Nguồn: MT
Đôi mắt đẹp của Khách Ấn Nguyệt nhìn Trương Nguyên, đáp:
-Vâng, Trương tiên sinh rất là khiêm tốn, dám thừa nhận những việc mà mình làm sai.
Chu Do Hiệu ngạc nhiên nói:
-Trương tiên sinh đã làm sai điều gì?
Trương Nguyên cứng người lại, chợt nghe khách Ấn Nguyệt đáp:
-Ma ma là nói ví dụ về chuyện lúc nãy, nói là Trương tiên sinh có phẩm đức rất tốt.
Nàng nhìn về phía Trương Nguyên nháy mắt.
Trương Nguyên mỉm cười nói:
-Đa tạ Khách mẫu nói tốt, Khách mẫu hôm nay chưa chuẩn bị bị điểm tâm cho điện hạ sao?
Khách Ấn Nguyệt lại nháy mắt, nói:
-Điện hạ đã nhiều ngày ăn không ngon, ngủ không yên rồi, Điện hạ, nghe xong lời Trương tiên sinh nói, trong lòng có thoải mái chút nào không?
Chu Do Hiệu nói:
-Thoải mái hơn, Tam đệ nhất định đã được đầu thai làm người, lại một lần nữa được bú sữa mẹ rồi.
Khách Ấn Nguyệt nói:
-Nào có nhanh như vậy, còn phải mười tháng hoài thai nữa mà.
Thấy Trương Nguyên nhìn qua, hai má hơi đỏ lên.
Chu Do Hiệu đích thực cảm thấy tâm trạng tốt lên rất nhiều, có chút thấy đói bụng, nói:
-Nhũ mẫu lấy cho ta chút kẹo đường, trái cây và vài món điểm tâm, rồi lấy cho trương tiên sinh vài cái bánh Cam Lộ mang đến đây.