Thiến Thiến nói: "Thiếu gia, nô tỳ có sở trường thổi sáo."
Khóe miệng của Lâm Bắc Thần co giật một chút.
Thiên Thiên nói: "Thiếu gia, nô tỳ có sở trường gảy đàn tỳ bà." Khóe miệng của Lâm Bắc Thần lại co giật.
Rất tốt.
Sở trường rất tốt.
Chắc phải tìm cơ hội để hai người bọn họ trổ tài thôi.
Suy cho cùng, người ta có năng lực như vậy, một mực không cho cơ hội thể hiện là rất không có nhân đạo.
Chọn ngày không bằng đụng ngày.
He he he.
Lâm Bắc Thần tính toán trong lòng, ừng ực xuống xong một chum rượu hoa đào.
Hắn vốn dĩ muốn để mình say, sau đó tuỳ tiện bùng phát ra dã tính, thử nghiệm một chút về Ba mươi sáu thức của Đồng Huyền Tử, kết quả là say thật, nhưng trực tiếp say khướt, mất hết ý thức rồi.
Thất bại.
...... ......
Ngày hôm sau.
Trời nắng đẹp.
Khi Lâm Bắc Thần tỉnh dậy từ trong giấc mộng đẹp, mặt trời đã lên cao.
Hắn vội vàng đi đến giảng đường, lại phát hiện trên bục giảng, lại có một ‘người quen’ đang đứng.
Tóc màu xanh, lông mày màu xanh, chống gậy, thân hình không cao không lùn, không béo không gầy.
"Hải tiền bối?"
Lâm Bắc Thần ngạc nhiên nói.
Đây không phải chính là Hải lão nhân-cao thủ của Hải tộc, người chủ trì vòng thi Chư Thuỷ Kiếm Pháp trong đêm ước hẹn đấu kiến hôm đó sao?
Sao lại có thể đứng trên giảng đường của lớp 9 năm 2 mà dạy học chứ?
"Ha ha, Lâm Bắc Thần, một thiên tài đệ nhất năm hai như trò, ngày đầu tiên ta nhậm chức đã đến muộn, thật không nể mặt đại diện chủ nhiệm khối như ta chút nào."
Hải lão nhân cười híp mắt vẫy tay ra hiệu, không có chút gì là tức giận, rất ân cần nói: "Mời vào ngồi đi."
Lâm Bắc Thần mơ mơ hồ hồ bước đến chỗ ngồi của mình.
Cái gì?
Hải lão nhân trở thành đại diện chủ nhiệm khối?
Đây là tiếp nhận vị trí của Sở Ngân sao?
Hắn đã biết Sở Ngân sẽ tạm thời từ chức.
Nhưng lại không biết rằng người thay thế Sở Ngân hóa ra lại là vị tiền bối của Hải tộc này.
Hải tộc là dị tộc, trong Vân Mộng thành hình như trước giờ chưa từng có tiền lệ cao thủ dị tộc làm giáo viên của học viện.
Bước đi này của học viện Số 3 có hơi lớn đấy. Sẽ không làm chuyện linh tinh gì đấy chứ?
“Được, vì bạn học Lâm đã đến rồi, vậy tiếp theo đây, ta sẽ không nói nhảm nữa, chính thức bắt đầu tiết học...” Hải lão nhân cười híp mắt nói.
Tất cả các bạn học trong lớp: "......"
(Д ()〔〕).
Nghe thử xem, đây là lời mà con người nói sao?
Trong giảng đường nửa tiếng đồng hồ trước đó, những gì mà ngài giảng đều là đang nói nhảm cả à?
Có phải là nếu Lâm Bắc Thần không đến, ngài đang định trực tiếp bỏ mặt mấy người bọn ta đúng không?
Nhưng dù sao thì bọn họ vẫn còn trẻ.
Không có nhận thức sâu sắc về ác ý của thế giới này.
Bởi vì rất nhanh sau đó, các học viên đã phát hiện ra rằng có chuyện còn quá đáng hơn.
