Nguồn: MT
Hai gã truyền công báo khoanh tay ngơ ngác nhìn nhau, Trương tu soạn xưa nay nói chuyện luôn hòa khí, lại đối với phần công báo này tức giận, thực sự hiếm thấy,Trương Nguyên thận thấy đây là mở đầu cho cuộc tàn sát giết hại người Hán về sau của Nỗ Nhĩ Cáp Xích, Nỗ Nhĩ Cáp Xích hận thù người Hán đến mức cực đoan, mắt thấy dân chúng sắp lâm vào cảnh lầm than, nhưng hiện tại hắn không có đủ năng lực để giải cứu và ngăn cản mọi chuyện phát sinh, chính quyền Đại Minh cơ cấu khổng lồ nhưng thật ra đã thối nát, đây không phải là việc có thể nhất thời thay đổi được, hắn cần có thời gian___
Ngày hôm đó Trương Nguyên không ở Hàn Lâm Viện uống trà đọc sách, nguy cơ đang cận kề, hắn đến nha môn Binh bộ tìm Kỳ Thừa Tùng và Tự Kỷ, hai người này là Binh bộ lang trung, Trương Nguyên hướng hai người nói rõ tình hình Liêu Đông, nhất định phải bắt đầu dùng binh, Khánh Vân Bảo, Tĩnh An Bảo, Sài Hà Bảo các nơi đều phải trọng binh trấn giữ, cùng liên kết với Bắc Quan Diệp Hách Bộ chống lại nô tù, Phủ Thuận và vùng Thanh Hà nhất định là nơi nô tù tiến binh đầu tiên, cần phải sai tinh binh tướng tài trấn giữ, đây đều là đề nghị nằm trong " luận Kiến Châu lão nô đem lập quốc sơ " mà hắn viết vào cuối năm, lúc ấy Kỳ Thừa Tùng đã thay mặt hắn dâng lên, sau đó Nỗ Nhĩ Cáp Xích quả nhiên lập quốc, ngay lúc đó tuy quan viên thuộc Binh bộ đều chấn động không nhỏ, cho rằng Trương Nguyên có thể lường trước được việc ngoài ngàn dặm, nhưng chỉ là vậy, không hơn, hoàng đế Vạn Lịch vẫn chưa có ý kiến chính thức, quan viên thuộc Binh bộ sau khi thương nghị vẫn là phái Liễu Du Kích, Chu Đại Kỳ hai người lĩnh một ngàn quân pháo thủ đi trợ giúp Diệp Hách Bộ thủ thành, để tránh Diệp Hách Bộ bị Nỗ Nhĩ Cáp Xích thôn tính, nhưng ở Phủ Thuận và Thanh Hà vẫn như trước, không bố trí trọng binh để phòng thủ.
Trương Hạc Minh dẫn Trương Nguyên đi bái kiến Binh bộ thị lang Ngụy Dưỡng Mông, Binh bộ không có Thượng thư, nên do Thị lang Ngụy Dưỡng Mông thay quyền Thượng thư chủ trì công việc, Trương Nguyên nói với Ngụy Thị Lang là phái vỏn vẹn một ngàn pháo binh thủ thành cho Diệp Hách Bộ là không đủ, ít nhất phải ba ngàn, hơn nữa phải trang bị súng mới nhất cùng pháo Hổ Tồn để hỗ trợ giữ thành, Phủ Thuận nhất định phải mau chóng thiết lập trọng binh phòng thủ vững chắc, thủ thành Lý Vĩnh Phương thật khó có thể gánh được trọng trách nặng nề này….
Ngụy Dưỡng Mông đối với ý kiến của Trương Nguyên tỏ vẻ thờ ơ, lạnh nhạt, chỉ thoái thác là hoàng đế không muốn phát động chiến tranh, hơn nữa quân lương Liêu Đông từ mùa xuân tới nay mười phần vẫn còn thiếu ba, Binh bộ vẫn không thể xoay sở đủ bạc để cung cấp, còn nói Truơng tu soạn có thể tự mình dâng tấu nghị luận chuyện quốc sự, xem ra Ngụy Dưỡng Mông đối với lời nói của Trương Nguyên chỉ xem như một thiếu niên của Hàn Lâm viện đến Binh bộ khoa chân múa tay khoa trương hiểu biết, có chút bất mãn.
