Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3972




Hắn gầm lên thật lớn, cây đao màu vàng trong đầu Lục Thiếu Du bộc phát kim quang ngăn cản uy áp kia, lúc này thân thể Lục Thiếu Du có Thanh Linh Khải Giáp bao phủ, bàn chân đạp mạnh xuống đất, trong đan điền khí hải, nguyên đan chữ vạn bộc phát khí tức man hoang cổ xưa, thân thể hơi cong của hắn lập tức đứng thẳng dậy.

Ken két.

Quảng trường màu vàng lay động, lúc này mặt đất dưới hai chân Lục Thiếu Du hai rạn nứt, hắn vẫn cố chèo chống không quỳ xuống.

Dưới uy áp vô hình như thế, sắc mặt Lục Thiếu Du dần dần tái nhợt, Thanh Linh Khải Giáp trên người chấn động, nhưng một thân ngông nghênh và ngạo nghễ không giảm.

- Không ngờ có thể chống lại!

- Tiểu tử này thật hung hăng càn quấy.

Mắt thấy Lục Thiếu Du chống được uy áp khủng bố của Hỏa Loan, đám trưởng lão và người quan sát nghẹn họng nhìn trân trối.

- Hừ!

Nhìn thấy Lục Thiếu Du có thể chống lại uy áp của mình, Hỏa Loan khó nhìn, đôi mắt sáng trầm xuống, khí nóng trong mắt bộc phát ra ngoài, đột nhiên uy năng của uy áp tăng mạnh.

Ánh mắt Quỷ Cốc và Nhàn Vân hai người hơi trầm xuống, cảm giác không ổn, đang muốn ra tay, nhưng vào lúc này hư không có tiếng hét lớn truyền ra:

- Hỏa Loan, hậu bối lão tử mang tới, ngươi dám khi dễ hắn, lão tử sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!

Lúc này có một cột sáng lướt đi, không gian ven đường không ngừng bị phá hủy, công kích như thiểm điện lao thẳng về phía Hỏa Loan.

- Người tới là ai, thật lớn mật, muốn chết!

Sắc mặt Hỏa Loan đại biến, nàng không nghĩ tới còn có người dám ra tay với mình, đôi mắt âm trầm, vận chuyển nguyên lực toàn thân, ống tay áo quét qua mang theo hỏa năng lượng sáng ngời, lập tức va chạm với cột sáng đánh tới.

Bành

Hai đạo năng lượng va chạm với nhau, khí nóng và linh hồn lực không ngừng triệt tiêu lẫn nhau, hư không chung quanh không ngừng sinh ra dư âm ảnh hưởng rất mạnh, ẩn ẩn còn mang theo khí tức chấn động rất khủng khiếp.

- Ta muốn chết hay là ngươi muốn chết, cho dù bản thể Hỏa Loan ngươi đến thì thế nào, đừng nói linh hồn phân thân ở đây.

Thân ảnh nhỏ gầy mang theo xu thế khủng khiếp hàng lâm Tương Hoàng Không Gian, đạp lên một con giao long do năng lượng hình thành lao xuống.

Ngao!

Tà giao gào thét, nhất thời năng lượng đáng sợ quét qua các nơi, lập tức va chạm với Hỏa Loan.

- Linh vật trời sinh, là cái Thôn Thiên Tà Giao!

Hư ảnh giao long âm tà xuất hiện, sắc mặt Hỏa Loan khó coi, hư ảnh phượng hoàng xuất hiện.

Xì xào.

Hư ảnh phượng hoàng nhanh chóng lao lên ngăn cản Thôn Thiên Tà Giao đang đánh xuống.

Bành!

Hai hư ảnh hình thú va chạm với nhau, lập tức giữa không trung có âm thanh sấm sét rền vang, không gian trong nháy mắt bị nổ tung, bị phá hủy không còn hình dáng.

Ầm ầm!

Năng lượng hỏa diễm nóng bỏng và linh hồn lực âm tà không ngừng triệt tiêu lẫn nhau, mang theo uy áp đáng sợ làm mọi người sợ hãi. Bọn họ không ngừng vận chuyển nguyên lực chống cự và quan sát trận đấu.

Thời điểm tất cả chấn động bình thường trở lại, giờ phút này một thân ảnh mang đấu bồng nhỏ gầy xuất hiện nơi đây, đôi mắt thâm thúy quan sát Tương Hoàng Không Gian, tính tình cũng không nhỏ.

- Kỳ lão.

Lục Thiếu Du không bị áp lực nữa liền thu liễm Thanh Linh Khải Giáp sau đó nhìn lão nhân vừa xuất hiện, ánh mắt vui vẻ, người tới không phải người nào khác, chính là Tam Kỳ lão nhân.

Nhìn thấy thân ảnh Tam Kỳ lão nhân, Mạc Kình Thiên cười cười.

- Tam Kỳ, là ngươi, ngươi như thế nào...

Trên bệ đá, từng ánh mắt nhìn lên Tam Kỳ lão nhân, Mặc Ngã Hành, Tịnh Kiếm Hoàng, Kiền Khôn chân nhân cảm thấy ngoài ý muốn, lập tức phát hiện Tam Kỳ lão nhân đã không phải bản thể, nhưng mà khí tức trên người rất kỳ lạ.

