[Húc Phượng X Nhuận Ngọc] Tù Mà Không Được

Chương 4-2: Đôi lời của tác giả + editor




Lời tác giả:

Lý trí: Không làm cho Nhuận Ngọc mất hài tử (ý tác giả là sảy thai đó ?) thì tay viết Húc Nhuận không thể hoàn thiện được, cho nên, cơ hội tới rồi!

Tình cảm: Sinh, phải khiến y sinh! Không có mâu thuẫn nào mà hài tử không thể giải quyết được, không giải quyết được thì lại sinh đứa nữa, đến lúc đó dù cho phu phu li hôn cũng có thể gương vỡ lại lành.

Lời editor:

Theo đúng bản gốc của tác giả thì đến đây là kết thúc phần thượng. Phần trung theo tôi thấy thì khá buồn, lúc tôi đọc đã rơi nước mắt. Đây mới là bộ ngược đúng nghĩa chứ 2 bộ “Ký sự đại long dưỡng điểu” với “Ân oán giữa chúng ta chưa giải quyết xong đâu” nhẹ hều à. Bộ này văn phong của tác giả thực sự rất xuất sắc, cực kỳ xuất sắc luôn ấy, nên lúc quyết định edit tôi thấy rất áp lực, sợ câu chữ của bản edit so với bản gốc thua kém quá xa. Và bây giờ tôi cảm thấy bản edit của tôi nó thua bản gốc thật, kiểu cảm thấy bản edit làm giảm giá trị của bản gốc ấy. Mặc dù nội dung vẫn nguyên vẹn, nhưng văn phong không hay được như bản gốc, nên trong lòng tôi khá căng thẳng. 2 bộ trước tôi khá tự tin vì văn phong của tác giả không có gì đặc biệt, tôi không ấn tượng lắm, nhưng bộ này văn phong là điều tôi ấn tượng nhất, dù tôi tốt nghiệp đại học chuyên ngành liên quan đến văn học nhưng vẫn cảm thấy chữ nghĩa của mình không đủ để truyền tải hết được cái hay của bản gốc sang bản edit. Nếu các cô thấy bản edit không hay, hoặc có bất kì vấn đề nào liên quan đến câu từ, có thể nói thẳng với tôi, tôi sẽ dừng edit và đăng bản gốc (đã qua công cụ chuyển ngữ sang tiếng Việt) của tác giả.

Cảm ơn sự ủng hộ của các cô cho bộ “Tù mà không được”.