Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2036: Đông Đạo Chân Châu




Đông Đạo Chân Châu, sơn hà vỡ vụn

Bên trong bầu trời xanh thẳm, từng lỗ đen đường kính mấy trăm mét giống như những miếng vá trên bộ quần áo cũ nát Đông một khối Tây một khối phân bố không có quy tắc trên bầu trời.

Những lỗ thủng màu đen này vô cùng quỷ dị.

Bọn chúng có cái phun hắc viêm ra ngoài, có cái chảy xuôi băng khí, có cái hiện lên đại lục hải dương, còn có cái truyền ra âm thanh ma hống từng trận...

Thể giới đã thay đổi.

Thời đại Thần Ma đã đến.

Đám lỗ đen này xuất hiện đã hơn một tháng.

Chính sự xuất hiện của bọn chúng đã thay đổi toàn bộ Đông Đạo Chân Châu.

Năng lượng phun ra từ bên trong nhét đầy thiên địa, tạo thành dị biến của thiên địa vạn vật, dãy núi súp đổ, dòng sông khô cạn, cao nguyên lõm xuống, bồn địa lên cao...

Không chỉ địa thế thay đổi.

Ngay cả khí hậu cũng sinh ra hỗn loạn. Rất nhiều nơi xuất hiện dị tượng.

Ví dụ một ngày trước, mặt trời còn đang chói chang, ánh nắng của nó khiến cho người ta không dám ra ngoài, nhưng hôm sau đã là bông tuyết mạn thiên phi vũ, lạnh đến mức có thể đông chết người đi đường hoặc dã thú trong dãy núi.

Người bình thường sống trong những khu vực như vậy giống như bước vào thời kỳ tận thế. Trong khoảng thời gian ngắn, tử thương vô số.

Ở những khu vực hỗn loạn này, ngay cả võ giả, thực lực hơi thấp một chút cũng không thể không trốn trong sơn động hoặc những ngôi nhà sâu trong thành trì. Nếu không cẩn thận, gặp phải thời tiết khác thường, bọn họ sẽ bị đông thành băng điêu hoặc bị đốt thành than cốc.

Mặt đất rạn nứt.

Từng vết rạn sâu không thấy đáy trải rộng sông núi.

Rất nhiều dòng sông khô cạn, bên trên lòng sông còn có cá chết cháy đen. Rất nhiều nơi trở thành cấm khu của sinh mệnh.

Rống!

Một con mãnh hổ màu đỏ biến dị, chỗ các khớp nối mọc lên cốt thứ màu đỏ, trên trán còn có một chiếc sừng hình loan đao, hình thể khổng lồ như dãy núi, cao hơn hai trăm mét, chiếm cứ một dãy núi sụp đổ, bên dưới là rất nhiều xương trắng. Nó đang ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc.

Chung quanh là một mảng lớn rừng rậm nguyên thủy.

Một bóng người nhanh như tia chớp xuyên thẳng qua rừng rậm.

Nước mắt của nàng đang rơi xuống.

Nàng cắn tóc của mình, mặc dù nhánh cây biến dị chung quanh cào rách quần áo, cổ họng không ngừng phát ra tiếng khóc trầm thấp, nàng vẫn cố gắng gia tăng tốc độ.

“Nhanh, cô nương kia đang ở phía trước.”

“Đừng để nàng ta chạy thoát. Đại nhân có lệnh, ai bắt được Hồ Mị Nhi sẽ được thưởng một trăm huyền thạch, cộng thêm một bộ thần công...”

“Ha ha, tiện nhân kia nhất định biết dư nghiệt Nhan Như Ngọc của Văn Hương kiếm phủ đang ở đâu.”

“Tiện nhân, tốt nhất ngươi nên ở lại với sư tỷ của ngươi.” Đằng sau truyền đến tiếng quát của ác ma.

Mấy chục bóng người tóc trắng mặc áo giáp giống như lưu quang chớp giật, đang lướt gấp dưới tầng trời thấp đuổi theo không bỏ người đang chạy trối chết đằng trước.

Nếu Lâm Bắc Thần có ở đây, hắn nhất định sẽ nhận ra đám người đang truy kích chính là Bạch Phát Phi Giáp tộc mà hắn đã đụng độ trong đại hội luận kiếm.

