Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 268




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thánh tích✦✦✦"Dọn dẹp sạch sẽ đi." Thời Tấc Cẩn nói.

Anh bước về phía phòng thay đồ.

Hệ thống: "Vâng ạ!"

Những robot dọn dẹp lần lượt tiến vào, mở ống hút bụi, hút sạch mớ tóc bạc trên sàn, sau đó phun một lượt chất khử mùi. Cuối cùng chúng quay về phòng công cụ như một đàn chim, đổ hết túi chứa vào bộ xử lý và khởi động nút đốt.

Trong phòng thay đồ, cửa tủ quần áo tự động trượt mở theo giọng nói. Thời Tấc Cẩn đảo mắt nhìn quanh vài vòng rồi chọn ra một bộ áo khoác cổ cao màu đen.

Dưới ánh đèn phòng thay đồ, bộ trang phục đen dài toát lên vẻ cắt may sắc lạnh với kiểu dáng nghiêm túc. Chất vải đen thuần lấp lánh một lớp vảy lông kỳ lạ, vừa như lụa vừa như len, toát lên vẻ đắt tiền. Hai hàng cúc kim cương trắng chạm trổ tinh xảo từ cổ áo thẳng xuống tới đầu gối áo khoác. Cổ tay áo, cổ áo và viền dưới của áo choàng đều được thêu viền phức tạp bằng chỉ bạc. Bộ trang phục đi kèm một thắt lưng kim loại kiểu quân đội và một đôi ủng đen có gót giày trang trí bằng tấm thép nhẹ.

Nhìn qua, rõ ràng bộ trang phục đen này là một phiên bản cải tiến dựa trên mẫu đồng phục quân đội Viễn Đông. Đây là kiểu trang phục đi lại duy nhất theo phong cách tối giản trong tủ quần áo của Thời Tấc Cẩn.

Anh nhanh chóng thay xong, sau đó tùy ý chọn một chiếc ghim cài áo choàng và một đôi găng tay đen từ tủ trưng bày phụ kiện. Tiếp đó, anh lấy một chiếc áo choàng đen có mũ trùm bằng nỉ từ khu vực áo khoác.

Khi quay lại phòng tắm để lấy vòng trí não, bước chân Thời Tấc Cẩn dừng lại một chút bên cạnh phòng trang bị gần phòng thay đồ. Cuối cùng anh không vào đó mà đi thẳng dọc theo hành lang khác của phòng thay đồ để rời khỏi phòng ngủ chính, lên thang máy ở giữa lối đi của phòng ngủ chính để lên sân đáp trực thăng trên nóc nhà.

Hệ thống vừa thao tác gửi thông báo vừa kêu lên: "Ủa? Lần này không mang súng cũng không mang thuốc sao?"

"Lần này không cần dùng đến súng." Thời Tấc Cẩn vừa nói vừa cài ghim cố định áo choàng trước gương thang máy.

"Lần này tôi sẽ đi với tư cách là một trùng đực, địa điểm gặp mặt là hạm y tế Mắt Mèo."

Thời Tấc Cẩn nhớ đến từ mà Valentine hay nói trong lịch sử trò chuyện, khẽ cười không chút cảm xúc rồi nói: "Ở nơi đó, có thể thiếu thứ gì đó chứ không thể thiếu thuốc men và thiết bị điều trị cho trùng đực đâu."

"Cũng đúng." Hệ thống nói: "OK rồi. Em đã dùng tài khoản của quý ngài Sariel để thông báo cho đội vệ sĩ tại chốt gác của lâu đài. Họ đã mang theo một hạm đội bay đến đây và đang đợi lệnh ở sân đáp trên đỉnh lâu đài, chờ thầy lên."

"Cảm ơn." Lúc này Thời Tấc Cẩn mới cúi đầu kiểm tra vòng trí não vẫn đang rung liên tục.

Tin nhắn đầu tiên trong vòng trí não là từ ACC.

[ACC:?]

[ACC: Sao giờ này đã dậy rồi? Đói à? Bên bàn ăn có màn hình thông minh, muốn ăn gì cứ chọn trực tiếp, chậm nhất 3 phút là robot nhà bếp sẽ mang đến cho.]

Tin nhắn cách nhau 1 phút.

[ACC:.]

[ACC: Anh chưa từng nói với em là ngay khi hạm đội Mắt Mèo vừa vào, anh sẽ đi gặp họ.]

[ACC: —Tài khoản đã offline —]

Tin nhắn cách nhau 3 phút, đối phương mới gửi tin nhắn mới.

[ACC: Em sẽ cố gắng kết thúc công việc bên này càng sớm càng tốt, rồi quay về đi cùng anh.]

[ACC: — Tài khoản đã offline —]

Tin nhắn cách nhau 5 phút, ACC lại online.

[ACC: Destiny, bên đó đưa ra điều kiện gì mà khiến anh đồng ý đích thân đến gặp? Nói cho em biết, em nhất định có thể đáp ứng nhu cầu của anh trước, anh tạm thời đừng đi một mình.]

[ACC: Cái thứ ^&*] — Đối phương đã thu hồi một tin nhắn —

[ACC: Trong phe Mắt Mèo có những kẻ không có ý tốt với thân phận trùng đực của anh. Mắt Mèo giỏi dùng tình cảm huyết thống và lợi ích để dụ dỗ quý ngài tự nguyện ký những hiệp ước bất bình đẳng. Anh đi một mình sẽ bị họ dùng cái trò thân phận địa vị đó để ép anh ký những thứ không cần thiết.]

[ACC: Anh đợi em bận &*^] — Tài khoản đối phương đã offline —

"Ít nhất cho đến 11 giờ sáng nay, A567 cũng không thể rảnh rỗi được." Hệ thống vừa quét kiểm tra lỗ hổng điện tử của hạm đội Mắt Mèo vừa nói: "Theo báo cáo giám sát, tổng tư lệnh biệt động rất hài lòng với hiệu quả của chiến giáp AI. Hiện tại họ đã hoàn thành quá trình kiểm tra chức năng thực tế của chiến giáp AI."

"Bước tiếp theo họ dự định kết nối mạng giữa máy bay chiến đấu thật và quân đoàn AI, sử dụng Ares trắng và Chiến Thần Đen làm bộ não chỉ huy chính, điều khiển các đội quân AI đánh nhau ít nhất 10 trận mô phỏng cấp quân đoàn để kiểm tra tỷ lệ đồng bộ của đội hình chiến trận AI."

"Chỉ cần hoàn thành kiểm tra đồng bộ, tổng tư lệnh biệt động sẽ lập tức đưa đội quân chiến giáp AI này về cổng lỗ đen để chuẩn bị chiến đấu. Tình hình bên cổng lỗ đen không được lạc quan cho lắm." Hệ thống nói. "Trong 5 năm qua, A567 luôn là trùng điều khiển duy nhất của Chiến Thần Đen, ổng không thể tạm thời rời khỏi khu thí nghiệm để kiểm tra đội hình chiến đấu được. Theo tính toán của em, sớm nhất cũng phải đến 1 giờ chiều nay A567 mới có thể ra khỏi khu thí nghiệm."

