Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 153: Phiên ngoại một




Tháng ba, không trung bay mưa phùn nhè nhẹ, Đường Nguyệt che một cái ô trong suốt, đi ở trên con đường sạch sẽ, tâm tình có chút phiền muộn.



Gần đây cũng không biết xảy ra chuyện gì, cô luôn cảm thấy tâm phiền ý loạn, buổi sáng lúc ra cửa, còn cãi nhau một trận với chồng cô. Gia thế nhà bọn họ tương đương, lại là bạn cùng trường, hai người đến bên nhau coi như là tình đầu ý hợp. Cuộc sống sau khi kết hôn vốn nên hạnh phúc, chỉ là tâm tình của cô lại càng ngày càng hỏng, thường thường ức chế không được mà phát giận.



Đêm khuya nằm mộng, cô thường thường mơ thấy người thân bạn bè chết đi, đứng trên chiếc thuyền con trên mặt sông, gọi cô cùng tiến lên thuyền.



Hoặc là có quỷ quái đang ở trong mộng đuổi theo cô, bức cô đến ngõ cụt, làm cho cô lui không thể lui, tiến không thể tiến.



Có đôi khi cô cũng biết mình không nên cố tình gây sự, chỉ là đại não lại khống chế không được, giống như không phát tiết ra, đầu óc cô liền giống như muốn nổ tung. Hôm nay là cuối tuần, vốn nên là ngày vợ chồng tân hôn cùng hẹn đi xem phim, cô lại bạo phát khắc khẩu với chồng, thậm chí bỏ xuống một câu ly hôn liền vứt cửa mà đi.



Hứng gió lạnh bên ngoài, Đường Nguyệt chậm rãi tỉnh táo lại, cô đứng ở đầu đường nhìn dòng xe tới lui, trong lúc nhất thời không biết mình nên đi nơi nào.



Nghiêng đầu nhìn, cô liền thấy cách đó không xa có một bảng hiệu thật lớn, nền bảng hiệu làm thực hoa lệ, nhưng mà tên lại có chút kỳ quái.



“Phòng làm việc nghiên cứu mệnh lý Hoa Hạ.”



Cái phòng làm việc này lấy tên thật kỳ quái, Đường Nguyệt nhịn không được nhìn thêm vài lần, cuối cùng cô mới nhìn thấy cánh cửa tiệm trang hoàng cổ kính, còn treo một cái bảng gỗ không bắt mắt, trên đó viết nhận suy tính vận mệnh, xem mặt mũi khỏe mạnh, bên trong trang hoàng phong thuỷ, bên ngoài tham quan phong cảnh.



Nói dễ nghe như vậy, không phải chỉ là xem bói, xem tương lai, xem phong thuỷ sao?



Đường Nguyệt do dự một chút, đi đến cửa tiệm này.



Con phố này rất có tiếng, tùy tiện tiền thuê của một cửa hiệu mặt tiền cũng có thể khiến người thường nhịn không được líu lưỡi, người này dám bày bảng hiệu ở chỗ này, hẳn là có chút bản lĩnh thật sự đi.



Đẩy cửa ra, trên cửa phát ra tiếng vang đinh đinh đang đang, cô ngẩng đầu nhìn lại, mới phát hiện trên cửa treo hai cái chuông đồng, nhìn từ màu sắc, hẳn là có chút tuổi tác.



“Hoan nghênh quang lâm, ” một người trẻ tuổi mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, tóc lại nhuộm thành màu vàng từ bên cạnh đi tới, “Nữ sĩ, xin hỏi cô có gì cần sao?”



Đường Nguyệt nhìn cửa hàng tinh xảo đến độ làm cho cô gần như có cảm giác xuyên qua này, đặt cái ô nhiễu nước trong tay tới góc cửa, “Nơi này có phải có thể xem bói xem phong thuỷ không?”



“Nữ sĩ, hôm nay là ngày một tháng ba, Kỳ đại sư vừa vặn có thể tính quẻ thứ nhất cho ngài, ” người trẻ tuổi tóc vàng làm một tư thế mời, “Mời đi vào bên trong.”





Đường Nguyệt theo thanh niên tóc vàng đi vào, mới phát hiện cửa tiệm này thật sự rất lớn, cô đạp lên thảm trải sàn mềm mềm, cảm giác khó chịu trong lòng từng chút biến mất.



“Đại sư ngay ở bên trong, ” thanh niên tóc vàng gõ cánh cửa gỗ hai cái, “Kỳ đại sư, có khách đến.”



Đại khái nửa phút qua đi, cửa gỗ mở ra, Đường Nguyệt nhìn thoáng qua trong phòng, không có nhìn thấy thế ngoại cao nhân trong tưởng tượng, chỉ nhìn thấy một người trẻ tuổi mặc áo sơmi và áo khoác tây trang, cậu thanh niên này thực xinh đẹp, trên cổ tay không phải đeo phật châu chuỗi tràng hạt gì, mà là một cái đồng hồ, cả người cậu có vẻ không hợp với văn phòng cổ kính, nhưng lại khiến người ta cảm thấy hài hòa nói không nên lời.



