Hương Sen

Chương 4




Cả đêm đó Thẩm Diểu Thu ngủ không được ngon giấc, sau khi rời giường rửa mặt xong thì mèo đen lại tới cọ cọ vào người anh, anh không ôm nó lên như mọi khi nữa, ánh mắt anh có chút tối tăm u sầu.

Bây giờ anh phải làm sao đây?

Trường Hạ đứng ở một bên, nhìn thấy góc mặt xinh đẹp của Thẩm Diểu Thu, không hiểu tại sao hôm nay nhìn anh trầm tĩnh hơn mọi ngày, trong phòng cực kỳ yên tĩnh, thỉnh thoảng thì có vài tiếng mèo kêu.

"Ngươi đi ra bên ngoài canh cửa, nếu thấy nhị thiếu gia tới thì nói với cậu ta là tôi bị bệnh, không muốn gặp người khác."

Thẩm Diểu Thu đột ngột lên tiếng, Trường Hạ nghe xong cũng không hỏi gì thêm nữa, vội vàng gật đầu rồi rời đi.

Hôm nay là một ngày nắng đẹp. Buổi chiều khi mặt trời sắp lặn, Trường Hạ đã đứng ở bên ngoài canh cửa, nhìn thấy có người đi tới thì nàng liền lập tức tỉnh táo.

Trường Hạ thật sự rất sợ nhị thiếu gia, mặc dù nhị thiếu gia có ngoại hình rất đẹp, lại còn nói chuyện nho nhã lễ phép, nhưng không hiểu sao nàng vẫn cảm thấy ánh mắt của nhị thiếu gia rất đáng sợ, mỗi khi nhìn thấy thì cả người nàng đều cảm thấy da đầu tê dại.

Chu Kỳ Ngọc thấy tiểu nha đầu đang chặn ở cửa, nàng ngập ngừng lẩm bẩm gì đó trong miệng rồi sau đó cúi đầu nói: "Nhị thiếu gia, hôm nay trong người phu nhân không được khỏe.... Không tiện gặp người khác, thiếu gia có gì muốn nói thì nói với tôi, tôi sẽ vào trong nói cho phu nhân."

Chu Kỳ Ngọc nhìn cánh cửa đóng chặt, đôi mắt hắn đen láy, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Hắn không nói gì một lúc lâu, bầu không khí lúc này yên tĩnh đến đáng sợ, đầu Trường Hạ càng lúc càng cúi thấp. Qua một lúc lâu, Chu Kỳ Ngọc mới ấm áp nói: "Tôi đến cũng không có việc gì, nếu mẹ nhỏ không khoẻ, thì nghỉ ngơi cho thật tốt."

Nói xong thì Chu Kỳ Ngọc rời đi, Trường Hạ giờ đây mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, một cơn gió lạnh thôi qua, nàng cảm giác như phía sau lưng mình quả nhiên đã đổ một lớp mồ hôi mỏng.

Lúc Thẩm Diểu Thu nghe Trường Hạ gọi nhị thiếu gia, sắc mặt của anh trong nháy mắt liền cứng đờ, thời gian lúc ấy như bị dừng lại, anh nhìn ra phía cửa, anh có thể cảm nhận được ánh mắt của người bên ngoài đang nhìn chằm chằm vào đây.

Chờ đến lúc Trường Hạ mở cửa bước vào, Thẩm Diểu Thu mới thả lỏng tay đang siết chặt lấy ống tay áo.

Bầu trời tối dần, ánh đèn mờ ảo hắt lên một bên gương mặt của Chu Kỳ Ngọc.

Chu Kỳ Ngọc hút thuốc, hai mắt hắn tối sầm sâu không thấy đáy, tay hắn vuốt ve con mèo đen đang chạy tới gần bên mình. Điếu thuốc sắp tàn, khoé miệng hắn chậm rãi cong lên, phát ra một tiếng cười trầm thấp đầy sung sướng.

Đây là đang trốn tránh hắn sao? Quả nhiên là bé hư mà.

___

Thẩm Diểu Thu đang chuẩn bị tắt đèn đi ngủ, thì đột nhiên cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa, động tác của anh hơi dùng lại: "Trường Hạ?" Thẩm Diểu Thu hỏi.

Không ai trả lời, trong lòng Thẩm Diểu Thu hơi bất an. Bên ngoài cửa vẫn yên tĩnh, nhưng anh biết người đó chưa có đi, anh cài lại áo bên ngoài, rồi sau đó đi tới mở cửa.

