Vì thế lại thêm một lần điên cường đánh đấm, lại thêm một lần nhảy bungee...
Đánh đến tận nửa đêm, tên này vẫn cợt nhá gọi “Niệm Niệm mèo, Niệm Niệm mèo..."
Tả Tiểu Niệm thật sự không còn tâm trạng, không còn động lực để giày vò nữa, đối mặt với một tên lưu mặt dày mày dạn, da dày thịt béo, không biết xấu hổ, không biết liêm sỉ..
Vừa không thể đánh chết hắn hoàn toàn, nhưng lại không thể từ giờ trở đi không để ý đến hẳn nữa.
Haizzz! Thật đúng là không có cách nào mà...
Hiện tại hắn tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, không nói đến cái khác, chỉ riêng độ dày của da thôi thì đúng là rất giỏi chịu đồn!
Ừ... Không chỉ giỏi chịu đòn, từ sau khi đột phá cảnh giới Tiên Thiên, hình như hắn cảm thấy mình đã có vốn liếng nhất định, cho nên độ dày của da mặt cũng theo đó một đường bay lên!
Bây giờ đã tiến lên tới độ cao mà Tả Tiểu Niệm không thể tưởng tượng được, cũng không thể lay động được!
Tuy rằng tu vi của hắn chỉ là Tiên Thiên, nhưng nếu dùng cấp độ tu vi để tính toán độ dày da mặt của hắn thì có lẽ đã đến trình độ Viễn Cổ Tổ Vu rồi
Thậm chí còn không ngừng tăng lên!
Tả Tiểu Đa sĩ mê nhìn khuôn mặt vô cùng xinh đẹp mịn màng của Tả Tiểu Niệm, nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn xuống, thấy thế nào cũng không đủ nhìn.
Khi thì vuốt căm nhíu mày trầm tư, khi thì mặt đầy sầu lo.
Lại hoặc là ngẩng đầu thì thào tự hỏi, hoặc là vươn tay giả mô giả dạng bấm đốt ngón tay một phen.
Đi vòng qua, nhìn ngắm từ phía sau lưng, xoay qua chỗ khác, nhìn ngắm từ phía bên cạnh, thỉnh thoảng còn rung đùi đắc ý ngâm lên câu thơ mơ hồ lôi được ra từ trong trí nhớ: “Nhìn ngang thành dãy nhìn nghiêng thành đỉnh, xa gần cao thấp đều khác nhau...”
Tả Tiểu Niệm nhíu mày, nói: “Ngươi xem xong chưa? Câu vừa rồi là sao? Sao ta chưa bao giờ nghe đến? Một bài thơ à?"
Tả Tiểu Đa trang trọng nói: "Ngươi đừng có lộn xộn! Cũng không được nói chuyện! Bây giờ đúng là lúc nguy cấp, thời khắc quan trọng... Ngươi ngồi xuống. Hừm, thế được rồi, ngươi đứng lên... Xoay một vòng...“
Tả Tiểu Niệm động một cái, lập tức khống chế Tả Tiểu Đa trong trạng thái cúi người hai tay bị đè ở sau lưng, mặt nàng đỏ hồng như chảy máu, nghiên răng nói: “Đồ tồi nhà ngươi... Ngươi đang tuyển chọn người đẹp đấy à? Còn xoay một vòng? Ngươi xem tướng còn nhìn mông hử?”
“Đau đau đau...”
Tả Tiểu Đa nhe răng trợn mắt, cả giận nói: “Xem tướng mà, nào có ai như ngươi? Tức chết ta tức chết ta... Mấy cái vừa xem được bị ngươi đảo loạn hết rồi!"
“Ngươi còn nói!"
Tả Tiểu Niệm vô tình vạch trần: “Lúc trước vào thời điểm khó nhất, ngươi cũng chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn ra được hết, bây giờ lại muốn xem lâu như vậy? Thật sự cho rằng ta bị ngốc à?”
“Bây giờ có quá nhiều thay đổi phức tạp, ta không thể nhìn rõ được!"
Tả Tiểu Đa giải thích, dường như cực kỳ lo lắng, đúng là lạ lùng.
“Còn muốn nói xạo!"
Tả Tiểu Niệm giận tím mặt, trong lòng lại dâng lên cảm giác 'bị tên lưu manh này lợi dụng'.
hãng nhóc này ngày càng quá đáng, phải chỉnh hắn cho tốt mới được, nếu không chỉ sợ hẳn sẽ càng được đàng chân lân đàng đầu!
Sau khi đánh đập dã man một lúc, Tả Tiểu Đa. nằm bẹp dưới đất như lợn chết, ai oán muốn chết: "Bây giờ Tả đại sư ta ít nhiều cũng là người nổi tiếng ở thành Phượng Hoàng, nhân vật lớn một trăm nghìn một lần xem tướng, hiện tại đi xem cho người ta miễn phí thế mà còn bị đánh!”