Cái đồng hồ này cô đã từng thấy trên tạp chí, là một thứ đồ tốt chế tác thuần thủ công, có tiền không chỗ mua.



Chẳng lẽ là hàng nhái cao cấp?




“Nữ sĩ, mời ngồi.” Cậu trai trẻ tuổi cười cười với cô, cô phát hiện đối phương có má lúm đồng tiền, cho nên nụ cười này, liền có vẻ thêm vài phần đáng yêu, thiếu vài phần thần bí.



“Tôi tên Kỳ Yến, cô tùy ý xưng hô là được, xin hỏi cô có yêu cầu gì sao?”



Cậu trai trẻ tuổi ngồi ở đối diện cô, ánh mắt thực thu liễm, làm cho cô cảm thấy đối phương tôn trọng cô, mà còn không để cho cô cảm thấy không được tự nhiên.



“Tôi, tôi…” Đường Nguyệt do dự một chút, gật gật đầu.



“Coi muốn mời tôi xem phong thuỷ, hay là xem bói?” Cậu trai trẻ tuổi dùng một loại ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn cô, tuy rằng chỉ có thời gian ngắn ngủn vài giây đồng hồ, nhưng mà Đường Nguyệt có thể khẳng định, đối phương nhất định thấy rõ cả khuôn mặt cô.



“Tôi muốn mời ngài trước hết giúp tôi xem bói.” Đường Nguyệt cũng không biết tại sao mình sẽ tin tưởng một cậu nhóc nhìn qua còn trẻ tuổi hơn cô, nhưng mà lúc cô mê man nhất, cô nhìn thấy cửa tiệm này, còn đi đến, có lẽ chính là duyên phận



Cô lấy từ trong túi xách ra năm trăm đồng tiền đặt lên trên bàn: “Kỳ đại sư, xin ngài giúp tôi tính xem.”



“Nữ sĩ thoạt nhìn thực trẻ tuổi, trên mặt mang vẻ vui mừng, hẳn là mới vừa kết hôn không quá một trăm ngày?” Cậu trai trẻ tuổi nhíu mày, “Nhưng mà trong hỉ mang sát, ấn đường đen tối, gần đây có khả năng tính tình cô không tốt lắm, lại dễ dàng phát sinh tranh chấp với người khác.”



Tình huống vị Kỳ đại sư này nói giống cô như đúc, Đường Nguyệt nghe xong, trong lòng có chút kích động.



“Kỳ đại sư, ngài nói tôi nên làm cái gì bây giờ?” Đường Nguyệt lau trán, một đoạn thời gian thật dài ngủ không được ngon giấc, vẻ mặt cô có vẻ vô cùng mệt mỏi, “Tôi và chồng kết hôn mới hai tháng, nhưng mà tôi gần như mỗi ngày đều khắc khẩu với anh ấy, tôi cũng không biết mình làm sao nữa. Tôi thậm chí còn đi bệnh viện kiểm tra, thân thể không có bất cứ vấn đề gì, bác sĩ nói tôi mệt nhọc quá độ, nên nghỉ ngơi nhiều.”




“Nhưng tôi từ chức ở nhà, tâm tình cũng không có tốt lên, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, ở trong tân phòng của chúng tôi, tôi luôn cảm thấy không ở được bao lâu, tôi liền muốn nổ tung.” Đường Nguyệt hai tay che mặt, không muốn để cho Kỳ đại sư thấy rõ thống khổ trên mặt mình, “Tôi rõ ràng không muốn phát giận với anh ấy.”



“Có lẽ đó cũng không phải vấn đề của cô, ” Kỳ đại sư đứng dậy rót một ly nước, đưa tới trước mặt cô, “Uống ly nước.”



“Cám ơn.” Đường Nguyệt ôm ly uống một hớp, bởi vì trong khoảng thời gian này cô không có trang điểm, cho nên trên ly cũng không lưu lại vết son môi.



“Mệnh cách cô rất tốt, sinh ra ở một gia đình giàu có, là hòn ngọc quý trên tay cha mẹ, ” Kỳ Yến nhìn vành tai Đường Nguyệt, “Có điều cô không có duyên anh chị em, cho nên hẳn là con gái một trong nhà, chồng cô mặc dù cùng trường với cô, nhưng hẳn là lớn tuổi hơn cô. Tôi nhìn từ tướng mạo cô, chồng cô hẳn là người đàn ông vô cùng trung trinh với hôn nhân, theo lý thuyết hai người hẳn là vợ chồng ân ái đến đầu bạc mới đúng.”



“Là có tiểu nhân quấy phá sao?” Đường Nguyệt nhớ tới tình tiết trên phim, “Đại sư, có phải ngài có thể giúp tôi loại trừ xúi quẩy trên người không?”



“Tiểu nhân quấy phá gì, ” Kỳ Yến cười cười, “Tôi cũng không có nhìn thấy bóng dáng tiểu nhân quấy phá trên người cô, có lẽ trong đó có cái gì hiểu lầm.”



“Phải không…” Đường Nguyệt suy sụp, hiện thực quả nhiên không phải phim truyền hình, Kỳ đại sư này cũng là người phúc hậu, không có mượn việc này lừa tiền cô, “Hiện tại đến tột cùng là tôi xảy ra chuyện gì vậy?”



