Lẳng Lơ Tao Nhã

Chương 377: Thần tiên trên trời (1)




Trương Nguyên sau khi tiễn Trịnh Dưỡng Tính liền trở vào trong viện. Thương Chu Tộ từ bậc thềm chái tây bước xuống hỏi:

  • Giới Tử, Trịnh Dưỡng Tính này tới đây có chuyện gì?

Lúc nãy Thương Chu Tộ vẫn tránh ở trong thư phòng, không muốn gặp mặt Trịnh Dưỡng Tính.

Trương Nguyên nói:

  • Trịnh Thiên Hộ kia muốn tặng đệ tứ hợp viện ở Đại Thời Ung phường, đệ đã nhã nhặn từ chối.

Thương Chu Tộ lắc đầu nói:

  • Phúc Vương đã đẩy đi đến vùng biên cương, Trịnh thị vẫn còn chưa từ bỏ ý định. Nếu như đệ đến ở căn nhà mà Trịnh Dưỡng Tính tặng, vậy cả Đông Lâm sẽ coi đệ là địch rồi. Người kế vị đã định, các đảng Chiết, Sở, Tề, Tuyên cũng không dám ủng hộ rõ rệt Phúc Vương.

Trương Nguyên mỉm cười nói:

  • Đại huynh yên tâm, đệ sao có thể không biết sống chết đi tham cái lợi kia.

Thương Chu Tộ cũng mỉm cười, biết lo lắng của mình là thừa. Người em rể này của y suy nghĩ nhạy bén, làm việc thận trọng hiếm có người nào sánh bằng. Tuy nhiên vẫn cần phải nhắc nhở một câu:

  • Diêu Tông Văn và Trịnh thị quan hệ mật thiết nhất, đệ cần phải lưu ý một chút.

Ngày hôm sau của đại lễ Truyền lư chính là Quỳnh Lâm yến mà Lễ bộ vì tân khoa Tiến sĩ mà đặt tiệc. Quỳnh Lâm yến còn gọi là Quang Vinh yến, bắt đầu từ yến hội Khúc Giang thời nhà Đường, thời nhà Tống gọi là Văn Hỉ yến. Thời Hồng Vũ, Quỳnh Lâm yến được cử hành ở Trung Thư tỉnh, sau này Trung Thư tỉnh rút lui, Quỳnh Lâm yến được đổi cho Lễ bộ cử hành. Tất cả các giám khảo trong kỳ thi Hội và thi Đình đều phải tham gia. Năm nay vì xảy ra hai vụ án lớn làm rối kỉ cương khoa cử, Chu Ứng Thu và một quan viên Lễ bộ khác đã ngồi tù. Hơn nữa Ngôn quan của đảng Chiết, Tuyên vẫn còn đang công kích Chủ khảo Ngô Đạo Nam. Ngô Đạo Nam không cẩn thận để Thẩm Đồng Hòa giành Hội nguyên, đây thật sự là một vết nhơ, cho nên Quỳnh Lâm yến ngày hôm nay Ngô Đạo Nam mượn cớ ốm không tới, do Thủ Phụ Phương Tòng Triết chủ trì yến hội. Nội thị trong cung tặng cho Cung hoa và một miếng bài nhỏ bằng lụa. Hơn ba trăm Tiến sĩ tân khoa và hơn một trăm vị giám khảo đều cài trâm hoa, đeo Vinh quang bài. Vinh quang bài của Trạng Nguyên phải đặc biệt hơn một chút, là chế tác bằng bạc.

Lễ bộ Quỳnh Lâm yến vô cùng náo nhiệt, các tân khoa Tiến sĩ mình cài trâm hoa thân mặc đại hồng bào mặt mày rạng rỡ, bái Phòng sư, bái quan chủ khảo, chúc rượu xã giao, cười nói vui vẻ. Phương Tòng Triết đặc biệt mời ba chú cháu Trương Liên Phương, Trương Đại, Trương Nguyên tới cùng nói chuyện. Trương Liên Phương là danh sỹ trong Chiết đảng. Phương Tòng Triết gặp qua Trương Liên Phương mấy lần, hơn nữa Phương Tòng Triết và Trương Nhữ Lâm có chút giao tình. Lúc này mỉm cười với Trương Liên Phương nói:

  • Bảo Sinh thế huynh, hai vị điệt tử này ở kì thi Đình xếp hạng ở trên huynh, huynh có lời gì muốn nói?

Trương Đại thi Đình xếp hạng tam giáp thứ một trăm năm mươi sáu. Trương Liên Phương là tam giáp thứ hai trăm ba mươi chín. Trương Nguyên không cần phải nói rồi, Trạng Nguyên đứng đầu.

Trương Liên Phương nói:

  • Phương Các Lão há chẳng phải nghe xếp hạng thi Đình cũng như chất củi, đều là kẻ đến sau chiếm đó thôi!