"Thầy có muốn hoãn cuộc hẹn, đợi A567 quay lại rồi cùng đi không?" Hệ thống thao tác tài khoản Fate và tài khoản Destiny, chờ đợi chỉ thị từ ký chủ, sẵn sàng soạn tin nhắn mới để trả lời bất cứ lúc nào.

"Không cần." Thời Tấc Cẩn từ chối. Anh đang vội, mãi đến khi vào thang máy mới có thời gian xử lý các chi tiết phụ kiện kèm theo, lúc này đang đeo găng tay.

Dưới ánh đèn sáng của thang máy, những ngón tay dài trắng như tuyết, như ngọc thạch đưa vào găng tay da đen, các khớp ngón tay dần dần căng ra lớp vảy tinh tế của găng tay da dị thú. Cuối cùng, Thời Tấc Cẩn cong các khớp ngón tay, găng tay bỗng căng ra, tỏa ra ánh vảy lấp lánh nguy hiểm như rắn đen.

"Soạn tin nhắn, thông báo cho Anouchka, bảo em ấy cứ tập trung làm tốt công việc kiểm tra, làm xong rồi hẵng đến. Tôi sẽ mang theo tất cả vệ sĩ vũ trang của thành phố chính đi cùng, yêu cầu tổng tư lệnh Viễn Đông dùng vòng chỉ huy trực tiếp phong tỏa quyền khởi động tuyến đường lỗ đen đường chân trời của cảng Viễn Đông." Thời Tấc Cẩn cụp mắt điều chỉnh vị trí ghim cài ở cổ áo.

Ánh đèn thang máy hắt bóng lên hàng mi của anh, bóng tối làm nổi bật đôi mắt bạc nhạt màu, trong đó vẫn không có cảm xúc nào.

"Cho dù Mắt Mèo đột ngột nổi loạn, tuyến đường lỗ đen không mở, đội quân chiến giáp của Fate và quân đội Viễn Đông chỉ cần một chút thời gian là có thể đánh tan vũ trang của Mắt Mèo thành rác vũ trụ. Không cần suy nghĩ nhiều, cứ lo việc của mình đi." Thời Tấc Cẩn nói: "Cứ trả lời như vậy."

"Vâng." Hệ thống đáp.

Thời Tấc Cẩn nhìn vào gương thang máy vài giây. Đôi mắt nhạt màu đẹp thì đẹp thật, nhưng có một điểm không tốt là phải nuôi dưỡng bằng cảm xúc tốt đẹp mới được coi là đẹp. Nếu đôi mắt nhạt màu vô cảm hoặc thoáng chút sát ý, sẽ trở thành một đôi mắt đầy cảm giác phi nhân tính, mãi mãi mang ý nghĩa xét đoán, khinh miệt và tàn nhẫn.

Thời Tấc Cẩn vén mũ trùm áo choàng lên, che kín nửa trên gương mặt. Anh nghĩ: Phải điều chỉnh lại ánh mắt, hơi rõ ràng quá rồi.

Anh đặt một tay lên tay vịn thang máy, lúc này thang máy đã lên đến cầu thang kính ngoài trời của lâu đài. Lúc 5 giờ 50 phút sáng, lãnh thổ Viễn Đông vẫn còn chìm trong đêm cực dài.

Trên bầu trời đêm đen như mực không một ngôi sao, vô số dải cực quang rực rỡ không có điểm kết thúc nằm ngang trên biển đêm, các dải sáng chuyển động chậm rãi như những ngôi sao, tựa như một dòng sông ánh sáng chảy về một hướng không xác định. Đó là hiện tượng thiên nhiên đặc trưng của hành tinh cảng Viễn Đông - cầu vồng cực quang.

Anh nhìn lên bầu trời đêm, hồi tưởng về chuyến du lịch Bắc Âu trước đây. Những cư dân bản địa ở đó nói rằng, trong thần thoại xa xưa, cực quang là ánh sáng phản chiếu từ khiên và kiếm của nữ thần chiến tranh Valkyrie. Khi cực quang và muôn sao bùng nổ, cầu vồng từ Thần Quốc sẽ hạ xuống, mời gọi những chiến binh vinh dự đến với đền hồn thiêng - nơi rượu và chiến tranh chảy tràn, cùng chia sẻ niềm vui cực lạc vĩnh hằng.

Có vài giây Thời Tấc Cẩn đang bị cuốn vào những điều huyền ảo và kỳ diệu đã nghĩ: Có lẽ chính là ngày hôm nay, Valkyrie và Hela đang cùng nhìn anh.

Tự giải trí trong chốc lát, dưới khung cảnh đêm rực rỡ, lý trí Thời Tấc Cẩn nhanh chóng quay trở lại rồi bắt đầu tính toán: Trong cuộc gặp gỡ này, tổng tư lệnh Viễn Đông không nên xuất hiện ngay lập tức, ít nhất là không nên xuất hiện trước hoặc sau quý ngài Destiny.

Fate và Cash đều đã thành công khiến Gabriel bị tổn thất lợi ích nặng nề và trải nghiệm cận kề cái chết.

Đối với Gabriel, chỉ cần hai vai chính quan trọng này xuất hiện trước mặt y, y chắc chắn sẽ tập trung hoàn toàn, không để xảy ra sai sót nào, luôn đề phòng cao độ và theo dõi từng cử động của Fate và Cash. Chỉ cần hai nhân vật này có bất kỳ hành động nào, Gabriel chắc chắn sẽ sử át chủ bài trong tay. Y đã từng chịu tổn thất lớn và đã thủ sẵn tâm thế thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.

Chỉ cần Fate và Cash có mặt, Gabriel tuyệt đối sẽ không rút đi đội vệ sĩ bên cạnh, càng không thể để bất kỳ ai tiếp cận y.

Bước tiếp theo trong kế hoạch của Thời Tấc Cẩn là tiếp cận Gabriel, anh chỉ có lá bài Destiny trong tay mà không làm Gabriel cảnh giác ngay lập tức.

Trong cuộc đấu trí dưới màn kịch này, chỉ có Destiny Sariel là kẻ yếu. Gabriel từng nắm sinh mạng của Destiny Sariel trong tay, dập tắt rồi lại thắp sáng, và chỉ thiếu một bước nữa là có thể mang Destiny Sariel về Mắt Mèo như một chiến lợi phẩm. Nếu không phải vì chiến giáp AI của Fate và quân đoàn của Cash, Gabriel đã thành công.

Chỉ có chiến lợi phẩm từng bất lực bỏ trốn mới không khiến Gabriel cảnh giác đến mức bệnh hoạn mà ra tay không có dấu hiệu báo trước.

Thời Tấc Cẩn tựa vào tay vịn thang máy, suy nghĩ về điều gì đó, ngón tay khẽ gõ nhẹ lên bề mặt tráng men của tay vịn, phát ra âm thanh giống như tiếng tích tắc của đồng hồ.

"Em đã trả lời theo lời anh. A567 càng thêm gấp gáp. Ổng nói... ừm, em không đọc được, anh tự xem đi." Hệ thống nói với vẻ sầu não.

