Trương Đại nhìn phong thư rất dày, nói:
Y bóc phong thư lớn ra, bên trong quả nhiên có năm bức thư của Trương Nguyên, phân biệt là thư của Trương Nhữ Lâm, Trương Thụy Dương, Trương Nhược Hi, Trương Ngạc, Thương Đạm Nhiên và Vương Vi viết cho Trương Nguyên.
Trong chốc lát, Trương Nguyên miệng đắng lưỡi khô, cái này còn khiến hắn thấp thỏm và kích động hơn so với việc yết bảng kỳ thi mùa xuân! Nhanh chóng bóc thư của Thương Đạm Nhiên, đọc nhanh như gió, Trương Nguyên hét to một tiếng:
Tâm tình vui mừng khôn xiết, vượt xa so với việc thi đỗ Trạng Nguyên.
Rất ít khi nhìn thấy Trương Nguyên vui sướng đến mức không thể kiềm chế được như vậy. Mục Chân Chân, Vũ Lăng đều vui mừng kêu lên, Năng Lương và Mính Yên cũng vui vẻ ra mặt. Người đi bộ trên phố Đông Trường An bị thu hút sự chú ý bởi sự vui mừng này ở đầu cầu.
Trương Đại cười chắp tay nói:
Trương Nguyên vui mừng hớn hở nói:
Trương Đại cười nói:
Trương Nguyên thuê một chiếc xe ngựa, cùng với đại huynh Trương Đại ngồi xe quay về cổng Đông Tứ, thuận tiện xem thư. Trương Đại dặn dò Năng Lương về báo cho Trọng thúc, nói y hôm nay ở chỗ Trương Nguyên uống rượu chúc mừng, không về bờ sông Bào Tử nữa.
Ngồi ở trên xe ngựa, Trương Nguyên xem kỹ thư của Đạm Nhiên, được biết con trai Hồng Tiệm sinh vào giờ Thìn hai khắc ngày 28 tháng 3, đứa bé chống tay đạp chân, tiếng khóc vang dội. Trương Nguyên nhìn thư, trong lòng vui mừng như nước triều dâng mạnh, hận không thể lập tức đón thê tử đến kinh thành đoàn tụ. Thư đề là ngày mùng 1 tháng 4 viết, ngày hôm nay là 29 tháng 4, phủ chuyển phát nhanh của Quan phủ thật là nhanh!
Đợi đến khi nhìn thấy thư của phụ thân Trương Thụy Dương, Trương Nguyên mới giật mình kinh hãi. Đạm Nhiên chính là sinh ngang khó đẻ, may mà Vương Vi nhanh chóng dẫn một bà đỡ họ Trần ở Nam Kinh tới, lúc này mẫu tử mới bình an.
Thư của Nhược Hi tỷ tỷ miêu tả càng kỹ lưỡng hơn về nỗi khổ và sự nguy hiểm của Đạm Nhiên khi sinh nở, mẫu thân thật vĩ đại! Trương Nguyên không kiềm được nước mắt lưng tròng, Trương Đại bên cạnh kinh sợ hỏi hắn làm sao vậy?
Trương Nguyên nuốt lệ cười nói:
Vương Vi trong thư cũng không nói nhiều về việc mời Tiểu thủ bà bà đi Sơn Âm, chỉ nói tiểu Hồng Tiệm đáng yêu, vừa mới sinh ra hai mắt đen lúng liếng nhìn người. Còn nói nàng ở Kim Lăng thì được biết tin tức Trương Nguyên đỗ Cống Sỹ đứng thứ sáu, Nam Kinh Nội Thủ Bị Thái giám Hình Long tặng lễ vật chúc mừng.
Trương Nguyên thầm nghĩ:
“Vương Vi đi ngày đi đêm dẫn Tiểu thủ bà bà tới Sơn Âm là gánh vác một sự nguy hiểm nhất định. Vương Vi và dưỡng mẫu của nàng Mã Tương Lan giống nhau, có hiệp khí, dám gánh vác. Tuy nàng không có chút ý nào kể công trong thư, nhưng chuyện mà nàng làm, ta luôn hiểu rõ được nhờ tỷ tỷ và Đạm Nhiên. Nữ tử thông minh chính là như vậy, có thể lôi kéo nhân tâm!”