Phương Tòng Triết cười, khen:

  • Sơn Âm Trương thị, một khoa ba Tến sĩ, bốn đời hai Trạng Nguyên, dòng dõi vinh quang, trước đó chưa từng có đâu!

Y thu lại nụ cười, mắt nhìn Trương Nguyên, từ từ nói:

  • Trạng Nguyên lang, Vạn ngôn đình sách vất vả rồi.

Trương Nguyên khom người nói:

  • Các Lão chấm bài thi vất vả rồi.

Nghe thấy lời nói này, Phương Tòng Triết không khỏi mỉm cười, nói:

  • Đích xác là vất vả, mắt mờ rồi.

Y hỏi:

  • “Thuyết Băng hà” của Trạng Nguyên lang có đầy đủ căn cứ không?

Trương Nguyên nói:

  • Bẩm Các Lão, Thuyết Băng hà ba trăm năm một vòng học sinh có chứng cớ. Thiên văn chí, Ngũ hành chí của “Hai mươi ba sử” đều có ghi chép liên quan đến sự thay đổi của khí hậu và thiên tai, khí hậu thay đổi gần ba mươi năm nay cũng đủ để giải thích rõ vấn đề.

Phương Tòng Triết nói:

  • Ngươi đọc kỹ sách sử, bên cạnh đó còn liên quan đến Tây học, đề xuất ra thuyết Băng hà thật có thể nói là bỗng nhiên nổi tiếng!

Trong lời nói hình như có ý chế nhạo.

Trương Nguyên cung cung kính kính nói:

  • Học sinh không dám lấy lòng mọi người, là thực lòng lo quốc gia gặp tai họa, đề xuất ra thuyết Băng hà là để vua và dân, quần thần sĩ thứ đều có cảnh giác lâu dài với mối họa này. Đồng thời sớm làm công tác cứu giúp dự phòng, mà không phải là ôm lấy tư tưởng may mắn, xem họa lớn trong lòng như vết thương nhỏ.

Phương Tòng Triết trầm ngâm một lát, hỏi:

  • Thiên tai sẽ kéo dài liên tục ba mươi năm, điều này thật sự nghe rợn cả người, chỉ sợ sẽ làm cho lòng dân bất an. Ngày mai Nội quan giám sẽ khắc bản in ấn Đình đối sách của Tiến sĩ tân khoa. Lão phu có kiến nghị, lúc khắc bản in ấn sẽ cắt bỏ thuyết Băng hà đó đi, Trạng Nguyên lang nghĩ như thế nào?

Trương Nguyên nhíu mày, hắn nếu nghe theo quyền uy của Các Lão đáp ứng sửa chữa, dĩ nhiên có thể làm cho Phương Tòng Triết vui mừng, con đường làm quan sau này tự có chỗ tốt. Nhưng Vạn ngôn đình sách là bước đầu tiên trong đại kế cứu quốc của hắn, lá sen vừa mới ló ra khỏi mặt nước liền bị vặt đi, điều này tuyệt đối không được. Nhất định phải đứng vững trước áp lực, hắn nói:

  • Vạn ngôn đình sách chính là học sinh dốc hết tâm huyết viết ra, thuyết Băng hà cũng không phải là lời nói hưng phấn nhất thời, học sinh không muốn sửa chữa.

Những quan viên khác và đám Tiến sĩ Trương Liên Phương đang đứng bên cạnh nghe cuộc nói chuyện của Phương Tòng Triết và Trương Nguyên sắc mặt đều hơi thay đổi. Trạng Nguyên lang thiếu niên khí thịnh, đây quả thực là không nể mặt Phương Các Lão rồi!

Phương Tòng Triết cũng không lộ ra vẻ tức giận, mỉm cười nói:

  • Trạng Nguyên lang trẻ tuổi nhất của bổn triều quả là kiên cường chính trực! Là lão phu lỡ lời rồi.

Trương Nguyên kính cẩn nói:

  • Phương Các Lão rộng rãi độ lượng vô cùng, quả thực là tấm gương của học sinh.

Phương Tòng Triết không nói thêm lời nào, quay trở về chỗ uống rượu.

Trương Liên Phương thấp giọng oán trách Trương Nguyên:

  • Giới Tử, ngươi hà tất trước mặt mọi người từ chối kiến nghị của Phương Các Lão, Đình sách sửa chữa một chút thì có làm sao?

Trương Nguyên thầm nghĩ:

“Bảo Sinh thúc, người hãy cứ chơi thư họa đồ cổ của người đi.”

Miệng lại nói:

  • Thuyết Băng hà đó là nội dung chính trong đối sách thi Đình của tiểu điệt, nếu cắt bỏ đi thì cả tờ giấy thành vô dụng rồi.

Trương Liên Phương lắc đầu, không nói gì nữa.

