Chỉ sau ngày hôm đó, Lâm thị chính thức bàn giao việc quản lý công ty thời trang con cho Dương Tuân Phong. Lâm Tiết Kha biết chuyện thì nổi trận lôi đình nhưng cô lại không thể làm gì khác. Đến cuối cùng vẫn là nghe theo kế hoạch của Tuân Phong.
Từ trước đến nay, Dương Tuân Phong làm gì cũng có lý do của riêng mình. Anh không nuông chiều, làm theo ý cô cũng là vì muốn tốt cho cô. Chỉ là cô gái nhỏ của anh thì mãi chẳng hiểu ra, cô luôn cho bản thân thiệt thòi, không được anh yêu thương và tôn trọng như những người con gái khác.
Tiết Kha càng ngày càng cảm thấy bản thân thua thiệt trong mối quan hệ. Tại sao cũng là yêu đương, cũng là hẹn hò, mà họ được người yêu cưng chiều và tôn trọng. Còn cô thì khác, lúc nào cũng phải nghe theo lời của anh, mọi ý kiến hay góp ý của cô, anh đều bỏ ngoài tai.
"Dương Tuân Phong, phải làm sao khi em muốn dừng lại mối quan hệ này?"
Một mình lang thang trên đường phố, cô tựa cảm thấy lòng mình yên bình hơn một chút. Cô suy nghĩ về tất cả, về những việc anh làm. Cảm giác như chính mình không được tôn trọng vậy. Đã quá nhiều lần cô phải làm theo ý anh dù cô không muốn. Cô không thích ăn rau, anh lại bắt cô phải ăn thật nhiều rau, cho dù cô có ói ra anh cũng không từ bỏ ý định bắt ép cô. Cô không thể mở nắp chai nước, anh cũng mặc kệ không quan tâm. Cô không đồng ý việc anh đi đá banh về trễ, anh cũng mặc lời cô nói. Công việc của cô, anh lại xen chân vào mà không tôn trọng cô một chút...
Đến cuối cùng, cô phải làm gì với anh đây? Chia tay ư? Cô không thể, vì cô rất yêu anh. Nhưng mà cứ tiếp tục như vậy, cô cảm thấy rất uất ức.
Lúc này đây, từng cơn gió mạnh ùa về như báo hiệu trời sắp chuyển mưa. Tiết Kha bất lực thở dài tiếp tục bước đi, muốn mặc kệ trời đất nhưng lại cảm nhận trên vai đã có một chiếc áo vest khoác lên. Dương Tuân Phong đứng trước mặt cô, vô cùng nghiêm túc chỉnh trang lại để cô được giữ ấm nhất có thể.
- Sao lại đi lung tung?
- Ưm... tại em muốn đi hóng gió một chút.
- Sao không rủ anh cùng đi?
- Tại em muốn yên tĩnh... lâu lâu vẫn nên ở một mình.
- Ừm, về nhà thôi, anh nấu súp cua cho em rồi, còn phải uống sữa ấm nữa, thời tiết đang rất lạnh.