Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon - Chương 174: Quỷ gì yếu gớm.




Wattpad bị lỗi, 2 hôm đến giờ không vào được 

------------

So với cái tên tự xưng mình là quỷ kiếm gì gì đó, tên này tuy hạ cấp, nhưng là quỷ cổ nên vẫn mạnh hơn tên kia nhiều mặc dù tên kia là cao cấp, tên quỷ này chuyên về ma thuật hơn trong khi tên kia thiên về khả năng tấn công trực diện tay đôi về kiếm,  tuy vậy chỉ số tấn công của tên này không thua kém tên kia nhiều, chỉ là những kĩ năng của tên quỷ kiếm khá bá thôi, trong khi kĩ năng của tên này đa phần đối với cậu điều phế, thứ cậu muốn là chỉ số hắn thôi.

Việc cậu chia sức mạnh mình khắp nhân loại, cũng là do lo sợ một ngày loài quỷ thức tỉnh, con người vẫn có thể chống lại được.

Nhưng khá đông đảo ở đây nên cậu muốn xem họ có hạ nổi tên này không, chắc chắn là được thôi, nhưng thứ cậu muốn xem là kĩ năng họ phô diễn, dù sao tầm này thì một người có quyền năng thôi cũng dư sức đánh với hắn nếu làm chủ được.

"Anh không giúp họ ư Onii-chan?"

Cô em gái sau khi xong việc của mình đi đến chỗ cậu nghiêng đầu hỏi.

"Họ giải quyết được, nên khỏi tốn công đâu."

Em cậu nở nụ cười với câu "Thế à ~" sau đó ngồi kế bên cậu lấy trong túi ra một thứ đưa về phía cậu.

"Tặng onii-chan nè ~!"

"Em mua thứ này làm gì.."

Nhìn vào thứ cô đưa, cậu thở dài.

------------------

Sau khi giết đi một thành viên của Luxury, hắn khiến không ít người sợ hãi, nhưng khi thấy các đội trưởng của mình tập hợp làm tăng cho họ thêm dũng khí.

"Những người yếu thì đi ra đi, đừng cản trở."

Một cô gái bên phía Luxury nói, có vẻ cô là một người quan trọng nên khi cô cất lên, những kẻ không tự tin sức mạnh của mình liền e dè lùi ngay hay do chúng sợ vãi đái thôi.

"~ Mọi người cũng có lẽ nên lùi đi, để đấy chúng tui lo ~"

Majiwa Meli, cô gái song sinh với người vừa mới bắn ngọn lửa to đùng vào con quỷ trước mặt họ nói về phía những đồng đội trông yếu đuối bên trường cô, nghe theo lời cô họ cũng lùi xuống.

Khiến những kẻ còn đang đứng ở đây chỉ còn 14 người, kèm với cô gái của giáo phái Nhà Thờ, đối đầu với những loài quỷ, có cô là tốt nhất.

"Oẳn tù tì đê !"

Kazuma Machi, cô gái trong Thất Tinh Anh cất giọng nói của mình, đơn giản vì 15 đánh 1 thì không được công bằng lắm, chưa kể tên quỷ trước mặt họ cũng không quá mạnh. Nhưng khi nghe xong, cô gái Thánh nhà thờ có vẻ khá lo lắng khi thấy họ phỡn như vậy.

Về phía Thất Tinh Anh trường cậu thì chỉ biết thở dài tán thành, bên kia thì..

"Để ta."

Một cậu nhóc khoác trên vai một thanh đao đã lao đến về phía con quỷ bỏ mặc lại 14 người nhìn cậu với ánh mặt kì quặc lẫn khó chịu.

"Tuổi trẻ còn non dại.. Có lẽ nên trải đời một lần.."

Cả bọn thở dài, quyết định đứng xem cậu nhóc đó làm được gì. Chỉ là ở trên nóc tàu này khá chật chội, họ không muốn xông lên một lượt thôi.

Cầm thanh đao của mình ra, cậu lao đến vung một chém xuống đầu hắn, tuy hắn thiên về ma thuật, nhưng chỉ số sức mạnh của hắn ăn đứt cậu nhóc nên chỉ cần một tay, hắn dễ dàng đỡ lấy đòn đó, giữ chặt thanh kiếm cậu nhóc trong tay, tay còn lại hắn nổi lên một ngọn lửa vào về phía cậu nhóc.

Vì nếu vẫn giữ thanh đao chắc chắn sẽ dính lấy đòn đó, cậu nhóc liền buông bỏ thanh đao lui về sau.

Nói ra một tiếng chậc, bỗng sức mạnh cậu tăng dần, vóc dáng, trang phục cậu thay đổi, trên tay cậu bấy giờ là một thanh đao màu vàng ánh đỏ, ở giữa thanh đao có 3 lỗ tròn, có một cái lắc ở cả ba.

"Giờ thì nghiêm túc nhé."

Cậu nhóc nói lên một tiếng, lao tới con quỷ với một tốc độ nhanh hơn ban nãy gấp mấy lần. Khi bước vào hình thái, cho phép bạn có một sức mạnh vượt trội nhưng thứ gì cũng phải tốn đi thứ nào đó bù lại, nếu cậu cứ trong hình thái này mãi sẽ bị bào mòn sức lực.

Lao đến hắn, cậu lặp lại nhát chém ban nãy, nhưng lần này, vị trí của cậu với tay hắn khá xa khiến hắn không bắt lấy cậu lại được nữa, nhưng về cậu thì cũng không chém chúng hắn.

Nhưng, bỗng ba cái lắc ở trong ba lỗ cất lên, ba nhát chém vô hình chém vào người hắn tạo ra 3 vết nứt giữa lòng ngực.

Điều đó khiến cả bọn ngạc nhiên, một kĩ năng tạo ra 3 vết chém  vô hình tiến về phía trước, chưa kể lượng sức mạnh ba nhát chém gây ra khiến hắn tổn thương phần nào, nhưng vết thương của hắn nhanh chóng phục hồi lại

Cậu vẫn còn nhớ thứ sức mạnh đó,[Lưỡi Đao Phẫn Nộ]. Một thứ sức mạnh bá không kém cạnh gì Quỷ Xích của Dark cả. Nhưng Quỷ Xích của Dark lại kháng được thứ sức mạnh đó nên cậu cũng không quá lo lắng. Chưa kể thứ sức mạnh đó phụ thuộc vào chỉ số rất nhiều trông khi chỉ số của tên nhóc dù bước vào hình thái cũng chẳng11 là khá hơn để sử dụng.

Nhưng không dừng lại ở đó, cậu nhóc tiếp tục tiến lên với thanh đao của mình lao tới chỗ hắn chém tiếp một nhát vào hư không.

*Keng* *keng *keng*

Ba tiếng va chạm vang lên, lần này không được như ban nãy, tên quỷ đã biết được cách hoạt động của thanh kiếm, hắn chỉ đơn giản chắn lại bằng lá chắn thôi. Nhưng lá chắn của hắn không phải loại lá chắn tầm thường, một lá chắn cho phép chặn lấy những đòn tấn công vô hình, một loại lá chắn cao cấp.

Những ngọn lửa xuất hiện lao đến chỗ cậu nhóc một cách nhanh chóng, hắn bắn không ngừng nghĩ, nếu cái đà này kiểu gì nóc tàu cũng sẽ bị thiêu rụi nên buộc cậu phải nhanh lên, không thì các Thất tinh anh sẽ lao vào.

Cậu quyết định dùng bí kĩ của sức mạnh này, nhưng cậu vẫn khá yếu, uy lực của bí kĩ này tuỳ thuộc vào lượng ma lực và chỉ số cậu đang có, tuy vậy chẳng còn cách nào khác.

Đấu với một đối thủ mạnh như thế, chưa kể lá chắn của hắn cậu không thể xuyên được.

Đưa thanh đao về phía hắn, một ánh đỏ phát lên, tiếng lắc trong thanh đao vang lên liên tục ,chưa kể nguồn sức mạnh thanh đao đang có khiến con quỷ để ý, nhưng vẫn quyết định xem như thế nào, không phải vì hắn khinh địch, hắn chỉ tò mò lượng sát thương của một kẻ yếu kém gây ra cho mình bao nhiêu thiệt hại thôi.

Thanh đao phát ra ánh sáng càng ngày càng đỏ, khi đến một mức độ nhất định, cậu nhóc chém thanh đao về phía hắn.

"Light Wrath!"

Một vệt sáng bay ra từ thanh đao dần trở nên to lao về phía hắn, hắn không né, dù né lúc này thì cũng không kịp.

Vệt sáng lao đến bay xuyên qua lá chắn, đâm thẳng vào giữa lòng ngực hắn, vệt sáng khi chạm vào đốt cháy lấy cơ thể hắn, chưa kể nó vẫn còn cọ xát khi chưa có vẻ là kết thúc, sau một lúc vệt sáng nổ tung giữa lòng ngực hắn.

Sau một lúc, liên tiếp là ba vết sáng bay từ đằng sau tới xiên vào người hắn và nổ tung.

Tưởng rằng trận đấu đã kết thúc ở đó, nhưng hắn bước ra với cơ thể bao bọc toàn màu tím. Đây là sức mạnh của hắn 'giáp ma pháp', cho hắn một lớp giáp ảo bao phủ khắp cơ thể giúp chặn những đòn tấn công ma pháp yếu hơn so với giáp ma pháp.