“Không đúng, tiện nhân kia đang chạy về phía lãnh địa của Huyết Cốt Ma Hổ.” Một kiếm khách Bạch Phát Phi Giáp tộc đột nhiên hoảng sợ kêu lên.

“Nàng ta điên rồi. Huyết Cốt ma Hổ là ma thú biến dị cấp Thiên tôn. Nàng ta muốn dụ chúng ta đi chịu chết sao?”

“Ngừng lại.”

Đám người đuổi giết nhanh chóng dừng lại.

Năm mươi dặm bên ngoài chính là cấm khu do con hổ màu đỏ cự hình chiếm cứ.

Sau khi trời sụp, thời đại mới đến.

Các nơi đều có ma thú biến dị chiếm cứ, trở thành chúa tể một phương, cấm khu của nhân loại.

Khu vực này lấy Huyết Cốt Ma Hổ hung hăng ngang ngược nhất làm chủ.

Trong khoảng thời gian ngắn, nó đã nuốt chửng không biết bao nhiêu người và thú, chiếm cứ khu vực mấy trăm dặm.

Trước đó, từng có cường giả cấp Thiên Nhân tạo thành đội mạo hiểm tiến vào bên trong săn giết ma hổ. Kết quả có đi mà không có về, táng thân trong bụng hổ.

Nghe hổ mà biến sắc.

Một chút cũng không khoa trương.

“Tiểu tiện nhân kia tự biết trốn không thoát, trong lòng đã có ý định muốn chết, cố tình dẫn chúng ta đến cấm khu...”

“Được rồi, chúng ta không đuổi theo nữa.”

“Không sai, chúng ta canh bên ngoài một ngày. Nếu sau một ngày nàng ta còn không ra, nàng ta đã táng thân trong bụng hổ, chúng ta cũng có thể trở về bàn giao.”

Đám kiếm khách Bạch Phát Phi Giáp tộc dừng bước.

Một người trong đó, gương mặt vô cùng dâm đãng tiếc nuối nói: “Tiếc thật, nghe đồn Hồ Mị Nhi là đệ tử thân truyền của trưởng lão Nhan Như Ngọc Văn Hương kiếm phủ, trời sinh mị cốt, cùng với Từ Uyển đám người Lưu Vân bắt hôm qua xưng là Văn Hương Song Xu. Chậc chậc, nếu bắt được, huynh đệ chúng ta có thể hưởng thụ một phen.”

“Đúng là không tệ. Nghe nói nàng ta còn có băng cơ tuyết cốt trời sinh.”

“Hắc hắc, không cần phải gấp. Chúng ta chỉ cần ở đây canh giữ một ngày, trở về cũng có miếng canh để húp. Hắc hắc, nghe nói Phủ chủ Văn Hương kiếm phủ Hoa Phi Hoa còn không phải đang hầu hạ mấy vị đại nhân kia sao?”

Một kiếm khách Bạch Phát Phi Giáp tộc sờ cằm nói: “Nữ tử Văn Hương kiếm phủ, chẳng những thực lực mạnh mẽ, lại càng thêm xinh đẹp như hoa. Nếu không phải các nàng không biết sống chết, đắc tội đại tông đỉnh cấp, làm sao đến phiên chúng ta...”

“Ha ha ha...”

“Nếu lần này có thể tìm hiểu nguồn gốc, bắt được Nhan Như ngọc, đó mới là trúng độc đắc. Nhan Như Ngọc đoạt được phần thưởng đệ nhất đội trưởng chiến đội trong đại hội luận kiếm, xếp trong mười vị trí đầu Mỹ nhân bảng Đông Đạo Chân Châu, tên tuổi rất lớn...”

“Được rồi, đừng nói nhảm nữa.”

Kiếm khách thủ lĩnh thân hình khôi ngô, cao đến ba mét chậm rãi lên tiếng.

Gương mặt của hắn ta có một vết sẹo kéo dài từ trái sang phải, gần như chia gương mặt thành hai nửa, giọng nói thì giống như hai khối huyền băng ma sát nhau, khiến cho nhiệt độ không khí chung quanh xuống mấy chục độ.

Đám kiếm khách tóc trắng lập tức im lặng.