Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 241: Quái vật




“Là Vô Tương Kiếm Cốt phát huy tác dụng.” Lâm Bắc Thần ngẩn ra, lập tức phản ứng lại.

“Tiểu Cơ, mở APP Vô Tương Kiếm Cốt.” Hắn ra lệnh trong đầu.

“Vâng, chủ nhân.” Trợ lý giọng nói thông minh trả lời.

Cùng lúc đó, Đại minh chủ nhảy lên, giống như một con diều hâu, vồ tới.

Bình bịch!

Thân pháp Vân Trung Phi Vũ thi triển, Lâm Bắc Thần giống như một con chim nhỏ, xoay người khéo léo, tránh một đòn tấn công, đồng thời giơ hai tay lên.

Vù vù vù!

Sáu ám tiễn phá vỡ không khí bay ra.

Đại minh chủ giơ tay chém, chưởng lực đập nát năm ám tiễn đang bay tới, nhưng lại bị một ám tiễn còn lại bay vụt qua sát hai má, cắt đứt ba sợi tóc.

“Tiểu tặc này sao lại nhiều thủ đoạn vậy?” Hắn hơi giật mình, lập tức không chần chừ nữa, trực tiếp keng một tiếng, rút bên hông ra một nhuyễn kiếm màu vàng.

“Giết.”

Kim quang như điện, giống như thiên thạch sắc bén, tấn công Lâm Bấc Thần. Lâm Bắc Thần nháy mắt rơi xuống đất, thân hình lộn vài vòng.

Keng keng!

Kiếm phong tựa như bản chất, chém tới vị trí lúc trước hắn đứng, trên mặt đất nhất thời xuất hiện một số vết kiếm rộng bằng lòng bàn tay.

“Lão tặc này là Huyền khí hệ thổ.”

Huyền khí hệ thổ rất phong phú, mạnh mẽ, hùng hồn, thiếu sự biến hoá nhưng lực lượng dự trữ tràn đầy.

Đã có tin đồn rằng, chỉ cần cường giả cảnh giới đại thành hệ thổ đứng trên mặt đất là có thể đạt được sức mạnh vĩnh viễn, phòng thủ mạnh nhất, bất khả chiến bại.

Lâm Bắc Thần trong lòng hiểu rõ, quyết định chiến đấu. Hắn lén thi triển Hương Thiết Ngọc Bộ, thân hình lúc trái lúc phải, lúc trước lúc sau, thay đổi không ngừng, đồng thời ám tiễn không ngừng bay ra.

Lâm Bắc Thần trong khoảng thời gian này đã dùng APP điện thoại để luyện thành thạo giai đoạn thứ tư, lúc này hắn lại trong trạng thái bùng nổ BGM riêng, khi thi triển lực sát thương càng trở nên mạnh hơn.

Đại Minh chủ cũng rất cẩn thận mà đối phó.

Leng keng!

Từng ám tiễn bị đánh bay đi.

Trong nháy mắt, những mũi tên nhỏ được giấu trong Ưng Yến Song Nỏ đều bắn ra ngoài hết.

Trong một trận chiến sinh tử như vậy, việc bổ sung thêm hiển nhiên là điều không thể.

Lâm Bắc Thần trực tiếp bị ‘Vô địch cô đơn cỡ nào’ thôi phát huyết tính, gầm lên, cầm hai thanh kiếm, thi triển Kiếm thuật cơ bản cận thân tam liên, trực tiếp tiến đến bên cạnh Đại minh chủ, ra một sát chiêu Bắc Đẩu Lâm.

Đại minh chủ vung kiếm chặn lại.

Keng keng keng!

Trường kiếm giao nhau, kiếm gãy bay tán loạn.

Đại minh chủ chỉ cảm thấy trong tay nhẹ hơn, nhìn lại thì nhuyễn kiếm tự mua rất nhiều tiền đã bị gãy, chỉ còn lại một cái chuôi kiếm trơ trụi. Cùng lúc đó, Lâm Bắc Thần bị thổi bay ra ngoài cũng kinh ngạc nhìn song kiếm trong tay mình.

Đa Lan Kiếm cùng Trịnh Y Kiếm đều bị đứt gãy.

Ánh mắt hai người giao nhau trong khoảng không, đều nhìn thấy sự khiếp sợ trong mắt nhau.

“Thanh kiếm trong tay gã này lại là loại thần binh lợi hại.” Suy nghĩ giống nhau hiện lên trong đầu hai người cùng một lúc.

