Long Châu

Long Châu - Chương 132: Bá Biên vs Lãm Khôi




Trong lúc đám người còn đang mải quan sát trận chiến giữa Nguyên Bảo và Hồng Quan, một thanh niên mặc huyết phục cũng đang âm thầm tìm kiếm trong đám đông, cuối cùng hắn dừng lại trước một thân ảnh.

Kẻ đang đứng trước mặt hắn lúc này là một thanh niên mặc y phục màu xám đen, hai tay khoanh lại ôm một thanh hắc kiếm ở trước ngực.

Hai tên thanh niên lập tức nhận ra nhau, trong ánh mắt hiện lên một chút thâm trường ý.

Hai người này một chính là Phong Sát Kiếm Lãm Khôi, kẻ còn lại chính là Huyết Thiết Bá Biên.

Bá Biên nhìn Lãm Khôi, ánh mắt cả hai tên đều bắn ra một tia sắc lạnh, ánh mắt giống như những kẻ này đã giết chóc rất nhiều trong quá khứ.

- Ta muốn khiêu chiến với ngươi! - Bá Biên nói, thanh đao của hắn lúc này chỉ thẳng vào mặt Lãm Khôi tràn đầy chiến ý.

- Ngươi đã chắc chắn? Kiếm của ta một khi ra khỏi vỏ nhất định sẽ có người chết! - Lãm Khôi nhàn nhạt nói ra, tuy nhiên trong mắt hắn lúc này bắn ra lại là sát ý thay vì chiến ý.

Bá Biên khuôn miệng mỉm cười không đáp, thanh đao trên tay hắn lao vút đến phía Lãm Khôi, lưỡi đao chuyển sang màu đỏ máu, khí tức tanh tưởi cũng từ đó làn tràn ra không khí.

Lãm Khôi thở dài một hơi, kiếm trên tay hắn cũng lập tức rời khỏi vỏ, một chém vung ra chặn đường huyết đao đang lao tới.

Kiếm của Lãm Khôi vừa ra khỏi vỏ, một làn gió cũng tức tốc ùa ra mang theo khí tức tà dị u ám.

Thanh Phong Sát Kiếm này của Lãm Khôi là một kiện Siêu cấp Linh bảo, uy lực của nó cũng không phải tầm thường.

Hai người một đao một kiếm chém vào nhau, hai luồng khí tức cũng ùa đến xung đột với nhau khiến khí tức từ bên trong chiến trường trở nên vô cùng căng thẳng.

Nếu cuộc chiến giữa Nguyên Bảo và Hồng Quan chỉ mang tính đấu đá thì cuộc chiến giữa hai bọn Bá Biên và Lãm Khôi lại khác, hoàn toàn là một cuộc tử chiến, mỗi chiêu thức bọn hắn đánh ra lại mang theo ý muốn đoạt mạng đối phương.

Đám người vẫn đang quan sát trận chiến giữa Hồng Quan và mua Nguyên Bảo, lúc này một lần nữa lại được chứng kiến thêm một cặp thiên tài nữa đối chiến.

- Những tên này điên rồi sao? Trong tình cảnh như vậy mà lại đánh nhau.

- Hôm nay ta thật là may mắn, vậy mà có thể liên tục xem thiên tài xuất chiến.

Liên tục những tiếng bàn tán nhằm về hai cặp đấu vang lên.

Trở lại với chiến trường, cả hai người Lãm Khôi và Bá Biên lúc này đang kịch chiến điên cuồng, đao và kiếm chém loạn vào nhau vang lên những tiếng oong keng đinh tai nhức óc.

- Hắc Phong Cuồng Động!

Lãm Khôi ở vị trí trên không trung trảm xuống một nhát, không khí xung quanh lưỡi kiếm vậy mà chuyển sang màu đen kịt như hắc ám, khí tức tà dị đến cực điểm, lực đạo cũng tăng lên đến mức quỷ dị.

Một trảm này vô cùng đáng sợ, quả nhiên cái danh đệ nhất Thiên Tài Bảng không phải là do Thiên Địa Các phong bừa.

Tên Lãm Khôi lúc này chiến đấu cũng vô cùng nghiêm túc, mỗi lần ra tay sẽ không lưu luyến, đương nhiên hắn cũng biết đối thủ của mình không dễ xơi nên mới vậy.

Bá Biên cũng không chút khinh thường chiêu thức này, trên hai cánh tay hắn lập tức có sự biến đổi.

- Huyết Thiết Sát Lực!