Sự vui sướng của tộc thúc tổ Trương Nhữ Lâm không cần nói cũng biết, con thứ, trưởng tôn còn có hắn đứa cháu đích tôn này. Sơn Âm Trương thị một khoa trúng ba vị Tiến sĩ, danh tiếng ở Giang Nam không có gia tộc nào khác sánh được. Trương Nhữ Lâm lúc viết thư còn không biết Trương Nguyên đã là Trạng Nguyên, Trương Đại cũng đã trở thành Thứ Cát Sỹ. Y cũng không biết Trương Nguyên đại thắng trong vụ án bài làm ở trường thi. Y vẫn còn vì Trương Nguyên mà lo lắng, nhưng cách xa như vậy, tin tức truyền đi không tiện, cũng tin tưởng vào năng lực xử lý của Trương Nguyên nên không dặn dò gì trong thư.
Trương Ngạc thì trong thư nói từ lúc Đại huynh và Giới Tử sau khi vào kinh thành, y cực kỳ nhàm chán, cả ngày chui vào trong Kính phường tập trung tinh thần nghiên cứu chế tạo kính. Hiện nay y cũng được xưng là thợ kính tay nghề tinh thâm rồi, bây giờ đang nỗ lực cải tiến Thiên Lý kính. Y muốn vượt qua người Thái Tây, còn nói Hàn Xã Kính phường hiện nay đã có ba mươi sáu học trò, do ba sư phụ thợ kính mỗi người dẫn dắt một nhóm, phương pháp sản xuất dây chuyền cơ bản hình thành. Kính phường từ tháng ba năm nay bắt đầu đi vào sản xuất, mỗi tháng có thể chế tạo tám mươi chiếc kính râm, sáu mươi chiếc kính cận thị, tám mươi chiếc kính lúp. Thương khách các nơi đặt hàng trước, cung không đủ cầu, thậm chí có nước Nhật và thương nhân Lã Tống ngưỡng mộ danh tiếng mà tới bái kiến.
Trương Nguyên mỉm cười nghĩ:
“Tam huynh kia tính tình nóng vội, cũng có kiên nhẫn cải tiến Thiên Lý kính sao?”
Xe ngựa dừng lại ở cửa Tây Phường của cổng Đông Tứ, Vũ Lăng trả tiền xe. Trương Nguyên đã sải bước về phía trước, trở lại tứ hợp viện của anh vợ. Tỷ muội Cảnh Lan, Cảnh Huy đang trong viện xem lá sen ở trong chậu hoa sen, tranh luận lúc nào sen nở hoa. Nghe thấy tiếng bước chân, hai tỷ muội cùng quay đầu lại nhìn, trông thấy bộ dạng vui mừng của Trương Nguyên, Cảnh Huy hỏi:
Trương Nguyên kìm nén vui mừng nói:
Cảnh Lan nhìn thấy theo Trương Nguyên đi vào còn có Trương Đại, bèn có chút mắc cỡ, mỉm cười không nói, để Cảnh Huy một mình đoán.
Cảnh Huy không vội đoán, thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt, hai đôi mắt sáng long lanh đánh giá Trương Nguyên từ trên xuống dưới, lông mi dài giống như bướm đen vỗ cánh, nói:
Trương Đại, Trương Nguyên nhìn nhau cười lớn, Trương Nguyên khen nói:
Tiểu Huy thông minh, tiểu cô cô của cháu sinh một bé trai, đại danh Trương Hồng Tiệm.
A, tốt quá rồi!