“Nữ sĩ, nếu cô không nóng vội, có thể hẹn thời gian để tôi đến nhà cô nhìn xem, ” Kỳ Yến không muốn làm người ta cho rằng cậu dụng ý bất lương, “Đương nhiên, việc này phải thương lượng với chồng cô. Có lẽ hiện tại hắn đang tìm cô khắp nơi, giữa vợ chồng quan trọng nhất chính là giải bày.”



Cậu đem một tờ giấy vàng tùy ý gấp thành hình tam giác đưa cho Đường Nguyệt, “Đây là một lá bùa an thần, sau khi nữ sĩ về nhà, nghĩ biện pháp đặt nó ở cửa nhà, chú ý đừng cho nó dính nước, cũng không thể xé bỏ nó.”



“Cái này bao nhiêu tiền?” Đường Nguyệt cảm thấy, trên lá bùa thoạt nhìn không có gì đặc biệt này, nhất định mang theo lực lượng đông phương thần bí nào đó.




“Cái này không cần tiền, ” Kỳ Yến cầm lấy năm trăm đồng Đường Nguyệt đặt trên bàn, “Không phải cô đã sớm đưa rồi sao?”



Đường Nguyệt ngơ ngẩn, hóa ra đại sư đều không tham tài như vậy sao?



Nhớ tới Kỳ đại sư nói chồng cô có khả năng đang tìm cô khắp nơi, cô lấy điện thoại từ trong túi xách ra, di động là trạng thái tắt máy, màn hình thoạt nhìn đen nhánh, tựa như tâm tình cô giờ phút này.



Kỳ đại sư ngồi ở đối diện cười tủm tỉm nhìn cô: “Mở di động lên đi, đừng để người yêu cô lo lắng.”



Đường Nguyệt nắm di động, nhìn nụ cười hiểu rõ của Kỳ đại sư, bỗng nhiên cảm thấy có chút ngại ngùng.




“Kỳ đại sư, ” thanh niên tóc vàng vừa rồi gõ gõ cửa, “Vừa rồi Sầm tiên sinh gọi điện thoại lại đây, nói giữa trưa cùng ăn cơm với anh.”



“Được, ” Kỳ Yến gật gật đầu, nói với lông vàng, “Việc làm ăn hôm nay cũng làm gần xong rồi, chờ chốc nữa cậu khóa cửa, cũng trở về nhà đi.”



“À.” Thanh niên tóc vàng hiểu rõ gật đầu, hỏi cũng không hỏi vì sao Kỳ Yến đóng cửa sớm như vậy.



Đường Nguyệt ngược lại có chút kỳ quái, ở loại địa phương tấc đất tấc vàng này, lại muốn đóng cửa liền đóng cửa, Kỳ đại sư này tuổi còn trẻ mà đến tột cùng là từ đâu đến?



Cô do dự một khắc, rốt cuộc mở di động lên. Sau đó thông báo tin ngắn liền không ngừng vang lên, mỗi một tin đều là từ chồng của cô.



Nghĩ đến những lời tàn nhẫn mình nói vào buổi sáng, cô có chút ngại ngùng mở những tin nhắn đó ra.



“Chỗ của tôi có hạt dưa, muốn cắn một chút không?” Kỳ Yến mở ngăn tủ, bỏ một đĩa hạt dưa đặt ở trước mặt Đường Nguyệt, “Có thể nói kỹ càng tỉ mỉ với tôi là trong khoảng thời gian này đến tột cùng xảy ra chuyện gì không?”



Đường Nguyệt cho rằng Kỳ đại sư này sẽ khuyên nhủ cô về nhà sớm một chút, hoặc là cảm thấy cô rất không nói lý, thật không ngờ đối phương cái gì cũng không nói, ngược lại lộ ra vẻ quan tâm, đáy lòng cô ấm áp, để điện thoại di động xuống nói chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này.



Thời gian từng giây từng phút đi qua, Đường Nguyệt phát hiện sau khi đem việc này nói với Kỳ đại sư, trong lòng cô dễ chịu hơn rất nhiều.



Có lẽ cô nóng lòng muốn người ta tin tưởng cô không có nói dối, những giấc mộng đó, những cảm giác đó đều là chân thật.



“Ngại quá, tôi làm trì hoãn nhiều thời gian của ngài như vậy.” Đường Nguyệt nhìn đồng hồ, thế mà đã qua giữa trưa mười hai giờ, cô ngại ngùng cười cười với Kỳ đại sư, “Không biết lúc nào Kỳ đại sư có rảnh, tôi muốn mời ngài giúp tôi nhìn xem.”



Chỉ là lúc này đây Kỳ đại sư thân thiện không để ý tới cô, mà là nhìn về phía sau cô.



“Ngại quá, tôi quấy rầy đến hai người sao?”



Một người đàn ông diện mạo tuấn mỹ đến cực điểm đứng ở ngoài cửa, ánh mắt hắn dịu dàng nhìn Kỳ đại sư, hoàn mỹ đến độ không giống như người thật.



Hết chương 153