Chương 64
Nghe đi, đây còn là tiếng người sao?
Nguyễn An An thật sự rất muốn nói một câu như vậy.
Nhưng cô không nói, bởi vì dùng đầu ngón chân suy nghĩ cô cũng có thể đoán trước được câu trả lời của Cố Quyết.
Anh là người không có da mặt, nếu cô dám nói một câu “Lời anh nói là tiếng người sao”, Cố Quyết có thể sẽ trả lời bằng một số cách đơn giản như—— “Nói tiếng người thì có gì tốt?”, “Tiếng người có thể làm cơm ăn sao?”, “Tiếng người có thể giúp anh cưới được vợ sao?”, “Anh không phải người, bây giờ em mới biết sao?”
…… Ngẫm lại cũng thấy đủ rồi.
Nguyễn An An trầm mặc không nói, bắt đầu tỉ mỉ nhớ lại xem lời anh nói là thật hay giả.
Hình như trong mấy ngày nay, xác thực có mấy lần hai người thức đêm không phải làm chuyện vận động nào đó mà là vì chơi trò chơi, hoặc có khi chỉ đơn giản nói chuyện phiếm đến nửa đêm…… Rốt cuộc cũng không phải băn khoăn việc dậy sớm đi làm trong kỳ nghỉ lễ.
Nguyễn An An: “…… Nhưng mấy bài báo này nói cũng không phải không có lý.” Cô mím môi “Dù sao…… Tiết chế một chút sẽ không sai.”
Cố Quyết nhướng mày.
“Tiết chế?” Anh lặp lại rất chậm “Em nói là, anh còn chưa đủ tiết chế?”
“……” Nguyễn An An nhìn anh chằm chằm , sau một lúc lâu mới nói: “Em chỉ cảm thấy, tần suất của chúng ta có thể hợp lý hơn một chút…… hay là thay đổi ?”
“Tần suất này, vốn dĩ là vì sợ em mệt mỏi, cho nên nếu em muốn rút ngắn lại mà nói, anh không có ý kiến” Cố Quyết nói “Nhưng không thể không kéo dài.”
Nguyễn An An: “……”
Cô còn nhớ rõ trước kia khi cô và Cố Quyết mới vừa nói chuyện yêu đương, hơi một chút dính dáng đến đề tài này đều có thể mặt đỏ tai hồng.
Hiện tại thì sao?
Thế nhưng hiện tại có thể khí định thần nhàn mà thảo luận với anh về vấn đề tần suất vận động …… ---Đọc full tại Đọc Truyện---
Cô cũng chưa trải qua quá nhiều .
Chẳng qua là nhiều hơn một người bạn trai mà thôi.
Chẳng qua…… người bạn trai này, không phải người bình thường mà thôi.
Nguyễn An An giãy giụa nói: “Em cảm thấy một tuần một lần cũng rất……”
Câu nói kế tiếp không phát ra được nữa.
Người đàn ông trước mặt biến sắc, trên mặt viết đầy chữ u oán.
Độ dài ngắn của mái tóc anh gần như được duy trì một cách kỳ lạ, mặc kệ là trên trán hay bên tai đều vừa phải, sạch sẽ thoải mái tươi mới, lông mi nhỏ dài, đôi mắt bị ánh sáng bên ngoài chiếu vào sáng lấp lánh, vô cùng xinh đẹp.
Ai có thể cự tuyệt được người giả vờ đáng thương như vậy.
Không có ai.
Trong lòng Nguyễn An An mềm nhũn, lập tức muốn nói một câu “Vậy quên đi, không thay đổi”.
Cố Quyết lại thở dài.
“Haiz……” anh nói “Em chờ một chút.”
Rồi sau đó lấy điện thoại vừa khóa màn hình ra, ngón tay thon dài bắt đầu gõ chữ một cách tiết tấu, không tới mười giây, di động trong tay Nguyễn An An rung 3 cái.
“……?”
Cô nhìn ánh mắt Cố Quyết, chắc hẳn là tin nhắn anh gửi cho cô.
Nguyễn An An nghi hoặc click mở khung thoại ra.
Lọt vào trong tầm mắt cô là 3 đường link, phong cách dị thường quen thuộc.
[ Liên kết ]-[ Bạn có biết đàn ông không được phát tiết sẽ nguy hại tới mức nào không ? ]
[ Liên kết ]-[ Phụ nữ không nên cảm thấy chỉ cần nhẫn là mọi chuyện sẽ trôi qua, có một số việc muốn “Nhẫn” cũng không được! ]
[ Liên kết]-[ Bạn gái nên xem! Ngàn vạn lần đừng để bạn trai “Nghẹn”! Cuối cùng người chịu khổ vẫn là mình! ]
Nguyễn An An: “………………”
Phi!
Phi!!!
Người này!!!
Nguyễn An An nghiến răng nghiến lợi, nhìn mấy tiêu đề đó, nhiệt độ trên mặt lập tức tăng lên, bên tai truyền đến tiếng cười của Cố Quyết: “Còn muốn xem nữa không ? Anh ở nơi này còn một đống……”
“—— Không xem! Lưu lại tự anh xem đi!!”
Nguyễn An An nói xong, lập tức xoay người xuống giường, nhanh chóng đi dép lê, dưới chân như cưỡi gió chạy ra khỏi phòng ngủ vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Vẫn không bỏ lỡ câu hỏi của người nào đó ở phía sau.
“Vậy vẫn như cũ —— không thay đổi?”
Nguyễn An An suýt chút nữa vấp ngã: “…………”
Đồ lưu manh a a a a a a a a không phải người a a a a a a a a a a!!!
Mấy ngày sau, bởi vì “Đàm phán” thất bại khiến oán hận chất chứa, Nguyễn An An không chịu phối hợp trong một số thời điểm.
Nhưng cô nhanh chóng phát hiện ra, mình không phối hợp thì dường như cũng không có ảnh hưởng gì đến anh.
Chút đánh chút nháo, chút véo chút đá, ngược lại càng thêm tình thú.
Sau trận chiến gà bay chó sủa trong kỳ nghỉ lễ mùng 1 tháng 5, trường học tiến hành thi giữa kỳ.
Nhưng mấy người Thu Nghiên phải thi 3 môn, Nguyễn An An chỉ có một môn, Cố Quyết cũng một môn.
Thời điểm làm bài thi, hai người lại một lần nữa nộp bài nhanh nhất trường.
Sau khi khai giảng học kỳ 2, Thu Nghiên thường xuyên kêu rên rằng fan couple đã sắp khát đường muốn chết rồi.
Cô ấy nói hiện tại lịch học của Nguyễn An An ít, ngay cả người cũng không thấy được, lấy đâu ra cẩu lương. Mắt thấy diễn đàn trường học dần nguội lạnh, hiện tại cũng chỉ dư lại Thu Nghiên và một số fan chân chính vẫn đang đau khổ duy trì.
Khi lần đầu tiên Nguyễn An An nhìn thấy, cảm thấy vừa buồn cười lại có chút tiếc nuối. Bởi vì mấy cô gái nhỏ trên diễn đàn nói chuyện thật sự quá đáng yêu, những bài viết được mô tả dưới góc nhìn của bọn họ, mỗi lần xem cô đều không nhịn được cười.
Tuy nhiên có rất nhiều thứ sẽ thay đổi theo thời gian, ai rồi cũng sẽ bận rộn và có nhiều chuyện khác phải để tâm, cho nên thái độ của Nguyễn An An là thuận theo tự nhiên.
Nhưng Cố Quyết thì không.
Là một người từng xuất hiện trên diễn đàn để cảm ơn fan couple của mình đã tặng bao bao lì xì cho hôn lễ của hai người. Mỗi lần Cố Quyết nhìn thấy Thu Nghiên nói câu “Diễn đàn xương sụn đã nguội lạnh”, anh sẽ tự mình nhảy ra viết một vài điều.
Thu Nghiên nói không có đường, anh sẽ tự mình tạo ra đường.
