"Ngươi là?"
Hắn trực tiếp trả lời bình luận.
"Ta là nữ thần kiến tập ‘Kiếm Tuyết Vô Danh’ xinh đẹp nhất, dễ thương nhất, dịu dàng nhất và chăm chỉ nhất trong toàn bộ Thần giới."
Đối phương nhanh chóng trả lời bình luận.
"Nữ thần kiến tập???"
Lâm Bắc Thần trả lời.
"Đừng quan tâm đến những tiểu tiết không quan trọng như vậy, chúng ta kết bạn với nhau nhé? Ngươi đang ở nơi nào trong Thần vực?"
Kiếm Tuyết Vô Danh trả lời
Lâm Bắc Thần trong lòng thầm nói, chẳng lẽ cái tên có giọng điệu nói chuyện nghe ra giống như thiểu năng này lại có thể là một thần minh ư?
Chắc không phải là Kiếm Chi Chủ Quân đấy chứ?
Trong đầu hắn ngay lập tức có một phỏng đoán rất táo bạo.
"Ngươi có biết ta là ai không?"
Lâm Bắc Thần hỏi.
Kiếm Tuyết Vô Danh trả lời: "Không biết, tiểu soái ca ngươi là ai?"
He he.
Không biết, không biết thì tốt.
Vậy thì dễ giải quyết rồi.
Lái xe một cách yên tâm và mạnh dạn rồi.
"Ta là một ‘nam thần’ không may lưu lạc đến thế giới khác."
Lâm Bắc Thần trả lời.
Lời này cũng không có gì sai trái cả, cũng không tính là nói dối. Bởi vì hắn quả thực là từ trái đất lưu lạc đến thế giới này.
"Ta vẫn luôn muốn trở về thế giới của mình, Kiếm Tuyết nữ thần, hiện tại ngươi vẫn còn ở Thần giới sao? Ngươi có phải là Kiếm Chi Chủ Quân trong truyền thuyết không?"
Hắn lại hỏi.
"Ta đang ở Thần giới, ta ...ờ, ha ha ha, ta đương nhiên không phải là Kiếm Chi Chủ Quân, Kiếm Chi Chủ Quân đường đường là một trong những đại thần hàng đầu Thần giới, anh minh thần võ, bất khả chiến bại, được muôn người sùng kính, kiếm phong mà người chỉ điểm là phương hướng của vạn thần, một lời nói ra khiến cả Thần giới chấn động... hi hi hi, ngài ấy làm sao có thể là thần minh kiến tập được chứ... không nói chuyện này nữa, tiểu đệ đệ, ngươi làm sao lại lưu lạc đến thế giới này?"
Trong câu trả lời của Kiếm Tuyết Vô Danh mang theo câu hỏi.
Không phải là Kiếm Chi Chủ Quân?
Đó chỉ là người đại loại như nữ thần dưới trướng của Kiếm Chi Chủ Quân.
Lâm Bắc Thần trực tiếp phớt lờ câu hỏi và lại trả lời bình luận: "Ngươi đã không phải là Kiếm Chi Chủ Quân, tại sao lại hấp thụ Huyền thạch được cúng lên cho nàng ta chứ? Ta đã nhìn thấy cả rồi, không lẽ ngươi đang... ăn trộm ư?"
Luận về sự tự tu dưỡng của một tên lừa gạt, hắn cố tình nói như vậy để kiểm tra một chút.
Lúc này thì phải xem ai to gan.
"A, ngươi câm miệng."
Nhìn thấy những dòng chữ này xuất hiện trên màn hình điện thoại, Lâm Bắc Thần dường như đã nhìn thấy một thế giới khác, dáng vẻ của một nữ nhân nào đó đang vô cùng hoảng sợ.
Cuộc nói chuyện hình như đã bị gián đoạn rồi. Chờ một lúc vẫn không có hồi âm.
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một lúc, dứt khoát từ bỏ trả lời bình luận trong vòng kết nối bạn bè.
