Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hồng Hoang Thiên Đế

Chương 352: Không sợ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như heo




Chương 352: Không sợ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như heo

Lý Trường Ca lần theo dấu vết của hệ thống trên Mini Map quả thực tìm được tung tích của đám người Âm Thi Tông đang âm thầm hạ trại ở lằn ranh biên giới hai nước Thiên Hỏa Đế Quốc và Đại Thanh Đế Quốc.

Nơi đây địa hình đồi núi hiểm trở, rừng cây vô cùng rậm rạp, rất khó để truy vết nếu không để ý kỹ, tính ra nếu mà Lý Trường Ca không có hệ thống, quả thực hắn cũng không cách nào tìm ra chỗ này.

Chưa kể đến, ở hai bên sườn núi, đều có trấn nhỏ không xa, quả thực là nơi hoàn hảo để bọn chúng ẩn nấp và truy bắt tu sĩ bất hạnh lui tới đây bị chúng nhắm vào.

Mà chỗ này lại vừa vặn là nơi heo hút, ít được các thế lực để ý, vô cùng hoàn hảo cho bọn chúng tiềm phục hoạt động lâu dài.

"Chậc, đám người Âm Thi Tông này không những trồng thảo dược ở Tang gia mà còn hoạt động ở biên giới Thiên Hỏa đế quốc và Đại Thanh đế quốc, chuyện này càng lúc không đơn giản a!"

Dựa theo kinh nghiệm đọc tiểu thuyết của hắn trước khi xuyên không, mỗi lần thế lực tà ác bắt đầu thúc đẩy hành động như thế này, không sớm thì muộn cũng đều sẽ dẫn đến một tràng hạo kiếp.

Hơn nữa, những nhân vật chính dại dột dây vào, cũng rơi vào hoàn cảnh thập tử nhất sinh, vất vả chạy đông chạy tây mấy năm trời để trốn tránh t·ruy s·át.

Mà tên họ Lý này, hắn lại không muốn như vậy, tiểu thuyết là tiểu thuyết, còn hiện tại, ở đời thực hắn chỉ có một mạng, c·hết là chấm hết.

Nghĩ vậy, hắn liền truyền âm cho hai vị sư đệ theo hắn thám thính.

"Ghi chép lại cẩn thận, chúng ta sẽ báo cáo tông môn và xin chi viện!"

"Hả? Lý sư huynh, theo ta thấy quy mô trại này cùng lắm chỉ có Nguyên Anh kỳ cao thủ tọa trấn, với đội ngũ và trận pháp kết hợp của mười tám chúng ta tuyệt đối có thể công hạ!"

"Ta không nghĩ như vậy, chỗ này nằm ở ranh giới hai đế quốc, ít nhất cũng sẽ có cao thủ Hóa Thần kỳ tọa trấn! Với cả theo ta thấy, nhất định trong thời gian ngắn bọn chúng sẽ không di chuyển sang địa điểm khác đâu!"

"Lý sư huynh ... "

"Không nói nữa, mau chóng rút lui, truyền tin về cho tông môn!"

Tên sư đệ vừa lên tiếng này cảm thấy có chút thất vọng, hắn không phải thất vọng vì không thể trừ gian diệt ác ngay lập tức, mà đúng hơn là tiếc nuối cho cơ hội lập công rành rành ở trước mặt.

"Chậc, cái tên nhát c·hết này!" - Hắn lẩm nhẩm trong lòng, thái độ bất mãn mà theo sau Lý Trường Ca quay trở ra khỏi hẻm núi.



Lý Trường Ca vừa lao đi thoăn thoắt, vừa nghĩ, "nếu ta đưa tình báo cho tên họ Vũ kia thì hắn sẽ quyết định như thế nào nhỉ?"

Nghĩ ngợi một hồi, hắn tự nhủ, "Chậc, với tính của y, hẳn là bảy thành sẽ chuyển tin này về Nhậm gia và Thanh Vân tông! Hắn hẳn phải là truyền nhân của Hàn thỏ rồi, ha ha!" rồi tự hắn cười hắc hắc một mình.

"Đinh! Cảnh báo nguy hiểm phía bên trái!"

Lý Trường Ca biết rõ âm thanh này đại diện cho điều gì, hắn ngay lập tức xoay người sang bên trái, một cái Hỏa Phù đang lao thẳng đến chỗ hắn.

Hắn hét lớn:

- Có mai phục!

Rồi lập tức tế lên pháp bảo phòng ngự, chống đỡ làn sóng nhiệt của Hỏa Phù sắp bạo phát.

ĐÙNG!

Tiếng bạo nổ của Hỏa Phù vang lên làm chấn động cả sâm lâm tĩnh mịch.

Từ trung tâm hỏa phủ kéo dài ra mười trượng xung quanh, cây cối bị chấn nát, gãy đỗ ngổn ngang, mặt đất như thể bị người ta cày xới lên từng tấc đất.

Lý Trường Ca nhờ có hệ thống mà kịp thời chống đỡ, chỉ bị dư lực chấn bay ra phía sau.

"Mẹ bà, làm sao bọn chúng phát hiện được hành tung của ta a!"

