Kế Hoạch Lưu Đày

Chương 32: Liboe




Hai ngày sau chính là ngày đi săn thứ hai của gia đình Moaa ở bộ lạc Kuriki, bọn họ vẫn như lần trước cả nhà cùng ra quân, Hahna cũng đi theo nhưng là để đến chỗ hang gadnim chơi với đám sói con.

Kant dẫn theo hơn nửa số thú nhân của bộ lạc đi đến chỗ đàn gadnim, sau khi nói với sói vương một tiếng Gadnu liền dẫn theo hầu hết đàn sói đi săn. Có đàn sói làm chỗ dựa, tộc trưởng Kant rất tự tin dẫn đội đi săn đến hồ Liboe.

Mỗi năm đến thời điểm này hồ Liboe rất đông đúc, động vật ăn cỏ tập trung ở đó rất đông nhưng Kant chưa bao giờ dám dẫn bộ lạc đến đó đi săn, vì nơi nào động vật ăn cỏ tập trung thì động vật săn mồi cũng có mặt, thú nhân của bộ lạc Kuriki không đủ sức tham dự cuộc chiến lớn ở đó.

Đường đến hồ Liboe phải đi ngang ven đầm lầy, từ bờ nhìn ra xa, loại cỏ Moaa và Rin chú ý trước đó lúc này đã khép vỏ, những chuỗi hạt xanh biếc vươn thẳng lên đón lấy ánh mặt trời, nhìn càng giống bông lúa nước. Nhóm của Moaa đều liếc mắt nhìn nhau, tâm trạng càng phấn khởi.

"Cineba kết hạt rồi kìa, đẹp thật." Tayi cũng đưa mắt ngắm đầm lầy, cảm thán.

"Đó là cineba?" Moaa cau mày hỏi, hắn còn nhớ Kant từng nói cineba là thức ăn yêu thích của đàn cine, chúng xem cineba như sở hữu của mình.

Tayi gật đầu: "Đúng vậy, cineba mọc ở đây rất nhiều, nên đàn cine mới làm tổ ở đây."

Moaa liếc nhìn Rin, bắt đầu cảm thấy khó giải quyết, chẳng lẽ đến lúc cineba chín lại phải giành nhau với đàn cine đông đúc kia?

Đàn trâu tauri lúc này đã không thấy bóng dáng, có lẽ đổi một chỗ khác kiếm ăn rồi. Bọn họ có gặp một đàn bò sát sống dưới nước lớn cỡ cá sấu nhưng lại có da giống ếch xanh gọi là con menn, chúng đang nằm phơi nắng ven bờ đầm, thấy đàn sói đi tới liền vội vội vàng vàng nhảy hết xuống nước và bơi vào bụi cỏ trốn biệt.

Khoảng hơn một giờ sau, bọn họ đến được hồ Liboe. Cái hồ này so với hồ Ruin lớn hơn một chút, một đầu nối với đầm lầy khá rộng, một đầu hẹp vào, nhìn tương đối giống lưỡi rìu. Khoảng cách từ bờ hồ ra ngoài hơn sáu trăm mét không hề rậm rạp như rừng cây xung quanh, ở đây chỉ có những cây libo cao chừng bốn năm mét, tán lá rất rộng, xòe ra như một túp lều lớn bệ vệ. Mỗi cây libo cách nhau một khoảng bảy tám mét, mật độ đều đều, hơn nữa giữa chúng ngoại trừ một ít cỏ ra thì không có loài cây nào khác. Điều đặc biệt nhất là lá của chúng có màu xanh hơi mang ánh lam, nhìn có hơi kỳ dị.

"Loại cây này có độc không? Sao không có cây nào khác mọc gần chúng thế?" Rin hỏi Moaa.

Moaa lắc đầu: "Anh không rõ nữa, libo thường mọc thành một khu riêng như vậy đấy, và thường là quanh một cái hồ."

Mấy anh em nhà Praesidt và cả Shan cũng đều nhảy xuống đất, chạy đến một gốc libo nghiên cứu, Tayi thấy vậy cũng tò mò đi theo, một vài con sói và thú nhân cũng xúm lại xem bọn họ nghiên cứu, số còn lại thì an tĩnh tập họp một chỗ chờ chỉ huy giao nhiệm vụ. Bab đi họp bàn kế hoạch, Moaa là phiên dịch giữa người và sói cũng theo qua.