Trương Nguyên đi bái kiến Phòng sư Trương Hạc Minh. Từ Quang Khải cũng đang ngồi đó, còn Binh bộ Lang trung Trương Hạc Minh tâm tình vui vẻ, Trạng Nguyên khoa năm này xuất ra từ phòng “Xuân thu” của ông, đây là vinh quang của quan phòng! ÔngNói:

  • Trương Nguyên, lần này nếu không có sự kiên trì của Từ Tán Thiện, chỉ sợ ngươi không tham gia được thi Đình.

Từ Quang Khải vội nói:

  • Trương đại nhân xuất lực nhiều nhất, nếu không có quan phòng hết lòng, một quan chấm bài như ta có năng lực gì. Còn có Lưu Thượng Thư, Ngô Các Lão, đều là Bá Nhạc của Trạng Nguyên khoa năm nay.

Lúc nói chuyện, y chăm chú nhìn Trương Nguyên, cảm thấy cực kì vui mừng. Y có thể kiên trì thật không dễ dàng, Trương Nguyên càng không dễ dàng. Trương Nguyên dùng vị trí đứng đầu nhất giáp làm cho lời bàn tán của bọn vô sỉ hèn hạ ti tiện đều im hơi lặng tiếng.

…..

Quỳnh Lâm yến xong, Trương Nguyên dẫn Tiến sĩ tân khoa đi Hồng Lư Tự học tập lễ nghi. Quan trường có một bộ lễ nghi, do Hồng Lư Tự Khanh tự mình dạy bảo, luyện tập một buổi chiều, chạng vạng ra khỏi Hoàng thành ai tự về nhà ấy.

Ngày 20 tháng 3, Hồng Lư Tự ban cho Trạng Nguyên Trương Nguyên mũ, thắt lưng, triều phục, áo lông cừu và năm nén bạc ròng, mỗi nén trị giá mười lượng. Những Tiến sĩ khác chỉ có ngân lượng không có triều phục. Trạng Nguyên luôn được hưởng ân điển đặc biệt. Ngoài những thứ này ra triều đình còn truyền lệnh cho phủ Thiệu Hưng vì Trương Nguyên mà xây Trạng Nguyên phường để vinh danh.

Ngày 21 tháng 3, Trương Nguyên chấp bút thay mặt cho ba trăm bốn mươi Tiến sĩ khoa Bính Thìn dâng biểu tạ ơn. Ngày này phải cử hành Đại lễ triều hội. Hồng Lư Tự đặt biểu án ở phía đông Hoàng Cực môn, Cẩm Y Vệ bày Lỗ Bộ pháp (đội nghi trượng hộ tống Hoàng đế) trước điện. Vốn dĩ Hoàng đế phải tới nơi này, nhưng Hoàng đế Vạn Lịch có thể tham gia đại lễ Truyền lư đã là vô cùng khó rồi, sao có thể trông chờ Hoàng đế lên điện.

Trong điện Hoàng Cực rất là vui vẻ, trung hòa thiều nhạc (lý luận đạo đức của Nho gia, thiều nhạc là đẳng cấp âm nhạc cao nhất trong triều) tấu lên mang ý thái bình, hoạn quan của Ti Lễ Giám đứng ở dưới bậc quất roi. Quất roi này có điểm đặc sắc, không trải qua một thời gian dài huấn luyện thì không thi triển ra được. Roi là dùng da cá sấu chế thành, dài hơn một trượng, hoạn quan đó cầm cán roi múa lên xuống trái phải lượn vòng ra một tiếng “Phạch”. Trường âm có vần như Loan Phượng cùng hót, vang tận trời xanh, khác hoàn toàn so với những âm thanh thông thường.

Sau khi quất roi vang lên ba tiếng, quan viên Hồng Lư Tự dẫn Trương Nguyên và các Tiến sĩ lên điện xếp hàng. Bây giờ theo thứ bậc thi Đình mà xếp hàng. Trương Nguyên, Văn Chấn Mạnh, Tiền Sỹ Thăng ở ba vị trí trước, tiếp theo là nhị giáp đệ nhất danh Hạ Phùng Thánh, thứ bậc thi Đình của xã viên viên khác lần lượt là:

  • Hồng Thừa Trù nhị giáp đệ thập danh, Hoàng Tôn Tố nhị giáp đệ ngũ thập cửu danh, Nguyễn Đại Thành tam giáp đệ ngũ danh, Nghê Vô Lộ tam giáp đệ thập cửu danh, Trương Đại tam giáp đệ nhất bách ngũ thập lục danh, Hứa Quan Cát tam giáp đệ nhị bách nhất thập danh, Tôn Tế Khả là người đỗ sau cùng của tam giáp. Tiến sĩ đệ nhất danh và vị cuối cùng khoa Bính Thìn đều là người trong Hàn Xã, thật là chuyện kỳ lạ.