Hắn trực tiếp gửi mấy tin nhắn liên tiếp trong hộp trò chuyện của WeChat. "Ngươi có ở đó không?"
"Có không?"
"Ta chỉ đùa thôi."
"Ngươi có thể nhìn thấy tin nhắn của ta không?"
Nhưng đều không có hồi âm.
Tuy nhiên giao diện vẫn hiển thị, mình không bị chặn hay xóa.
"Có muốn trò chuyện video không?"
Lâm Bắc Thần vừa mới nảy sinh ý tưởng này trong đầu liền ngay lập tức lại vội vàng xoá bỏ.
Rất nhiều câu chuyện tình yêu qua mạng đều là ‘nhìn thấy ánh sáng sẽ chết’.
Hơn nữa bây giờ hắn đang lừa gạt, nếu như đối phương biết hắn trông như thế nào...ờ, chờ đã?
Bức ảnh tự sướng của ta?
Bức ảnh tự sướng trong vòng bạn bè?
Đối phương hình như đã biết mình trông như thế nào.
Lâm Bắc Thần đột nhiên cảm thấy chột dạ.
Thật là bất cẩn quá mà.
Nhưng mà, hắn sớm đã phát hiện ra rằng trong phiên bản WeChat này, hộp chức năng trò chuyện video đã chuyển sang màu xám, tức là không khả dụng.
"Nếu như không phải nhìn thấy ngươi đẹp trai bi thảm nhất Thần giới, ta chắc chắn đã giết thần diệt khẩu ngay tại chỗ rồi."
Cuối cùng, Kiếm Tuyết Vô Danh đã trả lời bằng một tin nhắn.
Lâm Bắc Thần thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: "Cho dù có đẹp trai đến mấy cũng không xứng với tiểu tiên nữ ngươi. Ngươi là nữ thần đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất, dịu dàng và chăm chỉ nhất trong Thần giới. Đợi sau khi ta quay về Thần giới, nhất định phải đến thăm hỏi ngươi."
"Đáng ghét, mồm mép lém lỉnh, nói ngọt như mía lùi."
Kiếm Tuyết vô danh nhanh chóng trả lời tin nhắn.
Lâm Bắc Thần đọc tin nhắn này, không biết tại sao, một câu hiện ra trong đầu hắn——
Ngực lớn vô não.
Nữ thần kiến tập này tạo cho hắn một cảm giác có chút chết tiệt. Một kẻ rất dễ lừa.
Lúc này, đối phương lại gửi một tin nhắn khác đến và hỏi: "Ngươi đã lưu lạc xuống hạ giới, tại sao vẫn có thể giao tiếp với ta? Những vị thần sa đọa kia một khi rời khỏi Thần giới thì sẽ mất đi rất nhiều thần thông và không thể nào liên lạc được với Thần giới... "
Lâm Bắc Thần dùng ngón tay giữa xoa xoa mi tâm.
Cái này phải trả lời thế nào đây?
Hắn do dự một chút, sắp xếp lời nói của mình rất cẩn thận để tránh lỡ miệng mà nói ra chuyện xuyên không.
Bây giờ có thể khẳng định chắc chắn một điều đối phương là sinh linh của Thần giới- Thật không ngờ trên đời này thực sự có sự tồn tại của Thần giới.
Nếu như là Thần, vậy có phải là có thể liên lạc với thần chết, cũng chính là tên khốn kiếp đã cưỡng chế nhét điện thoại cho mình ở ven đường hay không?
Nếu như có thể liên lạc được, vậy có phải là có thể thêm ‘WeChat’ của Thần Chết và yêu cầu đối phương đưa mình trở lại trái đất hay không?
Tính khả thi của con đường về nhà lại được tăng thêm một bậc.
Lâm Bắc Thần trong lòng rục rịch ngóc đầu dậy.
Yêu cầu cấp thiết trước mắt chính là phải lừa được nữ thần kiến tập ngớ ngẩn háo sắc này.
Cho nên, ta phải trả lời câu hỏi của nàng ta như thế nào đây?