"Ê Dor, đồng loại của em kìa. Bao giờ em mới lớn được như con đầu đàn đó? Vừa bự vừa cứng thế này thì ai dám đụng vào?" Shan nhìn thấy một đàn ovit ở gần bờ hồ liền vỗ Dor chỉ trỏ. Một con ovit đực bình thường cao cỡ bốn mét rưỡi, con đầu đàn là hoang thú nên càng to hơn, đứng giữa rừng libo rất nổi bật.

Dor đã thấy đàn ovit từ trước, cho nên bị Shan chọc ghẹo cũng không có phản ứng gì, hắn đang giữ hình thú cũng lười đổi lại, đi đến chỗ đám người và sói đang xem anh em Praesidt nghiên cứu cây libo nằm xuống nghỉ ngơi.

Shan hắc hắc cười cũng chui vào bụi cây libo khác nghiên cứu.

"Có thấy con sâu nào trên cây không Shan?" Jim ở bụi bên kia hỏi sang.

"Tớ kiếm được hai con, cùng loài, còn đang tìm đây." Shan đáp.

Lind đã ra khỏi bụi cây và cúi xuống xem xét mấy bụi cỏ thưa thớt trên đất cùng Sam.

"Anh thấy sao?" Lind hỏi.

Sam ngắt một cọng cỏ lên nhìn kỹ, nói: "Loại cỏ này ưa nơi nhiều nắng, hay mọc ở sườn núi trống, nhưng ở chỗ khác nó không có màu này."

"Có thể là do đất." Lind gật đầu.

"Ngoài khu vực này thì có chỗ nào có cây libo mọc nữa không?" Sam quay sang hỏi Tayi đang ngồi gần mình nhất.

"Có, nhưng ít lắm, với lại ở đó lá của chúng có màu xanh bình thường, không giống thế này." Tayi lập tức đáp.

"Vậy khả năng do đất rất cao." Lind nói, cúi xuống vẹt lớp lá rụng trên đất ra xem bên dưới. Dù có một tầng lá cây che lại, đất ở đây cùng nơi khác trong rừng vẫn khô hơn, còn cứng chứ không mềm xốp như đất rừng, màu sắc cũng khá kỳ quái, nó có màu xám trắng giống như tro.

"Em phát hiện một điều." Jim vừa chui khỏi bụi cây vừa nói: "Chỉ có một loài sâu sống trên cây libo."

"Đúng vậy, không tìm thấy loài nào khác nữa." Shan cũng chui ra.

Jim đưa cho Sam xem cái lá cây mình hái được. Lá libo có hình tim lớn cỡ bàn tay người trưởng thành, gần mép lá có một con sâu nhỏ như cây tăm, dài một lóng tay và có màu trùng với màu lá cây libo đang chậm chạp hoạt động.

"Quan sát màu sắc lá thì có thể đoán lá cây chứa một chất gì đó đặc thù, có lẽ vì thế mà những loài sâu bình thường không ăn được nó, chỉ có một loài thích ứng với thức ăn này." Sam nói.

"Và cái chất đặc thù đó có tác dụng gì đó rất đặc biệt, cho nên mới thu hút đám động vật này tới." Lind vừa nói vừa hất đầu về phía đàn dã thú đông đúc đang quanh quẩn giữa các bụi libo.

"Anh nghĩ tác dụng đó là gì?" Jim hỏi Lind.

Lind nhún vai: "Khó nói lắm."

"Ở đây chỉ có loài ăn cỏ thuộc lớp thú, không thấy các loài khác." Sam quan sát một lúc nhận định.

"Lớp thú với các lớp động vật khác nhau chỗ nào? Sinh con?" Lind suy tư.

"Chúng mang thai và đẻ con. Mùa này là lúc những cái thai thụ tinh hồi mùa xuân đang phát triển rất nhanh đúng không?" Jim như nghĩ ra cái gì, nâng cao âm thanh lên.

"Ý em là chúng ăn lá libo để dưỡng thai?" Sam kinh dị hỏi lại.

