Lâm Bắc Thần vội vàng né tránh, sau đó nói: “Bạch sư muội, ngươi bình tĩnh một chút đã. Trước tiên phải uống thuốc giải đã rồi tính tiếp nếu không độc tố trong cơ thể sẽ phát tác.”
Bạch Khâm Vân mặc dù tức nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn phải vội vàng lấy Giải Độc Hoàn từ trong túi bách bảo cho vào miệng. Sau đó, nàng cố gắng chịu đựng cảm giác phân chuột vẫn còn đang dính trên người mà rút kiếm xông về phía đàn chuột.
Vốn dĩ thực lực một con Vô Vĩ Quỷ Thử cũng chỉ ngang bằng một nhân loại cảnh giới võ sĩ cấp bốn cấp năm mà thôi nên rất nhanh chóng liền có Quỷ Thử bị giết dưới kiếm của nàng.
Thử Vương với một nhúm lông trắng ở trên đầu thấy vậy thì bắt đầu gào thét, dậm chân không ngừng.
Dưới sự chỉ huy của nó, đàn chuột rất nhanh liền tản ra khắp xung quanh. Hưu hưu hưu!
Đất đá từ bốn phương tám hướng bay tới. Trên mặt đất lúc này cũng bắt đầu xuất hiện từng mảng bụi đất mù mịt, che khuất tầm nhìn khiến cho việc né tránh và ngăn cản đất đá bay tới càng thêm khó khăn.
Bành!
Hàn Bất Phụ bị một tảng đá từ đâu bay tới đập thẳng vào trán, tạo thành một mảng xanh tím trên khuôn mặt.
“A, oa...”
Bạch Khâm Vân cũng không nhịn được phải la lên khi bị đất đá đập trúng.
Lúc này, địa thích với từng cây đinh sắt không hề có quy luật đột nhiên từ sâu trong mặt đất đâm ra. Chỉ trong nháy mắt, cả bốn người Lâm Bắc Thần liền rơi vào thế bị động, chống đỡ vô cùng khó khăn.
Vô Vĩ Quỷ Thử thuộc loại ma thú thường xuyên sống sâu trong đất nên cực kỳ am hiểu việc sử dụng đất đá, bụi đất cùng với địa thích. Do đó khi ba thứ này được phối hợp sử dụng một cách nhuần nhuyễn thì lại càng trở nên khó đối phó hơn.
Lâm Bắc Thần phóng tinh thần lực của mình ra ngoài, ngay lập tức hắn liền có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng khung cảnh xung quanh bản thân trong phạm vi mười thước. Kể cả những địa thích đang đâm một cách không có quy luật lên trên mặt đất thì hắn cũng có thể dựa vào sự ngưng tụ năng lượng Thổ hệ trong nháy mắt mà đoán ra hướng đâm tới.
“Tinh thần lực quả thật đúng là thứ tốt nha.”
Hắn bắt đầu thu hồi đoản kiếm lại sau đó thi triển tụ tiễn thuật Ưng Yến Song Phi.
Môn chiến kỹ tụ tiễn này vốn đã bao gồm cả một bộ phận thân pháp ở trong đó, vì vậy khi hắn thi triển ra thì có thể vừa tránh được đất đá và địa thích đồng thời còn có thể tấn công ngược lại.
Viu viu viu!
Từng đầu mũi tên nhỏ làm bằng bạc không ngừng được bắn ra. Chỉ cần còn nằm trong phạm vi khoảng mười mét bị tinh thần lực của Lâm Bắc Thần bao phủ thì không mũi tên nào có thể trượt được. Song song với đó thì trong nháy mắt có tới bốn con Vô Vĩ Quỷ Thử đồng loạt ngã xuống.
THẬT ĐƠN GIẢN.
Trên mặt Lâm Bắc Thần lộ ra nụ cười tự tin. Hoàn cảnh lúc này thật sự vô cùng thích hợp để hắn có thể luyện tập tụ tiễn thuật trong thực chiến.
“ Khi những âm mưu lén lút bị lộ ra, thì mọi thứ đã không còn ý nghĩa gì cả...”
Chỉ mất có vài bước chân, Lâm Bắc Thần liền nhẹ nhàng di chuyển né tránh đi đất đá và địa thích ở dưới đất cùng với đó mỗi lần hắn giơ tay lên thì đều có một con Vô Vĩ Quỷ Thử ngã xuống.
“Nhiệm vụ lần này không ngờ lại quá đơn giản đến như vậy. Ta...”
Lâm Bắc Thần lúc này đang vô cùng đắc ý, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng thì...
Phù phù!
Hắn không thể tin nổi mình vậy mà cũng bị rơi vào bẫy, một mùi hôi thối khó mà hình dung được bốc lên sau đó ập thẳng vào mặt. Hai chân thì như đang bị lún sâu vào trong bùn.
Con mẹ nó, ta vậy mà lại rơi vào trong hầm cầu của chuột chũi rồi? Sao có thể như vậy được chứ?
Lâm Bắc Thần có chút ngơ ngác.
Nãy giờ hắn vẫn cực kỳ cẩn thận phóng tinh thần lực ra khắp xung quanh, đề cao cảnh giác. Mà rõ ràng dưới chân hắn vốn không hề có cạm bẫy, tại sao bây giờ đột nhiên lại bị rơi vào?
Ngay lúc này—
Sưu!
Một bóng chuột hiện ra sau đó vọt thẳng về phía cổ họng của hắn, cặp móng vuốt sắc bén như đao, loé lên từng tia hàn mang đáng sợ.
Lúc này, Lâm Bắc Thần nhìn kỹ lại thì mới thấy được chân thân của nó. Là Thử Vương !
Vừa rồi nhất định là do nó núp trong bóng tối thi triển ma pháp thổ hệ khiến cho hắn bị rơi vào trong cạm bẫy như hiện tại.
Hắn ngay lập tức giơ tay bắn ra ba mũi tên.
Đinh đinh đinh!
Thử Vương lấy móng vuốt ra đỡ, đánh bay ba mũi tên đang lao tới đồng thời lực ma sát giữa hai bên khiến cho những tia lửa bắn ra khắp nơi.
Lợi dụng ánh lửa loé lên trong chớp mắt, Lâm Bắc Thần nhanh chóng quan sát hoàn cảnh xung quanh. Đây là một cái ao chứa phân rất lớn, ngoài hắn ra thì ngâm bên trong còn có vài thi thể của ma thú lớn, nhỏ không đồng đều, không ít trong số đó cũng đã bị thối rữa hoàn toàn, chỉ còn trơ lại bộ xương khô.
Chết tiệt!
Quan sát thêm một lúc, Lâm Bắc Thần liền giật mình kinh hãi, hắn nhận ra chỗ mình đang đứng hiện tại không chỉ là một cái ao phân mà còn là một cái hố đoạt mạng nữa.
Không gian dưới này trông còn lớn hơn cả trên mặt đất, từng cái động hố nối tiếp nhau giống như một đường cống thoát nước vậy.
Lâm Bắc Thần không cẩn thận ngửi phải một ít mùi hôi thối, ngay lập tức liền cảm thấy choáng váng đầu óc.
Quả nhiên, trong phân này có độc.