Cửa vừa mở ra, người đó lập tức đi vào, ôm chầm lấy Thẩm Diểu Thu, sau đó đóng cửa lại, rồi quay sang đè Thẩm Diểu Thu lên cửa.

Thẩm Diểu Thu còn chưa kịp thở, thì cổ áo đã bị đối phương kéo xuống, xương quai xanh của anh bị cắn một cái, anh đau đến mức rên rỉ.

"Đừng...."

Chỗ đó của Thẩm Diểu Thu bị đối phương cắn rồi lại bị ngậm lấy liếm láp mút mát, để lại trên đó một dấu hôn đầy nóng bỏng, bỗng nhiên hắn ta luồng một bàn tay vào trong quần áo của anh, Thẩm Diểu Thu lập tức dùng sức giãy giụa kịch liệt, anh vội vàng hoảng sợ chống tay lên ngực của đối phương tay còn lại giữ chặt lấy cánh tay của Chu Kỳ Ngọc.

Động tác của hai người có chút lớn, cửa phòng bị va đập vang lên tiếng ầm ầm, Thẩm Diểu Thu nhìn vào ánh mắt nóng bỏng đầy tính xâm lược của Chu Kỳ Ngọc, anh nghe thấy Chu Kỳ Ngọc nhỏ giọng thì thầm vào tai anh một câu.

"Gây ra tiếng động lớn như vậy, là mẹ nhỏ muốn người khác đến xem phu nhân của Chu gia đang yêu đương vụng trộm với con chồng sao?"

Chu Kỳ Ngọc nói ra những lời vô lý hỗn láo như vậy mà sắc mặt hắn vẫn không có chút thay đổi, Thẩm Diểu Thu còn chưa kịp mở miệng nói thì đã bị hắn ôm lấy eo, sau đó cả người bị ném lên trên giường.

Chu Kỳ Ngọc chen vào giữa hai chân của anh, hắn ung dung chậm rãi cởi cà vạt, sau đó thì cởi hết quần áo, lộ ra thân hình săn chắc cường tráng, giống như một con sói hoang dã rốt cuộc cũng đã bộc lộ ra bản tính tham lam khát máu của mình trong bóng đêm.

Tóc tai Thẩm Diểu Thu rối tung, cổ áo anh bung mở rộng, gương mặt xinh đẹp như tranh vẽ nhưng bây giờ lại đang cực kỳ hoảng sợ. Cơ thể anh bị ánh mắt như sói đói của Chu Kỳ Ngọc nhìn chằm chằm, anh nghiêng người muốn chạy trốn thì mắt cá chân bị đối phương tóm lấy.

"Mẹ nhỏ muốn chạy đi đâu? Hửm?" Chu Kỳ Ngọc đè lên người anh, hắn nhẹ giọng thì thầm: "Mẹ nhỏ, mẹ lừa tôi, mẹ rõ ràng không có bị bệnh."



"Thả tôi ra...." Giọng điệu của Thẩm Diểu Thu có chút tức giận.

Thẩm Diểu Thu liều mạng giãy giụa, Chu Kỳ Ngọc cúi xuống liếm láp làn da của anh, tay hắn đặt người anh sờ soạng lung tung, động tác của hắn cực kỳ thô bạo, giống như đang đánh lên làn da ngọc ngà của người dưới thân, hắn sờ nắn đến mức da anh đỏ bừng.

Chu Kỳ Ngọc cầm lấy cái cà vạt lên, hắn túm lấy cổ tay anh siết chặt sau đó buộc hai tay Thẩm Diểu Thu lại.

"Tôi là mẹ nhỏ của cậu, cậu...." Thẩm Diểu Thu còn chưa kịp nói hết câu thì bị tiếng cười khúc khích của Chu Kỳ Ngọc đánh gãy.

"Haha, anh thật sự không nhận ra sao, lần đầu tiên nhìn thấy anh thì tôi đã muốn đè anh ra ** rồi đó?"

"Vậy mà anh vẫn luôn quyến rũ tôi, quyến rũ tôi xong lại dở trò chạy trốn, mẹ nhỏ có phải mẹ đang tìm người ** mình đúng không?"

Chu Kỳ Ngọc nói giống như đang nói sự thật vậy. Trong mắt hắn, mỗi hành động của Thẩm Diểu Thu, mỗi lời nói của anh, ánh mắt anh nhìn hắn giống như dành riêng cho hắn, mùi hương ngọt ngào tỏa ra từ anh cũng giống như đang quyến rũ hắn.

