*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên đường đi, tôi không nói một lời nào, thậm chí không hề nhúc nhích, hơn nữa bởi vì Liễu Long Đình đã nhập vào người tôi nên tôi cũng thấy rõ ràng con tiểu quỷ này trông như thế nào. Nó cũng như con người chúng tôi, là một chàng trai mười mấy tuổi, mặc đồ trắng, mặc dù không có linh khí, nhưng lại rất khỏe, khiêng tôi trên vai mà không hề tốn công sức, hơn nữa tốc độ rất nhanh, ít nhất nhanh hơn cả Liễu Long Đình lái xe, gần đạt tới sáu bảy mươi dặm đường mà vẫn không hề dừng lại.
Con tiểu quỷ này càng chạy càng xa, trong lòng tôi loáng thoảng có linh cảm chẳng lành, bởi vì tiểu quỷ khiêng chúng tôi chắc là vong hồn chết trong khu nhà của Mã Hình Vệ, nhưng địa điểm của tiểu quỷ lại cách chỗ Thần Núi khoảng bảy tám mươi dặm đường, bây giờ còn chưa tới nơi, quỷ vật thần vật chiếm núi làm vua đều tính theo khu vực, nói cách khác khu vực bán kính sáu bảy mươi dặm chung quanh đây đều là địa bàn của Thần Núi, ma quái lớn nhỏ trong khu vực này có khả năng đều nghe theo mệnh lệnh của anh ta! Nếu thực sự là vậy thì thật đáng sợ.
Con tiểu quỷ vẫn còn đi tiếp. Có điều đi được mười mấy phút, khoảng chẳng hơn ba mươi dặm đường, nó mới đi chậm lại, chúng tôi đến một mảnh đất trống trải không một bóng người trong khe núi, hơn nữa ma quỷ ở đây cũng càng ngày càng nhiều, có mặc áo đỏ, có mặc áo đen, có mặc áo trắng.
Màu sắc khác biệt trên quần áo của mấy con quỷ vật này cũng là cách phân chia đẳng cấp của chúng. Áo đỏ là lệ quỷ, áo đen kém hơn một chút, yếu nhất chính là mặc áo trắng, chỉ là những loại ma quái không có bất cứ oán khí nào, chết vì sự cố bất ngờ hoặc là tử vong bình thường.
Tiểu quỷ khiêng tôi lách qua bầy quỷ mờ mịt, đi về phía gốc cây cổ thụ rất lớn trong khe núi. Cây cổ thụ kia cao chừng hơn ba mươi mét, thân cây vô cùng to khỏe. Tôi chưa bao giờ thấy thân cây nào to đến mức này. Chung quanh có trên hàng ngàn con ma quái đều mang theo đủ thứ chen chúc về phía cây cổ thụ kia, giống như đang cung phụng cho nó.
Theo tiểu quỷ mang chúng tôi tớ gần cây cổ thụ, khí tức của Thần Núi cũng càng ngày càng nồng nặc. Tôi đang nghĩ có phải cây cổ thụ này là nguyên thân của Thần Núi hay không, chẳng trách từ khi anh ta bỏ trốn thì chẳng có tung tích gì, thì ra là trốn ở nơi hoang vu này để tu luyện. Tuy nhiên tốc độ tu luyện của anh ta thật đáng sợ, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi mà quỷ vật trong phạm vi trăm dặm đã bị anh ta khống chế
Vừa tới đây, tôi không ngờ Thần Núi lại lợi hại đến thế, bây giờ thấy bản lĩnh của anh ta, tôi âm thầm nói với Liễu Long Đình rằng bây giờ chúng ta có cần trở về không? Dù gì đây cũng là địa bàn của Thần Núi, chung quanh toàn là ma của anh ta, lát nữa lỡ đánh nhau thì chúng tôi chẳng có chút phần thắng nào. Liễu Long Đình bảo với tôi rằng bây giờ chúng tôi đã nằm trong phạm vi khống chế của Thần Núi, cho dù muốn đi cũng không đi được, kêu tôi lát nữa hành sự theo hoàn cảnh. Tôi đã cứu mạng Thần Núi, anh ta sẽ không dễ dàng giết tôi. Nếu anh ta có thể giết tôi thì đã sớm giết rồi. Người mà Thần Núi muốn đối phó là anh ấy, sau đó kêu tôi lát nữa làm việc tùy tình huống, bảo tôi đừng bận tâm anh ấy, giữ tính mạng của mình rồi tính sau.
Liễu Long Đình nói rất nghiêm túc, có lẽ chính anh ấy cũng không ngờ được rằng phạm vi thế lực của Thần Núi lại lớn đến thế. Tuy nhiên chúng tôi không thể không đến, nếu không tận mắt chứng kiến Thần Núi có thể lực lớn cỡ nào thì chúng tôi sẽ không hiểu biết gì về anh ta, sau này bị anh ta giết kiểu gì cũng không biết.