Trên cánh tay hắn, làn da bình thường bỗng nhiên chuyển sang một màu đỏ thẫm, độ cứng cáp của cánh tay cũng đạt đến một cấp độ hoàn toàn khác biệt.

Toàn bộ da trên cánh tay của hắn hiện tại đã trở thành sắt thép, độ cứng lúc này có thể so với dị thuộc tính Thạch của Hắc Vũ.

Lãm Khôi có thể cảm thấy trên cánh tay của Bá Biên lúc này bùng phát ra một lực lượng quỷ dị không kém bản thân hắn.

Lực lượng quỷ dị từ cánh tay hắn vậy mà lan sang thanh đao trên tay hắn, màu đỏ máu của lưỡi đao lại càng ngưng thực hơn, trên thân nó tương tự cũng bộc phát ra lực lượng quỷ dị ra xung quanh.

Huyết đao chém mạnh vào hắc kiếm đang chém xuống, lực lượng quỷ dị như nước ùa ra phá tan tất cả không gian địa hình trong khu vực xung quanh, hắc phong tràn ra như bão tố, khí tức sắc lạnh cũng theo đó khiến những kẻ đang quan chiến lạnh sống lưng.

- Mạnh... mạnh quá!

Tất cả những kẻ quan chiến đều phải há hốc mồm thốt ra một câu, nếu đổi lại là bọn hắn giao đấu với hai tên này không biết có thể trụ nổi bao nhiêu chiêu.

Sau cú va chạm cả hai liền bị bật ra, Bá Biên không cần đến chiêu thức hoa mĩ chỉ cần sử dụng lực lượng cơ thể vậy mà có thể đánh bật một chiêu của Lãm Khôi, quả thực là vô cùng quỷ dị, toàn thân hắn lúc này vẫn còn lưu chuyển loại lực lượng kì lạ kia.

Lãm Khôi bị đánh bật ra thì trong mắt xuất hiện một tia kinh ngạc, qua chiêu vừa rồi hắn cảm thấy mình như đánh vào một khối thép vô cùng cứng rắn, tuy nhiên điều làm hắn ngạc nhiên hơn chính là thanh đao trên tay Bá Biên.

- Thanh đao của ngươi là bảo khí bổn mệnh!

Qua một chiêu giao chiến vừa rồi hắn đã nhận ra vũ khí tên Bá Biên này sử dụng chính là bảo khí bổn mệnh.

Loại binh khí này có một mối liên kết với chủ nhân của nó, hai mà như một, có thể dựa theo sự tăng tiến tu vi của chủ nhân mà thăng cấp, nếu chủ nhân thiên phú tốt thì nó có thể trở thành Siêu cấp Linh bảo trong tương lai, thậm chí có khả năng trở thành Thánh khí.

Tuy nhiên để làm ra một kiện linh khí như vậy vô cùng khó khăn, cần phải có sự phối hợp giữa hai vị Luyện Khí Sư và Hồn Tu, Luyện Khí Sư sẽ tạo ra vũ khí còn Hồn tu sẽ tạo mối liên kết giữa nó và chủ nhân.

Bất quá không phải chỉ cần hai người như vậy là đủ mà cần phải là người có hiểu biết cao thì mới làm được, nếu không sẽ dễ gây tổn thương đến linh hồn của chủ nhân nó, cũng chính vì vậy mà cách làm này gần như đã thất truyền, cả Linh Dược Đảo cũng chưa chắc có người đủ khả năng thực hiện quy trình này.

Hiện tại xuất hiện một kẻ sử dụng bảo khí bổn mệnh không nghi ngờ chính là thứ quý hiếm trong thiên hạ, tiền đồ của hắn không thể đoán trước được.

Nghĩ tới đây Lãm Khôi cảm thấy có chút ghen tức với hắn, tên này theo Thiên Địa Các điều tra thì chỉ là một tán tu nhưng thiên phú là vô cùng cao, nay lại sở hữu thêm thứ quý giá như vậy.

Trong khi đó hắn là đệ nhất thiên tài của Thiên Địa Các, bản thân sở hữu Siêu cấp Linh bảo Phong Sát Kiếm nhưng nếu so với bảo khí bổn mệnh của tên Bá Biên này thì thanh đao của hắn còn giá trị hơn.

Sự ghen tức hoá thành hành động, hắc phong bùng nổ xung quanh thân hắn tạo thành một một cơn lốc nhỏ, lực xoáy đủ để cứa rách da thịt kẻ tiếp xúc.

