Lẳng Lơ Tao Nhã

Chương 491: Cục diện nguy hiểm




Xem đến đây, Trương Nguyên dù biết kiềm chế cũng có chút phẫn nộ, nói: - Lý tuần phủ lại nói phải hưng binh chinh phạt Triều Tiên, thật nực cười. Năm trước Nô Nhĩ Cáp Xích lập quốc xưng Hãn, sát hại người Hán, Lý tuần phủ cũng không lòng đầy căm phẫn như thế. Triều Tiên chỉ thay đổi một quốc vương, không, Lý Hồn tạm thời là thay quyền quốc sự, còn đang tấu thỉnh Đại Minh sắc phong, Lý tuần phủ đã vội kể tội. Đây chẳng phải là bắt nạt kẻ yếu sao?

Ngô Đạo Nam nói: - Lý tuần phủ cũng không thật sự muốn chinh phạt Triều Tiên, y muốn nghiêm trọng hóa tình thế, mục đích là buộc tội ngươi.

Dương Liên hỏi: - Giới Tử, ngươi và Lý tuần phủ ngày xưa cũng không có mối thù truyền kiếp, vì sao đi một chuyến Liêu Đông lại khiến cho Lý tuần phủ bất mãn với ngươi như vậy?

Trương Nguyên nhanh chóng xem hết tấu chương của Lý Duy Hàn, nói: - Nô Nhĩ Cáp Xích có nghĩa tử Hỗ Nhĩ Hãn giả trang mã tặc lẻn vào biên cương Liêu Đông, ở núi Phượng Hoàng tập kích sứ đoàn, bị hỏa thương thủ và Cẩm Y Vệ đi cùng của Liên Sơn Quan đánh lui. Hỗ Nhĩ Hãn mất mạng, Lý tuần phủ không tự trách biên phòng không nghiêm, ngược lại trách học sinh nhiều chuyện. Y cho rằng học sinh ở Triều Tiên bắt Nạp Lan Ba Khắc Thập rồi cho Hỗ Nhĩ Hãn đột kích, hiện giờ Hỗ Nhĩ Hãn lại chết, Lý tuần phủ sợ quy mô giặc Nô xâm phạm biên phòng khó chống đỡ, nên muốn đổ tội lên đầu học sinh. Hỗ Nhĩ Hãn giả trang mã tặc để cướp bóc đấy, cũng không biết Nạp Lan Ba Khắc Thập ở trong tay học sinh, kiến tặc ở Ái Dương Vệ liền cướp bóc một nhánh thương đội Sơn Đông, đều có chứng cứ rõ ràng. Hơn nữa mặc dù Hỗ Nhĩ Hãn là nhằm vào học sinh mà đến, chẳng lẽ học sinh nên bó tay chịu trói đến bình ổn cơn giận của tù trưởng Nô, như vậy có thể bảo vệ Liêu Đông được bình an sao? Tù trưởng Nô xưng Hãn, sớm không phù hợp quy tắc Đại Minh. Từ năm ngoái Kiến Châu thiên tai nghiêm trọng, nhóm nhỏ kiến tặc liên tiếp nhập cảnh cướp bóc sân chúng Liêu Đông, Lý tuần phủ không thể ngăn địch, không thể bảo hộ trăm họ an toàn, lại công kích học sinh, đúng là vô sỉ!

Ngô Đạo Nam thở dài: - Những quan viên này chỉ tính toán vì người của mình, hoàn toàn không để ý đến an nguy đất nước.

Trương Nguyên lại nói: - Trong tấu chương Lý tuần phủ viết:" Lý Hồn quả thực vô đạo, cũng nên nghe Đại phi tấu, đợi Trung Quốc sắp xếp lại", việc này càng nực cười. Nhân Mục Đại phi bị Quang Hải Quân giam cầm ở lãnh cung, không thể gặp lại nữ nhi của mình, làm sao tấu lên Đại Minh? Lý tuần phủ đây là trốn tránh trách nhiệm mà còn trả đũa, Quang Hải Quân giết huynh đệ, giam cầm mẫu phi, bí mật giao du với tù trưởng Nô, ngầm ôm hai lòng, Lý tuần phủ vì sao không tấu lên triều đình, không cảnh cáo Quang Hải Quân?

Dương Liên nói: - Lý Duy Hàn hồ đồ vô năng, công kích vô lý mà không suy nghĩ, nhưng cái gọi là điểm nhơ khi đúng lúc gian đảng đang khắp nơi thu thập Giới Tử và Hàn Xã, đám người Diêu Tông Văn chắc chắn quấn lấy Giới Tử không buông.

