Lăng Lập Thành và Tần Tử Ninh đang nói chuyện vui vẻ, cười đùa với nhau thì Lăng Khả Ái kéo vali đi vào. Anh nhìn thấy liền cau mày khó chịu, lại có chuyện gì xảy ra nữa đây?
" Khả Ái, chị sao vậy? Sao mặt buồn hiu vậy?"
Tần Tử Ninh kéo Lăng Khả Ái ngồi xuống gần mình. Đến giờ cả hai vẫn không sửa được cách xưng hô vì đã quá thân thiết với nhau.
" Thì là cái tên Nhậm Hàn đó, khốn khiếp "
" Nên nhớ bây giờ em đã kết hôn. Có chuyện gì thì hai vợ chồng cùng nhau giải quyết, em đến đây làm gì, anh giải quyết giùm em được à?"
" Ai cần anh giải quyết chứ? Chỉ ở nhờ vài hôm thôi "1
Lăng Lập Thành không phải không thương em gái của mình nhưng anh quá hiểu tính tình của Lăng Khả Ái và Nhậm Hàn. Nhậm Hàn là một người rất nghiêm túc trong mọi chuyện chứ không giống như Lục Song, còn Khả Ái thì anh thua rồi, tính tình tiểu thư, cố chấp bướng bỉnh.
Lăng Khả Ái và Nhậm Hàn đã kết hôn gần ba tháng trước. Tuy anh không có tình yêu dành cho cô nhưng anh luôn chiều theo ý cô, chưa bao giờ lớn tiếng với cô.
" Cả hai xảy ra chuyện gì? "
" Không có chuyện gì cả "
" Không có chuyện gì thì mau đi về với Nhậm Hàn. Em cũng nên ý thức được rằng mình đã lấy chồng, không phải hai vợ chồng cứ cải nhau là em xách đồ về nhà được "
Tần Tử Ninh nghe Lăng Lập Thành nói mà cảm thấy bị nhột. Hình như anh đang nói cô thì phải, nhưng lần đó anh quá đáng thật mà.1
Lăng Khả Ái lườm anh hai của mình rồi đứng dậy định bỏ đi. Cô là em gái của anh đấy? Không cho ở lại thì thôi, cô về Lăng gia mách với ba cũng được vậy.
" Chị Khả Ái, chị định đi đâu? "
Tần Tử Ninh níu tay cô lại.
" Chị về nhà chính "
" Thôi mà, chị cứ ở lại đây đi. Khi nào hai người hết giận nhau thì đi về "
Câu nói của Tần Tử Ninh vừa dứt thì Nhậm Hàn và Lục Song đi vào. Lục Song thì cười vui vẻ còn Nhậm Hàn thì khó chịu nhìn cô.
" Công nhận tôi hay thật, tôi đoán tiểu thư sẽ chạy đến đây mà "
Lục Song cười vui vẻ trong khi ai cũng căng thẳng. Lăng Lập Thành lắc đầu, anh dám chắc Lục Song sẽ ế suốt đời vì không có ai có thể hòa hợp được với tính tình của Lục Song.1
" Nhậm Hàn, cậu và Khả Ái xảy ra chuyện gì? "
" Chút chuyện nhỏ thôi thiếu gia, anh không cần bận tâm đâu "
Nhậm Hàn lên tiếng.
" Chuyện nhỏ? Chuyện không hề nhỏ đâu thiếu gia, ngài muốn nghe tôi kể không? "1
Lục Song đi lại ngồi xuống gần Lăng Lập Thành.
" Cậu kể đi "
" Ngài cứ suốt ngày nói tôi bê đê nhưng thật ra người bê đê chính là Nhậm Hàn, không phải là tôi. Cậu ấy và tiểu thư cưới nhau gần ba tháng nhưng cậu ấy không làm gì tiểu thư hết, tiểu thư là không chịu nổi nên mới bỏ đi "1
Lăng Lập Thành nghe xong thì không nhịn được mà bật cười, Nhậm Hàn bê đê? Anh có nghe nhầm không vậy?.
Nhậm Hàn không chịu nổi sự xúc phạm danh sự này mà đi lại đấm vào một bên mặt của Lục Song. Dám nói anh bê đê, anh là đàn ông nha.
" Tôi nói không phải sao mà cậu đánh tôi? "
Lục Song loạng choạng mấy bước chân. Số của anh đúng là số khổ mà, nói sự thật cũng bị đánh.
" Lục Song nói vậy có phải không?"
" Tất nhiên là không, tôi là đàn ông "
Lăng Lập Thành không muốn đùa nữa, anh lấy lại vẻ nghiêm túc nhìn sang Lăng Khả Ái đang cúi mặt mếu máo. Anh biết lý do tại sao Nhậm Hàn không muốn gần gũi với cô, chuyện vợ chồng cần có cảm xúc, có ham muốn thì mới có thể làm được. Anh biết Nhậm Hàn chỉ đang cố gắng ở bên Khả Ái, không muốn mình làm một người đàn ông hèn hạ.
