Long phượng tình trường, uyên ương bay nhảy, múa hồ loạn nước, trùng trùng điệp điệp sự yêu thương. Hắn là rồng, nàng là phượng, rồng và phượng cùng nhau uốn lượn khắp thiên hạ, lưu danh nơi nơi. Ngay từ những giây phút đầu, khi hai ánh mắt giao nhau, trái tim nàng đã đập rộn ràng trong lồng ngực.
Nàng là bị làm sao? Tại sao lại có thể dễ dàng động tâm như vậy? Trái tim nàng vì hắn mà đập, trong lòng nàng vì hắn mà cảm nhận được một cỗ ấm áp ngọt ngào. Hắn hết lần này đến lần khác cứu sống nàng, đưa nàng thoát khỏi chốn hiểm nguy. Hắn muốn cùng nàng hẹn ước, nhưng nàng nguyện buông tay. Hắn tiến về phía nàng một bước, nàng nhẹ nhàng lùi lại một bước.
Không phải nàng vô tâm, nhưng nàng rất sợ hắn sẽ không thể nào nhớ ra nàng. Hắn có tật rất hay quên, nàng không muốn mỗi ngày đều phải nhắc nhở hắn, nàng là ai! Hắn muốn nàng dùng thân báo đáp, chẳng khác nào muốn nàng cùng hắn ở cạnh nhau cả đời. Là duyên phận rẽ đường chỉ lối cho nàng và hắn, hay đây chính là sự cố chấp mà hắn cố gắng cưỡng cầu? Chỉ mong sao trong cuộc tình này sẽ không ai phải đau. Cùng nhau mê loạn giữa đất trời, cùng nhau đi tới khắp muôn nơi. Chỉ cần nơi đâu có bóng hình nàng, nơi đó sẽ có hắn cùng tồn tại. Hắn yêu nàng!