- Tam Kỳ.

Thân ảnh Hỏa Loan đã sớm rời khỏi ghế đá, thân ảnh đứng giữa không gian, nhìn qua Tam Kỳ lão nhân, trong mắt mang theo thần sắc tức giận.

- Như thế nào, không thể là ta sao, lão tử không có mặt ở đây, hậu bối ta mang tới, các ngươi có thể tùy ý khi dễ hay sao? Có tin ta thu thập hang ổ các ngươi không, thật cho rằng lão tử dễ khi dễ sao? Hay là xem lão tử không tồn tại.

Tam Kỳ lão nhân đạp không đứng đó, hắn nhìn đám người Mặc Ngã Hành, Tịnh Kiếm Hoàng sau đó mắng liên tục.

- Tam Kỳ ah, chúng ta không có khi dễ hậu bối của ngươi.

- Tam Kỳ, sao ngươi tới đây, chúng ta không khi dễ hậu bối của ngươi mà, ngươi nói nghiêm trọng rồi.

Mắt thấy Tam Kỳ lão nhân, đám người Mặc Ngã Hành, Phục Ma hoàng giả cố nặn ra nụ cười, dường như có không ít cố kỵ với Tam Kỳ lão nhân.

- Hừ.

Tam Kỳ lão nhân trừng đám trưởng thượng, lập tức ánh mắt nhìn qua hư không, trầm giọng nói:

- Đệ tử Vạn Thiên liên minh nhìn thấy bổn hoàng sao không hành lễ, chẳng lẽ bổn hoàng hơn mười vạn năm không xuất hiện, Vạn Thiên liên minh không còn quy củ sao?

Âm thanh tuy nhỏ nhưng cuồn cuộn trong Tương Hoàng Không Gian.

- Bái kiến trưởng thượng.

Hơn trăm người trên bệ đá nghe thấy, mấy chục đệ tử Vạn Thiên liên minh ánh mắt chấn động, tức quỳ một chân cung kính hành lễ.

- Bái kiến trưởng thượng.

Hư không xa xa, các đệ tử Vạn Thiên liên minh, kể cả Tôn Tiểu Nhã, chỉ cần là người Vạn Thiên liên minh đều phải hành lễ.

- Thì ra Kỳ lão là trưởng thượng trong Vạn Thiên liên minh.

Lục Thiếu Du rất kinh ngạc, thật không nghĩ tới Tam Kỳ lão nhân lại là trường thượng trong Vạn Thiên liên minh, nhưng hắn không có hành lẽ, hoàn toàn không cho Tam Kỳ lão nhân mặt mũi, huống chi Lục Thiếu Du cũng không xem mình là người Vạn Thiên liên minh, hắn chỉ dùng thân phận Vạn Thiên liên minh tham gia Vạn Thế đối quyết mà thôi.

- Ngươi là người Vạn Thiên liên minh? Sao không hành lễ?

Ánh mắt Tam Kỳ lão nhân nhìn lên người Hoài Linh Ngọc, sắc mặt trầm xuống, hàn ý bao phủ quanh người Hoài Linh Ngọc.

Uy áp vô hình bao phủ, thân thể Hoài Linh Ngọc run lên, lập tức quỳ một chân sau đó nói:

- Bái kiến trưởng thượng.

- Hừ, đứng lên đi!

Tam Kỳ lão nhân chỉ nhìn Hoài Linh Ngọc sau đó hừ lạnh một tiếng, dường như nhìn ra cái gì đó, lập tức thu liễm uy áp, cũng không khi dễ hậu bối.

Hoài Linh Ngọc lúc này ngẩng đầu lên, nhìn Tam Kỳ lão nhân, âm thầm cắn răng, trong mắt mang theo hàn ý.

- Tam Kỳ, Lục Thiếu Du xem như hậu bối của ngươi, nhưng ngươi muốn xen vào quy củ của Tương Hoàng Không Gian sao?

Hỏa Loan nhìn chung quanh, ánh mắt nhìn Tam Kỳ, sắc mặt hơi trầm xuống, đối với Tam Kỳ lão nhân, nàng đồng dạng rất kiêng kị, nàng rất rõ ràng Tam Kỳ tuyệt đối không phải dễ trêu chọc.

- Hỏa Loan, lão tử dựa vào cái gì không xen vào, trợn to mắt ngươi nhìn xem, hôm nay lão tử nhúng tay vào, xem ai làm khó dễ ta?

Tam Kỳ lão nhân quát một tiếng, hắn móc một lệnh bài ra, nói:

- Bây giờ còn có người cảm thấy lão phu không đủ tư cách sao?

- Song minh lệnh?

Mắt thấy Tam Kỳ lão nhân cầm lệnh bài, mười trưởng thượng nhíu mày, bọn họ tự nhiên biết song minh lệnh, đó là hai đại liên minh cùng phát ra.

Tuy song minh lệnh này không thể trực tiếp điều động trưởng thượng bọn họ, cũng không có khả năng mệnh lệnh trưởng thượng, nhưng mà song minh lệnh nằm trong tay Tam Kỳ lão nhân làm bọn họ nhớ tới một chuyện.