" Cả hai ly hôn đi "
Cả bốn người đều hướng mắt nhìn Lăng Lập Thành. Ly hôn? Khả Ái cô không muốn ly hôn, khó khăn lắm cô mới được kết hôn với anh.
" Anh đừng nói bậy nữa "
Tần Tử Ninh bụm miệng của Lăng Lập Thành lại. Tự nhiên bảo ly hôn, anh có bị gì không vậy?
Nhậm Hàn nhìn qua Lăng Khả Ái thì thấy cô đang khóc. Anh biết mấy tháng nay để cô chịu thiệt thòi nhưng anh vẫn chưa sẵn sàng để làm chuyện vợ chồng với cô.
Quả thật lúc trước anh từng có quan hệ xác thịt với phụ nữ ở bên ngoài nhưng đó chỉ là quan hệ tình- tiền, anh muốn giải quyết nhu cầu của bản thân sau những ngày dài làm việc mệt mỏi. Còn với cô thì khác, cô là vợ anh, phải có yêu, có cảm xúc, thì mới làm được. Anh không thể nhắm mắt xem cô như là những người phụ nữ trước kia của anh được, vì làm vậy là không tôn trọng cô.
" Về nhà thôi "
Nhậm Hàn đi lại lau nước mắt cho cô.
" Không về...hic "
" Về nhà rồi em muốn gì cũng được "1
" Không về đâu "
Nhậm Hàn cau mày nhìn Lăng Khả Ái rồi khom người xuống vác cô trên vai đi về.
"Aaa Nhậm Hàn, bỏ xuống "
Lăng Lập Thành lắc đầu, anh bó tay với cô em gái này rồi.
" Tiểu thư thích muốn chết mà còn giả bộ...haha "1
Lục Song bật cười lớn.
Lăng Lập Thành và Tần Tử Ninh đều hướng mắt về anh, anh cảm thấy hình như mình đã nói sai gì đó nên cũng nhanh chóng ra về.
Anh đâu có ngu mà ở lại...kkk
- ---------------
Nhậm Hàn và Lăng Khả Ái đi về nhà, anh nhanh chóng vác cô lên phòng làm đều cô muốn.
" Thả xuống "
Lăng Khả Ái liên tục dùng tay đánh thùm thụp vào lưng của anh, nhưng với sức của cô thì cũng như đấm bóp cho anh mà thôi.
Đi vào phòng, Nhậm Hàn mạnh bạo quăng cô xuống giường, anh là chồng cô, cô là vợ anh chứ không còn tiểu thư nữa.
" Hôm qua em bỏ đi đâu cả đêm "
Khuôn mặt của Nhậm Hàn bừng bừng cơn giận. Hôm qua anh đi làm về thì Lăng Khả Ái đã bỏ đi, anh gọi cho cô, cô không nghe máy làm anh cả đêm bên ngoài tìm cô nhưng vẫn không tìm thấy.
Anh không nói, nhưng không phải cô muốn làm gì thì làm. Nên nhớ bây giờ cô đã là vợ anh, anh có quyền được biết cô đã đi đâu cả đêm.
" Đi chơi với trai đó "1
Lăng Khả Ái nhướn mày thách thức.
Bàn tay của Nhậm Hàn cuộn tròn lại, ánh mắt đỏ ngầu lên nhìn cô. Cô đã quá đáng lắm rồi, lúc trước thì bỏ thuốc anh, bây giờ còn dám đi chơi với trai trong khi đã là vợ của anh.
" Nói, em đi với thằng nào? Tôi sẽ giết chết nó "
" Anh quan tâm làm gì? Anh đâu có yêu em "
Nhậm Hàn nhắm tịt mắt lại. Năm 15 tuổi anh đã đi theo Lăng Lập Thành. Anh ý thức được công việc của mình rất nguy hiểm nên anh không muốn yêu ai, không muốn lập gia đình với ai.
" Khả Ái, em muốn sinh con không? Đột nhiên tôi muốn làm ba "
Lăng Khả Ái nhìn anh, anh muốn có con sao? Nhưng anh không làm gì, thì lấy con đâu mà sinh.
" Muốn "
Nhậm Hàn ngồi xuống giường, vuốt ve khuôn mặt mịn màng của cô. Lăng Khả Ái chúm chím môi cười nhìn vào mắt anh.
" Tôi yêu em "
Môi của Nhậm Hàn chạm vào môi của cô, lần trước anh không cảm nhận được gì vì bị trúng thuốc, nhưng anh lại nhớ rất rõ rằng đêm đó cô rất đau.
Nụ hôn càng ngày càng sâu, bàn tay của cô cũng đã đặt lên cổ của anh, cả hai đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào...