Quách Xương sau khi nghe chỉ dụ, giật mình lúng túng, y ở Hàn Lâm Viện mười mấy năm rồi, chưa bao giờ có việc Hoàng thượng triệu kiến, từ trong thực lục được biết lần trước hoàng đế triệu kiến Đại thần Vương Tích Tước, Hứa Quốc, Vương Gia Bình vào giờ Thân là chuyện của hai mươi năm sáu năm trước. Trương Nguyên ở bên cạnh nói:
Quách Xương vội vàng sửa sang lại quan đới, kêu Chu Diên Nho và Trương Nguyên đi cùng y, Chu Diên Nho năm ngoái được thăng chức lên làm thị giảng ở Hàn Lâm Viện, trước kia cũng là Tu Soạn, biết rõ chế độ Văn Hàn. Quách Xương đã có thâm niên nên được đi kiệu, còn Trương Nguyên và Chu Diên Nho thì đi bộ, đi từ Đông An môn vào kinh thành. Chờ ở ngoài Đông Hoa môn một lát, chờ đến khi các quan viên của sáu bộ năm phủ gần như đã đến đầy đủ thì nội thị dẫn các quan viên vào Đông Hoa môn, đến cửa lớn bên ngoài cung Từ Khánh.
Cung Từ Khánh không còn canh gác lỏng lẻo như trước kia nữa, bây giờ nó đã được canh phòng vô cùng cẩn mật, đứng đầu nội các Phương Tòng Triết, thứ phủ Ngô Đạo Nam và các Cấp Sự trung đã đến ngoài cung Từ Khánh trước rồi, cái quan thần ai cũng rất xao động, đã mấy năm Hoàng thượng không triệu kiến đại thần, lần trước truyền lư đại lễ cũng chỉ là hình thức qua loa, lần này là thật sự triệu kiến văn võ quần thần, đây đúng là chuyện trọng đại bốn mươi năm nay chưa từng có, tuy tất cả mọi quan thần đều biết lần này Hoàng thượng triệu kiến là có liên quan đến vụ Đĩnh Kích án, tính ra thì cũng không phải chuyện vui gì nhưng mà bất kể như thế nào thì Hoàng thượng chịu lên triều thì đã là phúc của bách tính.