Nữ nhân thân mặc áo choàng tu sĩ và đội mũ rộng vành màu trắng đứng nghênh đón ở lối vào thần điện.
Từ ngoại hình có thể thấy, đây là một nữ tử cực kỳ xinh đẹp.
Hơn nữa toàn thân từ trên xuống dưới, dường như mơ hồ có một luồng ánh sáng trắng như ngọc lưu chuyển, có một vẻ thần thánh và trang nghiêm giống như thần minh.
"Tần chủ tế lại đích thân tới đón, Sở mỗ đã làm phiền rồi."
Sở Ngân vừa nhìn thấy vị nữ tử này, ngay lập tức hành lễ, rất là kính nể. Lâm Bắc Thần bắt chước làm theo.
"Chủ nhiệm Sở quá khiêm nhường rồi."
Nữ tử được gọi là Tần chủ tế vén mũ trùm đầu lên, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp.
Nàng trông có vẻ khoảng hai lăm, hai sáu tuổi, nét mặt cực kỳ thanh tú, ngay lập tức tạo cho Lâm Bắc Thần một cảm giác cực kỳ kinh ngạc, đặc biệt là mái tóc dài và lông mày màu bạc nhạt, khiến Lâm Bắc Thần sững sờ, còn cho rằng đây là một mỹ nhân của Tinh Linh tộc trong thần thoại phương Tây ở trái đất, từ trong cuộn tranh bước ra.
Hơn nữa điều càng kỳ lạ hơn là khuôn mặt của nữ tử này lại có bảy tám phần quen thuộc.
Giống như là......
Lăng Thần?
Lâm Bắc Thần há hốc mồm.
Quả thực giống như Lăng Thần sau mười tám tuổi nhuộm tóc bạch kim và COSPLAY thành công chúa tinh linh.
Cái này cũng quá giống nhau rồi đấy.
"Hai vị, mời đi theo ta."
Tần chủ tế liếc nhìn Lâm Bắc Thần, sau đó quay người dẫn đường.
Bình thường mà nói, tín đồ cầu nguyện đều chỉ có thể ở quảng trường bên ngoài đại điện.
Chỉ những người giàu có, quyền quý và có đóng góp rất lớn cho thần điện mới có đủ tư cách bước vào trong thần điện để cầu nguyện.
Rất rõ ràng, Sở Ngân đã thu xếp xong nghi thức cầu nguyện thức tỉnh Huyền khí cho Lâm Bắc Thần trước đó, cho nên không cần phải đợi ở bên ngoài.
Cảm giác đi cửa sau cũng không tồi.
Lâm Bắc Thần theo sát.
Đây là một ngôi thần điện bán mở.
Hàng chục bức tượng điêu khắc khổng lồ của các võ sĩ cầm kiếm giống như ở trên quảng trường, chống đỡ mái vòm của thần điện, tứ phía không một vách tường.
Một chiếc đèn chong Huyền Văn hình tròn lơ lửng trong không trung, chiếu rọi thần điện đến từng li từng tí.
Sàn nhà bằng ngọc thạch màu trắng dưới chân được chạm khắc đủ loại đồ án kiếm thức chiến đấu khác nhau.
Kết giới Huyền Văn được bố trí khắp trong ngoài thần điện, gió tự nhiên từ từ thổi vào khiến cho mọi ngóc ngách của thần điện đều không mảy may dính bụi bẩn.
Cách bài trí bên trong thần điện cũng tương đối đơn giản.
Một số thiếu nữ trẻ trung năng động với trường kiếm đeo ngang lưng, trông có vẻ chỉ mới mười lăm, mười sáu tuổi, thân mặc áo choàng trắng của thầy tế, đang bận rộn làm gì đó, thỉnh thoảng lại lén nhìn Lâm Bắc Thần, rồi cùng nhau lặng lẽ bàn tán, từng ánh mắt long lanh nhìn về phía Lâm Bắc Thần.
Hình như có người đang ở sau lưng khen ta đẹp trai?
Lâm Bắc Thần trộm cười.
Nhìn thấy rồi chứ?
Ngay cả thầy tế dưới trướng của Kiếm Chi Chủ Quân cũng khó có thể cưỡng lại trước vẻ đẹp của ta.
Nhan sắc chính là chính nghĩa.
Đẹp trai thì có thể muốn làm gì thì làm.