Theo bầy quỷ không ngừng cung phụng cho cây cổ thụ, tôi đã thấy được cách cúng tế của chúng, chính là đi đến dưới gốc cây, đặt những đồ cúng của chúng ở đó, sau đó cái cây này sẽ hút hết dương khí mà bầy tiểu quỷ mang tới. Những con ma năng lực kém thì mang theo vật phẩm của con người, những thứ đó từng được con người sử dụng nên dính dương khí của con người. Còn hồng y lệ quỷ thì hầu như toàn mang về người sống. Từ xa tôi đã nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết của những người kia.
Đằng trước tôi còn hai ba đợt quỷ vật cúng tế, tôi thầm nghĩ lát nữa có khi nào mình còn chưa kịp lên tiếng thì đã bị Thần Núi hút tinh khí không nhỉ? Liễu Long Đình kêu tôi đừng sợ, lát nữa sau khi đi vào, nếu Thần Núi muốn hút tinh khí của tôi thì cố gắng làm ra động tĩnh để Thần Núi nhận ra tôi. Làm thế chẳng phải là chịu chế sao? Nhưng sắp tới lượt tôi rồi, tôi cũng không có thời gian hỏi cho kỹ, chỉ có thể làm theo lời Liễu Long Đình nói.
Khi đến lượt con tiểu quỷ khiêng tôi tiến lên cung phụng, tiểu quỷ ôm tôi nhảy nhót đi đến trước đống tạp vật dưới gốc cây, bỏ tôi nằm ngửa xuống dưới. Tôi có thể thấy được toàn bộ hình dáng của cây cổ thụ này, đó là một cái cây khổng lồ không rõ giống loài. Mượn ánh lửa chung quanh và ánh sáng ngôi sao trên trời, tôi thấy một cái đầu người rất nhỏ có mái tóc đen dài đang treo giữa những cành cây, cái đầu đó chính là Thần Núi.
Cảnh tượng này trông hơi buồn cười. Cây cổ thụ quá khổng lồ nên làm cho cái đầu của Thần Núi vô cùng nhỏ bé. Chẳng qua đầu của Thần Núi cứ như đã gắn liền với thân cây, bởi vì lúc anh ta hút tinh khí thì đều hút vào thân cây, nói cách khác, cái cây này chính là thân thể của Thần Núi.
Có lẽ vì Thần Núi đang ở trên cao nên không chú ý thấy tôi là ai. Khi những người bên cạnh tôi cùng với mấy con chó mèo bị cúng cho Thần Núi đã bị hút hết tinh khí, tôi thầm nghĩ Liễu Long Đình nói rất đúng, nếu bây giờ tôi không lên tiếng thì người kế tiếp bị hút tinh khí sẽ là tôi. Nếu tôi để Thần Núi nhận ra mình thì không chừng tôi vẫn còn một tia hy vọng sống sót. Vậy là tôi lập tức đứng dậy, ngẩng đầu nhìn Thần Núi, lớn tiếng kêu to: “Anh là Thần Núi hả?"
cây, nói cách khác, cái cây này chính là thân thể của Thần Núi.
Có lẽ vì Thần Núi đang ở trên cao nên không chú ý thấy tôi là ai. Khi những người bên cạnh tôi cùng với mấy con chó mèo bị cúng cho Thần Núi đã bị hút hết tinh khí, tôi thầm nghĩ Liễu Long Đình nói rất đúng, nếu bây giờ tôi không lên tiếng thì người kế tiếp bị hút tinh khí sẽ là tôi. Nếu tôi để Thần Núi nhận ra mình thì không chừng tôi vẫn còn một tia hy vọng sống sót. Vậy là tôi lập tức đứng dậy, ngẩng đầu nhìn Thần Núi, lớn tiếng kêu to: “Anh là Thần Núi hả?"
ma quái đều quỳ xuống. Tiểu quỷ áo trắng mang tôi tới đây run lẩy bẩy, lắp bắp nói nó mang tôi tới đây chỉ vì muốn mang một món đồ chơi tới cho Thần Núi chơi, không ngờ đồ chơi lại sống.
Sau khi biến thành ma, con người sẽ không còn bộ não, chỉ có linh hồn, linh trí rất thấp. Cho nên mặc dù tôi sống lại thì nó cũng không kịp hiểu được tôi vốn dĩ là người sống.
Thấy tiểu quỷ này nói tôi bị nó mang tới, mái tóc dài của Thần Núi lập tức vươn ra như rong biển, bay tới quấn lấy cổ tiểu quỷ, chưa đầy một giây sau, tiểu quỷ đã hồn phi phách tán. Sau khi giết