Luân Hồi Thương Đế

Chương 263





Số lượng Tà thú gia nhập vào nhóm Tà thú kia càng lúc càng nhiều, Tà thú thủ lĩnh giống như có địa vị đặc thù ở trong đám Tà thú, tất cả Tà thú mà nó gặp được ở trong Dược điền đều sẽ gia nhập vào đội quân Tà thú đi theo đó, đương nhiên, trước lúc đó phàm là có võ giả đang vây công Tà thú thì đều khó có kết quả gì tốt, số lượng võ giả có thể chạy thoát khỏi móng vuốt nhóm Tà thú này không nhiều.

“Rống”. “Ngao...”. Số lượng Tà thú tập hợp lại đạt đến mười con thì trong Dược điền này cơ hồ là đã không có bất luận nhóm võ giả nào có thể sống sót khi đối đầu với chúng, bọn nó dĩ nhiên là càng lúc càng mở rộng, di chuyển trong Dược điền không chỉ đơn thuần là đoạt lấy linh dược nữa, bọn nó đang tại truy sát Nhân loại võ giả!

“Ầm”. “Chết!”. Ở Dược điền một bên khác, tại đây một nhóm năm vị võ giả lộ ra chiến lực vô cùng cường hãn nhanh chóng đem một con Tà thú đánh chết, chiến uy đáng sợ nhường một chút võ giả đi ngang qua nhìn thấy kinh hãi không thôi. Trong khi những võ giả khác không phải bất đắc dĩ sẽ không cùng Tà thú chém giết thì nhóm võ giả này lại chuyên môn đi săn giết Tà thú cùng cướp lấy linh dược.

“Mới thu hoạch được gần trăm gốc linh dược, đáng chết!”. Võ giả dẫn đầu năm võ giả này là một vị trung niên nhìn như ba mươi tuổi, y đem Tà thú đầu lâu đánh nổ xong lạnh lùng nói. Võ giả khác nếu là nghe được y nói thì chắc chắn sẽ trợn mắt há mồm không tin nổi.

Phải biết là lúc này trong Dược điền trộn lẫn rất nhiều Tà thú và võ giả, mỗi một nhóm võ giả có thể thu được mấy gốc linh dược đã là may mắn, thu được trên mười gốc thì đều là nhóm võ giả thực lực cường hãn, có thể thu được gần trăm gốc linh dược quả thực là điều khó mà tưởng tượng.

“Đều là vì hai kẻ thần bí kia, chắc chắn là bọn hắn đã thu đi đại lượng linh dược vốn có trong Dược điền này”. Một vị võ giả khác trong nhóm người cũng là lạnh lùng nói. Lời này để cho mấy người khác trong nhóm người đồng tình, bọn hắn trong mắt đều lộ ra hừng hực chi quang.

“Đại nhân, chuyện lớn không tốt!”. Đúng lúc này một vị võ giả nhanh chóng chạy đến đây vội vàng nói.

“Phế vật!”. Võ giả dẫn đầu khẽ mắng, trừng mắt một cái nhìn người kia quát. “Có gì thì nói đi, vội vã cái gì?”.

“Đại nhân, có tin tức nhận được Tà thú hội tụ lại một chỗ đã thành nhóm hơn mười con đang càn quét trong Dược điền này, võ giả bị chúng giết chết đã vượt qua trăm người”. Vị võ giả kia hơi chút xấu hổ, thoáng chút bình tĩnh lại thì mới nói.


“Cái gì?”. Võ giả dẫn đầu cùng với mấy vị võ giả còn lại nghe được điều này thì đều kinh hãi kém chút hô lên. Võ giả dẫn đầu là người nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc lại nhất nói. “Nói chi tiết một chút”.