Thời Tấc Cẩn cúi đầu, màn hình vòng trí não hiển thị:

[ACC: Kẻ anh muốn gặp là Gabriel không hề quan tâm đến Destiny, anh dùng thân phận này để gặp ông ta, nguy cơ bị thương rất cao. Anh đã hứa với em, để em làm thanh kiếm của anh.]

[ACC: Destiny, bất cứ việc gì có thể khiến anh bị thương, hãy để em xử lý. Anh đã hứa với em.]

[ACC: Anh đã hứa với em.]

Thời Tấc Cẩn bỗng bật cười.

Tiếng cười không chút cảm xúc khiến hệ thống giật mình, cảm giác không phân biệt được giữa ký chủ và Joker lại xuất hiện. Nó cẩn thận gọi nhỏ: "Thầy Thời à...? A567 nói sai rồi sao?"

Thời Tấc Cẩn ừ một tiếng, giọng nói có thêm chút cảm xúc: "Coi như là lời ngốc nghếch đi."

Anouchka Cash. Kẻ nắm giữ quyền chỉ huy và vũ trang tối cao của cả một vùng sao trùng tộc, hắn có thể dùng biện pháp vật lý, chẳng hạn như ra lệnh ngay lập tức cho đội vệ sĩ vũ trang đã được phân công cho Destiny cấm đi lại, hoặc cử vệ sĩ phong tỏa tòa lâu đài này. Cực đoan hơn, hắn có thể trực tiếp điều quân bao vây hạm đội mới đến của Mắt Mèo, phớt lờ mọi cuộc khủng hoảng ngoại giao, cưỡng ép mang trưởng lễ nghi Belin đang bị thương nặng ra, ném trước mặt Destiny, dùng hàng chục thanh đao sắc nhọn kề vào cổ trưởng lễ nghi Belin, yêu cầu trưởng lễ nghi Belin lịch sự nói chuyện với Destiny, kết thúc kế hoạch gặp thân trùng của Destiny.

Anouchka Cash có khả năng làm được tất cả những điều này nhưng nếu hắn làm vậy, Joker sẽ lập tức sử dụng át chủ bài có thể là giết sạch đội vệ sĩ bướm đêm của Mắt Mèo trong một lần giống dự đoán của Thời Tấc Cẩn, làm tàn phế một số quý ngài cấp cao, hoặc đơn giản là mang theo toàn bộ nghị viện Mắt Mèo cùng rời đi, kéo theo khu Viễn Đông tái diễn vụ án Antony, lợi dụng lịch sử và xã hội để diệt dòng dõi bướm vua, giống như lịch sử đã từng diệt cả tộc chuồn chuồn trước đây.

Vì vậy trước khi bắt đầu livestream đêm qua, Thời Tấc Cẩn nằm trên giường, vuốt ve gáy Anouchka thủ thỉ: "Vài ngày tới có một số việc anh phải đích thân xử lý, em không được hành động bốc đồng, cũng không được phá hỏng kế hoạch của anh. Chúng ta phải cùng nhau hướng đến tương lai tốt đẹp hơn, nên em không được hành động bốc đồng, được chứ?"

Anouchka nói: "Em hiểu."

Thời Tấc Cẩn nói: "Anh không cần em hiểu, không cần lời nói dối, không cần hành động bốc đồng."

Anouchka im lặng hồi lâu mới nói: "Được."

Thời Tấc Cẩn dùng ngôn ngữ vẽ ra một vòng tròn cho Anouchka, yêu cầu hắn đứng trong vòng tròn không được bước ra ngoài một bước. Hắn nóng lòng như lửa đốt nhưng vẫn nghe lời không nhúc nhích. Chỉ có thể cố gắng dùng ngôn ngữ để thuyết phục bạn đời bỏ vòng tròn, cho hắn ra ngoài.

Thời Tấc Cẩn lẩm bẩm: "... Lời ngốc nghếch khá đáng yêu."

"Soạn tin... thôi bỏ đi.." Thời Tấc Cẩn mở bàn phím ảo của vòng trí não, dùng tài khoản của Destiny để viết tin nhắn trả lời: [Anh đã hứa dùng em làm thanh kiếm, nhìn xem, chúng ta đã có một Viễn Đông ngày càng hoàn thiện nhưng bây giờ có một số việc anh phải đích thân xử lý, trước 1 giờ trưa, em không được vào hạm đội Mắt Mèo, đừng đến quấy rầy anh. Em đã từng thấy anh thất vọng, đừng phạm sai lầm, Anouchka.]

[ACC:...]

[ACC: 1 giờ? Sau 1 giờ chính xác là được?]

Thời Tấc Cẩn lại cười một tiếng. Anh viết: [Còn nhớ giấc mơ em từng mơ ước không? Nếu anh là quý ngài cấp cao của Liên minh Thủ đô, phải kết hôn với trùng cái của Liên minh Thủ đô, em sẽ đến cướp anh.]

[ACC:...?? Mắt Mèo định để anh ký ¥%&* với trùng nào của Liên minh Thủ đô]

[D: 1 giờ chính xác, lên hạm đội Mắt Mèo đến cướp anh đi, thưa ngài Anouchka.]

[ACC: Được, em $%*] - Tài khoản đối phương đã offline -

"Ồ." Hệ thống phát ra một tiếng chậc: "Tập luyện với tổng tư lệnh biệt động thật đáng sợ."

Đúng lúc này thang máy đi lên, dừng lại ở tầng cao nhất của bãi đỗ.

Thời Tấc Cẩn lập tức giằng lại cảm xúc.

Cửa thang máy tự động trượt mở, hiện ra một bãi đỗ khổng lồ rộng lớn, vô số máy bay chiến đấu vũ trang và các loại phương tiện bay xếp hàng ngay ngắn.

Dưới những phương tiện khổng lồ, đứng thành nhiều hàng quân Viễn Đông được trang bị đầy đủ vũ khí.

Quân thư Viễn Đông đều đeo kính chiến thuật phát sáng điện tử, đeo mặt nạ phòng độc quân đội, cổ đeo nhiều vòng ức chế và một vòng điều khiển điện giật mà Thời Tấc Cẩn rất quen thuộc.

Mỗi chiến binh của trùng quân đoàn đều đeo tối thiểu 6 thanh dài có lưỡi dao trên bộ trang phục chiến thuật. Họ đứng thành hai hàng, khí thế lạnh lùng và nghiêm nghị, tư thế nghiêm chỉnh như đang chờ đón trưởng quan chức cấp cao đến thăm.

Một tấm thảm nhung đỏ sẫm dài trải từ thang máy của một phi thuyền khổng lồ đến tận cửa thang máy.

Bên cạnh cửa thang máy, Evan Amon cũng mặc bộ trang phục chiến thuật, che kín mặt và mắt, cúi đầu chào quý ngài trong thang máy: "Chúc ngài một đêm an lành, quý ngài Sariel."

Trong tay hắn là một chiếc khay, trên đó đặt một vòng trí não công nghệ quân sự.