Dùng cách nước ấm nấu ếch thì cũng có thể đấy, nhưng Chu Kỳ Ngọc không muốn tiếp tục như vậy. Mẹ nhỏ của hắn đáng ra phải bị hắn đè ở trên giường *** mềm người, chỉ bị một mình hắn ** thôi, lưu lại dấu vết của hắn, chỉ thuộc về một mình hắn.

Quần áo của Thẩm Diểu Thu đã bị cởi ra, Chu Kỳ Ngọc nhìn bộ ngực trắng mịn trước mặt nó còn đẹp hơn cả trong giấc mơ của hắn nữa, trước ngực là hai núm vú đỏ bừng dựng đứng cương cứng, hắn cúi người xuống ngậm lấy một bên vú liếm mút, bên còn lại thì hắn dùng tay nhào nặn.

"Ưm... không...." Cảm giác tê dại quái lạ làm Thẩm Diểu Thu phải bật ra tiếng rên nhẹ.

Có một thứ gì đó cực nóng hổi đè lên giữa hai chân Thẩm Diểu Thu, cái đó đè lên người anh nóng bỏng giống như có lửa đốt, Chu Kỳ Ngọc sau nhả ra núm vú đỏ tươi vừa bị hắn nút, thì tay hắn lại đưa xuống kéo quần của Thẩm Diểu Thu.

"Không, không được, đừng cởi ra...."

Thẩm Diểu Thu lập tức vùng vẫy kịch liệt, nhưng ở trước mặt của Chu Kỳ Ngọc thì điều đó hoàn toàn vô ích.

Chu Kỳ Ngọc dùng sức lột sạch quần của anh, hắn tách hai chân đang khép chặt của Thẩm Diểu Thu sang hai bên, sau đó đột nhiên cả người hắn cứng đờ, phía dưới dương v*t như đàn ông bình thường có một cái khe thịt nhỏ.

Cái khe nhỏ ấy còn ọc ra một ít nước sốt, môi *** khép chặt, dường như bảo vệ sự trong trắng của cơ thể này.

Hơi thở của Chu Kỳ Ngọc trở nên dồn dập nặng nề, đôi mắt hắn đỏ bừng lên vì hưng phấn.

Thẩm Diểu Thu nhắm chặt hai mắt, anh mím chặt môi mỏng, cơ thể run lên, chỗ dị dạng trên cơ thể anh đã bị phát hiện, ánh mắt nóng bỏng của hắn nhìn anh như kim châm đâm vào người.

Ánh mắt Chu Kỳ Ngọc cực kỳ tập trung vào chỗ đó, sau đó hắn chậm rãi mỉm cười rồi thấp giọng nói: "A, mẹ nhỏ, đây là cái gì vậy?"

Ngón tay hư hỏng của Chu Kỳ Ngọc sờ vào nơi chảy ra nước dâm, làm cho khe thịt sợ sệt liền co rúm lại, hắn tách hai môi *** béo múp sang hai bên, thì hột le mềm mại hồng hào thò đầu ra ngoài.

Hột le bị hắn dùng ngón tay thô bạo day hai cái rồi sau đó bị hắn ngậm vào trong miệng, Thẩm Diểu Thu bị hành động này của hắn dọa sợ liền bật ra tiếng rên rỉ, nơi đó chưa từng có người nào chạm qua, giờ đây lại bị đầu lưỡi vừa ấm nóng lại còn ẩm ướt liếm qua, cảm giác sung sướng ồ ạt chạy thẳng vào bên trong vách thịt.

"Hức.... đừng mà...."

Thẩm Diểu Thu từ trước đến giờ rất tự ti về cơ thể mình, ngoại trừ lúc tắm rửa ra thì chưa bao giờ anh chạm vào chỗ đó, cho tới bây giờ anh chưa từng nghĩ rằng sẽ có người ngậm chỗ đó vào miệng chơi đùa.

Đầu lưỡi hắn rút ra, sau đó chuyển sang cắn lên hột le, hắn hết nút rồi lại hút le kéo nó ra, Thẩm Diểu Thu chưa bao giờ trải qua khoái cảm sung sướng như vậy, anh sợ hãi kẹp chặt hai chân lại, sau đó dùng tay đẩy đầu hắn ra, nhưng hành động của anh lại giống như đang ấn đầu Chu Kỳ Ngọc vào hơn.

Hột le bị chơi đùa đến mức sưng tấy đỏ hỏn, sau đó cuối cùng cũng được buông ra, hai mép *** béo múp cũng được đầu lưỡi ẩm ướt liếm qua, phát ra tiếng nước chùn chụt đầy dâm đãng.

