Lẳng Lơ Tao Nhã

Chương 412: Thể diện (1)




Nguồn: MT

Trương Nguyên nói:

  • Ở kinh thành chờ hai năm sẽ đưa họ đi, vẫn là ở quê nhà tốt, cũng có thể được ở bên cạnh song thân nhiều hơn. Lần này Hồng Tiệm tới kinh thành, mẫu thân ta khẳng định sẽ khóc không ngừng.

Trong lòng thì nghĩ:

“Kinh thành từ nay về sau càng ngày càng không yên ổn, cuộc chiến Tát Nhĩ Hử còn có hơn hai năm, liền ngay sau đó chính là Đảng tranh kịch liệt của Thiên Khải triều. Đây đều là những thứ đòi hỏi ta phải hết lòng hết sức, còn một chuyện đáng sợ nữa, đó chính là vụ nổ lớn ở xưởng Vương Cung năm 1626 (www.bachkhoatrithuc.vn - Vụ nổ lớn ở Bắc Kinh hơn 300 năm về trước,Vụ nổ lớn ở Bắc Kinh hơn 300 năm về trước), vụ này hắn tuyệt đối không thể hóa giải, chỉ có thể trốn.

Mục Chân Chân kỳ cọ khắp người cho Trương Nguyên. Thị lực của cô tốt, cô nhìn thấy hạ thân của thiếu gia rục rịch ngóc đầu dậy, cô thầm nghĩ:

  • Mỗi lần ngâm mình vào nước nóng là lại lớn lên. Bởi vì mình đang mang thai, thiếu gia thương tiếc mình, nên đã một tháng rồi chưa hành xử, liệu có đến mức rất khó chịu không?

Cô lại không biết từ sau khi ăn bánh cam lộ vào, Trương Nguyên chưa nằm sấp qua một lần nào, chỉ cần hơi có chút kích thích lập tức dâng trào quật khởi.

Trương Nguyên đương nhiên biết tình trạng của mình, hắn tận lực phân tán sự chú ý của mình nhưng đều vô dụng. Hắn không thể nhịn được nữa, bèn thấp giọng nói:

  • Chân Chân, khóa cửa cẩn thận lại đi.

Mục Chân Chân trống ngực phập phồng, nghe lời hắn đi ra khóa cửa cẩn thận. Quay người lại đã thấy thiếu gia đứng lên, bộ dạng đó thật là xấu hổ, khiến cô đỏ bừng mặt rồi hướng ánh mắt về chỗ khác, nhưng thiếu gia đã đến nắm lấy tay cô, nói:

  • Chân Chân…

Ý trong đó không nói cũng hiểu.

Mục Chân Chân nói:

  • Thiếu gia, tới tối nô tì sẽ hầu hạ thiếu gia nhé.

Trương Nguyên nói:

  • Luôn và ngay đi, nàng yên tâm, ta sẽ rất nhẹ nhàng.

Hắn lục lọi trong váy của Mục Chân Chân, rồi vén váy của cô lên, để cô dựa tay lên thành bồn tắm, rồi nhẹ nhàng xâm nhập từ phía. Múa máy hồi lâu, cuối cùng cũng đã trút bỏ được sự bức bách trong người. Hắn nhìn Mục Chân Chân, khuôn mặt cô đỏ bừng, hai môi như sắp cắn nát nhưng vẫn nhịn không dám ư ư tiếng nào. Giữa thanh thiên bạch nhật thật quá xấu hổ đi mà.

Trương Nguyên thầm nghĩ:

  • Dược vật thật là bá đạo, uống nước lạnh cũng không giải được. Trịnh quý phi dâng tám mỹ nữ cho Hoàng thái tử, Hoàng thái tử Chu Thường Lạc mỗi ngày đều được sủng hạnh. Chu Thường Lạc cũng đã là một người sắp bốn mươi tuổi rồi, chắc chắn là cần thuốc trợ hứng rồi, đối vơi loại bánh cam lộ này đúng là cầu còn không được. Cứ như vậy một thời gian dài, thân thể sẽ sụp đổ, lẽ nào Trịnh quý phi vẫn không rút được bài học nào từ trong vụ án “đĩnh kích”(*), còn muốn cho Hoàng thái tử mau chết đi để người con trai Phúc Vương kế thừa hoàng vị?”

Hắn chuyển niệm rồi lại nghĩ:

“Khắp nơi trong cung đình, bí dược lưu hành cũng không phải là chuyện hiếm lạ. Từ Gia Tĩnh đến Long Khánh, rồi đến Vạn Lịch, gần như đều có truyền thừa của phục xuân dược. Trịnh quý phi chưa chắc đã là muốn hại Hoàng thái tử, chỉ sợ vì muốn nịnh nọt lấy lòng, nên mới dâng mỹ nữ lên. Đương nhiên cũng phải kèm theo cả bí dược, phục vụ nguyên bộ.