"Sao lại không chứ? Nếu nó thật sự có ích." Jim cười đáp, bộ dạng này hẳn là chính hắn cũng không mấy tin suy đoán này.

"Ê, cái cây này có củ nè." Shan đột nhiên kêu lên, ngoắc Jim lại chỗ mình. Vừa rồi ba anh em Praesidt nói chuyện với nhau thì hắn đang lui cui đào đất dưới gốc cây ra xem.

"Củ của nó có chứa loại chất đặc thù như lá không nhỉ? Có ăn được không đây?" - Jim cầm củ libo lật qua lật lại xem, nó có màu xám trắng, vỏ rất cứng và sần sùi, lớn cỡ quả trứng vịt.

Shan vẫn đang tiếp tục bới đất moi củ libo lên, cười nói: "Mang về cho con Bum xem một cái là biết."

Các thú nhân khác nghe vậy cũng hỗ trợ đào đất, nhưng chưa đào được mấy củ thì Moaa đã gọi cả đám trở lại, cuộc họp của các thủ lĩnh đã có kết quả.

"Chúng ta sẽ săn gần đây thôi, không đến quá gần hồ nước, Shan, Rein, Juin, Shoh, Lind các cậu theo đội của Gadnu, còn Sam, Jim, Tayi, Dan, Truv, Caid, Mex thì đi cùng đội với Bab, số còn lại theo ta.." - Tộc trưởng Kant bắt đầu phân phối nhiệm vụ. Trận đi săn này không giống săn tauri lần trước, dã thú xung quanh tập trung rất đông, kẻ săn mồi cũng vậy, bọn họ cần nhanh gọn bắt đủ con mồi rồi rời đi.

Khu vực này trống trải và rộng lớn, cho nên săn mồi ở đây chỉ có thể dùng số lượng và tốc độ áp đảo để vây giết. Đàn sói và thú nhân chia làm sáu tốp nhỏ, do bốn con sói chỉ huy cùng hai thú nhân Bab và Kant dẫn dắt, chậm rãi bọc vòng qua bao vây một khu vực.

Khi đàn sói đều xuất hiện, những đàn thú ăn cỏ gần đó bắt đầu xao động và di chuyển, nhưng vì có tới sáu đội đi săn xuất hiện từ nhiều hướng cho nên đội hình của đàn dã thú không bao lâu đã rối loạn. Khi Gadnu tăng tốc xông vào giữa đàn thú, cuộc đi săn bắt đầu.

Bab bức tốc đuổi theo một con hươu biba, con vật cũng dùng hết tốc độ để chạy trốn, Jim đột ngột xuất hiện từ phía trước khiến con hươu vội ngoặt sang một bên, nó chưa chạy được mấy bước thì Sam ở bên hông trái nhảy đến vồ con mồi, nó giãy giụa một chút, Jim cũng chạy đến cắn yết hầu và ghìm nó xuống, con hươu rất nhanh đã không còn động đậy.

Con mồi vừa ngã xuống, Alta đã ở phía sau chạy lên, hạ thấp người để Jim và Sam tha con mồi đặt lên lưng hắn, sau đó Alta liền quay đầu chạy về chỗ tập kết con mồi ở phía sau, chỗ đó do Dor và vài thú nhân thuộc loài ăn cỏ không giỏi tốc độ canh giữ. Bên này, Bab vừa thấy Jim và Sam vây được con hươu đã không chú ý bên đó nữa, vừa lúc một con thú có vòi fatri bị hai con sói vây đuổi đến gần, hắn liền xông lên vồ con thú, Moaa cũng phối hợp xỏ một thương qua cổ nó, dễ dàng dứt điểm con mồi, một thú nhân phụ trách vận chuyển con mồi khác chạy đến, Bab giao con mồi cho hắn.

Những màn phối hợp như vậy xảy ra ở khắp bãi săn, sói và nhân loại đều có phong cách săn bắt như nhau, kết hợp lại hoàn toàn không có khó khăn gì. Khi Moaa nhẩm tính cảm thấy con mồi sắp săn đủ rồi, đột ngột một tiếng rống lớn ở bìa bãi săn vang lên. Đây là tiếng rống của Dor, Moaa kinh ngạc nhìn lại, hốt hoảng la lớn: "Shan!"