“Chúng ta liên thủ với ba nhà kia âm thầm rải mạng lưới thám thính phát hiện ra hơn một canh giờ trước có một nhóm Tà thú dưới sự dẫn dắt của một con Tà thú cường đại không ngừng ở bốn phía trong Dược điền trắng trợn đồ sát Nhân loại võ giả, võ giả chúng ta tu vi thực lực hay tốc độ đều kém xa Tà thú, đơn lẻ võ giả gặp chúng cơ bản là không có cơ hội sống, nhóm võ giả nếu là thấy được bọn chúng từ trước thì mới có khả năng chạy trốn, Dược điền khu vực phía Nam hiện tại đã hỗn loạn, đám Tà thú kia đang có xu thế quét từ Nam lên Bắc, trực tiếp giết quang Dược điền!”. Võ giả kia hơi chút dừng lại thì mới đáp.

“Tà thú lại hợp thành nhóm đi cùng với nhau, điều này thực không bình thường”. Sau khi nghe xong một vị võ giả nhíu mày nói.

“Trong này tất nhiên là có nguyên nhân, thế nhưng lúc này mặc kệ là nguyên nhân gì thì cũng không quan trọng nữa”. Võ giả dẫn đầu nghiêm nghị nói. “Tà thú tập trung lại tấn công võ giả trong Dược điền chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta, nếu như không thể ngăn cản bọn chúng thì hai người kia nói không chừng sẽ nhân lúc hỗn loạn mà chạy thoát khỏi Dược điền, đến lúc đó chúng ta đi nơi nào tìm bọn hắn?”.

“Ngươi muốn cản lại đám Tà thú kia?”. Mấy vị võ giả thần sắc đều hơi biến, một người trong đó hỏi. Bọn hắn trước đó có thể dựa vào nhân số để đối phó với Tà thú, hiện tại Tà thú cũng đã hợp thành một nhóm thì khả năng đánh giết chúng khó hơn rất nhiều, trừ khi là tập hợp lại càng nhiều võ giả cùng Tà thú nhóm nhất quyết liều mạng.

“Các vị cam tâm để hai kẻ bí ẩn kia mang đại lượng linh dược chạy khỏi Dược điền sao?”. Võ giả dẫn đầu không đáp mà hỏi ngược lại.

“...”. Mấy vị võ giả kia nghe vậy thì hơi có trầm mặc, nghĩ đến hai kẻ bí ẩn kia có thể đang nắm giữ lượng lớn linh dược thì bọn hắn thực là không cam tâm chút nào. Trong bọn hắn người có tu vi chân thực mạnh nhất đã đạt đến Phong Vương cảnh đỉnh phong, Lục giai, Thất giai linh dược đều có tác dụng rất lớn bọn hắn, đừng nói đến là trong Dược điền này hư hư thực thực còn có Thánh dược, nếu như hai người thần bí kia đã thu được Thánh dược thì quả thực là... mê người!

“Chúng ta làm thế nào?”. Trầm mặc hồi lâu một vị võ giả nghiêm nghị hỏi.

“Tự nhiên là đi tập hợp càng nhiều võ giả càng tốt”. Võ giả đứng đầu âm thầm thở ra một hơi đáp. “Nhóm Tà thú kia chúng ta tạm thời không động, để cho người của chúng ta nhắc nhở các võ giả ở gần đó tránh đi Tà thú nhóm, ngoài đó ra thì lấy danh nghĩa Đế minh chúng ta triệu tập võ giả chinh phạt Tà thú, chắc chắn sẽ có rất nhiều võ giả gia nhập”.



“Đồng thời với đó chúng ta cũng phải cổ vũ võ giả cường đại săn giết Tà thú, tận lực giảm khả năng đề thăng thực lực của nhóm Tà thú kia”.

“Quyết định như vậy đi”. Mấy vị võ giả ở đây nghe xong thì đều gật đầu, trong bọn hắn có cũng có người có những ý nghĩ này. Bọn hắn lại thoáng bàn bạc một chút xong thì riêng phần mình tách ra, dù sao thì bọn hắn vốn không phải là đến từ cùng thế lực, hợp lại chỉ là muốn đi chém giết Tà thú, tận lực thu được càng nhiều linh dược.