(*) Án đĩnh kích: Dịch thuật: Ai gây ra vụ án "đĩnh kích"? - Huỳnh Chương Hưng

…..

Mấy ngày sau đó, việc tiến giảng trong Đông cung tạm hoãn, Trương Nguyên chỉ đành chờ mệnh ở Hàn Lâm viện. Ngày mùng 1 tháng 8 khi xem công báo, hắn nhìn thấy một phần tấu chương của Liêu Đông Tuần phủ Lý Duy Hàn, nói là Thanh Hà du kích Phùng Hữu Công dung túng quân dân vượt biên sang Kiến Châu Nữ Chân chặt đốn vận chuyển cây cối, bị Nô Tù sai người bắt và giệt sạch hơn năm mươi người Hán vượt biên, còn khiếu cáo Phùng Hữu Công vượt biên gây hấn.

Năm Vạn Lịch thứ mười bảy, Nô Nhĩ Cáp Xích danh chính ngôn thuận được Đại Minh triều sắc phong cho chức tả hữu vệ đô đốc khiến ông ta vô cùng đắc ý, Diệp Hách, Cáp Đạt, Huy Phát,Ô Lạp mấy người thủ lĩnh của bộ tộc Nữ Chân cũng không e dè, sau đó quân Minh cần viện binh, từng có một vị Binh bộ đề nghị Nô Nhĩ Cáp Xích điều động quân của ông ta để cùng triều đình chung sức chiến đấu, Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng có ý đền đáp triều đình, nhưng không thành, khi đó tuy Nỗ Nhĩ Cáp Xích vẫn chưa thề trung thành tuyệt đối với Minh triều, nhưng vẫn rất kính sợ, nhiều lần tự mình đến Bắc Kinh tiến cống___

Rồi tới năm Vạn Lịch thứ ba mươi sáu, binh tướng dưới trướng Nỗ Nhĩ Cáp Xích có tới mấy vạn, thế lực mạnh mẽ, vội vàng thâu tóm Cáp Đạt, Huy Phát của bộ tộc Nữ Chân, liên tục ba năm không tiến cống triều đình, ngay lúc đó tổng đốc Kế Liêu đã phát hiện ra dã tâm của Nỗ Nhĩ Cáp Xích, dâng sớ kêu gào:” Kiến tù nhật tiệm kiêu hoành, đông phương ẩn ưu khả ngu” thỉnh cầu triều đình sớm chuẩn bị chiến tranh, tùy cơ hành động, nhưng Vạn Lịch hoàng đế sợ phiền toái, bởi vì muốn dùng binh thảo phạt thì cần phải điều binh, chuẩn bị quân lương, Vạn Lịch hoàng đế sợ phải dùng đến ngân khố của hoàng gia,mà đại thần cũng không dám đảm đương, dù sao nô tù vẫn chưa phản loạn, vì thế chỉ ra lệnh cho Binh bộ, Lễ bộ phái người đi truyền chỉ giục Nỗ Nhĩ Cáp Xích nhanh chóng cống nạp, Nỗ Nhĩ Cáp Xích liền lợi dụng việc triều đình Đại Minh và quan viên chỉ lo bảo vệ thể diện, sợ phiền toái, tháng sáu năm Vạn Lịch thứ ba mươi sáu Ngô phó tướng Liêu Dương và thủ bị Phủ Thuận Vương đã giết bạch mã tế trời ở Kim Thạch Đài, hai bên ước định không xâm phạm ranh giới của đối phương, lập cột mốc ở biên giới xác định ranh giới giữa hai nước,và để một phó tướng ở đó canh giữ, khi đó Nỗ Nhĩ Cáp Xích tuy chưa đủ thực lực để lập quốc nhưng vẫn muốn đùa giỡn một phen, trên bia đá cột mốc có ghi “các thủ Hoàng đế biên cảnh”. Đây là biên giới do hoàng để lập ra, ai dám có tư tưởng vượt biên, bất kể là Mãn Châu, người Hán, gặp giết không tha, bắt được mà không giết thì tội cùng cấp với tội vượt biên. Đại Minh nếu vi phạm hiệp ước, tuần phủ Quảng Ninh, tổng binh Liêu Dương, phó tướng, tham tướng và lục phủ nha môn đều phải chịu phạt, nếu Mãn Châu vi phạm, cũng phải chịu phạt”.