"Đây là vòng chỉ huy tổng của đội ngũ trong chuyến đi này, có thể kết nối và kiểm soát tất cả kênh tác chiến của quân bảo vệ, cũng như điều khiển vòng răn dạy trên cổ của tất cả quân bảo vệ. Mọi quyền hạn của bộ quân sự đã được tổng bộ ủy quyền tách rời và trao ấn cho quý ngài Destiny Sariel."

"Ngài có thể sử dụng đội quân này để làm bất cứ điều gì." Giọng Evans Amon qua mặt nạ chiến thuật có chút âm điện, nghe lạnh lùng và máy móc.

"Nói đơn giản, hiện tại chúng tôi - nhóm phân đoàn này đã trở thành lực lượng vũ trang riêng của ngài, tương tự như trùng bảo vệ ở khu Tây." Evans Amon giải thích thêm hai câu bằng giọng lạnh lùng, rồi lại tỏ ra có chút tình người: "Nhưng chúng tôi chỉ chịu trách nhiệm về đội hình vũ trang và phòng vệ chiến tranh cho ngài. Về mặt bảo vệ thân cận và các phương diện khác, theo lệnh của tổng tư lệnh vẫn sử dụng đội hình toàn robot mà ngài quen thuộc hơn."

Evans Amon suy nghĩ một chút rồi nói thêm: "Nhưng không hoàn toàn giống với trùng bảo vệ khu Tây, quân tịch của chúng tôi vẫn thuộc tổng sở Viễn Đông. Ngài có thể xem chúng tôi như là vệ sĩ gia tộc được ngài Fate hoặc tổng tư lệnh cử đến."

Thời Tấc Cẩn nhận lấy chiếc vòng chỉ huy công nghệ quân sự đó, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn các anh đã chăm sóc."

Ngay sau đó một tràng âm thanh giòn tan như tiếng trống dồn dập vang lên trên bãi đỗ hạm tĩnh lặng.

Rầm!!! Vô số gót giày quân đội đồng loạt nện mạnh xuống mặt sàn cứng bóng của bãi đỗ, tạo nên tiếng chào kính cẩn nghiêm chỉnh theo đội hình.

Hai hàng vệ sĩ gần cửa thang máy nhất sau khi chào kính cẩn xong liền giơ cao súng nghi lễ trong tay, mũi súng chĩa lên cao, tạo thành một cổng chào bằng lưỡi lê sáng loáng trên tấm thảm đỏ sẫm.

Thời Tấc Cẩn: "..." Hoàn toàn giống với nghi thức hiệp sĩ của Quân đoàn 4 khu Tây khi hộ tống các quý ngài cấp cao.

Hệ thống cười khúc khích trong đầu Thời Tấc Cẩn: [Đừng nhìn họ giả vờ giả vịt, khi em xâm nhập mạng giám sát để điều động đội quân tạm thời đến lâu đài, họ đang đánh nhau dữ dội ở căn cứ để giành suất công tác ngoại vi theo yêu cầu tạm thời của thầy đấy, nếu không thì tại sao cả quân đội lại đeo mặt nạ chiến thuật chứ. Trùng bảo vệ khu Tây khi đón tiếp quý ngài các khu khác, nhiều lắm cũng chỉ đeo kính bảo hộ gây nhiễu tầm nhìn chính xác thôi. Trong mấy quân thư đến tiếp đón thầy lần này, có một nửa khuôn mặt điển trai đã bị đồng đội đánh bầm dập. Những trùng còn lại không bị nát mặt thì bị buộc phải hùa theo để bảo toàn phẩm giá tập thể.]

"Mời ngài." Evans Amon ra hiệu chỉ dẫn.

Thời Tấc Cẩn đi theo sau hắn, lên chiếc phi thuyền dẫn đầu do đội vệ sĩ hộ tống.

Không phận thành phố chính đã bị phong tỏa hoàn toàn và cấm bay. Đội tuần tra trên không dẫn đường, vô số phi cơ chiến đấu lần lượt cất cánh, bay vòng tạo thành một mạng lưới trận hình nghiêm ngặt. Toàn quân bay lên trong 10 giây, trận hình kích hoạt chế độ ngụy trang tàng hình, hoàn toàn biến mất trong không khí.

20 phút sau.

Đội quân săn ưng của quý ngài Sariel đã đến khu vực đường chân trời của cảng Viễn Đông.

Sau khi phát tín hiệu súng cảnh giới sớm, hai bên hạm đội kết nối thành công. Hạm y tế chủ lực Mắt Mèo mở cửa thông hành tạm thời và bến đỗ bán lơ lửng cho quân đội Viễn Đông.

Hạm đội y tế lơ lửng trên cảng đường chân trời của hành tinh đã mở sẵn trường bảo vệ trọng lực mô phỏng nhân tạo. Trong phạm vi bến đỗ rộng lớn của hạm chủ lực, trọng lực bình thường chỉ có gió hơi mạnh. Đội vệ sĩ Viễn Đông nhanh chóng tạo thành bức tường người, giữ khoảng cách chuẩn 1,5 mét với quý ngài Sariel đang đi giữa.

Chiều cao trung bình của đội quân thư Viễn Đông đều cao hơn Thời Tấc Cẩn cả một cái đầu, khi họ sắp xếp đội hình và di chuyển, vẫn có thể duy trì bức tường bảo vệ kín kẽ vai kề vai.

Từ lúc rời khỏi phương tiện ấm áp cho đến khi vào phòng kính đầu tiên của cầu nối bên trong hạm chủ lực Mắt Mèo, Thời Tấc Cẩn không hề cảm thấy chút gió mạnh lạnh lẽo nào.

Chẳng mấy chốc, một quân thư Viễn Đông đứng gần Thời Tấc Cẩn nhất trong bức tường trùng dày đặc khẽ báo cáo: "Quý ngài Sariel, đại diện phía Mắt Mèo, nghị viên Gally đến thăm, xin hỏi ngài có muốn gặp mặt ngay bây giờ không? Nếu không muốn, phó quan Amon bên này sẽ chịu trách nhiệm đàm phán, chúng tôi sẽ đưa ngài đến thẳng khu vực mục tiêu mà ngài dự định đến."

Bảo vệ tuyệt đối nghiêm ngặt. Thời Tấc Cẩn nghĩ, anh đã đứng trong lãnh địa của thế lực Mắt Mèo rồi mà bức tường trùng của quân đội Viễn Đông vẫn bảo vệ kín kẽ, không hề lơi lỏng dù đối diện là một nghị viên cấp cao của nghị viện Mắt Mèo. Anh có chút hiểu được tại sao Valentine lại bồn chồn không yên khi những trùng bảo vệ quen thuộc rời đi.

[Yesssss! Thầy Thời! Em đã phá thành công lớp tường lửa đầu tiên của mạng cục bộ trên hạm chủ lực Mắt Mèo này rồi! Em đang truy cập vào 10% camera giám sát, bắt đầu thử khắc chép thẻ ra vào của quân đoàn trên hạm!] Hệ thống cười hì hì hai tiếng trong đầu Thời Tấc Cẩn, [Quả nhiên tấn công mạng khép kín vẫn phải vào trong phạm vi mạng cục bộ để phá tín hiệu! Trước đó cách quá xa nên không dễ làm!]

