Lục Địa Kiện Tiên

Chương 40




Tổ An ngượng ngùng cười cười, có chút chột dạ nói:

- Huynh đệ, cái này không trách ta nha?

- Lão tử muốn giết ngươi!

Mai Hoa Thập Nhị rống xong, vài luồng huyết tiễn từ giữa hai chân của hắn bắn ra, hai mắt tối đen, lại hôn mê bất tỉnh.

Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +999!

Tổ An nghĩ thầm dù như vậy điểm nộ khí cũng mới 999, xem ra đây cũng là mức cao nhất của mỗi người.

Ngao ô...

Bỗng nhiên nơi xa truyền đến tiếng dã thú gào thét, Tổ An trốn đến một bên, chú ý tới sơn cốc phía trước, có vài bóng xám nhốn nháo, hẳn là Cương Liệt Hắc Sài trong truyền thuyết.

Nghĩ đến mục đích lần này tới, hắn bỗng nhiên có chủ ý.

Thời điểm Mai Hoa Thập Nhị tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình không có bị trói ở trên cây, trong lòng hắn không khỏi vui mừng, vừa rồi hết thảy quả nhiên là mộng?

Vội vàng cúi đầu xem xét:

Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +233!

Tổ An cũng có chút ngượng ngùng, gia hỏa này sẽ không bị hắn chọc tức chết chứ:

- Ngươi không nên quá kích động, vừa rồi thay ngươi băng bó một chút, nếu lại làm rách vết thương, thần tiên cũng không cứu ngươi được.

Mai Hoa Thập Nhị nghe được thanh âm ở trên đỉnh đầu, vội vàng ngẩng đầu nhìn, lúc này mới phát hiện mình đứng ở dưới một cái dốc, mà Tổ An thì ngồi xổm ở trên dốc nhìn hắn, không khỏi tức giận:

- Đồ chó hoang, lão tử muốn giết ngươi.

Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +333!

Nói xong liền xông lên sườn dốc, giữa hai chân truyền đến đau nhức kịch liệt để hai mắt hắn phiếm hồng.

Chỉ bất quá đáng tiếc, hắn thật vất vả vọt tới sườn núi, lại bị đối phương một cước đạp xuống dưới.

Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +28!

- Làm sao có thể!

Mai Hoa Thập Nhị trọng tâm bất ổn lăn xuống dưới, lúc này hắn cực kỳ chấn kinh, trước đó còn tưởng là bị đối phương ám toán, nhưng lần này chính diện đối đầu còn thua, chẳng lẽ tu vi của đối phương thật cao hơn hắn?

- Ta khuyên ngươi nên giữ lại chút khí lực đi, nếu không lát nữa không còn khí lực đối phó Cương Liệt Hắc Sài.

Tổ An nhắc nhở.

- Có ý gì?

Mai Hoa Thập Nhị sợ hãi cả kinh, chợt nghe cách đó không xa truyền đến thú rống trầm thấp, chỉ thấy mấy con Cương Liệt Hắc Sài ngửi được mùi máu tươi vây quanh tới, hắn lúc này mới ý thức được mình đang ở trong Sài Lang Cốc.

- Ôi mẹ ơi!

Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +367!

Hắn vô ý thức muốn chạy lên sườn núi, phải biết mặc dù mỗi con Cương Liệt Hắc Sài thực lực chỉ là Nhị phẩm, nhưng trước mắt khoảng chừng sáu con, dù hắn ở thời kỳ toàn thịnh cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc, càng không nói đến bây giờ bản thân bị trọng thương.

Ai biết Tổ An đã xa xa ngăn ở phía trên:

- Ta khuyên ngươi không nên uổng phí khí lực, bất quá nếu ngươi giúp ta tìm được 10 viên Cẩu Bảo, ta sẽ kéo ngươi lên.

Hắn rốt cục thấy rõ hình dáng của Cương Liệt Hắc Sài, lỗ tai vừa nhọn vừa lớn, bụng màu nâu nhạt, màu lông giống như chó nhà, nhưng sau lưng lại màu đen, mơ hồ còn có đường vân màu trắng.

Cái đồ chơi này dáng dấp giống như đám linh cẩu kiếp trước, nhưng lớn hơn khá nhiều, quả nhiên là thế giới nguyên khí dư thừa.

- Con mẹ ngươi, vừa rồi ngươi còn nói ta trả lời vấn đề của ngươi, ngươi sẽ thả ta a!

Mai Hoa Thập Nhị nghiến răng nghiến lợi.

Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +100!

- Vừa mới ta chỉ nói là sẽ cân nhắc.

Tổ An giang tay, vẻ mặt oan uổng nói.

- Vậy ngươi cân nhắc thế nào?

Lúc này Mai Hoa Thập Nhị đã không dám quay đầu nhìn hắn, mà chăm chú nhìn đám Cương Liệt Hắc Sài không ngừng đến gần, phải biết vĩnh viễn không nên lộ ra sau lưng cho dã thú, nếu không dã thú sẽ lập tức công kích.

Tổ An đáp:

- Ta cân nhắc xong rồi, cảm thấy trực tiếp giết ngươi quá đáng tiếc, nên quyết định phải phát huy đầy đủ giá trị thặng dư của ngươi.

Trước kia hắn chưa từng thấy qua Cương Liệt Hắc Sài, không biết năng lực cụ thể như thế nào, cho nên tốt nhất là có vật tham chiếu quan sát một chút, mà Mai Hoa Thập Nhị chính là nhân tuyển tốt nhất.

Mai Hoa Thập Nhị:

- ...

Đời trước mình đến cùng tạo cái nghiệt gì, làm sao lại chọc phải gia hỏa không biết xấu hổ như vậy.

Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +666!

Nhìn điểm nộ khí trên màn hình giả lập, Tổ An cảm thán nói, quả nhiên là phải cày phó bản, điểm nộ khí xoát xoát xoát lên cao, mạnh hơn nha đầu Sở Hoàn Chiêu kia nhiều.

- Sinh mệnh vẫn rất quý giá, coi như việc kia không làm được, nhưng nhân sinh còn có vô số niềm vui thú khác, cũng không phải chỉ có cưỡi nữ nhân nha.

Tổ An vì để cho hắn ngoan ngoãn làm thí nghiệm, nên tận tình khuyên bảo, không thể làm cho hắn một tia hi vọng cũng không có, nếu không hắn bỏ gánh không làm sẽ hỏng hết, nghĩ nghĩ hắn nói bổ sung.

- Như vậy đi, nếu ngươi có thể lấy tới một Cẩu Bảo, ta sẽ cứu ngươi lên.

Nghe hắn nói như vậy, Mai Hoa Thập Nhị quả nhiên có chút ý động, bất quá nghĩ đến vừa rồi đối phương lật lọng:

- Ta không tin, trừ khi ngươi bày ra chứng từ.

Chỉ còn thiếu chảy ra nước mắt.

- Hiện tại ta đi nơi nào tìm giấy a.

Tổ An nghĩ nghĩ nói.

- Như vậy đi, ta thề, nếu ta nuốt lời, liền để ta một tháng... Ách không đúng, trong ba ngày bất lực.

Tổ An nghĩ thầm, dù sao thân thể này cũng có tật xấu, coi như Kỷ thần y kia lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng trong mấy ngày chữa khỏi chứ?

Trong lòng Mai Hoa Thập Nhị vui mừng, lời thề ở thế giới này giống như khế ước trên giấy, có ma lực không cách nào vi phạm, nếu không sẽ bị thiên khiển, đối phương đã dám thề, chứng minh thật có thành ý, bất quá cái thời gian này...