Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 201: Tuyến đường lại phải đi lệch rồi




Huyền Khí hệ thuỷ có thể cứu sống một con cá sắp chết hay không? Điều này trước giờ hắn chưa từng nghe nói qua.

Nhưng lỡ như mình bỏ ra 4000 tiền vàng mua được thuộc tính hệ thuỷ, lại có loại công năng này thì sao?

Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút, sau đó ánh mắt hắn dừng lại trên một cây Bích Trúc đã khô héo gần chết ở bên cạnh.

Hắn bước qua chỗ cái cây, sau đó hai tay cầm lấy rễ của cây trúc rồi tiến hành chuyển vận Huyền khí.

Điều kỳ diệu đã thật sự xảy ra.

Lá trúc vốn đã khô vàng héo úa lại dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy

được đứng thẳng lên.

Cây Bích Trúc vốn đã sắp chết khô thì lúc này lại bừng bừng sinh khí, không còn một chút tử khí nào, như thể đã khôi phục được sức sống mạnh mẽ trong những tháng ngày hưng thịnh nhất.

Lâm Bắc Thần há hốc mồm

Hắn nhìn lướt qua lão quản gia vẫn đang tập trung tinh thần vớt cá bên cạnh, có vẻ là không hề ý thức được điều gì đang xảy ra, sau đó ánh mắt hắn liền lập tức xoay chuyển rồi dừng trên một chậu hoa tươi không biết tên.

Hắn bước tiếp vài bước về phía chậu hoa, sau đó trực tiếp bẻ gãy một nhành hoa, chỉ giữ lại một thân cành.

Tiếp đó hắn nắm chặt lấy đoạn thân cây bị gãy rồi tiến hành vận chuyển Huyền khí, hơi nước màu xanh da trời toàn bộ bao trùm thân cây.

Vậy mà không ngờ nhành hoa cũng lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được mà sinh trưởng trở lại.

Thì ra nguyên nhân thật sự là do Huyền khí.

Lâm Bắc Thần nhìn một nửa con cá nướng vẫn còn chưa ăn hết, trong lòng tràn

đầy áy náy nói: "Thật xin lỗi, là ta trách lầm ngươi rồi.” Cá nướng: "...."

Dù sao thì ta cũng đã chết rồi.

Lâm Bắc Thần lại tiếp tục ăn.

Lúc này trong đầu hắn lại nảy ra một ý tưởng tương đối táo bạo.

Nghĩ là làm, Lâm Bắc Thần nhanh chóng quay lại phòng ngủ của mình, triệu hồi ra Trịnh Y Kiếm, sau đó thì cầm kiếm trực tiếp hướng về phía cánh tay còn lại của mình mà chém xuống.

Khi lưỡi kiếm chuẩn bị chém lên phần thịt trên cánh tay, hắn đột nhiên lại dừng lại. Chắc chắn khi chém như vậy sẽ rất đau. Ta thật sự đúng là quá ngốc mà. Tại sao lại phải tự mình hại mình chứ?

Hắn liền mang theo thanh đoản kiếm đi tới cửa đại sảnh, sau đó vẫy vẫy tay gọi: "Vương bá, ngươi mau lại đây ta nhờ một chút.”

Vương Trung lúc này đang vớt cá, bỗng dưng nghe được hai chữ "Vương bá" phát ra từ miệng Lâm Bắc Thần liền nhất thời giật mình, trong lòng xuất hiện một dự cảm chẳng lành.

Lão quản gia thận trọng bước từng bước lại gần, cười cười nói: "Thiếu gia, không biết người tìm ta có chuyện gì vậy ..."

"Nói nhảm ít thôi, mau đưa cánh tay của ngươi ra đây."

"Hả ?"

"Nhanh."

"Vâng."

Vương Trung mặc dù trong lòng cực kỳ run sợ nhưng vẫn phải miễn cưỡng vươn cánh tay ra.

Vù!

Chợt có kiếm quang lóe lên.

Lâm Bắc Thần không biết đã triệu hồi ra Trịnh Y Kiếm từ lúc nào, hai tay hắn cầm kiếm giơ lên sau đó từ trên cánh tay của Vương Trung kéo ra một vệt máu.

"A, thiếu gia tha mạng."

Vương Trung gào lên như bị cắt tiết.