Trương Nguyên nói với Ngô Đạo Nam: - Học sinh lần này đi sứ, có nhật kí rõ ràng, ngày mai đưa cho lão sư xem, lão sư cũng không cần nản lòng, vật cực tất phản thịnh cực tất suy, ngày tháng tam đảng nắm giữ triều chính sẽ không lâu dài đâu.

Dương Liên cũng nói: - Đúng vậy, Nội các nếu không có Ngô Các lão, gian đảng không cố kỵ nữa, lập tức lộng quyền, xã tắc gặp nguy.

Hoàng hôn dần buông, Dương Liên và Trương Nguyên cáo từ rời khỏi nhà Ngô Đạo Nam. Dương Liên lúc này bình tĩnh hơn nhiều, nói: - Hôm trước biết được Lý Duy Hàn buộc tội ngươi, lòng ta nóng như lửa đốt, hôm nay sau khi gặp ngươi lại không thấy lo lắng nữa. Ngươi dường như sớm dự đoán được cục diện hôm nay, đã có sách lược ứng đối rồi chứ?

Trương Nguyên nói: - Trong triều Ngôn quan đại khái là nắm giữ tam đảng, bọn họ nắm giữ quyền gián nghị thông tấu, học sinh cũng không có biện pháp gì hay. Hiện nay cần phải làm là khiến dư luận giới thượng lưu không bị mất đi, học sinh muốn phát biểu suy nghĩ của mình.

Dương Liên cổ cứng đờ, nghiêm nghị nói: - Có Dương Liên ở lục khoa một ngày, sẽ cùng gian đảng đấu tranh đến cùng.

Thiện nhu bất bại, cứng quá dễ gãy, Trương Nguyên nói: - Dương lão sư không cần cùng bọn chúng đối chọi gay gắt, phải biết rất nhiều quan trong kinh không phải tam đảng, phải tranh thủ sự ủng hộ từ những viên quan này.

Sau khi Đinh Tị kinh sát, tam đảng truất hết Đông Lâm, nhưng quan ở kinh thành mấy trăm, thật sự thuộc tam đảng chỉ có mấy chục người. Đại đa số quan ở kinh thành vừa không phải Đông Lâm, cũng không phải tam đảng, đương nhiên, những quan viên này vẫn chưa đảm nhiệm chức vị quan trọng.

Dương xích nói: - Những viên quan này đều là cỏ đầu tường, hiện giờ gian đảng muốn nắm quyền, những quan viên đó nào chịu bênh vực lẽ phải vì chúng ta.

Dương lão sư rất cương trực, không giỏi đoàn kết người, Trương Nguyên bèn chuyển đề tài: - Dương lão sư đoán Diêu Tông Văn hiện ở đâu?

Dương Liên mỉm cười, nói: - Chắc là đến phủ đệ Phương các lão ở phường Đại Thời Ung lên án ngươi rồi.

...

Khi Diêu Tông Văn vào quý phủ của Phương Tòng Triết, Lễ Bộ lang trung Thiệu Phụ Trung đang bẩm báo với Phương Tòng Triết về việc Trương Nguyên đi sứ và tấu thỉnh sứ của Triều Tiên. Diêu Tông Văn không tiện nói chuyện mình bị Trương Nguyên sỉ nhục ngoài đường, chỉ nói: - Phương Các lão, hạ quan mới vừa rồi nhìn thấy Hộ khoa Cấp sự trung Dương Liên và Trương Nguyên đến nơi ở của Ngô Các thần, chẳng hay có mưu đồ bí mật gì không?

Phương Tòng Triết vuốt râu mỉm cười, lời nói đầy ý châm chọc: - Trương Nguyên đến nhà vẫn chưa về thì đã đi gặp Ngô Hội Phủ, thật sự là vì nước cực khổ Thiệu lang trung, ngươi đọc hết tấu chương tấu thỉnh sứ của Triều Tiên đi.

Thiệu Phụ Trung mở bản sao chép tấu chương của sứ thần Triều Tiên, tiếp tục thì thầm:

