Chương 20: Tự hố
Tsunayoshi nhìn màn hình, tại sao mặt mình lại trên đó nữa rồi.
Lúc chiếu phim vắn tắt thế giới (cụ thể là thời mới gặp Reborn) đã đủ xã hội tính t·ử v·ong rồi. Bây giờ còn bổ sung thêm ống kính là sao?
Tuy phim hồi nãy chiếu chuyện có lẽ sẽ xảy ra nếu Tsunayoshi không gặp được Gojo, sẽ phế tài đi xuống thay vì tầng trời thấp bay qua như thực tại. Là có hư ảo xen lẫn sự thật nên tuy mất mặt cũng không mất mặt được bao nhiêu.
Lần này thì trực giác của Tsunayoshi réo lên cảnh cáo, đây là hàng thật không có trải qua nghệ thuật gia công, với lại cũng không phải là đoạn thời gian tốt đẹp gì. Chưa nhìn nội dung mà đã thấy trước được mình sẽ b·ị đ·ánh thảm lắm đây.
Biểu tình hóng hớt của mọi người là như thế nào? Tại sao người b·ị t·hương vẫn luôn chỉ có cậu?
[Hôm nay là một ngày đẹp trời, Tunayoshi mới thay xong quần áo chuẩn bị mở họp thì trời giáng đạn đạo màu tím, làn khói đi qua và bất ngờ chưa, khung cảnh thay đổi rồi.
Thật là, đều 15 tuổi rồi mà Lambo vẫn không quản nổi cái ống phóng hoả tiễn mười năm của mình. Với lại hồi nãy thấp thoáng bóng hình của Gianini.
Mấy người đó sẽ không nghịch bậy ống phóng hoả tiễn đi?
Tsunayoshi cảm thấy đầy tuyệt vọng bởi trực giác của cậu thông báo: ờ, tụi nó lại nghịch bậy rồi.
Chấp nhân số phận, dù sao bây giờ ngoài chờ bên kia giải quyết trục trặc kĩ thuật thì cũng không thể làm gì khác. Tsunayoshi với trái tim bị hãm hại nhiều lần đến nỗi không còn cảm thấy hoảng hốt nữa quyết định đi dạo.
Tuy học lực gà mờ nhưng còn chưa đến nỗi nước đổ đầu vịt, sau tháng ngày giáo dục của Reborn thì tầm mắt của Tsunayoshi mở rộng cực nhiều, dễ dàng nhận ra đây là đâu đó nước Als, mỗi tội kiến trúc phong cách hơi cổ điển. Dù cho có phục cổ hay là bảo trì kiến trúc cổ cũng không thể ra mấy căn nhà mới tinh như thế này được. Ngẫm lại lý do mình trong tình huống này thì chắc ống phóng hoá tiễn chuyển sang chế độ gửi người sang quá khứ hay gì đó.
Nhưng nếu không có "chính mình" để trao đổi thì làm thế nào tạo điểm mốc thời gian?
Tsunayoshi cảm thấy tiếp tục suy tư về thứ này cũng chỉ tổ đau đầu mà không có kết quả nên từ chối tự hỏi. Thuận theo tự nhiên đi.]
"Con bò ngu ngốc kia, mi lại dám tạo phiền não cho Thập Đại Nhân."
"A, Tsuna vẫn luôn trải qua những thời khắc thú vị đâu."
"Cực hạn thời gian!"
[Người đi vào hoàn cảnh xa lạ sẽ bất an khẩn cấp tìm kiếm thứ quen thuộc, vì thế tuy đảo mắt qua nhưng Tsunayoshi lại tinh chuẩn phát hiện bóng hình quen thuộc và quyết định tiếp cận.]
"Đó là Reborn-san đi?"
"Cảm thấy Tsuna-kun sắp làm điều ngu xuẩn."
"Kufufu."
[Hôm nay là một ngày đẹp trời R vừa chuồn khỏi phòng hội thảo toán học gì gì đó.
Phải nói sao nhỉ, tuy trong đó là đám đông hội tụ những người có trí tuệ đứng đầu thế giới nhưng sao ai cũng ngố vậy?
Nếu thoát khỏi lĩnh vực con số thì đa số đám này sẽ như cá thoát khỏi nước, sẽ hít thở không thông mà c·hết nha. Tất nhiên trong đó không bao gồm mấy thằng không chuyên nghiệp trà trộn vào để chụp hình khoe khoang.
R nhớ lại mấy đứa trà trộn bị túm lại nghe người ta trình bày ý tưởng, b·iểu t·ình từ ngây ngác biến choáng váng biến c·hết lặng. Rất thú vị nha.
Nhưng vây xem vui vẻ thế nào thì R chính mình bị tóm lại giao lưu cũng cảm thấy choáng váng. Không phải không hiểu mà là đám trạch này lâu ngày không tiếp xúc xã hội, lần này tìm kiếm đồng loại nói quá nhiều rồi. Dù cho tư tưởng cùng trên một tần số thì cũng ăn không tiêu a.
Vì thế tuy vây xem bạn nhỏ bị dọa choáng váng rất vui nhưng R vẫn chỉ có thể chuồn ra ngoài hít thở không khí trong lành chút.
R đang dựa vào lan can bỗng nhiên bị người chọc chọc vai.
Khẩn cấp quay người lại chỉ thấy ánh mắt nâu to tròn vô hại nhìn về phía mình. Bộ ngươi là mèo hay sao mà không có tiếng động, suýt nữa dọa c·hết người.]
"Chức năng chiếu âm thanh nội tâm tuy nhiều lúc hơi quá đáng nhưng lúc này làm tốt lắm!"