—— GJ: “Hôm nay sau khi tan tầm, về nhà phát hiện ra đáy nồi nhà chúng tôi bị cháy, mùi hương trong nhà cũng giống như hiện trường buổi hoả hoạn. Tôi hỏi cô ấy đang làm gì, cô ấy nói nghiên cứu xem nấu cơm như thế nào. Nhà của chúng tôi ngoại trừ cô ấy cũng chỉ có mèo và tôi…… Vậy khẳng định cô ấy muốn nghiên cứu cách nấu cơm vì muốn nấu cho tôi ăn.”
—— GJ: “À, tôi chưa nói cho mọi người biết chúng tôi sống chung đúng không ? Vậy hiện tại đã biết rồi đấy.”
—— GJ: “Tôi chưa nói tôi từng đi học nấu cơm vì cô ấy sao? Vậy bổ sung nhé.”
—— GJ: “Bạn nói cô ấy hà tất gì phải như vậy, lúc trước điều kiện để cô ấy đồng ý lời cầu hôn của tôi chính là tôi phải học được cách nấu cơm, mỗi gia đình chỉ cần một người biết nấu cơm là được……”
—— GJ: “Cầu hôn? Thành công, tốt nghiệp xong sẽ mời mọi người ăn kẹo mừng.”
Mỗi một câu của anh, Thu Nghiên đều trả lời bằng một chuỗi “A a a a a a” không hề có ý nghĩa.
Sau khoảng ba bốn lần, Nguyễn An An phát hiện tần suất Thu Nghiên đặt câu hỏi bắt đầu có quy luật mỗi tuần một lần.
Hơn nữa hiện tại Cố Quyết không chỉ đăng bài viết mà còn kèm theo cả ảnh chụp.
Lại đến thời điểm phát đường, Nguyễn An An nhìn hai người anh tới tôi đi nói chuyện phiếm, không khỏi bắt đầu suy nghĩ. Cố Quyết phát đường, chẳng lẽ Thu Nghiên định độc chiếm?
Cô ấy không giống kiểu người này.
Nhưng sao diễn đàn trường học lại nguội lạnh?
Thẳng đến lần nọ, thời điểm ăn cơm trưa tại nhà ăn ở công ty, Nguyễn An An nhàm chán không có việc gì làm nên mới lên diễn đàn trường đại học C mà cô bỏ quên đã lâu.
Không nghĩ tới, vừa vào liền nhìn thấy tiêu đề 【Couple xương sụn】bất thình lình nổi bật trên trang đầu.
Tiêu đề hoàn chỉnh 【Tiết mục phát đường hàng tuần của Cố Thần hôm nay lại được đổi mới! 】, mấy…… mấy ngàn bình luận.
Nguyễn An An: “…………”
Con mẹ nó nguội lạnh?
Chỉ có mấy fan chân chính???
Chủ thớt tự thuật, bình luận phía dưới vô cùng mất lý trí.
【 a a a a a a Hôm nay Cố Thần nỗ lực phát đường! Tôi quá yêu! 】
【 Cố Thần giỏi quá ô ô ô ô ô, so với công lực phát đường của Cố Thần thì công nhân khuân vác như chúng ta thì tính là gì? 】
【 Các chị em nói đúng, phát đường cũng phải qua quá trình chưng nấu (chính chủ), tôi không xứng ô ô ô ô qwq】
【 Tôi từ video phỏng vấn sau cuộc thi đánh cờ ly trên Weibo đến diễn đàn đại học C, a a a a a a cặp đôi này cũng quá hạnh phúc đi! Thần tiên luyến ái trong hiện thực ngọt ngào như vậy sao?? 】
【 Lại cho tôi mười tấn đường! Tôi có thể! Mỗi ngày vùi đầu vào sách vở cũng chỉ có tình yêu ngọt ngào mới có thể xoa dịu nỗi thống khổ trong con người tôi! Cầu Cố Thần hãy nói nhiều hơn nữa!】
【 Cầu Cố Thần hãy đi viết sách đi!! 】
【 Cầu Cố Thần đi viết sách!!! Cố Quyết Cố Quyết Cố Quyết 】
Nguyễn An An: “…………”
Từ đó về sau, mỗi lần Cố Quyết bắt đầu viết bài, cô sẽ đi vào hỗ trợ .
Bởi vì Cố Quyết luôn thích phóng đại, ví dụ cô sờ trán anh xem anh có phát sốt hay không cũng bị anh thành vấn đề sinh tử……
Chỉ là Nguyễn An An không nghĩ tới, sau khi được cô hỗ trợ, mức độ cuồng hoan ở bên kia lại càng ngày càng nghiêm trọng……
Nhưng cũng không kéo dài quá lâu, bước sang tháng bảy, sinh viên năm nhất năm hai chuẩn bị bước vào kỳ thi cuối kỳ, năm 3 năm 4 vội vàng tìm công việc và chuẩn bị luận văn tốt nghiệp hoặc là thi lên thạc sĩ. Tháng bảy đối với bất cứ một trường đại học nào mà nói đều cực kỳ bận rộn.
Mấy tháng triển khai hợp tác cùng đại học C, Nguyễn An An thường xuyên đến tòa nhà “Phồn Lâm”, Cố Quyết cũng bắt gặp vài lần.
Nhưng vốn dĩ ngay từ đầu cô đã nói mình thực tập tại Lâm thị, cho nên “Cô là thực tập sinh may mắn được gia nhập vào công trình này”. Đó là một lý do vô cùng hợp lý.
Nghỉ hè năm thứ 3, kỳ thật cũng không được xem là nghỉ hè.
Chuẩn xác mà nói, một năm rưỡi cuối cùng này trường đại học đang cho sinh viên cơ hội và thời gian để hòa nhập cùng xã hội.
Khi kết thúc năm 3, ba người còn lại trong ánh sáng từ thị trấn nhỏ cũng thuận lợi tìm được công việc.
Ba người từ nhỏ đến lớn đều như hình với bóng, thế nhưng ngay cả chuyện tìm công việc cũng vậy. Hơn nữa bọn họ không ứng tuyển vào hai công ty lớn nhất Thanh Thành, nhưng cũng chọn được công ty có triển vọng không tồi.
Bọn họ vẫn luôn cường điệu, ít nhiều có Nguyễn An An và Cố Quyết, dựa vào thành tích trong cuộc thi đánh cờ ly nên mới có thể một đường thuận lợi như vậy. Vào ngày ba người nhận được thông báo, bọn họ chụp ảnh gửi vào trong nhóm, sau đó chỉnh chỉnh tề tề viết——
Thu Nghiên: 【 đức không xứng vị!* 】
Trần Tống: 【 đức không xứng vị! 】
Liên Hạo: 【 đức không xứng vị! 】
*(Đây là tên một bộ phim của đạo diễn Sheng Xianting, Fan Yulin và He Jiaju tham gia thực hiện.Trong thời kỳ đổi mới và mở cửa, chuyển đổi hệ thống kinh tế, phòng chống tham nhũng và xây dựng chính quyền trong sạch được coi là xây dựng nền nếp của đảng và xây dựng chính quyền trong sạch.)
Nguyễn An An thiếu chút nữa bị sặc.
Nguyễn An An và Cố Quyết yêu nhau lâu như vậy, nhưng vẫn chưa từng tổ chức sinh nhật cho nhau. Sinh nhật của hai người đều vào đúng kỳ nghỉ hè, mà vào thời điểm này năm ngoái, bọn họ vẫn chưa gặp nhau.
Sinh nhật Cố Quyết vào cuối tháng 7, sinh nhật Nguyễn An An vào đầu tháng 8, trước sau chỉ hơn kém nhau mấy ngày mà thôi.
Năm vừa rồi Nguyễn An An căn bản không về nước, thậm chí ngay cả sinh nhật cũng trải qua ở công ty, đối với những thứ đó kỳ thật cô hoàn toàn không thèm để ý, càng quan trọng là…… Nếu Cố Quyết chuẩn bị quà tặng cho cô, cô sẽ không biết nên tặng lại anh thứ gì.
Thời điểm chuẩn bị quà cho Khương Di và Ân Viện, cô còn chắc một chút, rốt cuộc ở một trình độ nhất định thì bọn cô khá hiểu nhau. Ví dụ như đến bây giờ Ân Viện vẫn còn sử dụng Thần Khí mà Nguyễn An An tặng.
Nhưng Cố Quyết thật sự rất ít thể hiện ra mình đặc biệt yêu thích thứ gì.