Thời Tấc Cẩn ừm một tiếng trong lòng, hơi nâng giọng lên một chút, dùng âm thanh trong trẻo nói với quân thư bên cạnh: "Các anh đứng sang một bên đi, tôi sẽ nói chuyện với nghị viên Gally."

"Vâng." Bức tường bảo vệ nhanh chóng giãn ra theo thứ tự.

Giữa những bóng trùng di chuyển, Thời Tấc Cẩn nhìn thấy Klein Gally thật sự đang đứng ở phía bên kia của phòng cầu nối.

Công nghệ trùng tộc phát triển, Klein thật không khác mấy với trong video. Lần này Klein Gally mặc bộ trang phục công việc vạn năng của liên minh, phong cách tiền cổ (*) với áo gile vest và đồng hồ quả quýt vàng, khoác trên vai dây pallium đỏ tươi tượng trưng cho quyền uy của Thánh Điện.

(*) Old Money - phong cách "tiền cũ" mà lại mới, không lấp lánh hào nhoáng mà khiêm nhường và thanh lịch, nhưng vẫn thu hút và sang trọng tuyệt đối.

Khoảng cách giữa họ không xa, chỉ hơn mười mét, thị lực xuất sắc của cả hai đều có thể nhìn rõ ngũ quan và biểu cảm của đối phương.

Để tỏ ra lịch sự, Thời Tấc Cẩn bước đầu tiên vén lại một nửa mũ trùm, để lộ khuôn mặt hoàn chỉnh, hạ mắt về phía Klein Gally, thực hiện một cái cúi đầu nhẹ chính thức của hậu bối theo thân phận hiện tại.

Tiếp đó Thời Tấc Cẩn ngẩng đầu lên và từ xa, anh rõ ràng thấy đôi mắt cam vàng sáng rực bình tĩnh của Klein Gally, đồng tử từ hình tròn chậm rãi kéo dài thành hình kim.

"Lát nữa các anh theo sau tôi, giữ khoảng cách hơn 5 mét." Klein Gally đột nhiên nói với những trùng bảo vệ bên cạnh mình, rồi tiến về phía Thời Tấc Cẩn.

"Chào buổi sáng, Sariel thân mến. Tôi là Klein Gally." Giọng nam trung trầm ấm, nhẹ nhàng, từ tính, thân thiện mang theo ý cười lại dịu dàng.

Dịu dàng đến mức lông mày dưới chiếc mặt nạ của Evans Amon đang đứng cúi đầu im lặng bên cạnh cũng nhướn cao. Evans:?

"Chào mừng cậu đến chủ hạm của Mắt Mèo. Tuy nơi này khác xa hành tinh chính, nhưng vẫn mang đậm phong cách Mắt Mèo. Nào, để tôi dẫn cậu đến khu y tế và kể cho cậu nghe về Mắt Mèo nhé." Klein Gally đưa tay ra thành hình vòng cung, dịu dàng nhìn Destiny, ngầm ra hiệu cho cậu nắm lấy.

Giọng nói do dự của hệ thống vang lên trong đầu Thời Tấc Cẩn, [Không thể nào, dù Gally này là trùng khu Nam, nhưng... nhưng không thể nào, trùng đực...] [Im đi.] [Dạ...]

Thời Tấc Cẩn ngạc nhiên thấy lạ nhưng không đến mức kinh ngạc. Cách Klein Gally nhìn anh gần như ánh mắt của trùng đực tóc đen tại Thánh Điện trong giấc mơ, một kiểu ánh mắt thân thiết kỳ lạ và đậm đặc của cha... ừm, như mới gặp đã như người thân.

Thời Tấc Cẩn nhớ lại những lời lẩm bẩm của trùng đực tóc đen trong Thánh Điện trước khi chia tay: Họ sẽ chủ động đến gần con, gần gũi với con, đừng hoảng sợ, đó là tinh thần hợp thành dòng, và con là đầu nguồn, những con chiên sẽ yêu quý tin tưởng con như chính bản thân họ, hãy dẫn dắt họ, giúp họ xóa bỏ lớp màn mờ ảo.

Phe nghị viện Mắt Mèo chủ động xích lại gần là điều tốt, nhưng nắm cánh tay thì thôi đi.

Thời Tấc Cẩn nói bằng giọng trong trẻo: "Cảm ơn sự hào phóng của ngài, tôi đi theo ngài là được rồi."

Klein Gally cong mắt: "Ừm, chúng ta đi thôi."

Trước khi đi theo, Thời Tấc Cẩn nghĩ Gally có thể sẽ nói với anh vài điều bí mật, nên anh cũng quay đầu lại nhẹ nhàng dặn dò vệ sĩ của mình: "Các anh cũng giữ khoảng cách, đi cùng với vệ sĩ của quý ngài Gally nhé."

"Vâng, thưa quý ngài Sariel." Đội trưởng đội vệ sĩ Evans Amon đáp lời, hắn vừa đáp xong ngẩng đầu lên, kết quả chỉ thấy hùng phụ chẳng thèm để ý đến giọng nói của mình, quay đầu dẫn Sariel đi thẳng về phía trước mà không hề ngoái lại, chỉ hai ba bước đã giữ khoảng cách bốn năm mét.

? x2

Hạm y tế chính của Mắt Mèo khổng lồ như một pháo đài di động hình đảo, rõ ràng không thể đi bộ đến phòng cấp cứu của trưởng lễ nghi được.

Klein Gally nhanh chóng dẫn Thời Tấc Cẩn lên cầu quan sát lơ lửng đan xen bên trong hạm vũ trụ.

Cầu quan sát của chủ hạm Mắt Mèo có hình dạng xoắn ốc như một đám mây sao bí ẩn và đẹp đẽ, được xây dựng bằng gạch pha lê trong suốt kết hợp với kim loại đặc biệt. Toàn bộ cầu được lát những đường đi bộ tự động nâng lên đều đặn, tốc độ di chuyển duy trì ở mức khá nhanh nhưng không gây chóng mặt hay mất thăng bằng.

Klein Gally cho biết, chỉ cần 30 phút đi trên cầu xoắn ốc, đi theo đường thẳng trên không là có thể từ sảnh cầu hạm dùng để hạ cánh đến thang máy trụ sở khu y tế nơi trưởng lễ nghi Belin đang ở.

"Khi đến nơi chúng ta sẽ đi thang máy trực tiếp sẽ nhanh hơn." Klein Gally nói.

"Vâng." Thời Tấc Cẩn nhìn xuống một cái.

Lúc này vì đường hầm tự động hình xoắn ốc tinh vân nhỏ hẹp, mỗi lần chỉ có thể chứa hai trùng, nên vệ sĩ và quân đội Viễn Đông đã cách xa các quý ngài một khoảng lớn đang xếp hàng đan xen nhau với vẻ mặt vô cảm, dù bên trong hạm vũ trụ đã được dọn sạch và cấm vận, họ vẫn chăm chú nhìn chằm chằm lên phía trên cầu thang nơi các quý ngài đang đứng.

