Chương 102: Tụ hội
"Nào nào, sao phải thù địch thế?"
Thiếu nữ tóc đuôi sam phẩy tay, tỏ vẻ mình không đến để đánh nhau.
"Học viện Hoàng Gia Đế Chế và học viện Stellar nói thế nào cũng chung gốc rạ, dù không phải đồng minh thì vẫn không tới mức trở mặt thành thù vậy chứ?"
"Sao phải lại thù địch thế à?"
Irine lạnh lùng lặp lại câu hỏi đó.
"Tự các người không có phân tấc sao? Chúng ta mới phải là bên phải thắc mắc chuyện ấy."
"Ý cô là sao?"
Thiếu nữ tóc đuôi sam chần chừ một lúc rồi đáp lại, mặc dù cặp kính dày cộm kia đã che đi gần hết gương mặt, Irine vẫn có thể thấy được biểu cảm nghi hoặc đằng sau đó. Cứ như thể cô ta thật sự không rõ Irine đang ám chỉ điều gì.
"Cô..."
"Ôi chà, lại có thêm khách không mời sao?"
Hé miệng, Irine chuẩn bị nói gì đó thì bị một người khác cắt ngang.
Giọng nói phát ra từ phía chiến trường giữa mấy người học viện Hoàng Gia Đế Chế và học viện Nữ Chiến Binh Valkyrie. Hai bên đã tạm thời ngừng chiến mà đồng loạt nhìn qua bên này.
"Lần này là người của học viện Stellar sao? Nhưng mà chỉ mình ngươi thì chưa đủ để tạo thành uy h·iếp."
"Mikhail Skywalker."
Phát hiện ra kẻ vừa lên tiếng là ai, thái độ vốn đã lạnh nhạt của Irine lại càng lạnh thêm mấy phần.
"Tự tin quá mức thì đến c·hết cũng chẳng biết tại sao mình c·hết dấy."
Nếu suy đoán của bọn họ không sai thì kẻ này chính là nguyên nhân trực tiếp đằng sau lời nguyền mà cô và công chúa đã mang. Cho dù không phải thì cũng không thể tránh được liên quan. Vì hắn mà một mối liên hệ quan trọng của cô đã không bao giờ có thể trở về như trước được nữa. Cũng vì hắn mà cô không bao giờ có thể nhìn thấy nụ cười đó nữa. Muốn Irine không tỏ vẻ thù địch mới là chuyện lạ.
Irine không có ý định chối bỏ tội lỗi hay đùn đẩy trách nhiệm của mình cho người khác. Song, điều đó không có nghĩa là cô chỉ biết chìm trong mặc cảm mà không thấy gì trước mắt. Sai lầm của bản thân, Irine nhất định sẽ trả. Ác nghiệt của Mikhail Skywalker, cô cũng muốn đòi. Nghiệp chướng này nhất định phải có kết thúc.
"Ha?"
Không nghĩ tới Irine sẽ bày ra thái độ thù địch rõ ràng như vậy, Mikhail có chút bất ngờ.
Nhà Percus là quý tộc phụ thuộc nhà Skywalker. Nói theo cách mỹ mều thì là phục vụ vì lợi ích lớn hơn. Còn nói thẳng ra thì chính là chó săn của Skywalker. Tuy Irine hiện đang phục vụ cho Elsie và là học viên Stellar, nhưng sự thật cô là người nhà Percus vẫn không thay đổi.
Chỉ là một con chó muốn gọi thì đến, muốn đuổi thì đi vậy mà hôm nay lại dám nhe răng với chủ, hắn có thể không bất ngờ được sao? Hay là cô ta đã nhận ra cái gì rồi?
"Chà chà..."
Mà, dù là gì cũng không quan trọng.
"Có vẻ ngươi quên mất vị trí của mình ở đâu rồi."
Chó không nghe lời thì phải dạy lại.
"Vậy thì để ta nhắc cho ngươi nhớ vậy. Là chó săn thì nên cụp đuôi xuống chào chủ mới phải."
Mikhail giơ một ngón tay lên, động tác từ tốn thản nhiên hệt như việc giơ tay chào một người bạn đã lâu không gặp. Tuy nhiên, những thiếu nữ của học viện Nữ Chiến Binh Valkyrie, những người đã giao chiến với nhóm của hắn từ nãy đến trước đó không lâu biết ẩn sau hành động tưởng như nhẹ nhàng đó là sức mạnh to lớn nhường nào. Họ bất giác nhướng mày.
"Cẩn thận đó."
Một trong số đó không nhịn được cảnh báo Irine, nhưng đã quá muộn. Gần như không có dấu hiệu báo trước, một tia sáng mảnh bắn ra khỏi đầu ngón tay Mikhail, chỉ trong chớp mắt đã tới ngay trước thiếu nữ tóc trắng. Trong hoàn cảnh đó, Irine chỉ kịp đưa cẳng tay lên phòng thủ.