..................................

“Đùng!”. Tại Dược điền phía Bắc Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt lại vừa đánh giết một con Tà thú, một chiêu cuối cùng là Đoạn Ngọc đánh ra một cái lôi tiễn đem đầu nó đánh nổ, thi thể cũng bị hắn nhanh chóng thu vào nhẫn trữ vật.

“Tại đây có ba gốc Ngũ giai linh dược, ngươi đã đạt được Tà thú thi thể nên ta lấy hai gốc, ngươi một gốc”. Cơ Tử Nguyệt tiến đến đem linh dược thu lấy nói, vừa nói vừa đem một gốc linh dược tùy tiện ném cho Đoạn Ngọc.

Đoạn Ngọc vươn tay bắt lấy linh dược cũng không có ý kiến, một gốc Ngũ giai linh dược tính ra vẫn rẻ hơn thi thể của Tà thú, dù sao thì đây cũng xem như là Tứ giai Yêu thú thi thể, tổng hợp giá trị so với Ngũ giai linh dược cao hơn.

Đoạn Ngọc muốn rút lấy tinh hoa lực lượng trên người con Tà thú này mà không bị người nghi ngờ nên cũng là tùy tiện làm theo ý của Cơ Tử Nguyệt, nàng đối với việc này cũng khá là công bằng, chưa từng chiếm tiện nghi.

Thu hoạch xong linh dược thì hai người thoáng chút dừng lại nghỉ ngơi, cả hai tuy rằng không nói nhưng đều nhận ra được tiếp theo đây bọn hắn sẽ không thể dễ dàng thu được linh dược như vậy nữa. Ban đầu hai người còn có thể tìm thấy một chút linh dược không bị võ giả hay Tà thú gặp được nhưng theo thời gian trôi qua càng lâu thì khả năng này càng thấp, đến hiện tại hai người muốn thu được linh dược thì đều phải cùng Tà thú chém giết.

“Ra đi, các hạ âm thầm theo dõi chúng ta cũng đã lâu rồi”. Chợt Đoạn Ngọc nhìn về phía xa một cái lùm cây thấp nói. Cơ Tử Nguyệt cũng hơi ngẩng đầu nhìn lại nhưng trong mắt không hề có vẻ kinh ngạc, nàng hiển nhiên là cũng đã nhận ra có người theo dõi từ lâu.



“Thực không hổ danh là Thiện Ác pháp sư, chút thủ đoạn ẩn giấu của ta đúng là không thể qua mắt được hai vị, tại hạ bái phục”. Lùm cây kia hơi động, từ đó một vị võ giả thân hình hơi thấp bước ra hướng Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt chắp tay nói.

“Phục hay không phục ta không rõ, thế nhưng ngươi nếu là không cho ra một cái đáp án thích hợp thì ta không ngại để ngươi nếm thử một chút tư vị bị lôi đình đánh trúng”. Đoạn Ngọc cười lạnh nói. Vừa nói thì đã nâng tay lên, một tia hắc lôi theo đó xuất hiện.

“Ác pháp sư chậm đã, xin nghe ta nói!”. Vị võ giả kia thấy vậy thì liền cấp tốc lùi lại biến sắc kinh hô. Y đã âm thầm theo dõi Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt nửa ngày, uy năng của hắc lôi thế nào y xem như hiểu được, không dám để gần.

“Nói đi”. Cơ Tử Nguyệt vươn tay cản lại Đoạn Ngọc lạnh nhạt nhìn vị võ giả kia nói.

“...”. Vị võ giả kia thấy vậy thì mới âm thầm thở ra một hơi, y quan sát được vị được gọi là Thiện pháp sư kia mỗi một lần đều có thể kiềm chế được Ác pháp sư, có nàng đứng ra thì Ác pháp sư tự nhiên là không tiếp tục uy hiếp y.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc