụm khí lạnh, trong đầu hiện lên một vài kí ức về Bát ca.

Ngày đó Bát ca Mặc Sơ Hàn cùng Lục ca và Thất ca, lúc đó hắn ta là người dẫn đầu đại quân trấn giữ một cổng thành khác.

Khi t.h.i t.h.ể của ba vị huynh trưởng được đưa về đã hoàn toàn bị biến dạng, chỉ có thể xác nhận danh tính qua cách ăn mặc mà thôi.

Lúc ấy Mặc Cửu Diệp vô cùng đau lòng, nhưng vì sắp phải đối đầu với một trận chiến mới, nên chỉ đành dọn dẹp lại một chút rồi đem ba vị huynh trưởng đi chôn cất.

Nếu hắn nhớ không nhầm, vào lúc nhập liệm cho Bát ca, trên đùi vẫn còn đang chảy m.á.u khiến hắn nghĩ rằng Bát ca chưa chết.

Nhưng sau khi trải qua nhiều vị quân y chẩn đoán xác định rằng Bát ca đã chết, Mặc Cửu Diệp mới thôi nghi ngờ.

Nghĩ đến đó, hắn dò hỏi đám người Lương Hạo: "Các ngươi có nhìn thấy quan tài của Bát ca có vết m.á.u nào không?"