Điều khác biệt là vị Đại minh chủ mất đi binh khí quý giá, không còn thứ gì dùng cả, chỉ có thể đổi kiếm thành chưởng, thi triển chưởng pháp hệ thổ nặng nề như núi, tiếp tục điên cuồng tấn công.

Còn Lâm Bắc Thần thì ở trong Baidu Netdisk, tải xuống ‘Đức Kiếm’ song thủ.

Lấy đức thu phục người.

“Lão tiểu tử ngươi không ngờ ta đây còn kiếm đúng không.” Lâm Bắc Thần hai tay cầm kiếm, tiếp tục điên cuồng tấn công.

Lần này, kiếm thức của hắn thay đổi.

Hoa Tiền Nguyệt Hạ Kiếm là kiếm kĩ mà hiệu trưởng Lăng Thái Hư đã truyền lại cho hắn.

Từ lúc nắm trong tay đến nay, Lâm Bắc Thần vẫn luôn lợi dụng APP điện thoại để tu luyện kiếm kĩ này, nhưng chưa bao giờ sử dụng nó trong một trận chiến, bởi vì Hoa Tiền Nguyệt Hạ Kiếm là kiếm kĩ mạnh nhất mà hắn đang nắm giữ.

Bây giờ cũng không cần phải để lại nữa.

“Lão già kia, tiếp một kiếm của ta này.” Lâm Bắc Thần hét lên, thi triển một chiêu Hoa Tiền Thưởng Nguyệt.

Một kiếm này giống như ánh trăng đang di chuyển khắp bầu trời, vì Lâm Bắc Thần là Huyền khí hệ thuỷ, chiêu này cũng có một loại ý cảnh ‘hoa tiền thưởng nguyệt, nguyệt đang ở trong nước’.

“Kiếm pháp tốt.” Trong lòng Đại minh chủ run lên.

Hắn nhìn ra được kiếm kĩ mà Lâm Bắc Thần bất ngờ thể hiện lần này khá mạnh mẽ, vượt xa những kiếm kỹ trước đó. Hơn nữa, đại kiếm mới trong hai tay của thiếu niên này còn có cấp bậc cao hơn. Quan sát hình dạng và màu sắc của nó, dường như là một vũ khí cấp bảo vật.

Tiểu tạp chủng này quả nhiên là truyền nhân được bồi dưỡng của một đại gia tộc nào đó, nếu không, ở trên người sẽ không có nhiều bảo bối như vậy.

Đại minh chủ suy nghĩ rất nhanh, không dám dùng tay không tiếp kiếm như trước nữa, chỉ có thể nghiên mình né, sau đó đánh trả bên cạnh sườn.

“Nguyệt Hạ Quan Hoa.” Lâm Bắc Thần hét lên, chiêu thứ hai của Hoa Tiền Nguyệt Hạ Kiếm xuất hiện. Giữa làn hơi nước lưu chuyển, ánh trăng di chuyển khắp trời, ẩn ẩn có ảo giác từng đoá hoa đang bay, mỗi bông hoa đang bay là một đường kiếm khí.

Hai người đánh qua đánh lại.

Lâm Bắc Thần vừa đánh vừa điên cuồng cho mình vài ngụm.

Trạng thái của hắn vẫn luôn duy trì ở mức đỉnh phong. Huyền khí không đình trệ, cơ thể không mệt mỏi, kiếm kĩ càng ngày càng thành thạo.

“Tiểu tử này là quái vật rồi.” Đại minh chủ kinh hãi.

Hắn cho rằng Lâm Bắc Thần chỉ ở cảnh giới võ sư cấp một, bởi vì đủ loại thủ đoạn quái dị, sở hữu sức mạnh bùng nổ của cảnh giới võ sư cấp hai đã vô cùng tài giỏi rồi.

Vốn định kéo dài một lúc, để Huyền khí của hắn không đủ, sức mạnh tiêu tán rồi sẽ giết hắn, nhưng không ngờ Lâm Bắc Thần lại bền như vậy.

Trong lòng Đại minh chủ càng ngày càng nôn nóng. Kẻ thù chỉ mới cử một tên trẻ tuổi như vậy đến mà đã làm vướng víu mình rồi, có thể thấy được lần này thế lực đang âm thầm đối phó với mình rất đáng sợ.

Xem ra Thạch thành này không giữ được rồi.

Không được, phải nhanh chóng giết chết thiếu niên này, nghĩ cách thoát thân.

Suy nghĩ trong đầu hắn vừa thay đổi, lập tức không chần chờ, tức giận gầm lên một tiếng...

“Nghịch Huyết Hành Khí Cuồng Chiến Thuật.” Huyền khí hệ thổ của cơ thể đột nhiên phát ra một màu đỏ tươi.