Chương 125: Người Herbew cực khổ, Isarel khởi nguồn
Hebes thành
Lúc này hai bóng người hư ảo quần áo lộ ra vẻ khác biệt so với những người dân trên thành phố Hebes.
2 bóng người đó chính là Andrew cùng Horus được cử đến làm dẫn đường. Sau bữa tiệc Andrew cũng đã có được nhiều thông tin bản thân muốn biết đến đồng thời cũng quyết định thăm thú thần vực Ai Cập một phen.
Ai Cập cũng không hổ là 1 trong những nền văn minh lâu đời trong lịch sử, vô số kiến trúc đồ sộ tưởng chừng con người không thể làm được lại một lên như nấm, vô số người dân Ai Cập đều có một cuộc sống sung túc tiếng cười nói vui đùa vang lên.
Bất quá cũng có hình ảnh trái ngược với vẻ phồn thịnh của Hebes thành, chính là những người nô lệ đang chịu lấy đ·ánh đ·ập và phải làm vô số các công việc nặng nhọc khác.
"Horus, ta cứ nghĩ con dân Ai Cập đều bình đẳng?" Karen có chút nghi hoặc hỏi, phải biết các thần linh rất coi trọng người Ai Cập điển hình là Atem có làm Pharaoh cai trị nhân loại đã đề xướng người Ai Cập bình đẳng chỉ dưới Pharaoh một bậc.
"Họ cũng không phải Ai Cập người, nói chuẩn xác là họ tuy thuộc thần vực này nhưng cũng không thuộc chư thần Ai Cập." Horus lắc đầu nói.
"Họ là người Herbew, tồn tại ở bên kia đại lục cách biệt một vùng biển, bên đó được cho là khởi nguyên của người Herbew. Bọn họ thờ lấy một vị thần họ xưng là "Chủ" nhưng vị này trong chúng ta không ai biết thậm chí trong các cuộc xâm lấn giữa các vực ngoại với nhau đều không phát hiện."
"Về sau một nhóm người từ đại lục đó di dân đến đây, cuối cùng gây xích mích với các Pharaoh sau đó phản loạn thất bại, từ đó người Herbew bị coi là nô lệ dân tộc, chỉ có thể lao động khổ say, chư thần cũng không tỏ ý kiến việc này." Horus cũng tường thuật lại một chút sự việc mình nhớ.
Andrew nghe đến đây lập tức nhận ra được, đây chính là dân tộc Do thái còn người bọn họ thờ phụng chính là vị Thiên Chủ kia.
"Ta nghĩ chư vị nên xử lý tốt việc này, bằng không vị thần xưng "Chủ" kia sẽ không để yên." Andrew nói ra một câu khiến Horus cũng nghi hoặc nhưng chỉ có thể gật đầu.
Hiện tại là thời kì cuối của Vương triều thứ 18 Ai Cập, sau khi Merenre c·hết thì Ai cập sẽ thuộc về vị Nữ Vương Nitocris sau đó loạn lạc các nơi chuyển giao đến thời kì Ramesses I và Ramesses II cũng là 2 Vương triều đầu tiên thứ 19 của Ai Cập.
Tuy hiện tại Merenre còn đang tuổi xuân nhưng nghe nói sau khi thống nhất Ai cập thì bị á·m s·át từ đó Ramesses I một lần nữa thống nhất Ai cập còn Ramesses II thì đặt nền móng cho Ai Cập thịnh vượng.
Merneptah sau khi lên ngôi được cho là 1 vị vua đã đánh bại thậm chí sang xâm lấn đến tận bên kia đại lục và g·iết hại toàn bộ người Isarel tức người Do thái sau đó mang về 1 lượng lớn nô lệ.
Cũng từ đó mà tạo nên t·hảm h·ọa diệt vong chính vương triều bản thân mình khi những người nô lệ nổi loạn dẫn đầu là Moses.
"Bất quá Horus, các vị thần có ý kiến gì với người nô lệ không?" Andrew có chút nghi hoặc hỏi.
"Có lẽ ngài không biết, từ lâu các thần Ai cập được yêu cầu không can thiệp nhiều đến việc nhân gian ai trái lệnh đều phải bị trừng phạt, nếu không phải vị dính liu thần linh vực ngoại ta cũng không muốn hiện thân." Horus lắc đầu nói.
"Ai đặt ra luật lệ này?" Andrew có chút bất ngờ hỏi.
"Là Ra, Nu cùng Atem thần đặt ra, theo bọn họ nhân loại không thể dính líu nhiều đến việc thần linh sống c·hết là sự quyết định ở họ thần linh không có ai có quyền can thiệp."
