Cô có cơ may được bám trụ ở cái xứ Mỹ này nhờ học bổng cô giành được khi còn năm nhất trường Đại học Bắc Kinh, chuyên ngành Tài Chính. Khi sang Mỹ cô vẫn phải vật lộn kiếm sống như hàng đống lao động nước cô chạy sang đây, cả hợp pháp lẫn bất hợp pháp. Cô được anh bạn đồng hương L, người chuyên chạy bàn cho đám nhà giàu tại nhà riêng của họ khi có tiệc, mách rằng có cái gia đình X than thở bảng điểm của cô con gái rượu, họ đang cần một gia sư riêng cho con bé, lương sẽ trả rất hậu, gấp năm lần công việc cũ của cô.
Tất nhiên cô đòi anh bạn là môi giới gia sư cho cô vì cô mới bị con gà chiên Kentucky đá đít và rất cần tiền. Kì diệu thay, cô được nhận. Gia đình X có vẻ thích cô, có lẽ tại cô hiền lành hoặc tại cái bảng thành tích ấn tượng ở trường của cô. Họ tin cô tới nỗi không cần kiểm lại vốn tiếng Pháp của cô mà cho cô dạy con gái họ.
Con gái rượu của họ, cô học sinh đầu tiên của cô, một cô người Á Mễ Lợi Gia đích thực, tóc vàng, mắt xám xanh, da trắng, nhà giàu, học giỏi, bảng điểm hầu như A và A+, ngoan hiền, đội trưởng đội cổ vũ, chủ tịch câu lạc bộ văn nghệ, vân vân không kể nổi...