Lãm Khôi dẫm mạnh bàn chân, cả cơ thể lập tức lao nhanh đến phía Bá Biên, phía sau lưng hắn mọc ra một đôi cánh màu đen bằng gió hình dạng như cánh của ác ma, tốc độ gia tăng lên đến cùng cực.

Thân ảnh Lãm Khôi thoáng chốc đã biến mất trong không khí, sau đó hắn như từ mọi nơi xuất hiện liên tục lướt đến phía Bá Biên rồi tung ra những nhát chém.

Chiêu này khá giống với Vi Biến của Nguyên Bảo, có điều là tốc độ của phong hệ cao hơn những tu sĩ hệ khác nên lúc này tốc độ của Lãm Khôi vượt trội hơn hẳn so với Nguyên Bảo lúc trước.

Người xung quanh gần như không thể nhìn bắt kịp tốc độ của Lãm Khôi, cả đám chỉ có thể nhìn thấy những vệt đen lướt qua bầu trời.

Bá Biên lúc này ở trung tâm đương nhiên cũng không thể bắt kịp tốc độ của hắn mà chỉ có thể chịu đựng những nhát chém, trên y phục của hắn nhiều nơi đã bị chém rách, trên thân thể hiện lên nhiều vết chém tuy nhiên tất cả ngay sau đó đều hiện ra một màu đỏ thẫm của huyết kim.

- Ha ha, nếu cứ tiếp tục công kích như vậy để xem làm sao ngươi có thể công kích được ta!

Lãm Khôi cười lạnh tự tin, chỉ cần hắn tiếp tục dùng tốc độ công kích như vậy thì Bá Biên sẽ hoàn toàn không có cơ hội phản công.



Chỉ là ngay lúc này, khi hắn sắp tiếp cận Bá Biên để tung ra một nhát chém nữa thì bỗng nhiên một luồng sát khí mạnh mẽ đánh thẳng vào tâm trí khiến hắn tái mặt, cỗ sát khí kinh khủng lạnh lẽo chạy dọc sống lưng khiến tên này cảm thấy rùng mình.

Nhân cơ hội đó, Bá Biên phóng đến túm chặt lấy cổ chân tên này không cho hắn chạy thoát, huyết đao trên tay còn lại của hắn nâng lên chuẩn bị đâm đến lồng ngực hắn.

Lãm Khôi bị túm chặt chân, đôi cánh lớn ở sau lưng ra sức vỗ mạnh để vùng vẫy, bất quá tay Bá Biên lúc này khoá chặt lấy cổ chân hắn như chiếc cùm khiến hắn không thể nào thoát được.

Nhìn thấy lưỡi đao đang đâm đến, Lãm Khôi hừ lạnh đánh ra một chưởng ấn đen kịt đầy gió xoáy.

- Hắc Phong Bạo!



Một chưởng đánh ra, cuồng phong gầm gừ gào thét cả một góc trời, làn gió màu đen kịt như hắc vụ phủ kín một khoảng trời.

Ngay sau đó từ trong hắc vụ, thân ảnh Lãm Khôi được giải thoát phóng ra bên bên ngoài.

Gió đen tan hết, chỉ thấy thân ảnh Bá Biên dần hiện ra, hắn lúc này đang trong tư thế chắp tay chữ X trước ngực, huyết đao cũng đồng dạng chắn trước người hắn.

Y phục thân trên của hắn lúc này đã bị phá nát lộ ra thân thể ở trần cơ bắp, tuy nhiên điểm khiến mọi người chú ý là trên người hắn có vô số hình xăm khác nhau, mỗi hình lại vô cùng kì bí.

- Văn tự phong ấn!

Trong đám đông đang quan sát, Tú Ngọc miệng nói nhẩm, hiển nhiên vừa nhìn hắn đã nhận ra những hình vẽ này không phải là hình xăm thông thường.

Đây là những văn tự dùng để phong ấn, tuy nhiên nó dùng để phong ấn cái gì thì hắn chưa biết, xem ra tên Bá Biên này trên người cũng có chút bí mật.

- Nếu chỉ có nhiêu đó thì ta nghĩ ngươi nên nhường lại vị trí hạng nhất cho ta được rồi - Bá Biên nhếch môi cười lạnh nói với Lãm Khôi.

- Ha ha, ngươi vội cái gì chứ? Ta còn chưa dùng toàn lực mà - Lãm Khôi cười lạnh.

Hắn công nhận tên Bá Biên này rất mạnh, bất quá hắn được xếp hạng đầu không phải là vì Thiên Địa Các thiên vị người của mình mà bởi vì thực lực của hắn xứng đáng.