Một hai phải nói thì đại khái chính là cô và Bổn Bổn.
Nguyễn An An cảm thấy lấy tính cách này của Cố Quyết, chắc hẳn sinh nhật phải tổ chức thật lớn và đặc biệt. Không nghĩ rằng, sau khi hỏi mới biết được thái độ của Cố Quyết không khác cô là mấy.
“Quà tặng của em, anh còn phải ngẫm lại, nhưng em không cần chuẩn bị quà tặng anh đâu” Cố Quyết cố ý cường điệu “Thật sự, em tuyệt đối đừng tặng quà cho anh.”
Nguyễn An An hỏi vì sao.
“Bởi vì thứ anh muốn, em không cần chuẩn bị, buổi tối có thể trực tiếp tặng.”
“……”
Trừ điều này ra, anh còn nói hàng năm Bổn Bổn đều đón sinh nhật, nếu sinh nhật của 2 người cách nhau gần như vậy, không bằng tổ chức cùng con trai luôn, một nhà ba người.
Vì thế Bổn Bổn liền bị mạnh mẽ ép đón sinh nhật trước mấy tháng.
Hơn nữa mọi năm đều được ba tặng thú bông mấy ngàn tệ, năm nay chỉ được một mỹ nhân ngư 299 tệ do mẹ tặng. Bình thường ăn bánh kem đắt đỏ dành riêng cho mèo, năm nay, bởi vì mẹ sợ ăn bơ sẽ đau bụng nên chỉ được ăn một chút cá khô nhỏ.
Thật thê lương.
Cả hai đều đã thực tập đều được vài tháng rồi, tiền lương cũng có chút khả quan, mức sinh hoạt cũng bước vào hàng ngũ khá giả. Tuy rằng một ngày ba bữa cơm vẫn là bộ dáng cũ, nhưng ít nhất cuối tuần cũng sẽ đến mấy nhà hàng xa hoa do dân mạng đề cử ăn một bữa.
Nguyễn An An ở nhà ngọt ngọt ngào ngào, trong công ty cũng càng ngày càng như cá gặp nước.
Lâm thị là đại gia tộc, có rất nhiều phân hệ bàng chi, nhưng một khi doanh nghiệp liên lụy quá nhiều đến quan hệ gia tộc, tất nhiên bên trong sẽ xảy ra tranh chấp nội bộ, cho nên về điểm này Lâm Tùng Bách kiểm soát rất chặt chẽ. Có thể mua cổ phiếu, có thể mưu cầu chức vị cho con cháu thì gia tộc, huyết thống là con đường trực tiếp nhanh và tiện nhất.
Nhưng con đường này cũng chính là cơ hội người khác khó nắm được, có cơ hội thì đương nhiên sẽ phải có đủ năng lực tương xứng.
Ví dụ như cậu Nguyễn An An, cũng chính là anh họ của mẹ cô, hiện tại đang nắm giữ gần như tất cả các ngành công nghiệp của Lâm thị ở nước ngoài, Lâm Tùng Bách hoàn toàn buông tay. Lúc ấy Nguyễn An An còn gặp qua ông vài lần trong công ty, chính là một vị trưởng bối trung niên lịch lãm ít nói cười nhưng tác phong làm việc như gió vang sấm rền.
Mà hy vọng của Lâm Tùng Bách đối với cô, tự cô cũng biết.
Nguyễn An An nhận thấy trong thời gian một năm gần đây, dường như Lâm Tùng Bách âm thầm tạo cho cô khá nhiều rắc rối. Mục đích đại khái là để rèn luyện, hoặc có thể nói là luyện tập. Mặc dù cô đã từng làm việc ở nước ngoài và tham dự vào một số hạng mục có kết quả tốt, được cấp trên đánh giá rất cao thì Lâm Tùng Bách vẫn chỉ tin tưởng thành quả chính mắt ông nhìn thấy mà thôi.
Ông chưa từng mắng cô, như vậy cũng thuyết minh rằng cô xử lý những rắc rối đó không tồi.
Lãnh đạo cấp cao thay đổi người, thông thường những người có ý kiến nhất không phải nhân viên cấp cơ sở, bởi vì đối với bọn họ chỉ cần không liên lụy đến ích lợi trực tiếp của mình, bọn họ sẽ không quan tâm lão tổng là ai. Ngược lại là những người quản lý cấp cao, giám đốc và hội đồng quản trị chính là người để ý tới vấn đề đó nhất.
Dựa theo cách nói của Lâm Tùng Bách, những người này hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của ông, nhưng cô còn quá trẻ, cho nên Lâm Tùng Bách phải băn khoăn rất nhiều. Nếu ông không cho cô làm quen tiếp xúc với công việc từ trước, trực tiếp mở rộng căn cơ thì khó có thể phục chúng.
Mà ở trong khoảng thời gian này, thành tích của Nguyễn An An đã vượt quá sự mong đợi của Lâm Tùng Bách. Lâm Tùng Bách từng nói rất nhiều lần, ông cảm thấy cuối cùng đứa cháu ngoại này cũng nảy sinh cảm giác với việc quản lý công ty, cuối cùng cũng có ý chí chiến đấu.
Mà chỉ có Nguyễn An An mới biết được nguyên nhân.
Trước kia cô chỉ hoàn thành nhiệm vụ, hoàn thành mong đợi của Lâm Tùng Bách, nhưng lần này thì khác.
Tuy rằng Nguyễn An An học chuyên ngành quản lý kinh doanh, nhưng bản nhân cô thật sự không có một chút hứng thú nào, chưa nói tới việc bài xích nhưng chắc chắn cũng không thích.
Chuyên ngành mà cô thực sự yêu thích là máy tính, thứ cô chân chính cảm thấy hứng thú là công nghệ thực tế ảo, hệ thống mô phỏng máy tính và lĩnh vực phát triển của dự án “Phồn Lâm”.
Càng hiểu nhiều thì lại càng yêu thích, sau khi yêu thích mới nguyện ý đầu tư công sức làm việc, đây mới là gốc rễ của sự nhiệt tình.
Từ mấy tháng trước, vào buổi sáng thứ hai Nguyễn An An và Cố Quyết nhận giấy chứng nhận kết hôn, cô bị gọi trở về tham dự cuộc họp đầu tiên sau khi nhận bằng sáng chế “Phồn Lâm”. Trong thời gian này, họ đã trải qua một loạt thay đổi như làm mới, thăng cấp, gia cố. Cuối cùng thì phương án ra mắt sản phẩm “Phồn Lâm” cũng được hoàn thiện.
Thời gian dự kiến là tháng giêng sang năm.
Bộ phận tuyên truyền cho rằng tháng giêng là tháng tốt, trong kỳ nghỉ đông, sinh viên đại học là nhóm tiêu dùng mục tiêu của bọn họ. Trong năm có nhiều kỳ nghỉ lễ nhưng những người trẻ tuổi tham gia vào công việc sẽ là nhóm đối tượng chính.
Tất nhiên việc chi nhiều tiền cho việc quảng cáo tuyên truyền không phải là vấn đề lớn đối với Lâm thị. Nhưng đối với một hạng mục quan trọng như thế, luôn phải có một phương án càng hoàn mỹ càng tốt.
Giống như rất nhiều công ty trò chơi sẽ liên kết với hãng truyện manga anime thì “Phồn Lâm” cũng tính toán hợp tác với một số công ty khác, để đạt được lợi ích tối ưu hóa về mặt tuyên truyền. Cái ý tưởng này thuận lợi, chắc hẳn sẽ hoàn thành trong hai tháng tới.
Mà đối tượng…… chính là 《 Lục giới 》của Cố thị
Trong kỳ nghỉ quốc khánh mùng 1 tháng 10, Cố Quyết không chịu được Cố phu nhân mỗi ngày thúc giục nên đã bay một chuyến về Mỹ.
Nếu vợ anh ở nhà thì đương nhiên anh sẽ không đi đâu hết, chủ yếu là mấy hôm trước Nguyễn An An đã đi công tác cùng công ty, đi một tuần mới trở về, lúc đó đã qua kỳ nghỉ lễ mất rồi.
Anh phòng không gối chiếc ngay cả công ty cũng không muốn đi nên liền dứt khoát trở về nhà.
Có thể là sau nửa năm phóng túng, năm nay đối với Cố Quyết mỗi ngày đều đi làm đúng giờ mà nói, Cố Khải Trung vô cùng vừa lòng tới mức không thể vừa lòng hơn.
Sau khi Cố Quyết về nhà, cho dù ngẫu nhiên chọc ông tức giận thì thái độ của Cố Khải Trung cũng tốt hơn trước kia rất nhiều. Ông chỉ sợ một ngày nào đó Cố Quyết bị kích thích rồi lại mỗi ngày tới công ty 3 tiếng như nửa năm trước.
Trong nhà có một Cố Minh mơ mơ màng màng là đủ rồi, ít nhất phải có một người đầu óc thanh tỉnh.
Ngày đầu tiên Cố Quyết trở về, Cố Khải Trung không nói chuyện công việc với anh, ngày hôm sau mới nhắc tới chuyện hợp tác cùng Lâm thị.
“Dự án ‘Phồn Lâm’ kia, chỉ lợi không hại” Cố Khải Trung nói “Ba nghe nói con vẫn còn suy xét, thật sự không muốn hợp tác?”
Cố Quyết không trực tiếp trả lời, hỏi lại: “Ba tin tưởng bọn họ như vậy?”
“Không phải có tin hay không” Cố Khải Trung cho rằng anh đang nghẹn khuất, ám chỉ nói “Nhiều năm như vậy, tuy rằng hai nhà vẫn luôn coi nhau là đối thủ cạnh tranh, nhưng ông nội con và Lâm lão gia tử vốn là bạn bè, huống chi nếu có thể cùng nhau giành chiến thắng, tại sao lại ngớ ngẩn mà từ chối.”
“Không không không, không quan hệ với chuyện này.” Cố Quyết nói “Ai cạnh tranh với ai, con chưa bao giờ để ý những thứ đó.”
“Duy chỉ có chuyện này ……” Cố Quyết cười một tiếng “Có thể là bởi vì, lần này liên quan đến trò chơi của con đi…… Tuy rằng nói như vậy có chút ấu trĩ, nhưng chính xác là có tình cảm.”
Từ nhỏ Cố Quyết đã yêu thích các vấn đề liên quan đến máy tính, trong cuộc sống của anh đã từng ngoại trừ nuôi mèo thì chính là chơi game.
Anh trở thành người chơi bất khả chiến bại vô địch thủ trong trò chơi, đồng thời lại chán ghét giao diện của những trò chơi trên thị trường, cho nên mới ra tâm tư thiết kế trò chơi.
Ngay từ khi mới ra mắt《 Lục giới 》 đã nằm ở vị trí đỉnh cao, chưa từng có, cũng hoàn toàn không cần bất cứ hình thức tuyên truyền, hay hợp tác với nhãn hiệu nào để quảng cáo, phô trương thanh thế.
Không chỉ bởi vì không cần, mà còn bởi vì Cố Quyết không muốn.
“Kỳ thật ba muốn con đồng ý, còn có một lý do khác.” Cố Khải Trung trầm mặc thật lâu rồi nói : “Có thể con không biết, người phụ trách dự án ‘Phồn Lâm’ bên đối phương là cô gái lúc trước ba định giới thiệu cho con…… sau khi hợp tác sẽ chính thức gặp mặt, ba cũng không đến mức lén sắp xếp cho con ——”
Cố Quyết bừng tỉnh đại ngộ, giơ tay làm thủ thế “Dừng”, “Con hiểu rồi.”
Bởi vậy, ngay cả suy nghĩ cũng không cần thiết.
Ha hả.
Anh đã kết hôn, không biết người bên kia ôm thái độ thế nào, nhưng tóm lại Cố Khải Trung muốn mượn cơ hội hợp tác để anh và cô gái kia tiếp xúc là điều tuyệt đối không có khả năng.
Mơ tưởng.
Cố Quyết tính thời gian, anh sẽ bay trở về Thanh Thành trước Nguyễn An An một ngày.
Khi về đến nhà, đầu tiên anh chuẩn bị thức ăn cho Bổn Bổn, rồi sau đó thông báo một tiếng bình an trong nhóm chat của gia đình, không quá mười phút sau liền nhận được tin nhắn trò chuyện riêng của Cố Minh trên WeChat.
Cố Minh: 【 Vừa rồi, anh vừa nhìn thấy cô cháu gái Lâm gia mà ba định giới thiệu cho em 】
Cố Minh: 【 A Quyết, đây là mẫu người em thích nha! 】
Cố Minh: [ Hình ảnh ]
Cố Minh: 【 Lúc em học đại học, không phải nói thích người có mái tóc đen thẳng, gương mặt thanh thuần sao? Lúc trước chỉ vì em nhận nhầm bóng dáng của ai đó mà đến bây giờ anh vẫn nhớ sau một đêm trường học bỗng nhiên xuất hiện vô số mỹ nữ để tóc dài đen thẳng】
Cố Minh: 【 Đây chính là hình mẫu tiêu chuẩn mà em thích! Lớn lên vô cùng vô cùng xinh đẹp, thật sự, tin anh đi, tuyệt đối là mẫu người em thích, nếu em mà không khen một câu thì anh sẽ nguyện ý ăn phân】
Cố Quyết đọc đến đây, cười một tiếng, gõ chữ: 【 Vậy anh thật sự phải ăn phân rồi, bởi vì có đẹp cũng không có khả năng đẹp hơn bạn gái em 】
Sau khi anh gửi xong liền tùy ý kéo lên trên xem một chút.
Nhưng con người thường rất mẫn cảm khi họ nhìn thấy người hoặc sự vật vô cùng quen thuộc.
Anh chỉ hơi liếc mắt một cái, nhưng hình dáng kia lại khiến cho cả người anh sửng sốt.
Cố Quyết click mở hình ảnh, hình dáng lập tức rõ ràng.
Bức ảnh này được chụp lén.
Bối cảnh là một căn phòng sang trọng, khắp nơi được trang hoàng theo phong cách Châu Âu cổ điển, cách trang hoàng rất có hương vị của Cố phu nhân.
Sườn mặt thiếu nữ đối diện với máy ảnh, trên tay là một cuốn sách, đôi mắt mở lớn, có chút kinh ngạc, nhưng vẫn có thể nhìn ra ngũ quan vô cùng xinh đẹp.
Vốn dĩ Cố Quyết không định zoom bức ảnh này lên xem, anh nghĩ mặc kệ là tiên nữ nơi nào, cho dù là tiên nữ có cánh cũng không quan hệ gì với anh.
Nhưng……
Mẹ nó……
Hình như đây là tiểu tiên nữ nhà anh thì phải??????
Chương 65
Cố Quyết nhìn lại một lần nữa.
Bức ảnh này hoàn toàn không có dấu vết PTS.
Người phụ nữ trong ảnh cũng không giống như phẫu thuật thẩm mỹ mới có gương mặt này.
Hai giả thiết đều không được thành lập, như vậy chỉ còn dư lại một khả năng......
Gương mặt của Nguyễn An An rất đẹp, đó là sự khác biệt giữa động và tĩnh khi đặt cô trong ảnh. Trong ảnh cô vẫn như thường lệ, gần như không trang điểm, ánh mắt trong trẻo, gương mặt thanh khiết.
---Đọc full tại Đọc Truyện---
Cho nên......
Thực tế là......
Mặc dù một sự thật vớ vẩn được bày ra trước mặt, nhưng khi nhìn thấy vợ trong ảnh, đại não anh còn chưa kịp phản ứng thì tay đã theo bản năng ấn lưu.
Cố Quyết: “............”
Cố Quyết lại gõ chữ.
Rõ ràng đã xác nhận, nhưng anh vẫn chưa từ bỏ ý định muốn hỏi lại một lần: 【 Đây là ai? Tên gì? 】
Cố Minh không trả lời mà gửi tới một tin nhắn thoại.
—— “Đây là cô gái Lâm lão muốn giới thiệu cho em, tên là gì thì anh không biết, nghe nói là cháu gái ngoại của ông ấy? Haiz…… Có phải anh xuất ngoại nhiều năm đã quên mất chuyện gì hay không? Ông Lâm lấy đâu ra cháu gái? Hay là ông ấy nói sai rồi? Nhưng mà ai thèm quản cô ấy là cháu ai, thế nào thế nào? Có phải gu của em hay không?”
“......”
Ngón tay Cố Quyết dừng một chút.
Mẹ nó đây không chỉ là gu của em mà còn là cô gái em coi trọng từ bảy năm trước, nhớ thương lâu như vậy cuối cùng thật vất vả mới lừa được về nhà.
Cố Quyết thật sự không biết nên trả lời như thế nào, cho nên anh dứt khoát không trả lời.
Anh mở khung chat giữa anh và cô ra.
Cố Quyết không ôm hy vọng gì nhắn tin WeChat cho Nguyễn An An.
GJ: 【 Em...... Có chị em sinh đôi hay không? 】
Không quá nửa phút, Nguyễn An An nhanh chóng trả lời: 【 Không có, làm sao vậy? 】
GJ: 【 Không có gì, chỉ là anh gặp một người trên đường thấy diện mạo người nọ đặc biệt giống em......】
Sau khi Cố Quyết gửi tin nhắn, anh nhắm mắt, đại não giăng đầy sương mù.
Rồi anh lại nhìn bức ảnh kia một lần nữa.
Cháu ngoại chủ tịch Lâm?
Cố Quyết hoàn toàn không có chút hứng thú gì với hào môn thế gia, anh chưa bao giờ chủ động hỏi nên gần như không hề nắm rõ.
Thời điểm Cố Quyết còn chưa có ký ức, từng bị ba mẹ đưa ra ngoài tham gia các loại tiệc tối. Nhưng từ sau khi anh lớn lên một chút, có thể chạy có thể nhảy có thể biểu đạt ý tưởng của mình một cách rõ ràng, anh đã vô cùng kháng cự những hoạt động như vậy.
Lúc bốn năm tuổi anh còn tương đối đắn đo, tới khi bảy tám đã hoàn toàn không nghe theo lời ba mẹ. Cố Khải Trung nói: “A Quyết, đi một chuyến đến tiệc rượu cùng ba mẹ, ở đó có rất nhiều món ăn ngon.”
Cố Quyết nhỏ tuổi từ chối vô cùng tự nhiên: “Không được, con còn phải đi đánh nhau giúp anh em.”
Cố Khải Trung tức giận tới mức giậm chân.
Cũng may thay trong nhà còn có một Cố Minh biết nghe lời, đại diện cho con trai nhà họ Cố đi gặp người bên ngoài. Chính vì lý do đó, ngoài những đóng góp to lớn của anh dành cho Cố thị thì anh gần như là người ngoài vòng. Đặt ở bối cảnh cổ đại nói, những người cùng cấp với anh biết chưởng môn nhân của các đại bang phái là ai, lại không biết vợ và con của chưởng môn nhân là ai.
Anh biết chủ tịch Lâm, nhưng lại không biết con gái Lâm lão là ai, cháu gái ngoại lại càng không......
Hơn nữa Nguyễn An An họ Nguyễn, mẹ cô là con gái của Lâm lão nên hẳn là mang họ Lâm, cho nên họ Nguyễn này đến từ ba cô......?
Đối với những thứ đó Cố Quyết thật sự dốt đặc cán mai.
Đương nhiên, tất cả đều có thể chậm rãi điều tra. Điều đầu tiên mà anh có thể xác nhận chính là nguồn ảnh của Cố Minh xuất phát từ Cố Khải Trung, mà lời nói của Cố Khải Trung hoàn toàn không phải là giả.
Trách không được trong cuộc thi đánh cờ ly thao tác của cô lại lưu loát như vậy.
Trách không được khả năng quản lý của cô lại lợi hại như vậy.
Lúc đầu Cố Quyết còn cảm thấy vợ mình có thiên phú dị bẩm, anh thổi phồng trong nhóm chat hồi lâu, nói cô là nữ sinh viên đại học bình thường nhưng tầm mắt tầm nhìn chiến lược so với mấy công tử tiếp xúc với thương trường tử nhỏ như bọn họ thì mạnh hơn nhiều.
......
Đau đầu.
Cố Quyết ngồi ở mép giường, Bổn Bổn ghé vào bên chân anh, cái đuôi thỉnh thoảng lại rung lên một chút. ---Đọc full tại Đọc Truyện---
Cố Quyết nhìn nửa ngày, lên tiếng gọi nó: “Bổn Bổn.”
Bổn Bổn ngẩng đầu.
“Mẹ con có rất nhiều tiền, con biết không?” Cố Quyết nói “Có thể là kiểu có tiền giống như ba......”
Bổn Bổn không hiểu, nó nghiêng đầu: “Meo?”
“Chính là căn phòng lớn” Cố Quyết giải thích “Mẹ con cũng có căn phòng lớn, căn phòng lớn giống như ba.”
Bổn Bổn ngồi dậy, ánh mắt sáng lên: “Meo meo w!!”
Cố Quyết cười nhạo, sờ sờ đầu nó: “Con chỉ biết căn phòng lớn......”
Trong đầu Cố Quyết đột nhiên hiện lên rất nhiều chi tiết đã từng bị xem nhẹ.
Chẳng hạn như năm đó, khởi đầu của sự hiểu lầm.
Nguyễn An An từng nói đi nói lại, cô chán ghét ba mình, tương lai cô không muốn dính dáng với người như vậy, không đời nào cô gả cho người có tiền …… Tuy rằng có chút ý tứ giận chó đánh mèo, nhưng anh cảm thấy nhất định là gia đình đã mang lại cho cô thứ gì đó đặc biệt không tốt, bằng không sẽ không khiến cô mâu thuẫn như vậy.
Hơn nữa cô cũng từng nói qua, tương lai phải tự lập, không tiêu một phân tiền nào của người đàn ông cặn bã.
Theo suy nghĩ của Cố Quyết thì...... có lẽ cô được sinh ra trong một gia đình tan vỡ, mà ba cô được xem là kẻ có tiền trong số những người bình thường, nhưng mối quan hệ lại sớm ba chiều bốn, tình cảm không ổn định. Cuối cùng mẹ Nguyễn An An lại trở thành người bị hại, trong lòng cô gái nhỏ bởi vì vậy mà bị bóng ma bao trùm.
Sau khi lên đại học, cô chắc chắn muốn độc lập về mặt kinh tế, không cần xin ai một phân tiền, hẳn là không quá dư dả.
Ai có thể nghĩ đến......
Không dùng tiền của ba......
Nhưng ông ngoại cô lại là Lâm Tùng Bách???
Cô nói trong tương lai mình sẽ không gả cho kẻ có tiền.
Cố Quyết cũng không nghĩ tới, chính bản nhân cô lại là nhân tài kiệt xuất trong số những kẻ có tiền.
Một mảnh hỗn độn, Cố Quyết điều động ký ức, bỗng dưng nhớ tới mùa đông năm trước, sau khi kết thúc cuộc thi Đánh cờ ly, nhóm mấy người bọn họ đi ra ngoài chúc mừng. Nguyễn An An uống say, cô bám vào bên tai anh nói một câu “Em là nữ tổng tài nắm trong tay hàng chục tỷ”.
Hơn nữa còn nói đi nói lại mấy lần.
Lúc đó cô cực kỳ cường điệu lời cô nói là sự thật, nhưng anh không tin. ---Đọc full tại Đọc Truyện---
“............”
Cố Quyết giơ tay, che kín đôi mắt.
Người trong thiên hạ chân thành không lừa dối ta, sau khi uống say thì nói thật, lời nào cũng là sự thật.
Lần này Nguyễn An An đi công tác, không phải bận rộn vì chuyện “Phồn Lâm”.
Với tư cách là tổng tài kế nhiệm, mặc dù trọng điểm gần như đặt vào dự án cốt lõi, mà khi đó đương nhiên sẽ có rất nhiều dự án muốn hợp tác, phương án muốn xem, các hạng mục phải thực hiện. Để làm chu đáo mọi mặt thì trong đầu phải đồng thời trang bị rất nhiều thứ, mà tiêu chuẩn của Lâm Tùng Bách cũng không phải chỉ đơn giản làm tốt dự án “Phồn Lâm”.