Dor có thú hình là loài thú lớn lại không giỏi tốc độ nên lần này hắn được phân công đứng ở bìa bãi săn để canh giữ và ngăn loài thú khác đến cướp con mồi. Dor vẫn đứng một chỗ vừa canh con mồi vừa cảnh giác bầu trời, khi nhìn thấy một con chim khổng lồ trên trời sà xuống, hắn vội rống lớn cảnh báo. Con chim đó hẳn là chim bago nhưng so với những con bago bình thường lớn hơn rất nhiều, sải cánh của nó tới mười ba mười bốn mét, phần lông quanh cổ và mấy móng vuốt của nó có màu như lửa cháy, hẳn là một con hung thú.

Con chim dường như có dự định từ trước, nó lao xuống nhắm vào Rin, nhưng Rin nghe thấy Dor cảnh báo đã phản ứng lại xoay người nhảy xuống lưng Rein, con chim vồ hụt hắn nhưng lại không cam tâm bỏ qua cơ hội, đúng lúc Shan cũng ở ngay bên cạnh vì lo lắng cho Rin nên lao đến bên này, không phản ứng kịp liền bị con chim cắp được. Shan có thú hình chỉ tương đương một con ngựa bình thường, con chim cắp hắn không chút cố sức nào.

Hành động của con chim thật sự chọc giận đàn sói và các thú nhân, chỉ trong tíc tắc Rin đã phản ứng lại, dùng toàn lực bắn ra tất cả tên nước của mình, hắn không ngắm vào thân thể con chim mà tập trung vào móng vuốt của nó, nhất là chỗ khớp xương, nơi đó da thường mềm hơn những nơi khác. Loài chim vốn dĩ lực phòng ngự không cao bằng động vật mặt đất, bị hắn tấn công như vậy cũng ăn đau kêu lớn, móng vuốt đang cắp Shan cũng hơi thả lỏng ra.

Sam và Bab đã bức tốc tiến đến, Bab bật nhảy tát trúng đùi con chim, Moaa đồng thời phối hợp đâm thương vào đùi nó, Sam tiếp theo ngay sau đó bồi thêm một vuốt. Gadnu ở chỗ xa hơn lúc này cũng đã tới, nó nhảy lên không cao bằng Bab và Sam nhưng cũng khiến con chim phải hốt hoảng né tránh.

Con chim bị mất đà mà Shan vẫn không ngừng giãy giụa, nó không thể lập tức bay lên cao, đàn sói và thú nhân bên dưới không bỏ qua theo sát bên dưới, tuy rằng chỉ có vài cá nhân nhảy đủ cao để tấn công đến nó nhưng như vậy cũng đủ khiến con chim chịu không thấu, nó nghiêng ngã lao về phía hồ nước, cuối cùng cũng phải buông Shan ra để bay lên cao.

Shan rơi vào giữa đàn ovit, đàn thú liền rối loạn.

Dor rống lớn một tiếng không hề chần chờ lao vào theo, Shan không bị thương nặng nhưng với thân hình của hắn bị một con ovit đạp trúng cũng xong đời.

Gadnu, Bab và Sam vốn đuổi theo con chim sát nhất, lúc này cũng ở gần đàn ovit nhất, cả ba đều không suy nghĩ nhiều vội chạy theo Dor, đoàn thú nhân và sói phía sau cũng theo sát. Moaa còn có thời gian cảm thán trong lòng, ovit bình thường nhìn chậm chạp thế mà khi cuống lên bức tốc cũng không thua ai, Dor vốn từ rất xa phía sau chạy đến không biết lúc nào đã vượt lên trước bọn họ rồi.

Đàn ovit tổ chức chống cự, chúng có một con đầu đàn sắp đột phá hung thú giống Gadnu và sáu con hoang thú khác, vì vậy những thành viên có thực lực cao đều chia ra đối phó chúng, tranh thủ thời gian để những người khác giải cứu Shan.

Con ovit đầu đàn là một sinh vật khổng lồ, nó cao phải hơn sáu mét, cả thân hình đồ sộ như một quả núi, Gadnu so với nó thì nhỏ hơn nhiều, chỉ hơn bốn mét, nhưng con sói cũng không hề sợ hãi xông đến trước tấn công con đầu đàn, mà Sam và Bab theo ngay sau trợ công, tiếp theo đó là tộc trưởng Kant với thú hình là một con gấu gant to lớn cũng gia nhập chiến cuộc.

