Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1466: Hành thiên chi đạo, trấn vạn cổ hồng hoang (Kết thúc)




Sách bản đẹp được làm bởi Nhân

Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ

--------------------------

Bạch Cẩm rơi lệ đầy mặt, hắn lập tức dập đầu, giọng nói đầy bi thương: "Đệ tử bằng lòng! Sư gia, đệ tử nên làm như thế nào mới có thể cứu được ngài?"

Hư ảnh Hồng Quân mỉm cười: "Không cần cứu ta, có thể nhìn thấy hồng hoang an toàn là ta đã có thể yên tâm rời đi rồi.

Bạch Cẩm, ngồi lên vị trí Đạo Tổ đi! Ta sẽ giúp ngươi hợp đạo!”

Bạch Cẩm lau nước mắt, đôi mắt đỏ hoe ấy kiên cường gật đầu: "Vâng!" Sau đó hắn đứng dậy rồi bay lên, ngồi xếp bằng xuống ghế chủ vị.

Hư ảnh của hồng Quân Đạo Tổ biến mất, Tạo Hóa Ngọc Điệp từ trong cơ thể Bạch Cẩm bay ra, lơ lửng trên đầu Bạch Cẩm. Một luồng thần quang bảy màu bao phủ toàn thân Bạch Cẩm, toàn bộ Tử Tiêu Cung phát ra tiếng vang, một vầng Thiên Đạo Pháp Luân xuất hiện ngay phía sau Bạch Cẩm.

Trong không gian Thiên đạo, Hồng Quân Đạo Tổ trấn áp hơn hai mươi vị Thiên đạo, trong hai con mắt của hắn là thần quang bảy màu đang lưu chuyển, pháp luân trên trán xoay tròn, thần thánh không giống sinh linh.

Đôi mắt bảy màu của Hồng Quân Đạo Tổ nhìn về phía hồng hoang, hắn cười ha ha: "Thành!"

Trong tay kết ấn: "Đại đạo tiếp dẫn!"

Hơn hai mươi luồng Thiên Đạo Chi Lực cuồn cuộn bị trấn áp phía dưới không ngừng bị Hồng Quân rút ra, chúng bắt đầu xung đột với Thiên đạo của hồng hoang trong cơ thể Hồng Quân, hai bên đối kháng, khống chế lẫn nhau, cuối cùng bị Hồng Quân chuyển sang cho Bạch Cẩm.

Quay về chiến trường trong Hỗn Độn, bên ngoài Tam Thập Tam Đế Quan vẫn duy trì cảnh tượng như lúc này, chư thần ngoại vực không dám tiến công, cũng không thể lui đi.

Ù!

Một luồng dao động vô hình từ hồng hoang ào ra rồi bao trùm toàn bộ Hỗn Độn Vực, sau đó là một giọng nói uy nghiêm: "Thiên diễn tứ cửu, đại đạo độn kỳ nhất, bổn tọa Bạch Cẩm hôm nay hợp đạo, vì muốn cho chúng sinh một đường sinh cơ, hợp." Giọng nói uy nghiêm cùng với uy áp Thiên đạo khủng bố hàng lâm.

Chúng sinh cả hồng hoang, thậm chí là Tam Thập Tam Trọng Quan đều quỳ xuống, cúi đầu bái lạy: "Lễ tán Bạch Cẩm Đạo Tổ công đức vô lượng!"

Bạch Cẩm xuất hiện tại Tam Thập Tam Đế Quan, bóng hắn mờ mờ như tiên, hiện tại hắn chẳng những có quyền cai quản cả Thiên Đạo Chi Lực hoàn chỉnh của hồng hoang mà còn bao gồm một phần Thiên Đạo Pháp Tắc của thế giới khác.

Tất cả thần trên Tam Thập Tam Đế Quan đều đứng dậy, ngẩng đầu nhìn lên bóng người chí tôn chí quý kia.