Lần này kết thúc chuyến công tác, thời điểm trở lại Thanh Thành đã là trung tuần tháng mười.
Hơn nữa sau khi xuống máy bay, cô cũng không thể về nhà, đi theo xe công ty thẳng đến tòa nhà Lâm thị, đi thang máy chuyên dụng lên tầng cao nhất.
“Bên phía Cố thị vẫn chưa trả lời sao?” Nguyễn An An đẩy cửa văn phòng, hỏi người phụ nữ mặc trang phục chuyên nghiệp đứng bên cạnh.
Đây là thư ký của Lâm Tùng Bách, hiện tại trở thành trợ thủ của cô. Đương nhiên, đó cũng là đôi mắt Lâm Tùng Bách sắp xếp bên người cô.
Rõ ràng không phải là người phụ nữ cẩu thả, nhưng lấy tên tiếng anh lại là Candy, kẹo ngọt. Sau khi làm quen, Nguyễn An An từng hỏi lý do, Candy nói đó là tên con trai đặt cho mình, bởi vì con trai nói rằng cô ấy ngọt ngào như kẹo.
“Đúng vậy.” Candy kẹo ngọt nói xong, đẩy gọng kính đen lên một chút “Chúng ta tiếp tục chờ, hay là......”
“Lấy phương thức liên hệ với người phụ trách của đối phương cho tôi đi” Nguyễn An An thở dài “Tôi thử xem, nếu vẫn không được......”
Lời nói trong miệng Nguyễn An An hơi dừng lại.
Cô nghĩ rồi lại nghĩ, trước sau cũng không rõ đối phương vì sao không đồng ý.
“Phồn Lâm” đã phô bày hết những lợi ích của nó ra ngoài, theo lý mà nói, cho dù là doanh nghiệp Cố thị cũng không tới mức khó hợp tác như thế.
Sự kết hợp giữa công nghệ VR và trò chơi trực tuyến là phương án đầu tiên được Nguyễn An An đề xuất. Trải qua nhiều cuộc khảo sát trên thị trường, kết quả cho thấy, trong lĩnh vực giải trí, công chúng đặt nhiều kỳ vọng cho câu hỏi “công nghệ VR sẽ được kết hợp với loại hình giải trí nào”. Bên cạnh đó mong đợi của người được khảo sát dành cho trò chơi trực tuyến là rất cao.
Người trẻ tuổi ham chơi, người trẻ tuổi có sức tưởng tượng phong phú, ai mà chưa từng có ảo mộng thực tế đâu?
Tuy rằng hiện tại không hiện thực được giấc mơ thực tế ảo, nhưng có thể tiến thêm một bước cũng là đột phá cực đại đối với tình trạng hiện nay.
Về vấn đề lựa chọn trò chơi trực tuyến, trò chơi quốc dân như《 Lục giới 》 quả thực không có đối thủ ở trong ngành.
Nếu muốn chiếm lợi ích nhiều hơn nữa thì cũng nên nhả ra một chút, không có đạo lý giữ nguyên thái độ này......
Nguyễn An An cảm thấy hơi buồn bực.
Bản thân cô chính là fan trung thành của 《 Lục giới 》, cô cũng biết nếu kỹ thuật của “Phồn Lâm” được kết hợp với《 Lục giới 》, hiệu quả sẽ có bao nhiêu xuất sắc.
Nếu có thể làm tốt thì trò chơi sẽ có cơ hội phát triển theo lối khác với cơ sở ban đầu. Hiệu ứng hình ảnh đánh sâu vào thị giác, có trải nghiệm mới và độc lập, đứng dưới góc độ của người chơi mà suy nghĩ, quả thực không gì tuyệt vời hơn.
Vậy tại sao bọn họ lại không đồng ý?
Cô hít sâu một hơi, bình phục một chút cảm xúc, bổ sung tiếp những lời vừa rồi chưa nói xong.
“...... Nếu vẫn không được, vậy đó cũng không phải do chúng ta không tốt, chỉ có thể thuyết minh rằng tầm mắt của đối phương quá cao ——”
Nguyễn An An “Hừ” một tiếng, giọng nói hơi giương cao “Hiện tại cự tuyệt, tương lai chờ hối hận đi!”
Candy đứng ở bên cạnh mỉm cười.
Từ sau khi tốt nghiệp Candy đã tiến vào Lâm thị, làm việc dưới trướng của Lâm Tùng Bách gần mười năm. Ban đầu khi mới nhìn thấy Nguyễn An An cô quả thực rất kinh ngạc, bởi vì từ kết quả công tác ở nước ngoài của Nguyễn An An được Lâm Tùng Bách truyền cho cô mà nói, vô cùng không phù hợp với diện mạo bên ngoài của Nguyễn An An. Nhìn như vậy, càng giống như một cô gái nhỏ mới vào đại học.
Nhưng đây là cháu gái của chủ tịch Lâm, Candy chưa bao giờ dám xem nhẹ. Chẳng qua, vốn dĩ cô chỉ nghĩ cố gắng hết sức để cô gái nhỏ nhanh chóng hiểu được sức nặng của trách nhiệm mình phải gánh vác trên vai. Lại không nghĩ tới dưới hầu hết các tình huống không cần bất cứ ai trợ giúp cô gái nhỏ này lại có thể thường xuyên thảo luận với nhóm nghiên cứu phát triển về cách cải thiện sản phẩm của “Phồn Lâm”, thể hiện được lối tư duy và khả năng làm việc không phải người bình thường nào cũng có.
Thẳng đến khi nghe Lâm lão nói, vốn dĩ chuyên ngành mà Nguyễn An An muốn theo đuổi là máy tình, lúc này Candy mới bừng tỉnh đại ngộ.
Trên người Nguyễn An An có một loại khí chất vô cùng đặc biệt, càng ở chung cô càng thích tính cách của cô gái này. Có khi thì trẻ con đáng yêu, nhưng đối với những chuyện lớn lại cực kỳ quả quyết, đối nhân xử thế có ba bảy loại, đến nay vẫn còn rất nhiều nhân viên trong công ty cho rằng cô ấy chỉ là một thực tập sinh nho nhỏ.
“Tôi sẽ liên hệ với người phụ trách của đối phương......” Candy vừa nói xong, lấy điện thoại di động ra, mở khóa, thanh âm hơi dừng lại “Chờ một lát.”
Nguyễn An An ngẩng đầu: “Hả? Làm sao vậy?”
Candy cau mày, đọc kĩ email vừa được gửi tới một lần nữa, nói: “Đối phương gửi phương thức liên hệ tới, nói…… muốn nói chuyện trực tiếp với ngài.”
Hả?
Nguyễn An An nhướng mày: “Chỉ mặt đặt danh muốn nói chuyện với tôi? Là giám đốc truyền thông? Hay là trợ lý của Cố tổng?”
Câu tiếp theo cô quả thực rất muốn buột miệng thốt ra là Lương Tĩnh Như cho anh ta dũng khí này sao! (bài hát Dũng Khí – Lương Tĩnh Như)
Khinh thường kỹ thuật tuyệt mỹ của chúng ta còn kéo dài thời gian như vậy cũng thôi đi! Hiện tại một trợ lý nho nhỏ lại đòi đàm phán ngang hàng với cô sao!!!
“Không phải......” Câu nói tiếp theo của Candy lập tức dập tắt ngọn lửa trong cô “Là Cố tổng muốn nói chuyện với ngài.”
“............”
Nội tâm đang quay cuồng của Nguyễn An An bình tĩnh trở lại.
À, Cố tổng…… là vị Cố nhị thiếu, người đã phát minh ra 《 Lục giới 》đấy sao, một kẻ thần bí ngay cả tên cũng không có.
“Cô……” Nguyễn An An nhíu mày, cô đoán không ra bọn họ muốn chính thức cự tuyệt hay là đồng ý hợp tác “Địa chỉ email không sai chứ?”
“Không sai, là email chúng ta vẫn luôn liên hệ .”
“Tốt” cô giơ tay vuốt tóc “Là email hay cái gì cũng được? Gửi phương thức liên hệ cho tôi đi.”
“WeChat, tôi đã gửi ảnh chụp màn hình qua WeChat công việc của ngài rồi.”