Giống như tập tính chung của loài ăn cỏ, dù thân hình lớn hơn nhưng đối chiến với loài săn mồi thì con ovit cũng phải yếu thế, bị bọn họ vây lại một chỗ không thể làm gì được.

Đột nhiên, một cái bóng đen trên trời lao xuống bao trùm chỗ bọn họ, con chim bago lớn vừa bay lên cao lúc này đã quay lại, nó vẫn muốn bắt á thú của nhân loại, lần này mục tiêu đổi thành Moaa. Bất quá nó còn chưa tiếp cận được Moaa, Rein mang theo Rin đã xông đến, mũi tên nước một lần nữa không hề giữ lại vọt thẳng vào con chim, buộc nó phải nghiêng người né tránh. Bab cũng phản ứng lại nhảy lên giơ vuốt tát trúng đùi nó làm con chim hốt hoảng bay trở lên cao.

Kant đã tiếp nhận việc đối phó với con ovit đầu đàn, thể hình to lớn cùng sức mạnh vượt trội của hắn rất hợp với việc này, bên cạnh còn có Sam hỗ trợ. Bab, Moaa, Rein và Rin thì chuyên tâm ứng phó con bago, nó vẫn vờn quanh trên đầu bọn họ chưa chịu từ bỏ.

Bên kia, Dor đang tông nhau với mấy con ovit khác. Đôi sừng của loài này cong về phía sau và có phần gốc thô dày bao trùm cả đầu, cho nên lúc húc nhau tạo ra sức công phá rất lớn. Dor mới thành niên không lâu, thể hình so với những con khác nhỏ hơn hẳn một vòng, nhưng đã hấp thu khá nhiều đá mặt trời nên hắn không hề yếu thế, thậm chí lấy một địch ba vẫn có thể ứng phó được. Hắn dùng cách cường công trực tiếp nhất để mở đường đến chỗ Shan, mà đám ovit bận đối phó với kẻ địch nguy hiểm bên ngoài nên không rảnh quan tâm thú nhân nho nhỏ đang kẹt lại giữa đàn của mình, vì vậy Shan tạm thời vẫn an toàn.

Lind, Jim và vài thú nhân khác theo sau hỗ trợ Dor, thú hình của Lind cũng là một con sư tử như Sam nhưng nhỏ hơn một chút, lông bờm màu vàng đậm chỉ mới có chút đỏ ở gốc lông, còn Jim thì là một con báo gấm có bộ lông rất xinh đẹp, đương nhiên lực chiến cũng không yếu chút nào, bất kể ở đâu, động vật họ mèo vẫn là những thợ săn đỉnh cấp. Lind và Jim kẹp hai bên Dor, phụ trách đe dọa những con ovit bị Dor hút văng ra không cho chúng quay lại tham chiến, các thú nhân và sói đi phía sau cũng làm tương tự, bọn họ cứng rắn dùng vũ lực tách đàn ovit ra để đến chỗ Shan.

Khi đàn sói khai chiến với đàn ovit, xung quanh cũng theo đó khởi động một cuộc đi săn tập thể khác, những loài săn thú vốn rình rập từ trước lúc này nhân náo loạn cũng hiện thân săn bắt, cả cánh rừng libo vì thế náo loạn cả lên, đàn thú ăn cỏ chạy loạn khắp nơi, nhưng ký quái là chúng luôn né bụi libo ra, những con có thân hình to lớn cũng không tùy ý càn lướt ảnh hưởng đến chúng, dù rằng libo không có gai hay độc tố gì.

Thời gian tưởng như bị kéo dài đến vô tận, mặc dù thực tế chỉ tốn có hơn sáu phút, Dor đã đến được chỗ Shan. Hắn chạy đến cạnh Shan, xoay một vòng hung hăng đuổi những con ovit đứng gần ra, để Shan thừa dịp chạy vào giữa đàn sói phía sau. Thấy Shan đã an toàn, Dor rống lên một tiếng thông báo với cả đoàn có thể rút lui.