“Thế này còn thiên lý không!”
“Thế này còn vương pháp không!”
“Thế này còn tính người không!"
“Hừ?” Tả Tiểu Niệm hừ một tiếng
“Hừ, này có còn tình cảm chị em không?”
Tả Tiểu Đa vội vàng sử miệng, cười ha ha lấy lòng Tả Tiểu Niệm: "Niệm Niệm mèo à..”
Tả Tiểu Niệm bỗng nhiên vươn tay.
Tả Tiểu Đa lập tức dùng tay che mặt: "Ngươi đánh đi! Dù sao đánh không chết ta thì ta vẫn sẽ kêu như vậy, có bản lĩnh ngươi đánh chết ta đi!”
Tức giận sôi máu!
“Ngươi nói, rốt cuộc ngươi nhìn cái gì?! Không nói được, ta sẽ đánh chết ngươi thật đấy!" Tả Tiểu Niệm nghiến răng nghiến lợi.
“Tinh huống có cải thiện lớn, tất cả đều là công ta bày mưu tính kế, là nhờ sự nỗ lực của ta!”
Tả Tiểu Đa ha ha cười to.
Tâm trạng vui sướиɠ đến tột củng!
Thật sự thay đổi rất nhiều, hơn nữa... Nó còn phát triển theo hướng thuận lợi!
Nếu không đầu óc Tả Tiểu Đa cũng sẽ không có xuất hiện ý tưởng khác khi đang xem tướng!
“Có thể nói cho ta biết chính xác đã cải thiện được bao nhiêu không?” Sắc mặt Tả Tiểu Niệm dịu đi, thế mà lại vươn tay ngọc kéo Tả Tiểu Đa đứng dậy khỏi mặt đất
Sau đó Tả Tiểu Đa bèn thuận thế nắm chặt tay nàng không thả.
Rất mềm.
Rất mịn.
“Ta nói với ngươi, sẽ nói chỉ tiết, hiện tại chuyện này không còn là chuyện xấu, mà là chuyện tốt lớn” Tả Tiểu Đa nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Tả Tiếu Niệm, mặt mày hớn hở.
Tả Tiểu Niệm nhìn bàn tay của mình bị tay to của hắn nắm lấy, gần như không nhìn thấy ngón tay, mặt nàng đỏ lên, rồi lại làm bộ không thèm để ý, nói: "Vậy ngươi mau nói, chị chờ nghe đây”
Tự xưng chị, hiển nhiên Tả Tiểu Niệm muốn ám chỉ. Nhắc nhở người nào đó, người thành thật cho ta!
Nhưng Tả Tiểu Đa bỏ mặc, giống như không nghe thấy gì cả.
Đúng, ta không nhạy bén như vậy đấy, ngươi tính làm gì ta!
“Mây đen còn đọng lại, chứng tỏ kiếp nạn vẫn chưa tan hết, nhưng mây tía phía đông đang dần trở nên rõ ràng, bừng bừng mạnh mẽ phá tan mây đen. Hoặc là có thể ví dụ thế này cho ngươi, chính là bầu. trời âm u che đậy chân trời, nhưng không thể ngăn cản được tia nắng ban mai phía sau lưng, mặt trời cũng đã dần ló rạng, chiếu rọi lên trên mặt đất, nói vậy ngươi hiểu không?”
Tả Tiểu Niệm gật đầu.
Tả Tiểu Niệm nói tiếp: “Hiện tại tỷ lệ của chúng ta đã là năm mươi năm mươi! Hơn nữa đây chỉ là tỷ lệ hiển thị ra bên ngoài! Nói cách khác, tình hình hiện đã trở lại trạng thái 50-50. Còn nữa, xem tướng mạo của ngươi thì mấy ngày gân đây khả năng sẽ có người giúp đỡ, khiến tình hình ngày càng tốt!”
Tả Tiểu Đa hưng phấn như sắp phát điên luôn rồi!
Từ ngày phần mộ phần tổ tiên tiên của Ninh Thị bị sụt xuống, tướng mạo của Tả Tiểu Niệm đã rõ ràng hơn rất nhiều.
Đến giây phút khi cao ốc tổng bộ của tập đoàn Mộng Thị bị nghiêng kia... Tướng mạo Tả Tiểu Niệm gần như thay đổi ngay lập tức, sắc mặt ngày càng tốt
Thật ra sở dĩ Tả Tiểu Đa thường xuyên đi xem tướng như vậy là có nguyên nhân ở phương diện này!
Hắn nhìn tướng mạo Tả Tiểu Niệm, trong lòng tràn đầy vui mừng, nó đang dần dần thay đổi sang hướng mà hẳn chờ đợi... Không khí chết chóc tận trời kia đang biến mất từng chút từng chút một...
Làm cho Tả Tiểu Đa cảm thấy tất cả nỗ lực của mình hoàn toàn không uổng phí, rất đáng giá!