“Được.”
WeChat công việc của Nguyễn An An khác với WeChat cá nhân. WeChat công việc không một chút cẩu thả, gói biểu cảm gì đó đều không có, ảnh đại diện và vòng bạn bè cũng vô cùng sạch sẽ.
Mà bên kia cũng giống cô, vừa nhìn liền biết được tạo ra dành riêng cho công việc.
Hơn nữa sau khi thêm WeChat, hai người chào hỏi đơn giản, anh một câu Nguyễn tổng tôi một câu Cố tổng, cô muốn tiến thẳng vào chủ đề, hiển nhiên đối phương cũng suy nghĩ giống cô.
Nguyễn An An trong WeChat này và WeChat cá nhân như hai người khác nhau, dùng từ ngắn gọn, một câu vô nghĩa cũng không nói nhiều. Mượn lời nói của Candy nhận xét chính là, phong cách rất tổng tài.
Chuyện này tuy rằng đã kéo dài một đoạn thời gian, nhưng khi hai bên đã quyết định, kỳ thật chỉ cần dăm ba câu là có thể kết thúc vấn đề.
Còn lại chi tiết hợp tác cụ thể được giao từ các cấp ban ngành của hai bên cùng nhau phối hợp.
Đối phương lại gửi một tin nhắn mới.
【Phương án của quý công ty không có vấn đề gì, hiện tại trời đã khuya, Nguyễn tổng tan tầm sớm một chút đi. 】
Nguyễn An An sửng sốt.
Thế nhưng còn…… Rất tri kỷ.
Kỳ thật trước ngày hôm nay, trải qua sự hun đúc của những người bên cạnh, trong cảm nhận của cô vị Cố nhị thiếu này đã được dán vài nhãn mác.
1. Đối tượng Nguyễn Lâm yêu thầm và muốn kết hôn, trừ điểm.
2. Rõ ràng ngay cả một tấm ảnh chụp cũng không có nhưng lại bị đồn thổi thành giấc mộng của hầu hết các cô gái ở Thanh Thành, trừ điểm.
3. Được Lâm Tùng Bách xem trọng, có không ít tin đồn lợi hại, tương lai rất có thể sẽ bị lôi ra để so sánh với chồng mình, trừ điểm.
4. Người sáng lập ra Lục giới, cái này…… thật ra cô vô cùng công minh mà cộng thêm điểm cho anh ta.
Tuy rằng ở mục cuối cùng kéo trở về không ít điểm, nhưng bên trên cũng bị giảm khá nhiều, nói tóm lại có 10 phần thì anh ta chiếm 5 phần, không thích cũng không ghét.
Hơn nữa lúc trước bởi vì 3 mục trên đã định sẵn trong suy nghĩ của cô, Nguyễn An An vẫn luôn mang theo một loại cảm giác phòng bị và địch ý đối với người này.
Lúc này nói chuyện vài câu, cô lại phát hiện người này làm đối tượng hợp tác thật đúng là không tồi, cho dù lúc trước vẫn luôn không có hồi đáp chính xác, nhưng hiện tại lãng tử quay đầu cũng chứng minh ánh mắt của anh ta rất tốt.
Nguyễn An An tự nhiên cũng buông xuống vẻ đề phòng.
Nguyễn An An gõ chữ trả lời: 【 Được, Cố tổng, ngài cũng nghỉ ngơi sớm một chút. 】
Rồi sau đó đóng WeChat, mang theo đồ đạc rời khỏi công ty.
Sự tình bị treo trong nhiều tháng cuối cùng cũng nghênh đón kết quả tốt nhất, viên đá trong lòng rốt cuộc cũng hạ cánh án toàn, một đường về nhà Nguyễn An An đều ngâm nga hát.
Thời điểm cô về đến tiểu khu là 7 giờ rưỡi, nghĩ tới bình thường Cố Quyết phải 8 giờ mới trở về, Nguyễn An An liền rẽ vào một nhà hàng gần đó mua chút đồ ăn.
Từ thứ hai đến thứ sáu anh đều trở về muộn như vậy, mà đến bây giờ Nguyễn An An vẫn chưa học được cách nấu ăn, cho nên nếu chờ anh trở về nấu cơm thì hai người đều bị đói bụng, thông thường vẫn luôn xuống dưới tiểu khu mua đồ ăn sẵn.
Nguyễn An An gọi cơm xong liền ra cửa chờ, hiện tại vừa vặn là giờ cơm buổi tối, cô cũng không thể ở bên trong chiếm chỗ ngồi trong tiệm.
Cô đứng ở cửa cúi đầu xem di động, không chú ý tới phía sau có người.
Cố Quyết vừa mới đậu chiếc xe thể thao trong bãi bãi đỗ ngầm ở đối diện, thời điểm đi ngang qua nơi này, liếc mắt một cái liền thấy Nguyễn An An đứng ở cửa quán ăn.
Cô mặc chiếc áo khoác màu vàng nhạt, tóc dài buông xõa phía sau lưng, bên người là một chiếc túi nhỏ, vẫn là chiếc lúc trước dọn tới nhà anh, loại giảm giá trong trung tâm thương mại.
Cố Quyết có chút muốn cười.
Ngẫm lại những chi tiết nhỏ trong quá trình ở chung của hai người, anh đúng là không hề phát hiện.
Khó có thể tưởng tượng, cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy, sinh hoạt cần kiệm, cười rộ lên vô cùng mềm mại đáng yêu, ở trước mặt anh luôn tỏ vẻ tinh quái…… Nhưng vừa rồi khi nói chuyện công việc cùng anh trên WeChat, ngữ khí có thể bình tĩnh lại chuyên nghiệp đến vậy.
Hai người giống như đang xếp hàng ngoài cửa, ông chủ xách đồ ăn ra ngoài lập tức nhìn thấy người phía sau lưng Nguyễn An An, ông lập tức nhiệt tình chào hỏi “Ấy, tiểu Cố cũng tới rồi?”
“……” Tiểu Cố? Còn có tiểu Cố nào sao?
Nguyễn An An sửng sốt một giây, rồi sau đó quay đầu lại.
Người hơn một tuần không gặp đang đứng cách cô một mét, cao gầy đĩnh bạt.
Ngoại trừ mùa hè, Cố Quyết hầu như không mặc quần áo màu sắc, đen trắng luân phiên. Mà quần áo đơn giản càng khiến khuôn mặt anh tuấn cực kỳ, đèn đường hắt lên mặt anh, sống mũi cao thẳng là đường ranh giới phân cách nửa sáng nửa tối.
Vừa rồi Nguyễn An An hoàn toàn không nhận ra được phía sau có người, bỗng dưng đối diện, đầu óc cô choáng váng.
Cố Quyết giang rộng hai tay.
Sau khi phản ứng lại, Nguyễn An An lập tức xoay người tiến vào ngực anh: “Anh tới từ khi nào! Sao không gọi em!”
Thực ngạc nhiên, cũng thực vui vẻ.
Cố Quyết cười một cái, không trả lời.
Anh dùng một tay ôm cô, một tay khác nhận đồ ăn ông chủ đưa qua, lại gật đầu từ biệt cùng ông chủ.
Cố Quyết nói hôm nay mình hoàn thành nhiệm vụ xong sớm cho nên mới trở về sớm như vậy. Dọc theo đường đi trở về tiểu khu, bao gồm cả thời gian ăn cơm, Nguyễn An An vẫn luôn rơi vào loại trạng thái phấn khích , khi nói chuyện ngữ khí đều lộ ra sự hưng phấn.
Thời điểm Cố Quyết hỏi cô, cô rất tự nhiên mà trả lời: “Bởi vì về nhà …… Nhìn thấy anh liền vui vẻ nha.”
“Ừm” Nguyễn An An lại nhớ tới “Còn có, bởi vì cho tới nay công việc vẫn không có tiến triển, đột nhiên hôm nay lại có đột phá lớn, cho nên mọi người ở công ty ai cũng vui vẻ.”
“……”
Điều thứ nhất là vì anh.
Điều thứ hai cũng là vì anh.
Được rồi.
Cố Quyết vừa lòng.
Kỳ thật từ ngày hôm qua trở về nhà, đến bây giờ anh vẫn chưa thể chải vuốt rõ ràng suy nghĩ của mình.