Nhưng mà, các thầy tế trong thần điện của Kiếm Chi Chủ Quân toàn bộ đều là nữ giới.
Hơn nữa đều là những nữ nhân vô cùng trẻ trung và xinh đẹp.
Vị Kiếm Chi Chủ Quân này, không phải là một vị thần háo sắc đấy chứ?
Đang suy nghĩ lung tung, Tần chủ tế ở trước mặt dừng bước, nói: "Tới rồi, trước tiên hành lễ cầu nguyện trước thần tượng của Kiếm Chi Chủ Quân, sau đó thì dâng tế phẩm."
Trước mặt chính là bức tượng điêu khắc bằng thạch anh của Kiếm Chi Chủ Quân.
Lâm Bắc Thần ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời choáng váng.
Hắn không ngờ rằng Kiếm Chi Chủ Quân hoá ra cũng là một nữ nhân.
Bức tượng điêu khắc thạch anh trước mặt hắn là một nữ tử thân mặc váy giáp, để lộ ra đôi chân dài thon thả và cân đối, chân mang chiến ủng, eo nhỏ, thân hình cực kỳ nóng bỏng.
Các đường nét trên khuôn mặt lập thể và đầy đặn, mái tóc buông dài đến bắp chân.
Tay cầm trường kiếm, hướng xiên xuống mặt đất.
Trong một khoảnh khắc, Lâm Bắc Thần đã liên hệ hình tượng của nó với Diana, nhân vật chính của bộ phim DC ‘Nữ hiệp thần kỳ’ vang bóng một thời trên trái đất, nữ chiến binh Amazon của Đảo Thiên đường, cùng một bộ giáp như vậy, quyến rũ và xinh đẹp như vậy.
Trước đó, Lâm Bắc Thần luôn cho rằng Kiếm Chi Chủ Quân là một vị nam thần minh.
"Còn sững sờ ra đó làm cái gì vậy?"
Sở Ngân dẫn đầu quỳ xuống.
Lâm Bắc Thần chỉ đành bắt chước làm theo, cũng quỳ gối xuống.
"Nhắm mắt lại, hình dung thanh kiếm của trò trong đầu, đồng thời, chân thành cảm tạ Kiếm Chi Chủ Quân đại nhân đã che chở cho các kiếm sĩ của đế quốc Bắc Hải. Đừng có bất kỳ tạp niệm gì, chỉ cần tín ngưỡng của trò đủ chân thành thì có thể cảm nhận được sức mạnh đến từ thần giới trong bóng tối.
Sở Ngân nói.
Lâm Bắc Thần vẫn theo lời ông ta mà làm.
Chỉ là trong tâm trí của hắn lại không hề hình dung về kiếm, cũng không cầu nguyện.
Hắn đến thần điện chỉ là để đối phó, nguyện vọng lớn nhất của hắn chính là Kiếm Chi Chủ Quân tuyệt đối đừng để ý đến sự minh bạch nhỏ nhoi này của mình.
Toàn bộ quá trình cầu nguyện mất khoảng nửa tiếng đồng hồ vụt qua trong nháy mắt.
Công cuộc cầu nguyện đã hoàn tất, Sở Ngân quay đầu lại hỏi: "Có cảm giác được không?"
Lâm Bắc Thần lắc đầu.
Lúc này hắn mới phát hiện ra, không biết từ lúc nào, vị Tần chủ tế với lông mày và mái tóc bạc phong nhã tài hoa tuyệt thế đã rời đi rồi.
"Đừng gấp, dâng lễ vật lên rồi thử lại."
Sở Ngân vừa nói vừa đặt một viên đá to bằng nắm tay giống như thạch anh màu xanh lên đĩa cống phẩm phía trước bức tượng điêu khắc.
Ông ta vốn tưởng rằng với thiên phú kiếm đạo mà Lâm Bắc Thần đã thể hiện ra trước đó, có lẽ sẽ không cần tế phẩm gì cũng có thể thức tỉnh Huyền khí thành công, ai mà biết lại không có phản ứng gì, xem ra đành phải tiến hành thủ tục như thường quy.
Sau đó ông ta quay đầu lại liếc nhìn Lâm Bắc Thần.
Lâm Bắc Thần liền sững sốt sau đó lấy lại thần trí, đây là muốn mình dâng cống phẩm lên ư?