  • Quang Hải vừa lập, tin lời kẻ gian, tự mình suy đoán, thù hận mẫu hậu, giam cầm biệt cung, sỉ nhục giết chóc đều có, giết huynh đệ, tàn sát các cháu, tàn tuyệt di luân, vô phục nhân lý. Phóng túng, thị dục không tiết chế; ngoại doanh cung thất, mười năm chưa thôi. Ngầm ôm hai lòng, bại khoản tù ttrưởng Nô, phản bội ân đức, lừa dối thiên mệnh; lại đuổi bô lão, cợt nhả kẻ nhỏ, phồn hình trọng liễm, hạ dân gào khóc, thần nhân oán nộ, quốc gia sắp vong. Khi có cựu thần Lý Quý, Lý Thích, với Chiêu Kính Vương, không vượt qua được nỗi lo vong quốc, hết sức trung phẫn, thề bình định nạn trong nước. Tháng năm Đinh Tị Vạn Lịch, tập hợp nghĩa lữ, hội tụ triều thần, bôn cáo Nhân Mục Vương Đại phi ở biệt cung, tuyên giáo phế Hồn, nghênh lập Chiêu Kính Vương tôn Lăng Dương Quân, với lệnh của Vương Đại phi, thay quyền lo quốc sự. Khiển sứ chờ lệnh thiên triều, phục thỉnh Hoàng đế nhìn thấu việc bổn quốc, ân hàng phong điển khiến Lăng Dương Quân được phụng quốc tự...

Thiệu Phụ Trung đọc xong, Phương Tòng Triết gật đầu, nói với Diêu Tông Văn:

  • Nhân Mục Vương Đại phi của Triều Tiên và trong tấu chương tấu thỉnh sứ chưa đề cập Trương Nguyên tham gia lật đổ phản chính, Trương Nguyên hoàn toàn không đếm xỉa đến. Diêu cấp sự nghĩ thế nào về chuyện này?

Diêu Tông Văn nói: - Chuyện này hiển nhiên xuất phát từ mưu kế của Trương Nguyên, đang gặp phải chỗ chột dạ, bằng không khi Lăng Dương Quân phạm thượng tác loạn, Trương Nguyên đang ở Hán Thành (Seoul), có lý nào không đếm xỉa tới!

Phương Tòng Triết nói: - Lý mặc dù như thế, nhưng Triều Tiên Vương Đại phi và tấu thỉnh sứ viết rất rõ ràng, đây là Triều Tiên bình định nạn trong nước, Trương Nguyên chỉ là không hoàn thành sứ mệnh sắc phong mà thôi. Hơn nữa hắn còn mang về thủ hạ của Nô Nhĩ Cáp Xích được xưng là Kiến Châu chi bảo Nạp Lan Ba Khắc Thập, còn ở ngoài Liên Sơn Quan chỉ huy, giết chết Hỗ Nhĩ Hãn - một trong ngũ đại thần Kiến Châu, đi sứ còn có thể lập nhiều quân công, đó là chuyện hiếm thấy.

Thiệu Phụ Trung không lên tiếng, Diêu Tông Văn chỉ mãi cười lạnh, y nghe ra ý chế chạo trong lời nói của Phương Tòng Triết: - Trương Nguyên ở đâu cũng không chịu an phận thủ thường, lúc còn là đồng sinh đã dám cổ động sĩ tử Hoa Đình vây công Đổng hàn lâm, khiến Đổng hàn lâm cửa nát nhà tan. Sau khi trúng Trạng Nguyên lại không coi ai ra gì, những gì hắn làm Phương các lão cũng đã thấy.

Phương Tòng Triết hừ khẽ một tiếng, Diêu Tông Văn trong lòng biết Phương Tòng Triết không muốn nhắc đến con lão là Phương Hồng Tiệm, thuận miệng nói: - Trương Nguyên đi sứ Triều Tiên, dám xúi giục phạm thượng phản nghịch, hành vi vô phụ vô quân này nếu không nghiêm trị, làm sao giáo hóa sĩ tử thiên hạ.

Phương Tòng Triết không bình luận, lại nói với Thiệu Phụ Trung: - Việc sắc phong Lăng Dương Quân hoãn lại, tra hỏi rõ ràng rồi quyết định cũng không muộn, ngươi truyền cáo Hà Thị lang, nói đây là đề nghị của ta.

Thiệu Phụ Trung nói: - Vâng.

Phương Tòng Triết lại quay sang Diêu Tông Văn nói: - Cho người hỏi rõ tình hình thực tế từ những tùy tùng quan lại đi sứ Triều Tiên, không nên tùy tiện buộc tội người khác.

Phương Tòng Triết nếu nói vậy thì đã quyết tâm muốn đối phó Trương Nguyên, Diêu Tông Văn mừng thầm. Lúc này y bỗng nhiên nghĩ đến một người - Nguyễn Đại Thành, tuy là người trong Hàn Xã, nhưng trên đường gặp lại rất cung kính với y, hình như ý a dua. Nguyễn Đại Thành là Phó sứ đi sứ Triều Tiên lần này, tất nhiên biết bí mật của Trương Nguyên, nếu có thể lôi kéo Nguyễn Đại, vậy tuyệt đối có thể cho Trương Nguyên một dao trí mạng.