Nhìn thấy động tác của cô, những người khác đều âm thầm cảm thấy xong rồi. Đòn đánh của Mikhail có tính xuyên thấu rất mạnh, lựa chọn tốt nhất khi đối mặt nó là dùng hết sức tránh đi. Giơ tay lên đỡ ư? E là dù không trực tiếp bị loại đi nữa thì cánh tay đó cũng coi như phế rồi. Chiến lực về sau nhất định sẽ giảm mạnh, có khi còn trở thành gánh nặng cho đồng đội, như vậy thì thà bị loại còn hơn.
Tuy nhiên, mọi chuyện lại không diễn ra theo hướng mà đa số mọi người suy đoán. Tia sáng âm u của Mikhail không xuyên thủng Irine, thậm chí còn không để lại trên tay cô một vết xướt nào thì đã b·ị đ·ánh dạt qua một bên, đâm vào màn sương phía sau rồi kéo theo một đống trụ đá đổ vỡ.
"Chỉ có như vậy thì ta e là ngươi chưa đủ sức để dạy dỗ ta đâu."
Irine vừa nói vừa phe phẩy cổ tay, dường như đang so sánh gì đó.
"Còn thua cả mấy cục sỏi mà hắn ném nữa là."
Mikhail đánh phủ đầu không thành thì không lại ra tay mà chỉ hơi cau mày.
Hắn có điều tra qua một chút, ma thuật độc nhất của Irine có khả năng phòng ngự rất mạnh. Cho nên đòn vừa rồi nhìn thì tùy tiện nhưng thật ra là cố tình để Irine không phản ứng kịp, không có thời gian để kích hoạt ma thuật độc nhất của mình. Thực tế đúng như tính toán của Mikhail, Irine đã không kịp thi triển ma thuật độc nhất để tiến hành phòng ngự. Tuy nhiên, cô ta lại không chịu bất cứ tổn hại nào. Nói cách khác, Irine chống đỡ công kích của hắn chỉ bằng độ bền cơ thể thuần túy.
"Với một đứa phản phúc thì không tồi, bảo sao dám nhe nanh với chủ."
Mặc dù vừa rồi chỉ là một đòn t·ấn c·ông không quá mạnh mẽ và còn mang tính thăm dò, nhưng Mikhail không thể không bất ngờ và buộc phải đánh giá lại sức mạnh của Irine nói chung và Stellar nói riêng. Người cái học viện này cũng có chút tài năng. Nhưng mà...
"Nhưng rồi sao nữa? Một mình ngươi thì làm được cái gì?"
Mikhail vẫn không thay đổi thái độ.
Bền hơn dự tính một chút thì cũng chỉ giúp cô ta chịu thêm mấy đòn mà thôi, không có gì thay đổi cả.
"Hình như cái đó không nhọc ngươi quan tâm mới đúng. Sao vậy? Hay là lo lắng rồi?"
Người lên tiếng không phải Irine mà là thiếu nữ của học viện Nữ Chiến Binh Valkyrie đã nhắc nhở cô khi nãy. Châm chọc Mikhail xong, thiếu nữ mang theo những người khác trong nhóm rơi xuống bên cạnh Irine, mỉm cười thân thiện.
"Tôi là Olivia Wright, còn cô?"
Thiếu nữ tự gọi mình là Olivia đưa tay ra trước Irine. Dựa trên đội hình và thái độ hành động thì dường như cô là lãnh đạo của nhóm học viên Valkyrie này.
"Irine Percus, cảm ơn lời nhắc nhở trước đó của cô."
Nắm lấy tay Olivia, Irine gật đầu đáp lại sự thân thiện của cô, không quên khách sáo một câu.
"Cảm ơn thì không cần, cũng đâu có giúp ích được gì cho cô. Mặt khác... Có hứng thú hợp tác với chúng tôi không?"
Olivia thì chỉ cười nhạt, không quá coi trọng chuyện khi nãy, đồng thời thẳng thắn đề nghị.
"Hợp tác?"
"Đúng vậy, chúng ta có cùng kẻ địch, không phải sao?"
Kẻ thù của kẻ thù là đồng minh, đại khái chính là ý này.
Olivia nói khi liếc nhìn nhóm năm người của học viện Hoàng Gia Đế Chế cũng đã tập trung lại và có thể phát động giao tranh bất kỳ lúc nào. Tuy là đang nói chuyện với Irine, nhưng cô chưa một giây nào dừng cảnh giác với bọn họ.
Một mình Irine không thể chống lại cả năm người bên đó và nhóm thí sinh của Valkyrie cũng không thể chiếm thế thượng phong trước họ. Hợp tác với nhau thì phần thắng sẽ cao hơn nhiều.
"Nếu là chuyện đó thì xin lỗi."
Đáng tiếc, Irine chỉ lắc đầu từ chối.
"Ồ?"
Olivia cũng không vì thế mà nổi giận, cô chỉ ngạc nhiên và tò mò lý do Irine lại không chấp nhận việc hợp tác chỉ có lợi mà không hại này.
"Tôi có thể hỏi tại sao không?"
Cô nói.
Câu trả lời thật ra rất đơn giản.
Đó là vài tiếng xé gió xuất hiện từ những hướng khác nhau, cấp tốc xuyên qua màn sương và tập trung ở nơi này.
"Vì bạn tôi đã đến rồi."