Chủ yếu chính là, anh không nghĩ ra nguyên nhân Nguyễn An An làm như vậy.
Cho tới bây giờ, Cố Quyết có thể phân tích ra lý do hợp lý nhất chính là…… cô cho rằng anh là một sinh viên nghèo khổ, cho nên tới nay vẫn luôn phối hợp với anh, mọi việc đều như thế.
Nhưng mặc kệ có phân tích như thế nào thì một điều vẫn không bao giờ thay đổi.
Cô thích anh là sự thật.
Như vậy là đủ rồi.
Quản cô là tiểu công chúa hay cô bé lọ lem, là tiểu công chúa anh sẽ khiến kết cục của cô giống như trong câu chuyện cổ tích—— “Từ đó, công chúa và hoàng tử hạnh phúc bên nhau, happily ever after.”
Nếu là cô bé lọ lem, vậy anh sẽ cứu cô khỏi đó, biến cô thành công chúa, sau đó để cô sống cuộc đời cổ tích.
Chỉ đơn giản như vậy.
……
Hai người ăn xong cơm chiều, nằm ườn trên sô pha, hôm nay cô mở trò chơi sớm hơn bình thường một chút.
Từ hôm tết, Nguyễn An An nói cho Nguyễn Nghiên biết bạn trai cô rất lợi hại, mà Nguyễn Nghiên không phục tìm anh pk, kết quả thảm bại.
Mỗi lần Nguyễn Nghiên tóm được Cố Quyết online đều bắt anh pk với cậu ta một phen.
Hai người cùng online, Cố Quyết nhìn nút mời pk trước mặt, bất đắc dĩ nói: “Em họ em lại tới mời anh pk……”
Cố Quyết nhìn ID 【 Nghiên 】 kia.
Ngày hôm qua anh cũng nghĩ đến người em họ này của Nguyễn An An, hơn nữa còn bắt đầu nhớ lại xem nhà nào ở Thanh Thành có con trai tên là X Nghiên, nhưng bởi vì tin tức quá ít mà không thu hoạch được gì.
“Ừm, vậy anh ngược cậu ta trước đi, ngược xong chúng ta lại đánh” Nguyễn An An nói “Địa điểm ở đâu, em đi xem một chút.”
Cố Quyết báo tọa độ, ấn nút chấp nhận pk.
《 Lục giới 》 không phải trò chơi nếu bạn không nạp tiền là không thể chơi. Không nạp tiền, còn có thể luyện thao tác, giống như hiện tại trên bảng xếp hạng đại thần còn có hai người chơi hạng nhẹ, chỉ đơn thuần dựa vào vận khí tốt kết hợp thần khí, cũng dựa vào thao tác nghịch thiên để sửa mệnh.
Mục đích của Nguyễn Nghiên là một kích mất mạng, tuy nhiên cậu ta bị mất một lớp da nhưng lại không thể thắng nổi một bảo mẫu.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản khiến cậu ta thua nhiều lần khi pk với anh.
Thời điểm luyện cái này Cố Quyết mới phát hiện ra chỗ tốt của việc dùng sữa bạo lực .
Bởi vì phải bay liên tục, nếu thao tác tại chỗ như anh thì cuộc đối đầu gần như bất khả chiến bại, chẳng qua khả năng thời gian pk so với các chức nghiệp khác sẽ dài hơn một chút, rốt cuộc so với các chức nghiệp chuyên giết người khác thì sữa bạo lực chẳng khác nào “Ma chết”.
Nguyễn An An ở một bên xem chiến, đang xem cô đột nhiên mở miệng: “Ai, thầy giáo Cố, em nói với anh chuyện này.”
Pk với cấp bậc như vậy đối với Cố Quyết mà nói, hoàn toàn có thể cũng lúc nghe cô vợ nhỏ nói chuyện.
“Chuyện gì?”
“Hôm nay em vừa mới biết, em có một người bạn học cùng cấp ba……” Nguyễn An An dừng một chút “Chắc anh không quen biết, bởi vì người bạn đó tương đối không có tiếng tăm, một nam sinh không có gì nổi bật.”
“Vừa rồi em nghe mấy người bạn nói, cậu ta kết hôn.” Nguyễn An An tiếp tục nói “Gia cảnh nhà cậu ta tương đối bình thường…… Xem như là khá giả đi, bạn gái của cậu ta cũng thế, hai người không xe không nhà, nghĩ rằng tuổi trẻ mà, phấn đấu là được, vì thế cùng nhau đi lãnh chứng.”
“……”
Hướng đi này có chút quen thuộc.
Nguyễn An An úp úp mở mở: “Kết quả……”
Cố Quyết rất nể tình: “Ừ, kết quả?”
Nguyễn An An: “Kết quả, cuối cùng sau khi hai người kia kết hôn rồi, bạn gái cậu ta mới thẳng thắn, kỳ thật cô ấy chính là thiên kim tiểu thư, trong nhà vô cùng có tiền!”
“……”
Miêu tả giống hình giống dạng.
Nguyễn An An chớp mắt to ghé vào bên người anh, Cố Quyết nghiêng mặt đi, nhìn cô diễn kịch, ngón tay không cẩn thận ấn sai, nháy mắt đi tong một ống máu: “…………”
Cô nói điều này ra nhất định đế khảo nghiệm kỹ thuật diễn của anh.
Anh còn chưa kịp đánh giá gì, bên kia Nguyễn An An đã ra vẻ bình tĩnh, bắt đầu một vòng kể chuyện mới.
“Kỳ thật em nói chuyện này là bởi vì những gì bạn học em đã trải qua quả thực quá thần kỳ, nó rất giống như trong tiểu thuyết!” Cô hỏi “Không biết anh đã xem chưa, tên là 《 Bạn gái tôi có rất nhiều tiền 》?”
“……”
Cố Quyết nghe thấy từ “tiền”, hiện tại anh vô cùng mẫn cảm đối với từ này, động tác trên tay tạm dừng một chút, thiếu chút nữa bị Nguyễn Nghiên ở đối diện phản sát.
“Chưa từng nghe” anh nói “Em nói xem.”
“Kỳ thật chuyện xưa này vô cùng đơn giản” Nguyễn An An ngữ điệu nhẹ nhàng “Chính là nam chính là một đứa trẻ lớn lên khỏe mạnh trong một gia đình bình thường, từ nhỏ đến lớn anh đều rất ưu tú, từ trước đến nay luôn là người xuất sắc nhất trong đám bạn cùng lứa tuổi, cho dù gia cảnh bần hàn nhưng cũng không từ bỏ ý định đi học, ngược lại vẫn luôn đi làm thêm kiếm tiền học phí và sinh hoạt……”
“……”
Mẹ nó sao câu chuyện nào cũng giống như vậy……
Nguyễn An An lại nói: “Sau đó, thời điểm học đại học nam chính có quen một cô gái, hai người đối với đối phương đều nhất kiến chung tình, sau khi tìm hiểu sâu hơn bọn họ phát hiện ra bọn họ có những trải nghiệm giống nhau……”
“……” Cố Quyết duy trì ngữ điệu bình tĩnh “Ừ” một tiếng, tỏ vẻ chính mình đang nghe.
“Sau đó…… Hai người vẫn luôn ân ân ái ái yêu đương trong quá trình học đại học, mãi cho đến khi tốt nghiệp xong bọn họ kết hôn, bạn gái anh ta đột nhiên nói với anh ta, kỳ thật cô ấy chính là tiểu công chúa của một doanh nghiệp lớn, từ nhỏ đã được giáo dục không thể dễ dàng phô bày thân phận thật sự của mình cho người khác biết, vì tìm kiếm tình yêu đích thực, cho nên mới có điều giấu giếm ——” Nguyễn An An kéo dài âm cuối tăng trình độ khoa trương “Đây chính là ngọn nguồn tên của cuốn tiểu thuyết này.”
Cố Quyết: “…… Sau đó thì sao, sau khi nam chính biết sự thật, anh ta có phản ứng gì?”
Nguyễn An An: “Nam chính vui muốn điên luôn!!!”
Cố Quyết: “………………”
Cố Quyết trật một giây, thua trận pk.