[HP Đồng Nhân - Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 185




Hệt như Tu Sĩ Béo nói, tuy hắn mập, nhưng tường còn dày hơn, cho nên Barron phát hiện Tu Sĩ Béo đang cười ha hả rất nhiều lần, nhưng không có cách nào chộp được hắn – hiển nhiên, nếu như Barron tỉnh lại, nhặt não lên, thì chuyện này không khó.

"Wow..." Draco nhìn Nam Tước Đẫm Máu bay qua mặt mình lần thứ tư, cảm thán "Rất không muốn thừa nhận người này là một Slytherin."

Moni nhìn Tu Sĩ Béo thò đầu khỏi trần nhà nhìn Barron bay "Tớ thì hoài nghi rằng đó có thật sự phải là Hufflepuff hay không."

"Không có gì để nghi ngờ, đứa nhỏ, ta thật sự là một Hufflepuff." Không nhìn thấy bóng dáng Barron nữa, Tu Sĩ Béo bay xuống, vỗ bụng mình, cười thân thiện "Còn từng làm huynh trưởng nữa đấy."

"Xin chào, ngài Tu Sĩ." Draco lễ phép chào "Barron đã bay vòng vòng trong đại sảnh bốn lần rồi, hơn nữa có khả năng bay lần nữa rất cao, rốt cuộc ngài và ngài ấy đã có chuyện gì thế ạ?"

"Oh, đứa nhỏ, trò phải biết, bọn ta là hồn ma, mà hồn ma không thể đụng vào đồ vật – ngoại trừ Peeves —– cuộc sống nhàm chán của bọn ta khiến bọn ta chỉ còn cách tự tìm thú vui, và lâu lâu đùa giỡn với bằng hữu là một trong số đó." Tu Sĩ Béo cười ha hả, mấy Slytherin khác trên bàn dài không tự giác bê dĩa tránh xa hồn ma này.

"Nhưng biểu hiện của Barron không giống như đang đùa giỡn lắm, con không hy vọng sau khi về phòng ngủ rồi mà vẫn còn nghe tiếng gầm gừ của ngài ấy đâu." Draco giơ tay lấy miếng bánh kia trước khi Zabini kịp lấy.

"Giống như chuyện đứa nhỏ này ngồi trên bàn dài Slytherin vậy, luôn có vài chuyện ngoài ý muốn, đơn giản mà nói, ta đùa hơi quá —- nhưng mà tên Barron kia đã trưng cái mặt quan tài kia nhiều năm rồi, bay vài vòng cũng không có gì không tốt." Tu Sĩ Béo biến mất tại lần thứ năm Barron quay lại đây.

Pansy cắt miếng bánh trong tay, bĩu môi "Nếu như Hufflepuff nào cũng thế này, tớ thề, lần sau thấy bọn họ sẽ đi đường vòng."

"Tớ cũng thế." Crabbe và Goyle vừa ăn vừa tán thành.

"Wow, tớ nhất định sẽ lịch sự hơn với mấy quý cô bên Hufflepuff kia." Zabini nhớ lại xem bạn gái Hufflepuff của mình ngày xưa có thể loại này không, sau đó nhớ đến cái tát của quý cô Hufflepuff đáng yêu khác...hay là đến Ravenclaw tìm mấy cô gái xinh đẹp đi.

Hermione cau mày nhìn Moni bên bàn dài Slytherin, tại lần thứ ba Moni cầm đồ ngọt lên, Hermione nghiêm túc nói với Harry "Harry, cậu tốt nhất nên cảnh cáo Moni, nếu như cậu ấy tiếp tục nạp đường vào cơ thể với cái tốc độ này nữa, thì chắn chắn ba mươi tuổi cậu ấy sẽ dính bệnh tiểu đường và chứng béo phì."

"Tớ sẽ, nhưng mà Hermione..." Harry chỉ chỉ Draco "Tớ không cảm thấy tên kia sẽ để ý mấy cái đó."

"Thế thì nói cho cậu ấy, khi ai đó quá 100 kg, thì sẽ ảnh hưởng đến đời sống tình dục!" Hermione vỗ bàn "Tớ không tin đến thế rồi mà cậu ta còn có thể tiếp tục chiều Moni."

