Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 1411: Hỗn Độn Chung là của ta




Cả ba cùng lúc lao về phía Bạch Cẩm.

Bên trong không gian đặc thù của hư không vô tận.

Thông Thiên giáo chủ hừ lạnh một tiếng, nói: “Nguyên Thủy, đây là đệ tử tốt mà ngươi dạy ra à? Liên kết với người ngoài trấn áp đồng môn, hắn vẫn là đệ tử Huyền môn sao?”

Chuẩn Đề giáo chủ vừa cười vừa nói: “Đạo hữu, ngươi nói như vậy ta sẽ không vui, người ngoài cái gì chứ?

Mặc dù Phật Giáo chúng ta tách khỏi Huyền môn, nhưng trái tim của chúng ta luôn hướng về Huyền môn. Huyền môn sẽ luôn là nhà của chúng ta, chúng ta luôn coi mình như người trong Huyền môn mà.”

Tiếp Dẫn Phật Tổ gật đầu nói: “Sư đệ nói rất đúng.”

“Hừ!” Thông Thiên giáo chủ hừ lạnh một tiếng, toàn thân tỏa ra hàn ý. Phật môn, Yêu tộc, thậm chí cả Xiển Giáo cũng đều đang vây công Bạch Cẩm bọn hắn, các ngươi coi ta như người đã chết rồi hả?

Thái Thượng giáo chủ cũng đã nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn, rốt cuộc hắn có âm mưu gì đây? Ai! Là ta nghĩ nhiều quá rồi! Tiểu nhị có lẽ không có mưu đồ gì. Hỗn Độn Chung xuất hiện quá đột ngột, tất cả mọi người đều không có cơ hội tính toán.

Nguyên Thủy Thiên Tôn lãnh đạm nói: “Thiên Địa Chí Bảo, không phải đại đức đại dũng không thể giữ. Quảng Thành Tử làm như vậy hẳn là có lý do riêng.”

Trong đầu nhớ lại cuộc trò chuyện trước đây với Quảng Thành Tử.

Tại Ngọc Hư Cung trong Thanh Vi Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi ở chủ vị phía trên cao, Quảng Thành Tử ngồi xếp bằng bên dưới.

“Quảng Thành Tử, lượng kiếp đã qua, Hỗn Độn Chung nên thuộc về Huyền môn.”

Quảng Thành Tử cung kính hỏi: “Sư tôn, Hỗn Độn Chung từ đâu tới?”

“Trong tam giới, Thánh Nhân không có cách nào ra tay, ta sẽ khiến cho chí cường cũng không thể nào ra tay.”

Quảng Thành Tử ngồi xếp bằng ở phía dưới, thuận theo nói: “Sư tôn, dưới chí cường còn có sư đệ Bạch Cẩm rất được coi trọng, Hỗn Độn Chung nhất định sẽ rơi vào Huyền môn chúng ta.”

“Không, trong kế hoạch của ta, chính ngươi sẽ cướp lấy Hỗn Độn Chung.”

“Ta?” Quảng Thành Tử đột nhiên ngẩng đầu, sợ hãi kêu lên. Hắn biết rõ với thực lực của mình thì không thể nào có cơ hội chiếm được Hỗn Độn Chung.

Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ gật đầu nói: “Bạch Cẩm và đại đội chấp pháp của hắn đều quá mạnh, nhất định sẽ bị vây thành mục tiêu, không thể chạy thoát, khi đó ngươi cần phải đi cướp lấy Hỗn Độn Chung.”

Trong mắt Quảng Thành Tử lóe lên một tia hưng phấn, hắn lập tức cúi đầu nói: “Sư tôn yên tâm, đệ tử nhất định sẽ dốc toàn lực lấy Hỗn Độn Chung.”

“Hy vọng của Huyền môn ta đều đặt ở ngươi.”

Trong hư không, Thái Thượng Thánh Nhân khẽ lắc đầu nói: “Nguyên Thủy sư đệ, hành động của Quảng Thành Tử quả thực không thích hợp. Sau này, ngươi cần phải quản giáo một phen.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn thản nhiên nói: “Đại đạo tranh phong vốn là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.”