Hải lão nhân nhìn Lâm Bắc Thần với vẻ mặt vô cùng ân cần, nói: "Tiểu Lâm Tử, nói cho ta biết, trò muốn học cái gì nào? Kiếm pháp, thân pháp, tu luyện Huyền khí, trò muốn nắm vững cái nào nhất?"
Trong mắt ông ta, chỉ có một mình Lâm Bắc Thần. Những học viên khác thì sao chứ?
Đều là công cụ.
Lâm Bắc Thần sờ cằm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Đứa trẻ mới làm đề trắc nghiệm. Ta muốn học tất cả."
Nhiều tài không sợ thiệt.
Lưu trữ trong điện thoại là được mà.
"Tốt."
Hải lão nhân giơ ngón tay cái lên.
Ông ta rất hài lòng nói: "Có dã tâm, đã như vậy, vậy thì ta sẽ dạy cho trò tất cả. Hôm nay ta sẽ truyền dạy cho trò một bí thuật tu luyện Huyền khí trước, được gọi là 'Ngư Long Biến'. Công pháp tu luyện Huyền khí cấp tam Tinh, nó thích hợp với tu vi Huyền khí hiện tại của trò, bước vào cảnh giới võ sư, Thuật ngưng tụ Huyền khí cao cấp đã không còn có thể gia tăng công suất cho trò được nữa.”
Tinh thần của Lâm Bắc Thần liền chấn động. Thực vậy.
Trong thế giới này, Huyền khí là cơ sở của mọi sức mạnh.
Cũng là cơ sở để thúc đẩy mọi chiến kỹ.
Đặc biệt đối với hắn mà nói, tu vi Huyền khí mạnh mẽ là yêu cầu tất yếu để tải xuống các ứng dụng khác nhau và nâng cấp hệ thống điện thoại.
Một ví dụ đơn giản.
Lúc trước khi ở Bắc Hoang sơn, hắn muốn tu luyện Nghịch Huyết Hành Khí Cuồng Chiến Thuật, kết quả bởi vì lưu lượng Huyền khí không đủ, cho nên chỉ đành gác lại.
Điều này đã cho Lâm Bắc Thần một lời nhắc nhở.
"Ngư Long Biến là một công pháp tu luyện của Hải tộc, nhưng cũng thích hợp với Nhân tộc, đặc biệt là đối với những võ giả của Nhân tộc đã thức tỉnh Huyền khí hệ thuỷ. Tầng cảnh giới thứ nhất của nó được gọi là Kim Lý Hành Ba, lấy Huyền khí làm cá chép, lấy kinh mạch làm nước, mấu chốt của nó là..."
Hải lão nhân trực tiếp giảng giải trên giảng đường.
Đa số các học viên nghe thấy đều mệt mỏi muốn ngủ.
Tiết học này đối với bọn họ mà nói, đã vượt cương một cách nghiêm trọng.
Giống như cho bạn nhỏ của trường mẫu giáo nghe môn toán phương trình bậc hai hai ẩn.
Chỉ có một số học viên thông minh một chút, chẳng hạn các học viên mũi nhọn như Lâm Tuyết Ngâm, Doãn Dịch,.. ý thức được nội dung mà Hải lão nhân giảng dạy lúc này quý giá biết bao nhiêu.
Mặc dù Huyền khí tâm pháp Ngư Long Biến này, hiện tại bọn họ có thể vẫn chưa dùng được, nhưng dù sao thì nó cũng là công pháp cấp tam Tinh, chỉ cần ghi nhớ, sau này khi đạt đến cảnh giới tu vi, chắc chắn sẽ có lợi ích vô hạn, vì vậy bọn họ không dám có chút lơ là, dùng cả tay lẫn não, ép bản thân phải ghi nhớ.
Lâm Bắc Thần cũng mệt mỏi muốn ngủ.
Nhưng không dám ngủ.
Bởi vì Hải lão nhân từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào một mình hắn mà giảng bài.
Không hề rời mắt khỏi hắn.
Như thể các học viên khác đều là không khí.
Một ngày dài như một năm, chịu đựng dày vò như ngồi trên đống lửa, Lâm Bắc Thần cuối cùng đã nghênh đón được tiếng chuông tan học.
"Được rồi, hôm nay giảng đến đây thôi.”