Harry trợn tròn mắt nhìn Hermione, Merlin! Hermione đời trước không có....cởi mở đến thế đâu "Được rồi, tớ sẽ chuyển lời."

Hiển nhiên là nói cho vui thế thôi, Harry cùng lắm chỉ nói một hai câu với Moni lúc cậu ta về ký túc xá, ai gảnh đâu mà chạy đến trước mặt hai con người kia nói mấy lời này, Draco và Moni từ khai giảng năm nay đã bắt đầu tú ân tú ái bất chấp không gian và thời gian rồi, không chỉ Moni chạy qua bàn dài Slytherin ăn, mà tối còn chạy qua đó ngủ kìa, bình thường cơ bản không tìm được lúc lạc bầy.

"Nói mới nhớ, gần đây cậu thấy Ron đâu không?" Hermione nhìn sang bên Ravenclaw một chút, không nhìn thấy cái đầu đỏ kia "Dạo gần đây không thấy cậu ấy đâu.

"Ron xin nghỉ." Động tác cắn bánh donut của Harry ngừng một chút.

"Ể? Sao vậy? Có chuyện gì hả?" Hermione lo lắng hỏi.

"Tớ không biết, hay cậu hỏi Geogre với Fred xem?" Harry vừa quay đầu đã nhìn thấy cặp sinh đôi kia tóc đỏ đang đút nhau ăn kia. Hít sâu một hơi, chỉ là đối tượng thôi mà, sớm muộn gì y cũng sẽ có!

Hermione buông đồ ăn đã ăn được phân nửa trên tay xuống, đi lại bên cạnh cặp sinh đôi "Anh Geogre, anh Fred, làm phiền một chút, mấy ngày gần đây không thấy Ron đâu, có chuyện gì sao?"

Cặp sinh đôi nhìn Hermione, trêu chọc cười "Oh! Qúy cô xinh đẹp."

"Thật vinh hạnh cho Ron bé nhỏ của bọn anh."

"Khi có thể nhận được quan tâm của em."

"Không cần lo."

"Ron bé nhỏ chỉ xin nghỉ đôi chút mà thôi."

"Nếu như có thể."

"Xin cho bọn anh biết."

"Tiểu thư Granger xinh đẹp muốn làm bạn gái Ron bé nhỏ của bọn anh hả ~"

Câu nói cuối cùng của cặp sinh đôi khiến Hermione hơi đỏ mặt "Em cảm thấy chuyện này chờ cậu ấy tự hỏi em thì tốt hơn." Sau đó Hermione trở về chỗ, Harry nhìn thấy tầm mắt của Hermione đã không thể tách khỏi miếng pudding được nữa...Nếu như trả lại huyết thống griffin cho bố, chuyện đầu tiên bố làm là đốt trường!

Trên đường về Gryffindor, mặt Hermione vẫn luôn đỏ, nhất là khi cặp sinh đôi cứ lại gần hỏi Hermione cảm thấy Ron thế nào.

Chờ đến tối, không bất ngờ mấy khi Moni chẳng hề về ký túc xá, Harry nhắm mắt ngủ một chốc, Barron đột nhiên từ đâu chui ra, xuyên qua thần chú tĩnh âm của Harry — đây là cái lợi duy nhất của chuyện Moni không có ở đây —- Harry sợ hết hồn, bật dậy, đầu quay vòng vòng "Ngài Barron? Tối thế này ngài đến..."

"Nhóc con! Sửa giao ước lại, không chỉ giúp ta theo đuổi Helena, mà còn phải giúp ta bắt tên mập chết toi kia!" Ngũ quan của Barron vẫn rất hung dữ, hiển nhiên là vẫn chưa ngui giận.

"...Con từ chối." Cùng lắm thì lật cái khúc đó lên! Không tin cái gì cũng không biết! "Bà Xám và Tu Sĩ Béo, con chỉ làm một cái."

"..." Barron hung hăng trợn Harry "Ta không chọn cái nào hết, ta muốn mi giúp ta làm Helena đồng ý kết hôn với ta không chỉ thế mà người chứng hôn còn phải là tên mập chết toi kia!"

"..." MÁ NÓ!