“Nguyên Thủy, ngươi làm ta quá thất vọng rồi. Từ xưa đến nay, người vô đạo vốn tuyệt tình, không đoạn thì không có đường. Nếu giống như ngươi thì khí tiết của đệ tử Xiển Giáo đều bị ném đi hết, Hỗn Độn Chung sao có thể công nhận?” Thông Thiên giáo chủ lạnh lùng quát một tiếng.

“Vậy ngươi lại đây cùng xem đi!” Nguyên Thủy Thiên Tôn không chút để ý.

Tất cả chúng Thánh đều nhìn xuống dưới.

Trong Tinh Vực, dưới sự dẫn dắt như có như không của Quảng Thành Tử, Bạch Cẩm, Đại Thế Chí Bồ Tát, Dược Sư Lưu Ly Bồ Tát đang đại chiến bên trong, dần dần tới gần Hỗn Độn Chung. Trận đại chiến kinh khủng tới mức các tiên thần phật khác đều bị hất bay.

Mấy người trong chiến trường trở thành người gần Hỗn Độn Chung nhất. Những tiên thần khác cũng không ngăn cản. Có ba vị Nhị Thi Chuẩn Thánh chặn đường. Dù cho Bạch Cẩm có bản lĩnh ngút trời thì cũng không thể phân tâm để đi luyện hóa Hỗn Độn Chung được.

“Ầm!” Bạch Cẩm và Quảng Thành Tử hung hăng đấm nhau một quyền rồi bốn mắt nhìn nhau, Bạch Cẩm không nhìn thấy một chút tức giận nào trong mắt Quảng Thành Tử, mà chỉ có kích động. Một tia chớp xẹt qua trong đầu. Quả nhiên là hắn, hắn là người mà Nhị sư bá an bài lấy chung.

Quảng Thành Tử đột nhiên thu lực, ầm ầm! Pháp lực khủng bố của Bạch Cẩm bộc phá, tạo thành hình quạt rồi quét sạch.

Quảng Thành Tử mượn lực lộn nhào chuyển hướng rồi bắn nhanh về phía Hỗn Độn Chung.

Đại Thế Chí Bồ Tát sững sờ, còn chưa kịp phản ứng, bên cạnh đã lóe lên một luồng sáng, Quảng Thành Tử lập tức xẹt qua bên người Đại Thế Chí Bồ Tát.

Đại Thế Chí Bồ Tát giận dữ hét lớn: “Quảng Thành Tử, ngươi dám phản bội chúng ta.”

“Nam Mô A Di Đà Phật!” Một cái bình bát xuất hiện trong tay Dược Sư Lưu Ly Phật, hắn đột nhiên quẳng ra ngoài.

Bình bát đón gió mà biến lớn, tiếng tụng kinh vang lên, Kim Quang Trận bắn ra một cột kim quang cố định Quảng Thành Tử trong hư không, nửa bước cũng khó mà đi được.

Bóng dáng Bạch Cẩm thoáng chốc đã xuất hiện sau lưng Quảng Thành Tử. Hắn phất tay áo, một Thái Cực Đồ đã hiện ra trước mặt, hét lớn: “Chuyển!”

Kim quang chói lọi trên Thái Cực Đồ đột nhiên xoay chuyển, tạo thành một góc rồi bắn ra, phóng tới Đại Thế Chí Bồ Tát ở đằng xa.

Thân ảnh của Quảng Thành Tử di chuyển, ngay lập tức lao về phía Hỗn Độn Chung.

“A!” Một tiếng kêu rõ ràng, Đại Nhật Như Lai Lục Áp hóa thành cầu vồng phóng về phía Quảng Thành Tử, Đại Nhật Chân Hỏa cuồn cuộn đốt cháy hư không.

“Lùi lại cho ta!”

Bạch Cẩm đánh ra một chưởng, bùm! Vô số thanh quang va chạm với thủ ấn của Đại Nhật Như Lai, Đại Nhật Như Lai lập tức bay lộn ra ngoài, tạo thành một con đường thật dài trong hư không.

Các cường giả khác cũng nhao nhao bỏ qua đối thủ, đánh về phía Quảng Thành Tử, Hỗn Độn Chung là của ta.