Cảnh Huy cao hứng nhảy lên, Cảnh Lan đã chạy vào trong tây sương phòng báo tin mừng cho mẫu thân Phó thị. Thương Chu Phúc từ Đô Sát viện quay về vừa đúng lúc bước vào cửa, nhìn bộ dạng Cảnh Huy vui mừng đến nỗi dường như quên hết tất cả, sắc mặt liền trầm xuống. Cảnh Huy vội vàng nói:
Nghe được câu này, Thương Chu Phúc lập tức nguôi giận chuyển sang vui mừng, nhìn về phía Trương Nguyên. Trương Nguyên mỉm cười nói:
Thường ngày Thương Chu Phúc vẻ mặt nghiêm túc, lúc này cũng mừng đến nỗi không ngừng gật gù, luôn miệng nói:
Cảnh Huy hỏi Trương Nguyên:
Trương Nguyên cười nói:
Hắn hỏi Trương Đại:
Trương Đại gật đầu, y ở Hàn Lâm viện làm Thứ Cát Sỹ ít nhất cần ba năm, sau này cũng rất có khả năng lưu lại kinh thành làm quan. Cho nên nói mặc dù tình cảm vợ chồng với Lưu thị không hòa hợp lắm, nhưng cũng cần phải đón đến để tương ngộ.
Đêm đó, Thương Chu Phúc và Trương Đại, Trương Nguyên uống rượu chúc mừng. Tiểu Hồng Tiệm ra đời ngày 28 tháng 3, ngày hôm qua đã đầy tháng, Sơn Âm Đông Trương nhất định làm tiệc rượu đầy tháng, không biết có từng ủy thác người ta ủ rượu Trạng Nguyên hồng hay không?
Đêm đó, Trương Nguyên cao hứng ngủ không được, suốt đêm viết thư hồi âm cho cha mẹ và Đạm Nhiên trong nhà, chuẩn bị thông qua dịch trạm gửi về. Cục Dân tín quá chậm, thực sự đợi đến mức sốt ruột. Hắn bây giờ đã mang thân quan, sử dụng dịch trạm gửi thư không có gì sai, không cần thiết phải cẩn thận giống như anh vợ. Ở cuối thời này, sao có thể quá quá câu nệ như vậy, chỉ cần chuyện nước không thiệt là được.
Sáng sớm ngày 30 tháng 4, Lai Phúc chuẩn bị xong năm con gia súc làm đồ tế, Trương Nguyên đến Đại Từ Diên Phúc cung làm lễ tạ thần. Trương Đại cùng với Thương Chu Phúc một nhà bốn người đều cùng đi. Ở trước mặt Tam Cung Đế Quân Thần tạ lễ rồi đi ra, nhìn thấy quẻ quán của Thanh Mặc Sơn Nhân đã bày ra. hai thanh trúc treo một bức hoành phi, ở trên viết:
“Dự đoán chính xác chắc chắn, từng được tân khoa Trạng Nguyên khen thưởng; Cát hung có số, Thanh Mặc Sơn Nhân có thể biết được con đường phía trước.”
Thanh Mặc Sơn Nhân trong bụng học hành có hạn, câu đối này nghĩ ra có chút thô bỉ, hiển nhiên lại muốn lấy danh của Trương Nguyên để huênh hoang khoác lác. Lúc Trương Nguyên thi đỗ Trạng Nguyên Thanh Mặc Sơn Nhân và Đổng Nãi Trà cũng chuẩn bị một lễ vật đến chúc mừng.
Trương Nguyên bước tới chắp tay nói:
Thanh Mặc Sơn Nhân vội vàng hướng về phía Trương Nguyên, Trương Đại, Thương Chu Phúc chắp tay thi lễ, nói:
Đột nhiên y bấm đốt ngón tay tính quẻ, vui mừng nói với Trương Nguyên:
Trạng Nguyên công đại hỉ, mẫu tử bình an!
Ồ, người sao biết được?
Cảnh Huy kinh ngạc.
Sơn Nhân dùng Gia Cát Lượng Mã Tiền Quái tính ra được.
Thanh Mặc Sơn Nhân cười cười. Bộ dạng cao thâm mặc trắc.
Cảnh Huy mắt mở to, kinh ngạc bái phục nói: