Hóa ra giấc mơ đó là sự thật, Thượng Quan Băng Băng cô đã xuyên không, nhập vào thân thể oa nhi nhu nhược này. Nàng sẽ không nhàm chán khi ở đây rồi. Hai tháng cứ thế trôi qua một cách hết sức bình thường. Gương mặt trắng hồng như nắng mai, môi anh đào chúm chím, mắt sáng ngời như sao và con ngươi trong đen như kim cương. Nếu ai đó nhìn thấy, gương mặt tiểu thiên sứ này sẽ không khỏi bị hút hồn vào trong đôi mắt ấy. Nhưng nếu ai đó nhắc đến tên Thượng Quan Băng Băng thì lại mong mình cách xa càng xa càng tốt. Ai cũng coi nàng là ma nữ Atula.
Hắn là Lãnh Như Phong vương gia Thiên triều, không ngờ lại dám chê bai nàng. Nàng muốn hắn mở to mắt ra nhìn xem thế nào là ma nữ. Ở hội hoa, họ gặp nhau, hắn hoàn toàn bị cuốn hút. Lúc có một đám người hắc y nhân đột kích, mắt nàng lạnh,khóe môi kẽ cong, hắn gọi nàng là ma nữ.
Nào ngờ sau đó nàng là người được phụ hoàng ngự ban của hắn. Hắn muốn trêu đùa nàng nhưng trái tim hắn tự khi nào đã luôn nghĩ về nàng. Nhưng tại sao nàng lại rời xa hắn khi hắn vừa ngỏ lời yêu và nàng lại đang mang cốt nhục của hắn? Sau cùng Lãnh Phong và Băng tỷ cũng bên nhau.