"Nghe các người kể thế ta có chút hứng thú muốn gặp 2 vị đó một lần." Ai Cập thần linh từ phương diện lịch sử đến hiện tại Karen nhận thấy không mấy chấp nhất với nhân loại, bản thân họ cũng ít khi hiện thân và giúp đỡ nhân loại hay trực tiếp nhảy vào can thiệp khá giống như Cletic
"Bất quá các ngươi cũng truyền ma lực và cách rèn luyện cho các tín đồ nhân loại." Karen nở nụ cười nói khiến Horus có chút lúng túng.
Không sai bọn họ tuy không can thiệp nhưng cũng truyền bá tín ngưỡng và sức mạnh vào trong nhân loại.
"Khụ, cũng vì thế mà chúng ta về sau cũng không được can hệ gì đối với nhân loại chỉ thực hiện tốt thần chức của mình."
"Tốt! Horus ngươi có thể về báo tin, ta muốn sang bên kia đại lục gặp một lần vị thần họ xưng là Chủ."
"Không được Andrew đại nhân, bên kia hỗn loạn rất nhiều nếu ngài...." Horus chưa nói hết lời Andrew đã như một ngôi sao băng rời đi, hắn muốn gặp vị Thập Tự giáo lừng lẫy sau này là như thế nào.
Horus chỉ có thể về báo tin cho Atem, Atem khi nghe xong cũng vô cùng giật mình, nơi đó thần linh cũng không phải lương thiện mà là lấy t·ranh c·hấp xâu xé nhau mà sống. Năm đó hắn chỉ là Thần Vương có qua bên đó 1 lần cũng b·ị đ·ánh trở về, thần linh nơi đó nghe nói liên hợp với nahu bền chắc nên mặc dù chỉ toàn Thần Vương và Chủ thần nhưng hình thành một cỗ thế lực không hề yếu. Bất quá nghĩ đến chiến lực của vị Quân thần mới này cũng không kém bao nhiêu nên không lo lắng nhiều, bản thân ra lệnh chư thần bắt đầu lùng sục lại các thế lục tại phương đông đại lục 1 lần nhổ hết những tên ẩn núp bên trong.
Ai cập chia làm phương tây đại lục và phương đông đại lục, trong đó phương Tây đại lục hỗn loạn hơn cả, ngoại thần, thần linh nơi đây t·ranh c·hấp nhau nhiều vô số kể.
Đặc biệt nghe nói một số thần linh thua cuộc trong trận chiến kia cũng quay sang phương Tây đại lục có thể nói ở nơi đó đã loạn thành 1 bầy.
Cuộc chiến dài dẵng vì tín ngưỡng như thế kéo theo vô số nhân loại vì thần linh của mình mà chiến đấu tàn sát lẫn nhau.
Trong đó lớn mạnh nhất một vị đã gần như áp đảo các thần linh khu vực này bản thân tín đồ cũng phát triển trên phạm vi rộng lớn chính là vị được gọi là Thiên Chủ, thực lực sâu không thể lường được.
Lúc này một nhóm trên không trung đang chiến đấu lẫn nhau, một bên thuần khiết quang mang phép tắc cứ như thánh quang gột rửa hết thảy một bên vô số cảm xúc tiêu cực như muốn thôn phệ người khác: c·hiến t·ranh, hủy diệt, c·hết chóc,... vô số phép tắc mặt trái xen lẫn.
Đó chính là c·hiến t·ranh giữa thiên đàng và ma quỷ.
"Ha ha, Lucifinil, ngươi tốt nhất đầu hàng, các thiên sứ bên các ngươi có chút không chống đỡ nổi." Một tên ăn mặc như bá tước quý tộc sở hữu đôi cánh ác quỷ trên tay cầm lấy thanh kiếm tràn ngập hỏa diễm vừa công kích vừa một bên khiêu khích.
"Hừ! Thiên sứ chỉ có c·hết trận chứ không có thiên sứ đầu hàng, c·hết cho ta!" Lucifinil trên tay thanh kiếm thánh quang tràn ngập tiếp tục công kích khiến bản thân tên ác ma đối mặt cũng có chút khó xử cố hết sức chống cự.
"Ta không hiểu nổi thế nào thiên sứ các ngươi lại khăng khăng một mực theo hắn, mặc kệ là c·hết trận." Tên ma quỷ này có chút bực bội nói.
"Chủ vĩ đại và lí tưởng há ngươi có thể bàn luận..." Vị thiên sứ đó giọng ghét bỏ không ngừng công kích mạnh mẽ hơn khiến tên ma quỷ này đều phải bị áp chế đè lên chịu đánh.