Dựa theo “Các thủ hoàng đế biên cảnh” thì muốn Nỗ Nhĩ Cáp Xích đem Kiến Châu quy về cho Đại Minh, do Đại Minh cai trị, và Liêu Dương, Khai Nguyên là biên giới của Đại Minh, đây là ước hẹn trên Kim thạch đài do Ngô phó tướng và Vương thủ thành tiếp nhận, nhưng quy định giết người xâm phạm biên giới thì chỉ ở hai kinh Thập Tam tỉnh mới có luật pháp như vậy, hơn nữa trên văn bia thì Đại Minh và Mãn Châu lại đối lập xưng hô, ý tứ rõ ràng là để Đại Minh cùng Mãn Châu ngang hàng ngang vế.Nhưng lúc ấy Nỗ Nhĩ Cáp Xích chiếm giữ Hải Tây đã trở thành sự thật, hơn nữa Nỗ Nhĩ Cáp Xích còn hối lộ Ngô phó tướng và Vương thủ thành, mà Ngô, Vương hai người là do Binh bộ, Lễ bộ cử đến. Nỗ Nhĩ Cáp Xích nôn nóng lập văn bia đã khôi phục tiến cống nên được đáp ứng lập cột mốc biên giới, cột mốc biên giới đã đem toàn bộ tám trăm dặm hầm mỏ do Lý Thành Lương khai thác được vào những năm đầu Vạn Lịch cho Nô Nhĩ Cáp Xích quản lý.

Nỗ Nhĩ Cáp Xích đạt được mục đích, năm đó liền cùng với kì đệ là Tốc Nhĩ Cáp Xích vào kinh tiến cốn. Đại Minh triều muốn giả làm người giàu có, Nỗ Nhĩ Cáp Xích tiến cống một ít thổ sản Hải Tây như nhân sâm, lông chồn, đông châu các loại nhưng lại được Đại Minh ban thưởng rất nhiều thứ cần thiết cho cuộc sống. Chẳng hạn như vải bông và nông cụ đều là thứ người Nữ Chân thiếu thốn. Đại Minh nhận tiến cống nhìn có vẻ phong quang nhưng thật ra là thiệt thòi lớn. Hơn nữa Nỗ Nhĩ Cáp Xích mượn cơ hội tiến cống, trên đường đi cố ý thăm dò thực lực của Đại Minh, trải qua một phen tỉ mỉ quan sát, ông ta cho rằng Minh Triều tuy to lớn nhưng phòng bị lỏng lẻo, thật sự không cần phải lo sợ, trong lòng thầm khinh thường Đại Minh, đến năm nay, vào tháng giêng năm Vạn Lịch thứ bốn mươi bốn thì ngang nhiên lập quốc, tự xưng là Phúc Dục Liệt Quốc Anh Minh Hãn, lấy năm Vạn Lịch thứ bốn mươi bốn là năm đầu khai quốc, từ nay về sau xưng hô với Đại Minh là Nam triều, Nỗ Nhĩ Cáp Xích nghiễm nhiên trở thành người đứng đầu một quốc gia___

Mới lập quốc được vài tháng nên Nô Nhĩ Cáp Xích còn chút bất an, lo lắng quân Minh sẽ đem quân thảo phạt Kiến Châu, lúc này sức lực của Nỗ Nhĩ Cáp Xích không đủ để chống lại, cho dù còn có bộ tộc Nữ Chân ở Liêu Đông cũng không thể địch nổi, nhưng đợi mấy tháng chỉ thấy hoàng đế truyền chiếu thư khiển trách, cũng không có đem quân trừng phạt,nghe nói Nỗ Nhĩ Cáp Xích khi nhận được chiếu thư thì bật cười ha ha, vì thế nên mới xảy ra thảm kịch mượn cớ xâm phạm biên giới giết chết hơn năm mươi người Hán vào đầu tháng sáu, còn nói là hành quyết người vi phạm theo minh ước ở cột mốc biên giới, muốn xin Đại Minh nghiêm trị Thanh Hà du kích Phùng Hữu Công

Những thứ này đều là nguyên nhân hậu quả mà Trương Nguyên biết được thông qua công báo bao năm nay, tình hình mới nhất được tuần phủ Liêu Đông Lý Duy Hàn dâng tấu báo cáo, theo tin báo thì Lý Duy Hàn đã đem giam hai sứ giả Cương Cổ Lí và Phương Cát Nạp do Nỗ Nhĩ Cáp Xích phái tới, yêu cầu Nỗ Nhĩ Cáp Xích phải giao ra hung thù đã sát hại người Hán, đồng thời Lý Duy Hàn cũng thỉnh cầu triều đình nên chuẩn bị quân lương, nếu như Nỗ Nhĩ Cáp xích không giao ra hung thủ thì Đại Minh sẽ động binh, Nỗ Nhĩ Cáp Xích vốn kiêu ngạo nếu không dùng binh thì không chèn ép được___

Trương Nguyên ở Hàn Lâm Viện nhìn bản thông báo thấy tấu chương của Lý Duy Hàn thì cực kì phẫn nộ, người Hán ở Thanh Hà chẳng qua chỉ chặt đi ít cây cối ở biên giới lại bị Nỗ Nhĩ Cáp Xích sai người sát hại, có thể thấy được bọn chúng cực kì tàn nhẫn, hung ác, ương ngạnh.