Eo nhỏ của Thẩm Diểu Thu căng chặt cong lên như một vòng cung, toàn bộ thịt *** của anh đều bị hắn ngậm trong miệng bú nút một cách thô bạo, khoái cảm chết người truyền thẳng vào não anh, lỗ thịt rốt cuộc cũng chịu không nổi nữa mà ọc ra một luồng nước dâm.

*** nhỏ của Thẩm Diểu Thu lần đầu tiên lên đỉnh, cơ thể anh run lẩy bẩy, nước *** tanh ngọt lần đầu tiên cao trào của anh đều bị Chu Kỳ Ngọc vét máng hết sạch không chừa một giọt.

Thẩm Diểu Thu không gầy lắm, cơ thể anh mỏng manh nhưng trên người cũng có một lớp cơ bắp mỏng, thân hình xinh đẹp muốn chết. Giờ đây cả người anh ửng hồng, nơi bí ẩn kia thì lại ướt át nhầy nhụa dịch trong suốt, lại còn bị một con *** to lớn đè lên.

Con *** tím đỏ thô to đâm chọc vào lỗ *** nhoe nhoét nước sốt, hột le đáng thương bị đâm chọc đến đỏ bừng sưng tấy. Chu Kỳ Ngọc cúi đầu nhìn cái *** múp vẫn còn trinh, con *** hắn đã nóng lòng muốn *** vào rồi, quy đầu nóng hổi cũng đã bị nước *** tới ướt đẫm.

*** nhỏ này dâm đãng quá, dường như nó biết mình đang bị dương v*t của đàn ông ** vào, nên mỗi khi quy đầu cọ cọ vào khe thịt thì nó sẽ co rút dữ dội, có ý đồ muốn nuốt *** bự vào trong.



Cà vạt trên tay của Thẩm Diểu Thu không biết đã bị rơi ra từ lúc nào, anh vẫn còn đang run rẩy trong cảm giác đạt cực khoái, dương v*t nhỏ của anh cũng bắt đầu run rẩy dựng đứng. Chu Kỳ Ngọc nhấc một chân của Thẩm Diểu Thu lên đặt lên trên vai hắn, tay còn lại thì hắn bóp ngắt hột le của anh.

"Hức ưm... không được mà...." Thẩm Diểu Thu trợn to hai mắt, cơ thể anh vặn vẹo giãy giụa, hơn một nửa quy đầu đáng sợ kia đã nhét vào cái lỗ ở giữa hai chân anh.

Cái *** trinh này vốn dĩ đã rất chặt rồi, mà Thẩm Diểu Thu thì lại liên tục siết chặt lỗ nhỏ, Chu Kỳ Ngọc bị bóp thiếu chút nữa là bắn ra, hắn hung ác giơ tay lên tát một cái thật mạnh lên hột le đỏ hỏn, khiến Thẩm Diểu Thu cảm thấy vừa đau vừa sướng, trong *** anh lại trào ra một luồng nước dâm.

"Đĩ dâm, tôi còn chưa ** vào mà đã lên đỉnh hai lần rồi."

Lỗ niệu đạo bị một dòng nước ấm xối ướt đẫm, Chu Kỳ Ngọc hung hăng duỗi thẳng eo thúc vào, toàn bộ con *** to lớn đâm vào lút cán, màng trinh trong trắng bị đâm thủng, máu trinh chảy ra từ lỗ nhỏ.

"Đừng mà, ức.. đau quá...." Thẩm Diểu Thu thấp giọng nức nở, dưới thân anh tựa như bị xé toạt, đau đến mức mặt anh trắng bệch.

Thẩm Diểu Thu cứ như vậy mà bị *** xuyên qua, Chu Kỳ Ngọc nhìn chỗ hai người giao hợp xuất hiện vết máu, hắn lại cực kỳ hưng phấn, không kịp chờ Thẩm Diểu Thu thích ứng với kích cỡ của mình thì đã vội vàng liên tục thúc hông giã *** dồn dập.

Thẩm Diểu Thu đau đến mức nói không nên lời, cơ thể anh bị đâm chọc mà lung lay, con *** đỏ tím liên tục dập vào lút cán, tính hoàn căng tròn liên tục đập vào mép thịt, dường như cũng muốn chui vào trong lỗ thịt ấm áp.

Trong căn phòng tràn ngập âm thanh dâm dục của da thịt va chạm nhau, những đau đớn cũng dần dần được thay thế bằng khoái cảm, Chu Kỳ Ngọc ** vào cực kỳ sâu, cửa tử cung mỏng mang cũng bị hắn chạm tới, chỗ đó thì lại quá nhạy cảm, miệng Thẩm Diểu Thu cũng khẽ bật ra tiếng rên rỉ.