Hắn làm sao mà nghĩ đến chuyện, tên sư đệ của hắn cố tình chạm vào cảnh giới của kẻ địch, để ép hắn và đoàn đội phải khai chiến cơ chứ.

Tên Trương Bình An thấy kẻ địch đã đuổi kịp, trong lòng vui mừng khôn xiết, hắn hưng phấn hét lớn:

- Lý sư huynh, mau hạ gục bọn chúng!

Tên họ Lý dựa vào cửa sổ trạng thái của đối phương, thấy hắn hưng phấn như vậy, liền đoán ra được một hai chuyện đằng sau.

"Mẹ nó, đúng là không sợ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như heo, tên họ Trương này, phải là họ Trư mới đúng, con mẹ nó!"



Bây giờ hắn phải tốc chiến, tốc thắng, rời khỏi chỗ này, dây dưa hồi lâu, cao thủ áp trại sẽ xuất thủ.

"Hệ thống, kích hoạt Chúc Long tăng phúc."

[Đinh! Tiến hành kích hoạt Chúc Long tăng phúc!"

Nghe tiếng xác nhận của hệ thống, Lý Trường Ca nở một nụ cười hiếu sát, hắn Dịch Chuyển về phía đệ tử Âm Thi Tông, làm tên này giật nảy mình.

- Cái gì?

Choang!

Không để cho hắn kịp thở dốc, Lý Trường Ca đã oanh kích tới tấp, hắn công kích như một cỗ máy được lập trình sẵn, vô cùng chuẩn xác và hoàn hảo.

Kẻ địch của y, một khi rơi vào liên hoàn chiêu thức, tuyệt đối sẽ không thể nào dễ dàng thoát ra.

Côn Luân Kiếm Pháp cơ sở trong tay tên họ Lý cứ như thể là một bộ kiếm pháp Thần cấp hoàn mỹ vậy, kiếm chiêu vô cùng huyền diệu.

Tên đệ tử Âm Thi Tông vô cùng lúng túng trước loạt công kích của Lý Trường Ca, hắn vẫn còn đang bối rối và ngờ vực về chuyện vì sao Lý Trường Ca có thể xác định vị trí của hắn.

Nếu mà hắn biết rằng, chỉ cần lọt vào vùng quét trên Mini Map của hắn liền sẽ bị phát giác, nhất định sẽ đứng xa hơn một chút mà tập kích.

Lý Trường Ca, một đấu hai, vừa người vừa âm thi, lại không hề khó khăn, ngược lại vô cùng dễ dàng mà áp chế đối phương.

Tên đệ tử Âm Thi Tông lúc này cũng đã đoán ra thân phận của kẻ đeo mặt nạ đang công kích hắn dồn dập.

"Mẹ nó, lão tử hôm nay dẫm phải cứt chó, đụng trúng tên Thiếu Chủ Côn Luân họ Lý này!"

Hắn bây giờ đ·ã c·hết tâm phản công, chỉ nuôi hy vọng toàn mạng rút lui, nhưng mà Lý Trường Ca há có thể dễ dàng để hắn rút lui.



Xoạt!

Một đường kiếm bén ngọt, cắt ngang khớp khủy tay của Âm Thi, làm cánh tay nó rơi xuống mặt đất một cách nhẹ nhàng đến không tưởng, làm tất cả mọi người ở đương trường đều há hốc mồm kinh ngạc mà nhìn.

"Khặc, đây gọi là giải phẫu học đấy lũ ngu!"

Lý Trường Ca tự đắc với sự chỉ dẫn điểm công kích của hệ thống, nhằm vào các khớp nối yếu ớt trên cơ thể Âm Thi liên tục chém, chẳng mấy chốc, tứ chi của Âm Thi đã bị hắn phế bỏ hoàn toàn.

Tên đệ tử Âm Thi tông này, vốn chỉ là tiểu tốt, ra đây thăm dò hy vọng lập công, nào ngờ đá phải thiết bản, hắn hối hận không kịp.

Trương Bình An cắn răng, Lý sư huynh giải quyết kẻ địch quá nhanh có thể sẽ kịp thời rút lui.

"Làm sao đây?"

Hắn không cam tâm rời đi như thế này, công lao truy vết so với hạ trại mà nói chính làm một trời một vực, hắn chuẩn bị đột phá Nguyên Anh, không thể không vì bản thân mà kiếm chút tích lũy.

"Liều thôi!"

Bành!

Một âm thanh trầm đục vang lên từ phía sau lưng Lý Trường Ca, thân thể của tên họ Trương bay như bao cát về phía xa.

"Khốn nạn!"

Cái đà này hắn không thoát khỏi một hồi khổ chiến!

"Hệ thống, kích hoạt Chúc Long phụ thể"

[Đinh! Tiêu hao khí huyết, bắt đầu kích hoạt Chúc Long phụ thể]

Đồng tử của Lý Trường Ca bỗng chốc đổi sắc, một màu hoàng kim nhàn nhạt nhanh chóng thay thế màu đen tuyền ban đầu.

"Thanh Phong Trảm"

Một trảm này của y, chém đôi người tên đệ tử Âm Thi tông ra làm hai trước sự ngỡ ngàng của mọi người.

"Cái quái gì?"

Trương Bình An tặc lưỡi tiếc hận mà nhìn tràng cảnh phía trước.