Nàng là người hay hành nghề trượng nghĩa, là giáo sư dạy võ, năm nay tuổi đời còn rất trẻ, hai mươi tư tuổi. Trong một lần thấy một đứa bé đang ở dưới lòng đường khi một chiếc xe đang lao tới, nàng không nghĩ ngợi nhiều mà lao thẳng xuống lòng đường cứu đứa bé đó. May thay đứa bé không bị sao, còn nàng thì có sao. Hồn lìa khỏi xác. May thay, chắc là ông trời thấy nàng tốt bụng nhân từ, nên đã cho nàng đầu thai chuyển kiếp, xuyên không về thế giới cổ đại, bắt đầu một cuộc sống mới.
Liễu Vy Vy ở phủ được sáu ngày cũng đã tìm hiểu và làm quen dần dần với cuộc sống ở đây. Liễu Vy Vy nhủ thầm với mình dù gì cũng xuyên qua trời cho mình sống vậy mình sẽ sống tốt. Vì vậy nàng nhiệt tình làm quen với mọi người trong phủ, nàng cũng biết thêm được chút về hai tỷ tỷ và một ca ca của mình qua lời kể của tiểu Mai là nha hoàn hầu bên cạnh mình. Đại ca tên Liễu Văn Cao, còn đại tỷ tên Liễu Yến Yến và nhị tỷ là Liễu Oanh Oanh. Đang say mê với những suy nghĩ thì nghe giọng lanh lảnh của công công tới, thánh chỉ có nói sẽ truyền nàng vào cung lãnh chức tiệp như bên cạnh hoàng thượng hầu hạ. Nàng nên vui hay nên buồn vì sắp vào chốn thị phi này đây?