Tất nhiên là Chu Kỳ Ngọc sẽ không tha cho chỗ này, hắn liên tục dập mạnh vào chỗ đó, Thẩm Diểu Thu buộc phải cắn môi để kìm nén tiếng rên rỉ xấu hổ của mình.

"Mẹ nhỏ, đây là tử cung của mẹ đúng không?" Giọng điệu của Chu Kỳ Ngọc cực kỳ hưng phấn.

Thẩm Diểu Thu nghiêng đầu, thỉnh thoảng bị đâm mạnh thì miệng anh sẽ rên rỉ hai tiếng, lỗ *** trinh trắng lần đầu tiên bị ** mở mà đã bị *** đến mức đỏ tươi.

"Nếu tôi bắn vào mẹ nhất định sẽ có thai đi." Chu Kỳ Ngọc dịu dàng nói: "Mẹ nhỏ mà mang thai chắc chắn sẽ trông rất xinh đẹp nhỉ."

Nhưng tất nhiên Thẩm Diểu Thu sẽ không tin là mình có thể có thai.

"Tôi sẽ không hức ưm...." Thẩm Diểu Thu còn chưa nói xong, thì đã bị hắn nhấp mềm người chỉ biết há miệng rên rỉ.

"Tại sao lại không chứ?" Chu Kỳ Ngọc nói với giọng điệu rất tủi thân: "Lần nào tôi cũng sẽ bắn đầy tinh vào trong bụng mẹ nhỏ, chắc chắn bụng mẹ nhỏ sẽ nhanh chóng phồng lên thôi."

Nói xong động tác giã *** của Chu Kỳ Ngọc càng thô bạo hơn, con *** dài và thô của hắn hết lần này đến lần khác thúc vào miệng tử cung, dần dần miệng tử cung chịu không nổi nữa liền xuất hiện một cái khe thịt nhỏ.

"Hức, không được.... chậm lại một chút ức..."

dương v*t nhỏ cương cứng của Thẩm Diểu Thu chịu không nổi nữa liền xuất tinh, lỗ *** cũng trào ra nước sốt, tử cung của anh đã bị ** mở rồi, Chu Kỳ Ngọc ôm lấy đùi anh siết chặt, phần hông hắn nhấp vào mạnh bạo như mấy dập.

"Chậm một chút đi mà...." Thẩm Diểu Thu thật sự đã sắp chịu không nổi nữa rồi, ngón tay anh siết chặt lấy chăn gấm ở dưới thân.

Không biết qua bao lâu, con *** nóng hổi thô cứng ấy mới đâm vào trong tử cung, sau đó tinh dịch nóng bỏng bắn vào lại một lần nữa làm Thẩm Diểu Thu lên đỉnh.

Chu Kỳ Ngọc rút dương v*t ra, tinh dịch đặc sệt trắng đục chảy ra từ lỗ *** nhão nhoẹt đỏ bừng, sau một lần làm tình, Thẩm Diểu Thu cảm thấy dường như mình bị chơi hỏng rồi, trên người dính nhớp tanh nồng.

Khoé mắt Thẩm Diểu Thu đỏ bừng, giống như bị nhấn chìm vào tình dục. Anh vẫn còn đang run rẩy sau khi cao trào, thì cơ thể bị lật qua, eo hông bị giữ chặt và sau đó lại bị ** vào: "Không thể làm được nữa.... hức...."

Cơ thể anh bị đẩy về phía trước, nhưng eo lại bị bóp chặt, chỉ có thể nằm im chịu đựng những cú thúc *** kịch liệt liên tục, nước mắt Thẩm Diểu Thu trào ra, anh với tay lên, anh chịu không nổi nữa muốn bò về phía trước.

Chu Kỳ Ngọc cũng thả lỏng tay, để cho anh bò về phía trước hai bước, theo động tác của anh, tinh dịch trắng đục chảy xuống bắp đùi của Thẩm Diểu Thu. Đôi mắt của Chu Kỳ Ngọc lại trở nên tối sầm, hắn dễ dàng kéo anh lại sau đó thúc con *** cương cứng của mình vào lại lỗ *** ướt nhẹp nhão nhoẹt của anh một lần nữa.

Cả một đêm, hai người họ ở trên giường thay đổi vô số tư thế ** ***, mãi cho đến khi Thẩm Diểu Thu muốn ngất đi thì Chu Kỳ Ngọc mới chịu xuất tinh vào *** anh rồi buông tha cho anh.

Bên ngoài phòng không biết trời đã đổ mưa lúc nào, mang theo hơi lạnh lẽo.