Đôi mắt Hạo Thiên Thượng Đế lấp lánh ánh nước, hắn nghẹn ngào: "Lão gia không còn nữa!"

Côn Bằng Yêu Sư, Trấn Nguyên Đại Tiên và Minh Hà giáo chủ đầy khiếp sợ nhìn Bạch Cẩm, hắn chẳng những chứng đạo mà còn làm đến bước hợp đạo.

Giờ phút này, Bạch Cẩm được đại đạo vờn quanh, thần thánh vô cùng, mỗi một cử động của hắn đều là pháp, mỗi một câu nói đều là quy tắc, hắn nhìn quanh bốn phía, ánh mắt đạm mạc vô tình nhìn chúng thần ngoại vực như đang nhìn một con kiến.

Tất cả thần linh ngoài vực đều sinh ra cảm giác sợ hãi, bọn hắn không ngăn được nỗi sợ hãi trào dâng trong lòng, tất cả quỳ gối xuống Hỗn Độn, cúi đầu biểu thị sự khiêm tốn của mình.

Ánh mắt Bạch Cẩm dõi về phương xa, phía trên của mỗi một đại thế giới đều có một đám Thiên Đạo Pháp Luân, nhưng hiện tại thì tất cả Thiên Đạo Pháp Luân đều chuyển động chậm chạp, có chút còn đã ngưng trệ, có thể thấy được tất cả đều bị thương nặng.

Bạch Cẩm chậm rãi nâng một tay lên, lạnh nhạt: "Trục xuất!" Thiên Đạo Chi Lực mênh mông bao trùm lên đó.

“Ầm ầm!” Cả một đại thế giới chấn động, Thiên Đạo Pháp Luân đối kháng với Thiên Đạo Chi Lực của hồng hoang, đại đạo bên trong Hỗn Độn phát ra tiếng kêu than, pháp tắc vặn vẹo.

Hơn mười đại thế giới ngoại vực đều bị Bạch Cẩm trục xuất vào trong đường hầm thời không.

Bạch Cẩm chậm rãi buông tay xuống, thì thầm: "Sư gia, ngài thấy không? Ta đã làm được rồi.” Hắn bước lên trước một bước, nháy mắt sau đã biến mất ở trong Hỗn Độn.

Bên ngoài Tam Thập Tam Đế Quan là ngàn vạn thần linh ngoại vực đang quỳ, tất cả đều hét lên kinh hãi rồi xoay người bỏ chạy, giờ mà không trốn thì khả năng sẽ không còn cơ hội mà trốn đâu.

Trong hư không vô tận chính là chốn vô tận thật sự, cũng là nơi ký thác của nguyên thần Thánh Nhân, những Chuẩn Thánh hơi yếu đều có khả năng đi lạc trong đó.

Thế nhưng đối với Bạch Cẩm của hiện tại thì hư không vô tận giống như hậu hoa viên của hắn vậy, cũng chỉ chốn tản bộ mà thôi.

Hơn mười Thánh Nhân đại chiến trong hư không vô tận, mỗi một vị Thánh Nhân đều diễn hóa ra đại đạo cực hạn, rực rỡ đến cực điểm, đại đạo nở rộ trong hư không, pháp tắc sụp đổ trong hư không rồi tiến hóa ra đủ loại diệu pháp.

Ầm! Một luồng thiên uy khổng lồ hàng lâm, Thánh Nhân đang chiến đấu đều chậm lại, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên mới hay, đây là Thiên đạo.

Chân Bạch Cẩm giẫm lên một đám mây trắng, trong tay cầm một cây trượng bằng trúc từ từ hạ xuống: "Hành thiên chi đạo, trấn vạn cổ hồng hoang!"

Cách cây trượng bằng trúc khoảng một ngón tay đột nhiên có một vòng sáng màu trắng sữa hiện lên, vòng sáng chậm rãi xoay tròn mang theo uy năng to lớn trấn áp tất cả.

——

Hết

——

Sách bản đẹp được làm bởi Nhân

Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ

--------------------------