"Thật không ngờ nha."
Tsunayoshi thật không thể tin được, hoá ra Reborn cũng sẽ giật mình sao. Bỗng nhiên cảm thấy nội dung chiếu phim trở nên cao thượng hẳn lên.
Tuy bây giờ biết được cụ thể nội dung chiếu là gì, cũng có thể chắc chắn lúc ra mình sẽ b·ị đ·ánh thật thảm. Nhưng được xem Reborn xấu mặt thì tất cả đều đáng giá.
[R tuy bị dọa sợ nhưng hồi nãy bị người tới gần mà không phát hiện thì hẳn không có ý xấu. Phải biết R tuy chỉ là một nhà toán học bình thường nhưng trời sinh tính cảnh giác cao, ngày xưa bị bạn gái cũ thọc dao nhỏ còn kịp né đâu.
"Xin lỗi, do nhìn lầm bạn giống một người quen của tôi nên đã mạo muội làm phiền."
Sau đó không hiểu sao hai người cùng nhau đi uống cà phê rồi. R vốn chỉ tính ra ngoài thông khí một chút sau đó trở lại hội thảo, thế mà bây giờ lại xách đít đi theo người lạ.
Nhưng biết làm sao được, nhìn Tsunayoshi liền cảm nhận được cảm giác "về nhà" ấm áp khó hiểu.
Hai người nói chuyện và R dùng nghệ thuật ngôn ngữ thăm dò đạt được thông tin về người tên Reborn có vẻ giống mình dẫn đến nhận lầm.
Nói chung là sát thủ mạnh nhất thế giới gì đó.]
"Này, đừng nói với tui..."
[Nói chung R bắt đầu tung hoành Mafia rồi.
Dùng toán học để tính toán đường đạn, dù cho đây là lần đầu tiên mò súng thì R vẫn tinh chuẩn bắn trúng nhiệm vụ mục tiêu.
Cảm giác không tệ?
Vì thế R vốn chỉ thử chơi quyết định hoàn toàn chuyển nghề.]
Tuy bên trong không gian này cấm đánh nhau nhưng Tsunayoshi vẫn lo sợ cực kì. Không ngờ Reborn khen ngợi: "Làm tốt lắm, cứ tưởng học sinh ngố sẽ không học được kĩ năng mời chào, hoá ra là không thấy qua thôi. Ngu xuẩn Dino mau nhìn và học hỏi sư đệ đi."
Á đù, đây là thật lòng hay là đổi chủ đề để lấp liếm đây?
[R tung hoành t·hế g·iới n·gầm, càng lấn vào sâu thì càng thấy ngờ ngợ.
Còn nhớ hoạ tiết trên nhẫn của Tsunayoshi.
Đó không phải là nhẫn Boss Vongola sao? Còn là Đệ Thập nữa chứ.
Phải biết bây giờ Boss Vongola mới đến đời tám thôi đó, thằng con trai của bà boss còn đang tuyển người thủ hộ đây.
R đang đi trên đường bỗng nhiên bị người phủ Đại Không Hoả Diễm để (tẩy não) mời làm người thủ hộ.
Thật là láo le.
Nhưng xét thấy...
Vẫn là tạm tha cho nó đi.]
Cảm giác ngờ ngợ càng nồng nặc. Reborn không có hứng thú tìm thế lực chống lưng nhưng cuối cùng lại trở thành "bạn" của ngài Vongola Đệ Cửu.
Vốn tưởng Tsunayoshi được gia sư là Reborn là hưởng ké hơi của ngài Đệ Cửu, kiểu này hoá ra là ngài Đệ Cửu được hưởng ké hơi từ Tsunayoshi?
Nghĩ lại quá trình vs Dokuro, Dokuro thành người thủ hộ.
Vs Byakuran, Byakuran thành đồng minh sắt thép.
Vs gia tộc Simon, tình thương mến thương trở lại.
Liền cai ngục của ám thế giới cùng thằng chung cực boss cũng...
Một hồi xong thì một cách nào đó Sawada rất giỏi trong việc kéo quan hệ thật?
[R ngắm Leon, lại ngắm khuôn mặt đẹp trai trong gương của mình, lại nghĩ về thỏ con màu nâu.
Mình đã trở thành sát thủ mạnh nhất thế giới.
Tsunayoshi có vẻ chưa được sinh ra.
"Reborn" và mình trông rất giống nhau.
Mình tuy nhiều bạn gái nhưng thần kì chưa có con.
Hừm.
À, có đáng ngờ thư mời này.]
[Khi bị tia nguyền rủa gột rửa thân thể khiến mình biến mini, R nhìn Lucy đang bày ra b·iểu t·ình xin lỗi nhưng không hối hận.
Cảm giác nảy lên trong lòng không phải phẫn nộ khi bị phản bội mà là "hoá ra là thế".
"Shaman, hãy giúp ta xoá đi kí ức, nếu đã là một nhân sinh hoàn toàn mới thì hãy gọi là Reborn đi."
Hô hố chính mình cũng sẽ rất vui vẻ.]
Tsunayoshi nhìn phim, hoá ra năm đó mình khổ bức thế này là do tự tìm nha.
———
Tác giả có lời muốn nói: bay tồn kho rồi, các em muốn đọc nhân vật nào tiếp theo thì comment nha, nếu trẫm cảm thấy hợp phách sẽ thêm màn ảnh cho em ấy. Nếu trong một tuần mà không có gợi ý thì trẫm sẽ tiếp tục chuyển màn ảnh sang Gojo. À, thêm cái Jojo cũng không tệ, nên là ai bên đó đây?