Lâm Bắc Thần bình tĩnh đưa tay nắm lấy vết thương đang không ngừng chảy máu trên cánh tay Vương Trung, sau đó tiến hành vận chuyển Huyền Khí.

Ánh sáng màu xanh da trời phủ khắp miệng vết thương.

Đợi đến khi hắn buông tay ra thì chỉ thấy vết thương trên cánh tay Vương Trung lúc này đã khép lại hơn một nửa, cũng không còn chảy máu nữa mà chỉ lưu lại một dấu gạch màu đỏ nhạt, ngay cả một vết sẹo cũng không hề có, căn bản không hề giống với việc vừa bị chém một kiếm.

"Hả? Sao lại không cảm thấy đau nữa rồi?”

Vương Trung ngẩn người, nói tiếp: "Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Ta chỉ cảm thấy vết thương hơi tê dại, ngược lại còn có chút thoải mái, thiếu gia, người còn có thể trị thương nữa sao? ”

“Nhanh đi bán cá đi.” Lâm Bắc Thần nói.

"Vâng." Vương Trung cũng không dám hỏi nhiều, lại vội vàng đi vớt cá tiếp.

Lâm Bắc Thần cố gắng kiềm chế sự hưng phấn trong lòng, bình tĩnh quay trở lại phòng ngủ trên tầng hai, nhưng khi đã vào trong phòng thì hắn cũng không nhịn được phải hoan hô một tiếng.

Năng lực khôi phục mạnh mẽ? Khả năng trị liệu nghịch thiên? Tuyệt phẩm phục hồi sinh mệnh? Thuộc tính Huyền khí hệ thuỷ mà hắn thức tỉnh được mặc dù trong phương diện chiến đấu thì cực kỳ yếu ớt, nhưng lại sở hữu hiệu quả trị liệu khó tin đến như vậy... Cái này thật sự là có chút nghịch thiên đấy.

Không biết thuộc tính Huyền khí hệ Thủy của những người khác liệu có hiệu quả như vậy hay không?

Lâm Bắc Thần tạm thời vẫn chưa thể hoàn toàn xác định được.

Nhưng có một điều mà hắn có thể chắc chắn chính là thuộc tính Huyền khí hệ Thủy của những người khác, cứ coi như là có một ít tác dụng trị liệu đi chăng nữa thì hiệu quả đạt được chắc chắn cũng sẽ không biến thái như vậy.

Nếu về sau có tham gia chiến đấu thì một bên đánh, một bên liên tục sử dụng lục quang lên người để trị liệu, như vậy chẳng phải là sẽ vĩnh viễn ở thế bất bại hay sao? "Ta muốn trở thành một Kiếm tiên, ai ngờ vậy mà lại trở thành một vú nuôi?"

Lâm Bắc Thần dần tỉnh táo lại, thật sự lúc này hắn không biết nên khóc hay nên cười. Chỉ là chuyện như vậy cũng không phải là không thể tiếp nhận.

Một Kiếm tiên có năng lực trị liệu, khôi phục siêu cấp?

Nghe cũng thú vị đấy.

4000 tiền vàng bỏ ra lần này, cũng coi như là đáng giá.

Suy cho cùng thì tiền hết rồi vẫn có thể kiếm lại được.

Nhưng loại thuộc tính Huyền khí có năng lực siêu cấp nghịch thiên này thì không phải là thông qua nỗ lực là có thể tu luyện ra được.

"Tiếp theo đây, lại phải cố gắng nghiên cứu thêm phương pháp để kiếm tiền."

Lâm Bắc Thần dần dần bình tĩnh lại.

Trong đầu hắn lúc này đang vẽ ra một loạt những phương pháp khả thi để có thể kiếm tiền.

Cuối cùng, hắn buồn rầu nói: "Chẳng lẽ ta thật sự lại phải đi bán bạc sao?”

Lợi dụng Wechat cùng Baidu Netdisk để không ngừng phục chế bí ngân tiểu tiễn, sau đó lại đem phần mạ bạc trên tiểu tiễn cạo ra rồi đem đi bán, việc làm này gọi tắt là 'Bán bạc'.

"Hoặc là, tiếp tục nghiêm túc tham gia cuộc thi Thiên Kiêu Tranh Bá, cố gắng đoạt được vị trí đầu bảng để giành lấy tiền thưởng?"

Lâm Bắc Thần đứng thẳng người, cân nhắc một cách khó khăn