"Việc này chứng tỏ ngươi quá yếu."

Nói xong, bỗng một sợi xích tím bay đến chỗ cậu nhóc đang kiệt sức, bóp chặt lấy cổ cậu trở về phía hắn.

"Thứ cảm giác sức mạnh này ta đã gặp từ rất lâu về trước.. thứ sức mạnh khiến ta và đồng bọn sợ hãi.. Nhưng bấy giờ, ngươi quá kém cỏi để sử dụng như hắn ta."

Nói xong, một ngọn lửa tím xuất hiện giữa lòng tay hắn, hắn không nhân từ quyết kết liễu đời cậu nhóc, nhưng.

"ah..?"

Nhìn xuống cơ thể mình, một thanh giáo phát ra sấm sét đâm xuyên bụng hắn khiến hắn cảm nhận sự đau đớn nhất hôm nay.

"Tôi xin lại thằng nhóc này nhé.!"

Một giọng nói cất lên, cô gái tóc xanh biển với nụ cười vui vẻ đang ở trên giữa hắn và thằng nhóc,khi thấy cô, hắn chưa kịp phản ứng gì đã bị cô tung một cước khiến bay rất xa về bên phải con tàu.

Ngọn giáo bỗng rơi ra cơ thể hắn, tự đông bay về chủ của mình là Arin ở phía sau.

"Đáng lý nên để thằng ranh không lượng sức này chết cho rồi."

Mika nói trong khi liếc nhìn về phía Thất Tinh Anh của trường Luxury.

"Chúng tôi sẽ mang ơn lần này, nhưng đừng mong có lần sau."

Họ chào các cô sau đó đem thằng nhóc rời đi, còn cả bọn cũng quyết định trở về tàu mình, xem ra cũng chuẩn bị tới rồi nên cả bọn muốn có chút thời gian nghỉ ngơi.

--------------------------

"Anh không thích món quà này sao.."

Hibi tỏ vẻ mặt buồn bã, vậy mà cứ tưởng anh cô sẽ thích nên  cô đã lén mua nó.

"Không, chỉ là anh không cần mấy, nhưng được em gái mình tặng anh cũng vui đấy."

Cậu xoa đầu cô.

"Thôi em ở trên đây giúp đỡ họ đi nhé, anh xuống trước."

"Vâng~!"

Cậu chui lại vào trong tàu, bên trong phía sau bấy giờ chẳng có bóng dáng ai cả, cậu tiến ra phía sau, tránh ánh mắt của những người phía tàu dưới.

Lấy Ma Kiếm ra, một lần nữa những xiềng xích bao phủ lấy tay cậu, cậu giảm sát khí của thanh kiếm đến mức khó cảm nhận được, nhìn xung quanh đảm bảo không có ai, đưa nó về phía bên phải con tàu, bắn ra một tia sét đen, khi nó chạm đến mục tiêu, một vùng sa mạc nổ tung, đồng thời chỉ số của cậu tăng vọt.

Rút thanh kiếm trở về đi vào một cách nhanh chóng, bởi có khá nhiều người đang vào.

"Cậu đã làm gì ngoài đó?"

Khi vừa bước vào, một cô gái bỗng đứng chen giữa cậu, cô có mái tóc đen, với khuôn mặt lạnh lùng. Cô đối với cậu cũng chẳng thân thiện chút nào, đúng hơn thì cô em cậu là đối thủ thì hơn, cô học đồng lớp với cậu, mỗi lần có tiết đấu kiếm với nhau, cô luôn thách thức cậu, nhiều lần cậu đồng ý, nhiều lần cậu từ chối, cô chưa thắng cậu được lần nào kể từ cái trận khai mạc đó, Jinma Anastasia, cô em gái của một trong Thất Tinh Anh.

"Hít thở không khí trong lành thôi."

"Nói dối. Tôi vừa thấy một thứ đen gì đó bay ra từ phía ngoài này, cậu có liên quan gì đến nó không?"

"Tôi cũng thấy, có lẽ nó được bắn ra từ đồng minh phía bên dưới, họ có lẽ đang thử vũ khí gì đó chăng?"

Cô đưa tay chạm thái dương mình ngẫm "cũng phải", sau đó liếc lên cậu.

"Đừng hành động mờ ám, đừng quên gã đeo mặt nạ gì đó có thể trên tàu, nếu cậu có hành động kì lạ thì hãy coi chừng đấy. Còn giờ thì em cậu có vẻ đang kiếm cậu kìa."

"Hiểu rồi. Cảm ơn đã nhắc nhở, dù sao tôi cũng chả phải hắn."