"Destiny." Klein Gally đột nhiên đổi sang cách gọi thân thiết hơn.

Thời Tấc Cẩn theo bản năng thu hồi ánh mắt, chuyển sang nghị viên trước mặt. "Vâng, ngài nói đi."

Klein Gally nhìn chăm chú vào quý ngài trẻ tuổi, dưới ánh sáng trắng rực rỡ trong hạm, dù quý ngài trẻ kéo mũ trùm, che kín mặt mũi như bị dị ứng ánh sáng. Từng tia ánh sáng vẫn yêu thương anh như con thiêu thân lao vào lửa.

Mỗi tia ánh sáng rơi trên khuôn mặt của Destiny, làm làn da ấy như một mặt cắt ngang của đá vôi nguyên sinh, đọng lại vẻ đẹp tinh khiết tột bậc, ánh sáng rơi trên hàng mi của anh, trở thành lửa tôi luyện, rèn ra màu pha lê lấp lánh của dòng bạc nóng chảy, ánh sáng trắng nhân tạo rủ xuống từ vòm trời của hạm, làm sáng lên đôi mống mắt màu bạc trong vắt như gương của Destiny.

Destiny ít nói, phần lớn thời gian chỉ mỉm cười đáp lại những câu xã giao, nhưng Klein Gally không cảm thấy thờ ơ hay chút nhàm chán nào, anh chỉ cần nhìn vào đôi mắt bạc ấy vài giây là có thể dễ dàng lột tả được phản ứng cảm xúc của Destiny.

Đôi mắt ấy có màu quá nhạt, quá thuần, quá sáng, đến nỗi chỉ cần một chút cảm xúc nhẹ nhàng xuất hiện, cũng sẽ bị phóng đại gấp nhiều lần, trở nên chân thực chân chất.

Ban đầu Klein Gally còn muốn nói vài câu để dẫn dắt chủ đề, nhưng bây giờ y quyết định bỏ qua quy trình xã giao rườm rà, tùy ý vuốt ve vòng trí não một cái, một lớp vòng sáng gần như trong suốt liền sáng lên bên cạnh cả hai.

Hệ thống lập tức giải thích: [Công nghệ Mắt Mèo, sóng gây nhiễu cách âm.]

"Một chút công nghệ nhỏ của Mắt Mèo, có thể biến buổi trò chuyện của chúng ta thành những lời thì thầm." Klein Gally đưa ra lời mời trực tiếp với Thời Tấc Cẩn: "Sau khi gặp Belin, nếu tâm trạng cậu vẫn ổn, cậu có thể ở lại hạm y tế Mắt Mèo để xét nghiệm máu không?"

Thời Tấc Cẩn hơi nhíu mày, ngón tay được che giấu trong áo choàng cọ xát vòng chỉ huy quân đội, đang chuẩn bị lên tiếng từ chối khéo.

Klein Gally liền nói: "Valentine rất thích cậu, thời thơ ấu cậu ấy quá cô đơn, đến khi chúng tôi tập trung chú ý đến việc giáo dục cậu ấy, cậu ấy đã hình thành thói quen mổ xẻ tất cả để giao tiếp."

Klein nhìn Destiny, giọng nhẹ đi một chút: "Tôi nghĩ, Valentine hẳn đã nói với cậu rất nhiều bí mật của Mắt Mèo. Trong đó có chuyện về địa cung Thánh Điện phải không?"

Thời Tấc Cẩn không thay đổi biểu cảm, nhưng Klein nhìn vào mắt anh, mỉm cười: "Xem ra là có rồi."

Haiz, đôi mắt nhạt màu. Hiển nhiên Thời Tấc Cẩn cũng biết nhược điểm của đôi mắt, anh đành phải hơi nghiêng mặt, tránh ánh mắt trực tiếp của Klein Gally, cụp mi che giấu ánh mắt, điều chỉnh lại.

Thời Tấc Cẩn học theo giọng điệu hơi căng thẳng của trùng trẻ tuổi, kiềm chế nói: "Valentine chỉ nói, sau khi tôi trưởng thành phải đến Thánh Điện một chuyến, cậu ấy không nói nhiều, thực sự không tiết lộ gì..."

Thời Tấc Cẩn đột nhiên dừng lại. Klein Gally đặt tay lên tay vịn thang cuốn bên cạnh Thời Tấc Cẩn như đang quan sát một cái cây, y hơi nghiêng người, hơi cúi xuống, hạ thấp chiều cao, mặt tiến lại gần, ánh mắt từ dưới nhìn lên, lần nữa đối diện với Destiny đang quay mặt sang bên.

Hệ thống lại bắt đầu phát ra âm thanh không lành: [... Sao cảm giác trùng đực này như bị hút vậy, đồng tử của ổng vẫn chưa trở lại bình thường, thầy Thời à, thầy lên tiếng đề nghị ổng tự tiêm một mũi thuốc an thần đi. Em sợ quá!] [...]

"Đôi mắt của cậu rất đẹp, có thể nhìn thấy trái tim và tâm hồn, bộc lộ cảm xúc không phải là điều xấu, không cần phải tránh né." Klein Gally dịu giọng nói: "Tôi không có ý định truy cứu tình bạn của các cậu."

"Tôi níu kéo cậu lập tức xét nghiệm máu trên hạm y tế, cũng là vì..."

Klein Gally lại tiến gần thêm một chút, gần như thì thầm bên tai Thời Tấc Cẩn: "Destiny, trên người cậu thực sự có một số điểm khác thường, cậu trưởng thành bên ngoài Mắt Mèo nhưng vẫn giữ được huyết thống cấp cao, cậu còn có thể khiến những trùng bảo vệ bướm đêm chưa tuyên thệ với quý ngài trong Thánh Điện phát sinh dị thường."

"Nghị viện rất quan tâm đến mấy điểm này. Lần hành trình này, đội Mắt Mèo đến có số lượng bằng cả một quân đoàn chính thức, là để bảo vệ vận chuyển một bảo vật bí mật có thể khiến cả quân đoàn liều mạng."

Thời Tấc Cẩn cảm thấy trong lòng căng thẳng. Bảo vật Mắt Mèo? Có phải là thứ mà Valentine đã từng nói với anh rằng nhất định phải đi xem không? Hay là một sản phẩm mới được thế giới tự động bổ sung để hoàn thiện logic?

Thời Tấc Cẩn lập tức quay sang nhìn Klein Gally, hơi cau mày có chút không thoải mái ngả người ra sau một chút, giữ khoảng cách vừa đủ để không hít phải hơi thở của đối phương, rồi khẽ nói: "Nghị viên Gally, bây giờ tôi có thể biết được không?"

Klein Gally: "Bảo vật này vốn dĩ là để dành cho cậu."

"Trong địa cung của Thánh Điện có một thánh tích đã kết tinh hóa, đó là di thể của vị Thánh thứ bảy."

