Hồng Điệp Yêu

Chương 91: 91: Nghĩa Phụ Nghĩa Mẫu




"Con mau lại đây, đứng cùng ta nào!"

Bạch Ngân Hoa không biết có chuyện gì nhưng cũng ngoan ngoãn nghe theo lời ông mà đi lại gần.

Lúc này Lục chưởng môn đưa tay chỉ về phía Ngân Hoa rồi nói "Như mọi người đã biết, đây là Bạch Ngân Hoa, là nữ đệ tử duy nhất của ta, hôm nay ta sẽ nói với tất cả mọi người ở đây một chuyện."

Nghe đến đây, tất cả mọi người đồng loạt trở nên háo hức và trông chờ điều sắp tới.

Lúc này Lục Tư Đường nhìn Ngân Hoa sau đó lại nhìn phía mọi người rồi nói "Ta thực ra muốn nhận Ngân Hoa làm nghĩa nữ từ rất lâu rồi, vốn tính hôm nay nhân tiện nói luôn. Nhưng mà ở đây có một đôi phu thê mới cưới lại muốn đem đứa con này của ta về tay mình."

Nghe xong lời nói trên, ai ai cũng nhìn về phía Lâm Mẫn Hằng và Thường Phỉ Phỉ bởi vì ở đây ngoài họ ra thì chẳng có đôi phu thê nào nữa cả.

Lâm Mẫn Hằng lên nhìn Lục Tư Đường nói "Sư huynh nặng lời rồi! Bọn ta chỉ là nói muốn nhận Tiểu Ngân Hoa làm con gái, chứ đã nói đưa con bé đi đâu chứ!"

"Đúng đó!"_Thường Phỉ Phỉ nói theo.

Bạch Ngân Hoa ngạc nhiên nhìn đôi Lâm Thường mà kêu lên "Con?"

Lâm Mẫn Hằng nhìn biểu cảm kia của nàng liền hỏi với giọng điệu hơi dỗi "Tiểu Ngân Hoa, biểu cảm của con như vậy là sao đây? Lẽ nào con không thích Hằng sư thúc và Phỉ cô cô sao?"

Ngân Hoa nghe vậy liền xua tay phản bác "Không có! Con tất nhiên không hề có ý nghĩ đó rồi. Đánh chết cũng không có. Từ nhỏ đến giờ con đều rất thích hai người mà!"

Thường Phỉ Phỉ nắm lấy tay nàng nhẹ nhàng hỏi "Vậy ý con thế nào?"

"Con... con..."_Bạch Ngân Hoa lưỡng lự lẩm bẩm, chuyện này nàng e là không quyết được nhanh như vậy liền nhìn về phía sư phụ của mình.

Lục Tư Đường thấy nàng nhìn về phía mình liền phản ứng "Nhìn ta làm gì? Nếu con không muốn thì thôi, con có thề chọn làm nghĩa nữ của ta sau đó thì..."

Ngân Hoa nghe đến đây, trong đầu thoáng qua lời nói của ông muốn gả nàng cho Trần Khải Ngôn trước kia liền vội lên tiếng "Đừng!"

Thường Phỉ Phỉ thấy nàng phản ứng lạ liền hỏi "Sao vậy Ngân Hoa?"

Ngân Hoa nghĩ một hồi, cuối cùng quay ra nhìn Thường phỉ Phỉ rồi nói "Cô cô thật sự muốn nhận con làm nghĩa nữ của mình sao?"

Thường Phỉ Phỉ "ùm" một tiếng rồi lại nói thêm "Thật ra ta và phu quân không thể có con, phu thê chúng ta nghĩ rằng nếu có một đứa con lo cho hương quả của chúng ta thì hay. Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui, con chính là đứa trẻ mà chúng ta yêu thương như con ruột, dù sao cũng là chúng ta có công chăm sóc con từ nhỏ đến lớn. Nếu như con đồng ý về ở với chúng ta thì cả nhà ba người chúng ta nhất định là sẽ rất hạnh phúc."

Bạch Ngân Hoa nắm lấy tay Thường Phỉ Phỉ nhẹ nhàng nói "Cô cô, con rất muốn nhận lời, nhưng con vẫn muốn ở lại Thành Dương phái tiếp tục tu luyện. Con thật sự không nỡ rời ra mọi người, càng không nỡ bỏ dở việc tu luyện khi chỉ mới mười tám tuổi. Con..."

Chưa để Ngân Hoa nói hết, Lâm Mẫn Hằng đứng cạnh vội lên tiếng "Nếu con vẫn muốn tiếp tục tu luyện thì không cần thiết phải xuống núi với bọn ta. Con ở Thành Dương phái tu luyện nhưng thỉnh thoảng về thăm đôi phu thê già này là được rồi. Bọn ta nhất định cũng sẽ lâu lâu đến thăm con. Chuyện tu luyện thật sự không liên quan đến việc làm nghĩa nữ của bọn ta đâu, ha!"

Bạch Ngân Hoa ngơ người, mắt tròn xoe nhìn Thường Phỉ Phỉ lắp bắp hỏi "Thật... thật sao?"

Thường Phỉ Phỉ đưa tay vuốt tóc nàng, ánh mắt hiền từ ngấn lệ, khẽ gật đầu.

"Vậy con đồng ý!"_Bạch Ngân Hoa nói rồi nhanh chân lùi về sau vài bước, nàng cẩn trọng quỳ trước Lâm Mẫn Hằng và Thường Phỉ Phỉ rồi đưa tay hành lễ.

"Nữ nhi đa tạ thúc thúc, cô cô yêu thương đón nhận. Nay con dập đầu trước hai người thể hiện sự cung kính và biết ơn. Nữ nhi tham kiến nghĩa phụ, nghĩa mẫu!"_Bạch Ngân Hoa nói rồi cúi người dập đầu trước đôi phu thê kia trong sự ngỡ ngàng của mọi người.

"Con ngoan! Chỉ cần gọi chúng ta một tiếng nghĩa phụ, nghĩa mẫu như vậy là bọn ta rất vui rồi. Không cần đa lễ như vậy đâu."_ Thường Phỉ Phỉ nói rồi cùng Lâm Mẫn Hằng nhanh chóng đỡ nàng đứng lên. Ước nguyện duy nhất thành sự thật, hai người họ vui mừng khôn siết, vội ôm lấy nàng.

Lục Tư Đường đứng một bên nhìn cả nhà ba người họ hạnh phúc như vậy thì cũng vui vẻ lây, ông phá lên vì vui mừng rồi nâng ly rượu của mình trước tất cả quan khách trước mặt nói "Nữ nhi này luon làm ta lo lắng, dù không như ý nguyện của ta, nhưng thấy con bé được vui vẻ như vậy, người làm sư phụ như ta cũng rất yên tâm. Nào! Mọi người nâng ly chúc mừng đôi phu thê Lâm Thường này đón chào thành viên mới! Cạn!"

Tất cả khách khứa đều đồng loạt nâng ly hô một tiếng "Cạn!" thật lớn rồi uống ly rượu của mình. Kèm sau đó là tiếng "Chúc mừng!'' của mọi người thay nhau nói lên. Không khí buổi tiệc vui càng thêm vui.