Trương Nguyên không biết làm sao, liền đi cầu kiến Dương Liên và chiêm sỹ phủ Tôn Thừa Tông cùng sư huynh Từ Quang Khải. Dương Liên là hộ khoa cấp sự trung, đương nhiên đối với chuyện ở Binh bộ không hiểu rõ lắm, mà báo cáo của Binh bộ trình lên là do Binh khoa cấp sự trung đảm nhiệm, đảng Đông Lâm không có người ở binh khoa cấp sự trung, hơn nữa một tên trong binh khoa cấp sự trung Triệu Hưng bang từng đi theo Lưu Đình Nguyên buộc tội Trương Nguyên, người này nhất định không thể trông cậy vào rồi. Trương Nguyên chợt nhớ có một gã trong binh khoa cấp sự trung là Hùng Minh Ngộ người nước Tề, không biết y và Kỳ Thi Giáo có giao tình thế nào?
Ngày kế, Trương Nguyên lại đi thăm viếng Kỳ Thi Giáo, hỏi mới biết Hùng Minh Ngộ cùng Kỳ Thi Giáo quan hệ rất thân, tức thì liền nhờ Kỳ Thi Giáo dẫn mình đi tiếp kiến Hùng Minh Ngộ, đem " Liêu Đông nguy cấp sớ" nhờ Hùng Minh Ngộ chỉ giáo, Hùng Minh Ngộ tỏ ý bảo trong kỳ hội thượng sớ sẽ hỗ trợ Trương Nguyên.
Buổi sáng ngày mồng 6 tháng 8, bốn đạo tấu chương của Trương Nguyên, Hùng Minh Ngộ, Từ Quang Khải, Tôn Thừa Tông đưa lên nội các, nội các thấy cả bốn tấu chương đều nói về tình hình Liêu Đông, liền quay qua Ngô Đạo Nam nói:
-Hội phủ huynh, hôm qua đã đem tấu chương của Liêu Đông tuần phủ Lý Duy Hàn giao cho Ti Lễ Giám sao?
Ngô Đạo Nam nói:
-Đã đưa đến đó rồi!
Phương Tòng Triết nói:
-Lý tuần phủ đã dâng tấu trình lên nói về việc người Hán ở Thanh Hà vượt biên bị giết hại, sự tình đại khái đã giải quyết xong, bốn người Trương Nguyên lại mượn tấu chương này làm cớ nghị sự, cũng không cần để ý nhiều. Lúc này cầm bút viết ý kiến sơ bộ lên tấu chương, giao cho Ngô Đạo Nam ký tên, Ngô Đạo Nam nói:
-Tôn Thừa Tông biết rõ tình hình biên giới, Hùng Minh Ngộ là binh khoa cấp sự trung, Trương Nguyên cũng không phải là thư sinh thiếu hiểu biết, Tôn, Hùng hai người lo lắng sự việc ở biên giới, Trung Hàm huynh vẫn nên giải quyết thận trọng.
Phương Tòng Triết lại nói:
-Trước mắt Liêu Đông bình an vô sự, không cần phải hành động thiếu suy nghĩ, việc người Hán vi phạm đã được Lý tuần phủ giải quyết thỏa đáng, ra mặt bảo vệ Đại Minh ta, nếu giờ lại tranh chấp tiếp, nháo ra chuyện, ngược lại khó có thể xử lý gọn gàng.
Ngô Đạo Nam nghe Phương Tòng Triết nói như vậy, đành phải theo.
Đầu tháng tám, binh khoa cấp sự trung Hùng Minh Ngộ nhận được ý kiến phúc đáp tấu chương của hoàng đế ở Hoàng cực môn, trừ tấu chương của y và Trương Nguyên, Tôn Thừa Tự, Từ Quang Khải, còn có tấu chương của Liêu Đông tuần phủ Lý Duy Hàn, Hoàng đế không đáp ứng tấu chương yêu cầu tăng mạnh binh lực ở Liêu Đông, bổ sung quân lương của bốn người Trương Nguyên, Hùng Minh Ngộ. Xem qua tấu chương của Lý Duy Hàn, hóa ra Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã chịu thua, đem hai mươi hung thủ đã giết hại người Hán tới Phủ Thuận, hành quyết ngay dưới thành, Lý Duy Hàn cho rằng đã dương cao oai danh của quốc gia, vì để trấn an Nỗ Nhĩ Cáp Xích, Lý Duy Hàn đề nghị bãi chức của Phùng Hữu Công vì Phùng Hữu Công dung túng binh sĩ vượt biên đốn cây, Phùng Hữu Công đã từng tham ô quân lương, lần này lại mở ra tranh chấp, hai tội này nên phạt.