"Thiên phú của mỗi vị Thánh đều không giống nhau, thiên phú của vị Thánh thứ bảy là dự đoán đa tuyến. Vào một ngày nọ khi đang ở trung kỳ, vị Thánh ấy như thường lệ dùng thiên phú dự đoán, bỗng nhiên nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ..." Giọng Klein Gally có chút trầm xuống: "Hành tinh chính Mắt Mèo rơi xuống, Tây Tiên Nữ tắt ngấm, rồi ngày tận thế từ lỗ đen xé toạc theo sau đó ập đến, cuối cùng cổng lỗ đen ngự trị trên vũ trụ đã sụp đổ."

Thời Tấc Cẩn: "..."

Hệ thống: [Mịa! Sao, sao lại còn nữa, mía!!! Ý thức thế giới, đừng tự động bổ sung biên niên sử của các vị Thánh trùng tộc nữa!!]

Thời Tấc Cẩn: [Im lặng đi, cậu làm ồn đến mức tôi không nghe được câu chuyện thần bí rồi.]

Hệ thống: [QAQ]

"Vị Thánh thứ bảy sinh ra ở Mắt Mèo, lớn lên ở Mắt Mèo, ngài yêu sâu sắc vùng Tây Tiên Nữ, ngài muốn bảo vệ quê hương, nên bắt đầu thường xuyên dùng thiên phú, nhưng trong mỗi lần dự đoán giáng xuống, ngài đều không nhìn thấy hy vọng, thậm chí không còn nhìn thấy sự ra đời của các vị Thánh nữa."

"Lạm dụng quá mức sinh mệnh để dự đoán, vị Thánh thứ bảy sớm bước vào giai đoạn suy yếu, ngài không cam lòng cứ thế ra đi... Cuối cùng dùng mọi cách, ngài đã để lại thiên phú và máu thịt của mình như một di sản cho Mắt Mèo."

"Di ngôn của vị Thánh thứ bảy là, nếu mỗi quý ngài đều bình an vượt qua giai đoạn trưởng thành, không bị trượt gen, tinh thần không bị suy sụp, họ có thể đến Địa Cung Thánh Điện, dùng dây thần kinh đuôi vẩy kết nối với di hài đã kết tinh hóa của ngài, để được một lần thử thách ban tặng thăng cấp thành Thánh."

"Chỉ có những đứa trẻ đủ may mắn, đủ thiên phú, đủ thuần khiết mới được thánh tích lựa chọn." Klein Gally nói: "Vị Thánh đã qua đời vì tai nạn tuyến đường cách đây 70 năm, chính là đứa con thiên phú từng được lựa chọn trong thế kỷ này."

Thời Tấc Cẩn nghiêng đầu tránh ánh mắt đối diện. Không đúng. Thử thách của quý ngài cấp Thánh diễn ra ở giai đoạn phát triển trưởng thành, ba lần thử nghiệm chọn lựa trong mơ, nếu bị loại thì xóa sạch mọi ký ức về cuộc thử thách.

Bất chợt, trong đầu Thời Tấc Cẩn hiện lên một dòng thông tin từ Klein Gally, nhà quyền uy của Mắt Mèo đã đưa ra: Thiên phú của mỗi vị Thánh đều khác nhau.

Tư duy của Thời Tấc Cẩn bắt đầu hoạt động, anh dần xâu chuỗi lại những gì mình biết: Tinh thần của các vị Thánh rất mạnh mẽ, sức mạnh tinh thần mạnh mẽ đại diện cho khả năng quan sát nhạy bén, nhưng điều này không có nghĩa là thiên phú của mỗi vị Thánh đều là đọc tâm sâu như lật sách. Ít nhất trùng đực tóc đen trấn giữ Thánh Điện trong mơ giỏi dùng âm thanh mê hoặc lý trí của Thời Tấc Cẩn hơn.

Thiên phú của vị Thánh thứ bảy được gọi là dự đoán đa tuyến, nói theo cách mà người Trái Đất dễ hiểu hơn thì thiên phú của vị Thánh thứ bảy có thể nhìn thấy hướng phát triển của các thế giới song song. Vị Thánh thứ bảy dùng thiên phú trông thấy một thế giới có vẻ như là kết thúc tệ hại của nguyên tác, dùng hết sức lực để tìm vị Thánh có thể giải quyết vấn đề trong tương lai, kết quả là không tìm thấy. Bởi vì tác giả gốc đã sắp xếp một điểm "sướng" bị trì hoãn: Mọi thứ trong tương lai đều phải nhường chỗ cho vai chính Valentine, bao gồm cả chế độ luật lệ thành Thánh.

Vị Thánh thứ bảy không tìm thấy Thánh mới trong tương lai, trước khi suy yếu và tắt lịm, chỉ có thể ra tay từ chính bản thân mình.

[Di ngôn của vị Thánh thứ bảy là...] Thời Tấc Cẩn lập tức nhận ra từ thông tin mà Klein Gally đã nói: Vị Thánh thứ bảy đã sử dụng thiên phú giống như đọc lại bộ nhớ của mình để giúp cả nhóm trùng đực Mắt Mèo gian lận.

Vị Thánh thứ bảy không biết đã dùng cách gì, thành công lưu giữ thiên phú trong máu thịt làm di sản, làm điểm tựa cho mọi trùng đực bị loại từ thử thách Thánh Điện trong mơ, dựa vào thủ đoạn gian lận để mô phỏng lần thử thách Thánh Điện thứ tư.

Tất cả quý ngài thất bại trong cuộc thử thách đều không có ký ức về giấc mơ.

Tất cả các quý ngài cấp Thánh cũng không nói với bên ngoài về những gì phải đối mặt từ thử thách trong mơ: Bạn phải cố gắng dẫn dắt, chỉ dẫn, chăm sóc, thuần hóa những lính trùng tộc đi theo bạn, bạn là ngọn hải đăng, cũng là ngôi sao ác ma răn đe lòng tham của họ, và còn phải là vị thần mùa xuân gieo trồng quả tình yêu. Một khi không làm được, một khi thất bại, bạn sẽ bị dục vọng săn đuổi, cuối cùng chết dưới những chiếc răng, lưỡi và môi của những kẻ từng nói sẽ dâng trọn trái tim và linh hồn cho bạn.

Thời Tấc Cẩn khi xem đến kết cục thất bại của quý ngài Michelle đã cảm thấy buồn nôn, anh tin rằng, chỉ cần các đời Thánh tiết lộ dù chỉ một chút nội dung về thử thách trong mơ, thì sau đó chắc chắn sẽ không còn Thánh nào được sinh ra nữa.

Vì vậy, Klein Gally mới nói di ngôn của vị Thánh thứ bảy là: Các quý ngài bình an vượt qua giai đoạn trưởng thành, gen không bị trượt cấp, tinh thần không bị suy sụp, sẽ có thể kết nối với thánh cốt đã kết tinh hóa, được một lần cơ hội ban tặng thăng cấp thành Thánh.