Trương Nguyên biết kết quả việc xử lý lần này sẽ dẫn đến những tai họa khác, thầm nghĩ: “Những người bị giết ở dưới thành Phủ Thuận làm sao có thể là hung thủ được, hung thủ chính là nghĩa tử của Nỗ Nhĩ Cáp Xích, Nỗ Nhĩ Cáp Xích làm sao để y bị giết, cái gọi là hung thủ hẳn là tù binh của Nỗ Nhĩ Cáp Xích bắt được khi giao chiến cùng với tộc Nữ Chân, đây chỉ là làm bộ cho Đại Minh triều xem thôi, Nỗ Nhĩ Cáp Xích cho rằng thời cơ giao tranh chính diện cùng quân Minh chưa đến, nên mới tạm thời tỏ vẻ khuất phục.
Dương Liên biết được Trương Nguyên và người đứng đầu Tề đảng Kỳ Thi Giáo có qua lại với nhau, thì rất bất mãn, Kỳ Thi Giáo là người ra sức đả kích Đông Lâm nhất trong Tam đảng. Ba năm trước, Kỳ Thi Giáo đã dâng tấu chương so sánh Đông Lâm là tà giáo, mê hoặc lòng người, dùng những từ ngữ cực kỳ nghiêm khắc, thậm chí là độc ác. Đông Lâm nguyên lão Triệu Nam Tinh đã rời chức hận thấu xương đối với Kỳ Thi Giáo, đem bốn người Kỳ Thi Giáo, Triệu Hưng Bang, Quan Ứng Chấn, Ngô Lượng Tự so sánh là tứ hung thời Nghiêu Thuấn. Triệu Nam Tinh kiên trì tin tưởng tà không thể thắng chính, tuy lúc này tam đảng đang nắm giữ triều chính, chèn ép Đông Lâm, nhưng chỉ là hiển hách một thời, chỉ cần hoàng
thái tử lên ngôi, người của Đông Lâm đảng nhất định sẽ vùng lên, nắm lại quyền trong triều. Đám gian nhân Kỳ Thi Giáo làm gì còn có chỗ đứng trong triều, tất sẽ bị xua đuổi. Trong thư mà Triệu Nam Tinh gửi cho Cao Phan Long và Dương Liên, đều tỏ rõ suy nghĩ này. Cho nên xuất phát từ lòng quý trọng đối với Trương Nguyên, Dương Liên cảm thấy cần phải nhắc nhở môn sinh này của mình một chút. Ông thật sự rất coi trọng Trương Nguyên, nên không muốn Trương Nguyên lầm đường lạc lối.
Hoàng hôn ngày 9 tháng 8, Trương Nguyên vừa ra khỏi cửa chính Hàn Lâm Viện, đã thấy Nguyễn Đại Thành đang đứng chờ hắn. Nguyễn Đại Thành hiện tại đảm nhiệm Hành Nhân Ti Hành Nhân. Hành Nhân Ti nắm giữ việc đi truyền chỉ, sắc phong. Phàm là ban hành chiếu sắc, sắc phong tôn thất, phủ dụ tứ phương, thông báo tuyển chọn hiền tài; ban thưởng, cứu tế, phát chẩn cho quân, kể cả việc thờ cúng, hiến tế đều nằm trong phạm vi chức trách của Hành Nhân Ti, nên thường xuyên đi khắp nơi công tác.
Hai tháng trước Nguyễn Đại Thành cùng với Ngụy Đại Trung một đường đi đến Phúc Vương phủ ở Lạc Dương để thay hoàng đế ban thưởng lễ vật cho Phúc Vương thế tử. Ngụy Đại Trung sau khi đậu tiến sĩ, cũng lưu lại kinh nhậm chức Hành Nhân, cùng với Nguyễn Đại Thành, cả hai đều là môn sinh của Cao Phan Long.
Trương Nguyên chắp tay nói:
Nguyễn Đại Thành nói:
Trương Nguyên cười nói:
Lại nói:
Nguyễn Đại Thành nói:
Trương Nguyên thầm nghĩ:
“Danh tiếng của Tả Trung Nghị Công rất vang dội, cùng với thầy của ta Dương Liên được tịnh xưng là Dương Tả, đều là nhân vật quan trọng của đảng Đông Lâm, rốt cuộc cũng lên sân khấu rồi”.