Chỉ có những quý ngài không bị trượt gen, không bị suy sụp tinh thần mới là những vị gần gần như vượt qua được thử thách, họ thử thêm một lần nữa, đánh cược vào vận may, may ra thật sự có thể mở ra cánh cửa Thánh Điện trong mơ một lần nữa.

Vị thánh đột ngột qua đời cách đây 70 năm kia, chính là kẻ may mắn không đủ may mắn. Ông ấy đã thành công vượt qua ngưỡng cửa thử thách lần thứ tư, nhưng lại chết quá sớm trong một tai nạn tuyến đường.

Tất cả trùng đực Mắt Mèo vượt qua giai đoạn trưởng thành nhưng không chạm đến ngưỡng cửa thử thách thành Thánh đều sẽ quên đi cuộc thử thách Thánh Điện trong mơ.

Cuối cùng những trùng đực Mắt Mèo đã quên đi ký ức, ngược lại lại tin rằng thánh tích trong Địa Cung mới là cơ hội duy nhất để thành Thánh.

Không trách được Valentine lại nói, Destiny nhất định phải đến Địa Cung Thánh Điện, sẽ có lợi ích, Mắt Mèo biết cấp bậc của Destiny, cũng sẽ mời Destiny đến.

Thời Tấc Cẩn xâu chuỗi mọi logic nhân quả, nói đơn giản cho hệ thống, phớt lờ tiếng kêu "đù" liên tục của hệ thống, anh làm ra vẻ mặt hơi do dự và khó hiểu hỏi Klein Gally: "Tôi cảm thấy hơi huyền ảo."

"Làm sao vị Thánh thứ bảy có thể làm được... Xin lỗi, ý tôi là, ngài ấy đã chết rồi, thiên phú của ngài ấy, có lẽ là thần kinh, làm sao có thể vẫn còn hoạt tính?"

Klein Gally nửa tựa vào tay vịn của thang máy tự động, một tay chống cằm nhìn Destiny trẻ tuổi, mắt vẫn là đồng tử lạnh lùng của thú, nhưng giọng nói rất dịu dàng: "Công nghệ sinh học của Mắt Mèo luôn đi đầu xã hội, và trình tự gen của trùng đực càng hoàn chỉnh, cấp độ càng cao thì tư duy tinh thần và sợi thần kinh càng mạnh mẽ. Destiny à, chỉ cần công nghệ y tế đủ phát triển, dù não đã chết, cơ thể đã kết tinh hóa, tinh thần vẫn có thể được bảo tồn như một sản phẩm."

"Destiny, đừng để những lời đồn bên ngoài đánh lừa cậu." Klein Gally nói: "Đúng là trùng đực có thể bị đau tim và chết đột ngột do cảm xúc mạnh, nhưng những điều này đều có thể được giảm nhẹ bằng thuốc. Điều thực sự có thể giết chết trùng đực luôn là tình cảm chân thành nảy sinh trong trái tim họ. Về mặt cảm xúc, trùng đực chỉ có thể chết đột ngột vì trùng họ yêu thương. Destiny, đừng sợ, chỉ cần cậu không thực sự yêu ai, cậu có thể sống hạnh phúc và lâu dài cho đến khi suy yếu một cách tự nhiên, cái chết đột ngột do hoảng sợ sẽ không bao giờ xảy đến với cậu."

Đột nhiên, Klein Gally dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "... Dù cậu yêu ai đó cũng không sao, chỉ cần đừng quá đắm chìm. Cậu còn trẻ, thế giới rất rộng lớn, bản thân cậu vẫn là quan trọng nhất, được chứ?"

"..." Thời Tấc Cẩn lại quay đi, trở lại với lời mời ban đầu của Klein Gally, anh ngập ngừng nói bằng giọng trẻ trung: "Các ngài thực sự mang theo Thánh thứ bảy... Ý tôi là, di sản."

Hóa ra đó là lý do tại sao hạm đội của Gabriel lần này được trang bị kỹ lưỡng đến vậy, một loạt các gen của quý ngài cấp cao để kiểm tra máu, một di sản của Thánh, và một nửa Quân đoàn 4 đã được huy động.

Klein Gally cười nhẹ, rồi lại cười thêm một tiếng nữa, giọng điệu vẫn ôn hòa và thân thiện như trước, ánh mắt như nước, sự dịu dàng trong cái nhìn chăm chú của y gần như chảy ra. "Tất nhiên không phải là toàn bộ, di sản đó gần như là nền tảng của Mắt Mèo."

"Thứ được vận chuyển trong hộp là nửa xương tay kết tinh của vị Thánh đó." Klein Gally nói một cách dịu dàng và thân thiện: "Cậu chỉ cần bắt tay với bàn tay đó, sau đó dùng sợi thần kinh ở đuôi kết nối với bề mặt tinh thể, thì sẽ bắt đầu một giấc ngủ sâu từ 24 đến 72 giờ, và trong giấc mơ đó, cậu sẽ bước vào thử thách của Thánh Điện."

"Ban đầu chúng tôi dự định theo thời gian kiểm tra máu do bên Fate định, tức là ngày mai 19, mời cậu đến hạm con trên không để kiểm tra máu, nhưng bây giờ cậu đã đến rồi." Klein Gally đưa tay ra, vỗ nhẹ lên vai Thời Tấc Cẩn: "Sau khi gặp Belin, cậu có thể tiện thể kiểm tra máu không? Tôi sẽ nói với cậu Fate của cậu, được chứ? Destiny?"

Thời Tấc Cẩn: "..."

Hệ thống tức giận quát: [Ước nguyện với nửa thi thể là có thể nhận được ân sủng của Thánh sao? Cái quái gì thế! Đâu phải đánh Thánh chiến! Thánh tích được sử dụng như vậy sao! Mê tín phong kiến! Toàn là mê tín phong kiến!]

Hóa ra phạm vi tà điển của các người lan rộng khắp chủng tộc, không phân biệt giới tính.

Đúng lúc đó, cầu thang xoắn ốc đi lên dừng lại, bên trái đại sảnh bên ngoài cầu thang là thang máy nhanh dẫn thẳng đến bộ phận y tế chính của hạm.

Bên cạnh thang máy nhanh, một đội bác sĩ mặc đồng phục trắng tinh đang đứng chờ, họ đứng im lặng, ánh mắt chính xác định vị Thời Tấc Cẩn.

Ánh mắt Thời Tấc Cẩn khẽ động.

Nhóm bác sĩ đeo mặt nạ lọc khí y tế tiêu chuẩn này, tất cả đều có mái tóc bạc cực kỳ giống với Gabriel.

"Có vẻ như Gabriel đã tỉnh dậy một lần hôm nay, và cử vệ sĩ riêng đến đây chờ cậu từ sớm." Klein Gally nói với Thời Tấc Cẩn. Y đứng thẳng người, vuốt lại dây pallium đỏ thẫm hơi nhăn, bước ra khỏi cầu thang trước, rồi mới nghiêng đầu nhẹ nhàng nói với Thời Tấc Cẩn: "Đi thôi, hãy giải quyết việc cậu nhớ nhung trước, rồi chúng ta sẽ nói chuyện tiếp."



Qq: 咩啊